Chung Cực Toàn Năng Hệ Thống

Chương 2: Anh hùng cứu mỹ nhân




Sau khi tan học, Tiêu Hạo mang theo tâm lý kích động chạy vội về nhà.Nhanh muốn thử phục dụng Tẩy Tủy đan thay đổi thể chất mình.
Khi đi ngang qua một con hẻm, trong hẻm đột nhiên vang lên tiếng kêu cứu, Tiêu Hạo nghe được trong lòng cả kinh, theo phương hướng kêu cứu mà chạy đến.
Ở một góc vắng cuối hẻm, một nữ nhân mặc nữ sinh đồng phục đang kinh hoảng nhìn 3 người nam nhuộm tóc đỏ, tóc xanh vây lấy mình hét lên.
“Đừng qua đây, đừng qua đây.Nếu không tôi báo cảnh sát.”
Mấy cái lưu manh nhuộm tóc cười dâm tà, ánh mắt sắc mị mị nhìn đang kinh hoảng nữ sinh.
“Em gái yên tâm, mấy anh sẽ ôn nhu, đừng phản kháng, đảm bảo lát nữa sẽ cho em sướng đến lên trời.”
Mấy lưu manh không chút nào chậm trễ xông lên dùng tay bắt lấy nữ sinh áo, bắt đầu muốn bứt cúc áo trước ngực ra chiêm ngưỡng hai ngọn núi bên trong.
Nữ sinh tâm lý một trận tuyệt vọng, đang muốn cắn lưỡi tự sát.Đột nhiên, một tiếng hét vang lên trong hẻm vắng làm đám lưu manh cùng nữ sinh cho ngây người.
“Dừng tay, mau buông ra cô gái kia.”
Tiêu Hạo vừa chạy đến nhìn thấy cô gái sắp bị cưỡng gian, không chút do dự chạy đến ngăn cản.Hệ thống cũng bắt đầu đưa ra nhiệm vụ.
“Đinh, phát động nhiệm vụ:Anh hùng cứu mỹ nhân.Là một người đàn ông, làm sao có thể để nữ nhân trước mặt mình bị cưỡng gian.Tiến hành giải cứu nữ nhân sắp bị cưỡng gian.Phần thưởng:hối đoái điểm 500, thanh đồng vé rút thưởng 1 tấm.Thất bại trừng phạt:cậu nhỏ rút ngắn 5 cm.”
Ba cái lưu manh thấy có người đến, trong lòng hoảng sợ.Nhưng khi nhìn thấy người đến chỉ là một cái học sinh, ba người đều lộ vẻ phẫn nộ, cảm thấy bị hố mà quát lên.
“Thằng nhóc, mày dám làm hỏng bọn ông chuyện tốt.Bọn ông đập chết bà mày.”
Đám lưu manh bỏ qua nữ sinh, cầm gậy sắt mà hướng về Tiêu Hạo vọt đến.Tiêu Hạo bị mấy cái lưu manh vây công, sắc mặt vẫn y nguyên duy trì bình tĩnh, nhàn nhạt ngoắc ngoắc ngón giữa khiêu khích.
“Bọn mày cùng lên một lúc đi, ca không ngại 1 cân 3 đâu.”
Lưu manh 3 cái bị khiêu khích, giận tím mặt, xông lên vung gậy sắt mấy hướng đập lên người Tiêu Hạo.Tiêu Hạo lắc mình né tránh được 2 gậy, nhưng lại bị trúng gậy thứ 3 vào lưng.
“Ai u, đau vãi nồi.Hạo ca thật sự phẫn nộ, bọn côn đồ cắc ké xem chiêu.”
Tiêu Hạo vờ làm một cái thủ thế võ, chuẩn bị ra chiêu số gì nguy hiểm.Đám lưu manh thấy vậy cảnh giác cầm gậy sắt thủ thế.Tiêu Hạo nhìn đám lưu manh như lâm đại địch, biết đã xong bước 1.Tiêu Hạo bỗng nhiên hét lên.
“Cảnh sát đến, chạy nhanh.”
Đám lưu manh nghe vậy, hoảng sợ quay đầu nhìn phía sau.Tiêu Hạo thầm hô nice, xong bước thứ 2.Không chút nào do dự, Tiêu Hạo chạy đến ôm lên một mặt mộng bức nữ sinh chạy như bay ra khỏi hẻm.
Thấy không có cái nào cảnh sát, Nhóm lưu manh biết mình bị lừa, giận dữ quay đầu muốn nện Tiêu Hạo 1 trận, nhưng nào có Tiêu Hạo cái bóng, đến nữ sinh cũng chạy trốn.
Lưu manh tóc xanh chợt nghĩ đến cái gì, nói với hai cái lưu manh.
“Bọn mày có thấy cảnh này quen thuộc không?”
Hai cái lưu manh cũng cảm thấy quen thuộc nhưng nhất thời không nghĩ ra được.Chợt, lưu manh tóc xanh mặt tái xanh, gầm rú lên.
“Tao nhớ rồi, là thằng nhóc hôm đó.Cái hôm giáo huấn thằng kia bị nó lừa cho chạy.”
“Vậy làm sao bây giờ hả Mạnh ca?”
“Làm sao?tất nhiên là đi tìm nó loạn côn đánh chết.Gọi thêm mấy người nữa, tao không tin bất quá tam nó lại trốn được lần thứ 3.”
Lưu manh tóc xanh thần sắc phẫn nộ nói ra.
Tiêu Hạo bế nữ sinh tư thế công chúa mà chạy trên đường cái.Người đi đường nhìn thấy tổ hợp 2 người, sắc mặt đều nhìn bằng ánh mắt quái dị, hâm mộ, ghen ghét đủ loại.Nữ sinh bị mọi người chú mục có chút ngượng ngùng cúi đầu, khuôn mặt đáng yêu trở nên hồng nhuận phơn phớt.
Chạy được một đoạn, thấy ba cái lưu manh không có đuổi theo, Tiêu Hạo mới thở phào nhẹ nhõm.Thả nữ sinh xuống, Tiêu Hạo lòng còn sợ hãi vuốt ngực nói ra.
“Hù chết bảo bảo, đúng thật là oan gia ngõ hẹp.Không ngờ gặp lại đám ôn thần đó.Không chạy nhanh thì chết chắc.”
Nữ sinh lúc này cũng từ trong ngượng ngùng hồi phục lại tinh thần, đôi mắt đẹp quan sát vừa mới cứu mình nam nhân.Cao 1m8, dáng hơi gầy, mặt có chút đẹp trai nhưng giống như dinh dưỡng không đầy đủ mà hơi xanh xao.Nàng trong lòng cảm kích nói ra.
“Cảm ơn bạn đã cứu mình.”
Tiêu Hạo lúc này cũng không nghe được nữ sinh cảm ơn mà đắm chìm trong vui sướng của hệ thống ban thưởng.
“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ anh hùng cứu mỹ nhân.Phần thưởng 500 hối đoái điểm, thanh đồng vé rút thưởng 1 tấm.Mời kiểm tra hòm thư và nhận.”
Mở ra hòm thư nhận phần thưởng, ý niệm mở ra thông tin cá nhân.
Kí chủ:Tiêu Hạo
Chức nghiệp:Học sinh cấp 3 lớp 12.
Chiến lực:4(người bình thường là 5.)
Tu vi:thua cả phàm nhân.
Hối đoái điểm:700.
Nhìn bảng cá nhân giao diện đang có 700 điểm hối đoái, Tiêu Hạo mở ra hệ thống cửa hàng, xem có món gì hữu dụng cho hiện tại không.
Vừa mở ra hệ thống cửa hàng, Tiêu Hạo bị mấy món đồ trong cửa hàng cho chấn kinh rồi.
“Nguyệt Hoa thiên kinh: 10 vạn điểm hối đoái.”
“Toái Thần đan: 50 vạn điểm hối đoái.”
“Thiên Cực chiến phủ: 20 vạn điểm hối đoái.”
“Cực phẩm Thiên linh căn: 100 vạn điểm hối đoái.”
“Giao Long huyết mạch: 15 vạn điểm hối đoái.”
“Huyền cấp luyện đan phổ: 1 vạn điểm hối đoái.”
Nhìn trong cửa hàng giá hối đoái điểm đều từ vạn điểm trở lên, Tiêu Hạo tâm lý phiền muộn.Này làm nhiệm vụ đến khi nào mới có thể mua được à?
“Hệ thống, có cách nào kiếm hối đoái điểm nhanh hơn không?”
“Kí chủ có thể làm nhiệm vụ hoặc đổi vật phẩm lấy hối đoái điểm.Cách đơn giản nhất là nạp tiền.Tỉ lệ nạp là 1 vạn kim tệ bằng 1 điểm hối đoái.”
Tiêu Hạo có xúc động muốn chửi má nó.1 vạn kim tệ mới được 1 điểm hối đoái, hệ thống cũng quá hố người đi.1 vạn kim tệ cũng là 1 tháng kinh tế nhà mình kiếm được.
“Quả nhiên là game thủ muốn mạnh thì chỉ có Pay to win thôi.Không được, phải nghĩ cách kiếm tiền để nạp lấy điểm hối đoái.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.