Chung Cực Nhân Loại

Chương 96: Hậu Cung






Khoảng cách nơi Lục Dạ cùng những người khác đứng và vụ nổ kia cũng không xa lắm.
Lục Dạ suy nghĩ chốc lát cũng quyết định thu luôn tiểu Lam Vũ cùng Tây Hương Vô Tinh vào trong Dạ Thiên Châu, một con loli không tu vi, một con thì mới Thuế Phàm Sơ Kỳ cảnh giới thật sự không thể bắt kiệp tốc độ của cả hai người họ.
Đúng vậy, tiểu Lam Vũ trong hơn 1 tháng đã đột phá từ Kim Đan đến Thuế Phàm cảnh.
Tốc độ này thực sự là khiến Lục Tiểu Nguyên có phần ngoài nghi nhân sinh, mà cũng không kỳ quái, dù sao tiểu Lam Vũ có Nguyệt Thần Điện chuyên môn hổ trợ tu luyện.
Chớp mắt Lục Dạ cùng Lục Tiểu Nguyên liền xuất hiện ở nơi cách lúc trước trăm mét, nơi này cũng là nơi xảy ra vụ nổ kia.
Chỉ thấy nơi xảy ra vụ nổ, một thiếu nữ quần áo rách rưới khiến dung mạo cùng cơ thể tuyệt mỹ của nàng lộ ra ngoài xuân sắc bừng bừng.
Thiếu nữ với mái tóc dài đến ngang hông, mỹ quan xinh xắn, nàng tỏa ra khí chất quý tộc không giống với những người bình thường.
Tuy vậy hiện giờ thiếu nữ kia đang phải đối đầu với một con đen to lớn hung tợn, đứng trước thiếu nữ là một con bươm bướm lớn, nhưng đối đầu với con gấu đen kia vẫn là không đáng nhắc tới.
Có vẻ con bươm bướm kia đang bảo vệ thiếu nữ mà vô lực đối chọi với gấu đen to lớn và mạnh hơn nó vô số lần.
“Tiểu Điệp, ngươi không cần lo cho ta!”Thiếu nữ ánh mắt tràn đầy lo lắng cùng bất lực hô lớn, nhưng con kia to lớn hồ điệp vẫn kiên cương bảo hộ lấy nàng.
“Đây là?”
Lục Dạ cùng Lục Tiểu Nguyên lơ lửng trên không trung nhìn lấy tình cảnh này hơi nhíu mầy lại.
Cả hai người họ đều cảm nhận được bên trong cơ thể thiếu nữ cùng hai con vật kia đều tồn tại một loại năng lượng kỳ lạ không hề yếu hơn tiên lực.
Đừng nhìn khu vực chục trượng xung quanh đây bị thổi bay thì nghĩ thiếu nữ không mạnh, theo như Lục Dạ cùng Lục Tiểu Nguyên cảm nhận thì thế giới này có không gian cùng vật chất vô cùng kiên cố, dù muốn phá vỡ không gian cũng ít nhất phải là Tiên Tôn.
Có thể làm đến như này, sức mạnh cũng phải là Kim Tiên.

Cả hai liếc nhìn nhau rồi từ Lục Dạ gật đầu trước, Lục Tiểu Nguyên thấy vậy liền đứng một bên coi cuộc vui.
Suy nghĩ vài giây, Lục Dạ liền mang theo hiếu kỳ cùng hưng phấn lao xuống.
Hắn muốn từ thiếu nữ kia biết được phương thức tu luyện cùng hệ thống sức mạnh của thế giới này.
Mộc Tiểu Yêu do từ nhỏ sống trong rừng nên với mấy thứ kìa liền hoàn toàn mù tịt, vì vậy thiếu nữ này xuất hiện không hề nghi ngờ cho Lục Dạ một cái nguồn cung cấp thông tin.
“Bổn đại gia tham gia với được không?”
“Ầm!”
“Haha!”
“Rầm!!”
Lục Dạ lao người xuống ngay khi con gấu đen kia còn chưa kiệp phản ứng liền đạp một cước vào đầu nó, hắn hơi vận lực nhảy ra phía sau rồi một cước ngang qua nhắm ngay đầu của con hắc hùng kia.
Theo tiếng cười lớn của Lục Dạ, con hắc hùng to lớn liền bị đá văng ra xa.
“Ngươi….”Thiếu nữ tưởng chừng như tuyệt vọng lại nhìn thấy một thiếu niên từ trên trời rơi xuống, nhất thời nàng hai mắt liền mộng bức vô cùng.
Ngay cả con hồ điệp bên cạnh nàng cũng không ngoại lệ.
“Ngôi im đó đi, bổn đại gia giải quyết xong con tiểu hùng hùng này liền có thứ phải hỏi ngươi!”Lục Dạ nhìn liếc qua thiếu nữ, nhìn quần áo rách rưới do chiến đấu của nàng.
Hắn liền từ Dạ Linh Châu lấy ra một chiếc khăn phủ lên người nàng, Lục Dạ tuy không ngại chiếm tiện nghi nhưng cũng sẽ không lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn.
Trừ trường hợp hắn vô pháp cứu rỗi, như khi trước Hoa Vô Tuyết hay Hồ Ngọc Ly bị trúng độc vậy.
Khi đó Lục Dạ cũng không có cách nào giải độc khác, hắn cũng không từ chối rằng mình có suy nghĩ tà ác khi nhìn thấy thiếu nữ.
Dù sao, nam nhân mà, gặp nữ nhân thân thể nửa hở nữa kín như vậy không có ý nghĩ tà ác thì mới là kỳ quái đấy.
“Grào!!”
Hắc hùng vừa bị đánh bay liền đứng dậy, nó tức giận nhìn kẻ vừa mới xen vào trận chiến của nó.
Hai mắt nó hung tợn đỏ rực gầm thét một tiếng vang trời.
“La hét cái gì a?”
“Ngươi cũng không phải songoku, hét lớn cũng chẳng có ích gì.
Tốt hơn vẫn là nằm xuống cho bổn đại gia đi!”
Lục Dạ đưa tay móc móc lỗ tai, một mặt phiền chán nhìn con hắc hùng khiến nó càng tức giận lao nhanh tới.
“Haha, tới tốt lắm!”Lục Dạ cưởi toe toét nhìn con hắc hùng to lớn lao tới, Như Nguyệt Luân Ý Ngọc trên cổ hắn bỗng phát sáng mãnh liệt, chớp mắt Nguyệt Long Phách Thiên Thủ liền xuất hiện bám vào Lục Dạ hai tay.
“Phá Diệt Hách Thủ!!”
Lục Dạ không muốn kéo dài trận chiến này quá lâu, hắn có thể nhận thấy con hắc hùng kia có sức mạnh sánh ngang Thái Ất cảnh, tuy là hắn có thể tùy tiện một quyền đánh nổ con hắc hùng này thành bọt máu nhưng Lục Dạ muốn thử xem uy lực của Vô Hạn Chú Thuật khi phối hợp với Nguyệt Long Phách Thiên Thủ.
“Răng rắc……”
“Ầm!”
Con hắc hùng vừa lao tới như cảm thấy nguy hiểm thiên tru mà kịch động muốn chuyển hướng nhưng đã không còn kiệp.
Khung cảnh diễn ra không khác gì trong thánh phồng tôm, Lục Dạ nắm đấm nhẹ nhàng chạm vào thân thể con hắc hung, nhưng dù vậy con hắc hung kia lại chớp mắt thân thể bị nghiền nát thành mưa máu bay tung tóe.
Không gian hiện lên từng vết rạn nứt rồi cuối cùng lại từ từ khôi phục như củ, nếu là một Đại Thiên Giới thì có thể bây giờ cả phiến không gian khu vực đã vở tan tành rồi.
Chỉ bị nứt ra trước đòn tấn công kinh khủng của Lục Dạ, đủ biết không gian thế giới này là cở nào kiên cố.
Việc này cũng không quá khó hiểu, dù sao vé xuyên toa Lục Dạ sử dụng là 3 sao cao cấp nhất của Vạn Giới Môn tiểu vị diện rồi.
“Không tệ!”
Lục Dạ đưa mắt nhìn khung cảnh trước mắt, chỉ thấy cả cánh rừng rộng lớn đều đã bị san bằng một khu vực rộng trăm ngàn mét.
Lục Dạ trước khi tung chiêu cũng đã xem xét xem xung quanh nơi này có sự sống nào không, hắn biết những sinh vật trong khu rừng này một số ít đều là bạn của Mộc Tiểu Yêu.
Lục Dạ hơi gật gật đầu hài lòng một chút rồi quay lại nhìn thiếu nữ còn đang ngồi trên mặt đất kia.
Chỉ thấy thiếu nữ giờ đang hai mắt kinh hãi nhìn lấy hắn, nàng thân thể không kìm chế run lên ngay khi thấy hắn quay lưng lại.
“Ngươi…..ngươi là Thất Tinh cấp cường giả sao?”Thiếu nữ rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, nàng hai mắt hơi hoảng hốt đứng lên nhìn Lục Dạ thận trọng hỏi.
“Ta không biết ngươi đang nói Thất Tinh cấp là cái gì, nhưng hỏi người khác không phải trước tiên nên giới thiệu mình sao?”Lục Dạ hai mắt thú vị nhìn lấy thiếu nữ chậm rãi nói, hắn từ lời nói của nàng có thể suy đoán ra rất nhiều thứ.
Qua kiến thức từ các bộ tiểu thuyết mình đọc kiếp trước, hắn có thể đoán được thế giới này có hệ thống sức mạnh gọi là Tinh, nàng nói Thất Tinh thì chắc sẽ có Lục Tinh, Ngũ Tinh còn con số bao nhiêu thì Lục Dạ vẫn không biết được.
“Xin lỗi, là ta hơi kích động.”
“Ta là Phong Điệp Tình, thuần thú sư Tứ Tinh!”
Thiếu nữ nghe lời nói của Lục Dạ liền giật mình, nàng nhanh chống đứng dậy nhìn hắn cúi đầu lễ phép nói.
Khí tức quý tộc, lễ phép kia khiến Lục Dạ hơi híp mắt, cô nàng này có vẻ không đơn giản.
Tuy vậy hắn cũng không quá quan tâm, lão tử còn đang bị một tên vượt qua Thánh Đế truy tìm kia kìa.
“Tây Hương Thập Lục Dạ là ta tên, ngươi có thể gọi ta Lục Dạ!”
Lục Dạ nhìn thiếu nữ cười mỉm nói, hắn đứng cách nàng tầm 2m không dám tiến gần hơn.
Có trời mới biết cái kĩ năng Thần Ngã kia khi nào lại bất chợt kích hoạt.
“Khi nãy ngươi nói Thất Tinh cấp là như thế nào?”Lục Dạ lập tức liền hỏi ra tò mò của mình, hắn ở nơi này với móc thời gian trên lệch đến 30:1 thì cớ gì lại không khám phá thế giới này thêm.
“Ngươi không biết Thất Tinh cấp là thứ gì?”Phong Điệp Tình hai mắt nghi ngờ như không thể tin được nhìn Lục Dạ.
“Bổn đại gia chỉ là ở trong rừng quá lâu nên không biết Thất Tinh là thứ gì!”Lục Dạ phất phất tay, lấy đại một cái cỡ.
“Vậy sao…..”
“Thất Tinh là một trong 10 cảnh giới ở Thiên Nguyên Tinh này.
Nơi này có nhiều loại nghề nghiệp nhưng phổ biến nhất chính là Thuần Thú Sư, đẳng cấp ở đây phân chia từ Nhất Tinh đến Cửu Tinh, cao hơn nữa là Thần Cảnh, nhưng nó chỉ là trong truyền thuyết kể lại mà thôi!”
Phong Điệp Tình nhìn Lục Dạ hơi ngắn gọn giản giải cho hắn.
Nàng tuy có phần không tin một người mạnh như Lục Dạ lại không biết đến hệ thống tu luyện, nhưng nàng cũng rất thông minh không hỏi nhiều, tránh để hắn mất thiện cảm.
Nàng vẫn là còn cảnh giác cùng kinh nễ khi đối mắt với Lục Dạ, có thể thấy thiếu nữ tuy tuổi không quá lớn nhưng tâm trí lại vô cùng trưởng thành.
Không phải kiểu được người từ trên trời lao xuống cứu thì lại yêu từ cái nhìn đầu tiên.
“Nhất Tinh đến Cửu Tinh sao…..”Lục Dạ vừa lẩm bẩm, vừa cất bước đi qua Phong Điệp Tình.
“Tiểu Nguyên, xuống dưới đây đi.

Ta thấy hết bên trong của ngươi bây giờ!”Lục Dạ bất chợt ngẩng đầu lên nói lớn, chỉ thấy Lục Tiểu Nguyên chớp mắt liền xuất hiện bên cạnh Lục Dạ.
Nàng khuôn mặt đỏ ửng túm chặt lấy y phục của mình, hai mắt trợn trừng tức giận nhìn Lục Dạ.
Phong Tình Điệp đứng gần đó liền kinh ngạc, không ngờ Lục Dạ còn có một người nữa.
Nhìn Lục Tiểu Nguyên với nhan sắc không thua kém mình, Phong Tình Điệp liền càng tò mò hơn về Lục Dạ.
Nhưng rất nhanh nàng liền hơi bối rối, vì Lục Dạ hai người đang cất bước đi càng ngày càng xa.
Hắn cứu nàng, nàng thì giải đáp thắc mắc cho hắn, hai người coi như không ai nợ ai cả, Phong Điệp Tình cũng không mặt dầy tìm cớ đi theo Lục Dạ.
Chỉ là nàng bị lạc đường a…..Do lạc đường trong khu rừng này nên nàng mới gặp con gấu đen kia mà bị truy đuổi đến tận đây.
“Này, ngươi đang lạc đường đúng không?”
“Nếu được thì ngươi có thể đi cùng với chúng ta!”
Ngay lúc Phong Tình Điệp còn đang bối rối không biết nên làm gì thì Lục Dạ lại ném ra cho nàng một lời mời.
Hắn đợi đến bây giờ mới nói là hoàn toàn có ý định.
Lục Dạ không thể cứ ở mãi bên trong khu rừng này được, đến lúc hắn cũng phải đi khám phá thế giới này.
Và điều thiết yếu nhất không nghi ngờ chính là cần một người hiểu rõ tinh cầu này, Mộc Tiểu Yêu thì không cần nói, cô nàng kia cái gì cũng không biết a.
Vì vậy Lục Dạ liền mở lời với Phong Tình Điệp để nàng coi như nợ mình một ân tình, đến lúc sau có hướng dẫn viên du lịch rồi thì tha hồ mà khám phá.
“Được sao?”Phong Tình Điệp hai mắt liền vui mừng nhìn Lục Dạ hỏi.
“Ngươi nhìn mặt của bổn đại gia giống đang đùa lắm hay sao?”Lục Dạ quay đầu lại hé miệng cười nhìn nàng nói.
“Rất giống!”
Phong Tình Điệp lời nói vừa ra liền khiến Lục Dạ một cái lảo đảo, suýt nữa thì ngã xuống đất.
Thật sự là không nể mặt nhân mà.
“Giờ ngươi có đi hay không?”Lục Dạ trên trán nổi gân xanh, cắn răng nhìn Phong Tình Điệp nói.
“Hì hì, tất nhiên là có rồi.
Nếu Lục Dạ ngươi đã mời!”
Phong Tình Điệp liền cười hòa giải nhìn Lục Dạ nói, nàng nhanh chống chạy lại bên cạnh hai người.
Nàng cũng không nghĩ hắn định hại mình, với sức mạnh của hắn dù là nàng mạnh gấp 10 lần cũng chưa chắc phản kháng được.
Thế là Lục Dạ liền có thêm một người trong hậu cung ý nhầm một người trong danh sách bạn bè tạm thời :)) TẠM THỜI!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.