Chung Cực Nhân Loại

Chương 92: Rèn Vũ Khí!!






Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Phệ Huyết Tinh Kim!
Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Luân Ý Thần Thạch!
Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Hỗn Độn Thánh Tinh!
Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Vô Cực Thiên Kim!
Keng, chúc mừng kí chủ nhận được một lần rèn đúc miễn phí!
Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Thiên Niên Bách Luyện Chùy!
Liên tiếp 6 âm thanh thông báo vang lên khiến tâm hồn Lục Dạ như bay bỗng vào cỏi hư vô.
Hiện giờ trong lòng hắn chỉ muốn la hét một câu.
“Duma, chuyến này không lỗ!”
Lục Dạ tuy méo biết mấy loại nguyên liệu kia đẳng cấp như thế nào nhưng nghe tên thì bá vcl ra.
Chân lý trên đời này là nghe tên nhìn hình trước rồi mới xem nội dung mà :))
“Hệ thống, mở luôn quả trứng kia đi!”Lục Dạ thừa thắng xong lên, gói quà luyện khí kia thật sự đánh bay nỗi ưu phiền vì trở thành người nghèo của hắn.
Keng, chúc mừng kí chủ nhận được trứng thần thú-Thiên Không Long!
“Thiên Không Long?”
“Không lẽ là con đó sao?”
Lục Dạ nghe được cái tên Thiên Không Long, trong đầu liền lướt qua hình ảnh của một con rồng dài ngàn mét toàn thân là một màu đỏ đậm.
Thế là để xác định suy đoán của mình Lục Dạ liền mở ra bảng thông tin của quả trứng kia.
Tên: Thiên Không Long(chưa nở).
Chủng tộc: Long Tộc(??)
Nguồn gốc: Một trong tam ảo thần trong thế giới Yugioh.
Năng lực: Khả năng điều khiển sấm sét cùng thời tiết cực mạnh…..
“Qủa đúng là nó a!”Lục Dạ nhìn thông tin của quả trứng này liền hơi cảm thán, cái hệ thống này đúng là đủ thứ kỳ hoa, bây giờ dù có ra mấy món ngưng động thời gian trong haiten thì hắn chắc cũng không kinh ngạc……
Khụ khụ, hơi lạc đề rồi :))
Lục Dạ hiện giờ không thể cử động nên đành để quả trứng lại vào trong kho đồ, chờ lúc sau đem nó vào Dạ Linh Châu sau.
Tiếp đó hắn lại chuyển sự chú ý qua những thứ mình mở được trong gói quà luyện khí.
Tên: Phệ Huyết Tinh Kim.
Nguồn gốc: 1 trong Thập Đại Thần Thiết.

Đẳng cấp: ????
Miêu tả: Hấp thụ vạn huyết mà mạnh lên, giết vạn chứng Tiên, giết ức chứng Đế, giết vạn ức thành Thánh!
“Thập Đại Thần Thiết!”
“Bổn đại gia công nhận là nhân phẩm bạo rạp a!”
Lục Dạ vô cùng hài lòng với nguyên liệu thứ nhất mình mở ra.
Hắn có được luyện khí toàn điển, biết được Phệ Huyết Tinh Kim cùng lúc trước có được Như Ý Kim Cương Thiết đều là một trong Thập Đại Thần Thiết, cả hai loại lần lượt đứng thứ 6 và 7.
Không những như vậy trong bốn cái vật liệu mà hắn vừa có thì không có bất kỳ thứ nào là hàng rỡm cả, thậm chí còn là hàng ultra pro max nữa ấy chứ.
Tên: Luân Ý Thần Thạch.
Nguồn gốc: Một loại kỳ dị thần thạch được thiên địa nuôi dưỡng.
Đẳng cấp: ????
Miêu tả: Biến hóa tùy theo tâm tình cảm xúc của người sử dụng.
Tối đa sáu dạng.
Tên: Hỗn Độn Thánh Tinh.
Nguồn gốc: Thần thạch kết tinh từ vô số Hỗn Độn Nguyên Sơ khí.
Đẳng cấp: ????
Miêu tả: Ẩn chứa sức mạnh Hỗn Độn có thể sử dụng các loại sức mạnh Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Lôi, Phong, Quang, Ám, Thời Gian, Không Gian.
Tên: Vô Cực Thiên Kim.
Nguồn gốc: 1 trong Thập Đại Thần Thiết.
Đẳng cấp: Phàm phẩm.
Miêu tả: Kim loại thần bí nhất trong vũ trụ, mang theo khả năng phát triển vô hạn cùng khả năng phục hồi trong tích tách.
Nhìn hết tất cả những thứ mình có được Lục Dạ hít sau một hơi tránh huyết áp quá cao mà đột quỵ.
Những thứ này đều là thánh vật trong mắt Luyện Khí Sư.
Mỗi một món đem ra thế nhưng là có thể nổi lên một hồi mưa huyết quét ngang mọi nơi, thế mà hắn một lần có luôn năm thứ?
Ngay cả đứng thứ nhất Thập Đại Thần Thiết là Vô Cực Tinh Kim cũng trong tay hắn.
Thứ này thế nhưng cực kỳ đặc biệt, nó tăng phẩm cấp bằng cách chui rèn chính mình, với khả năng phục hồi chớp mắt thì dù có hóa thành từng hạt hạ nguyên tử thì nó vẫn có thể nháy mắt khôi phục mà mỗi khi khôi phục thì đẳng cấp lại tăng lên.
Đừng nhín nó lúc này có Phàm Phẩm mà coi thường, Lục Dạ dám chắc giờ hắn đánh bể nó khồi khi khôi phục lại nó sẽ tăng lên Hoàng Cấp Hạ Phẩm!!
“Ha~ Hệ thống sư huynh, tiểu đệ bái tạ!”Lục Dạ chỉ còn biết trong lòng cảm tạ cái hệ thống này, thật sự là quá lời đi.
Hắn vừa kiểm trả thử giá của những thứ này trong cửa hàng, thế mà trừ Phệ Huyết Tinh Kim thì những thứ khác đều không có.
Vậy thì chỉ có thể là hắn không đủ quyền hạn để mua.
“Cạch!”
Ngay khi Lục Dạ trong đầu còn nhảy vinahouse vì phấn khích thì cánh cửa bên ngoài đột nhiên mở ra.
Từ bên ngoài Mộc Tiểu Yêu liền tiến vào, bên cạnh nàng là tiểu Bạch với thân thể to lớn gấp nhiều lần lúc đầu đang gặm theo một cái giỏ chứa đầy trái cây cùng vài loại vật liệu nấu ăn khác.
“Ngươi chờ lâu rồi…..hả, có gì khiến ngươi vui sao, tiểu Dạ?”Mộc Tiểu Yêu vừa tiến vào đang định chào hỏi Lục Dạ thì thấy được khuôn mặt có phần vui vẻ của hắn.
Nàng hơi nghi hoặc nhìn quanh thấy cũng chẳng có thứ gì hmề hết, thế là liền nghi hoặc hỏi hắn.
“Không có gì, bổn đại gia chỉ là hơi vui vì thấy ngươi mà thôi!”Lục Dạ hơi phất phất tay mỉm cười nhìn Mộc Tiểu Yêu nói.
Dù hắn chỉ đùa thôi thế mà không ngờ cô nàng này não mạch lại nghĩ đủ các loại giả thuyết đỏ ửng mặt.
“Gặp…..gặp ta…….vui vẻ….”Mộc Tiểu Yêu khuôn mặt đỏ bừng, với một người ngay cả nam nhân đều chưa từng gặp như nàng thì bị Lục Dạ nói một câu như vậy cũng khiến thiếu nữ trong đầu lướt qua vô số ý nghĩ.
“Ngươi…..ngươi ăn đi!”Mộc Tiểu Yêu xấu hổ không biết nên làm gì thế là nàng liền đưa tay cầm lên một quả táo trong giỏ đưa đến trước mặt Lục Dạ.
“Ngươi cmn là đang đùa ta?”
Lục Dạ nhìn quả táo được đưa đến trước mặt mình, trán hắn tràn đầy hắc tuyến.
Lần đầu tiên hắn cảm thấy mình phải làm người đàn ông bất lực.
“Haha, chờ…..ngươi chờ ta chút!”Mộc Tiểu Yêu nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy hắc tuyến của Lục Dạ mới nhớ ra hắn không di chuyển được, nàng cười ngượng ngường tiến vào trong nhà lấy ra một con dao nhỏ cắt trái cây cho hắn.
Lục Dạ thì chỉ có thể ngoan ngoãn ăn, toàn thân hắn giờ dù nhấc ngón tay cũng chẳng có sức thì làm được gì.
Dù sao cho mỹ thiếu nữ đút trái cây vẫn là vô cùng có lời.
Mộc Tiểu Yêu đút cho Lục Dạ ăn, khuôn mặt đôi khi lại hơi đỏ lên.
Đây là một trải nghiệm mới lạ đối với thiếu nữ.
Cứ thế hai người liền người đút, người ăn đôi lúc lại nhìn nhau không nói gì nhiều.
Vứt nguyên đống cơm tró à không cơm mèo cho tiểu Bạch ngồi ở cách đó không xa.
……
Chớp mắt thời gian liền trôi qua một tháng sau, Lục Dạ khi này đã hoàn toàn khôi phục trạng thái đỉnh phong.
Tu vi của hắn cũng thăng tiến tới Đại La Hậu Kỳ.
“Keng…..keng….keng!!”
Từng âm thanh gõ búa ầm vang khiến cả mặt đất rung động, chỉ thấy trong khu rừng rộng lớn xanh thẫm.
Một thiếu niên tóc vàng đang đứng trước một cái lò nung trên tay phải của hắn là một cây chùy không mấy to lớn nhưng mỗi lần vung xuống lại khiến không khí chấn động.
Thiếu niên gõ liên tục vào miếng kim loại nóng chảy lóe lên từng tia lửa kia.
Mỗi tiếng gõ vang lên, miếng kim loại hình dạng lại thon thã đi một chút.
Thiếu niên này không ai khác chính là Lục Dạ, vài ngày trước sau khi cơ thể hoàn toàn khôi phục hắn liền bắt tay vào công cuộc Luyện Khí Sư.
Miếng sắt hắn đang gõ là một khối vật liệu có thể gọi là rác rưởi chỉ đạt tới Nhân Tiên Hạ Phẩm có thể tìm ở khắp mọi nơi trên Đại Thiên Giới, nhưng nên biết chỉ vài ngày trước thôi Lục Dạ còn là một tên Luyện Khí mù tịt a.
Trong vài ngày ngắn ngũi đạt tới Nhân Tiên Khí Sư, đủ biết Lục Dạ khả năng học tập cùng thực nghiệm kinh khủng cỡ nào.
“Lục Dạ ca, nước của ngươi này!”
Từ đằng sau những cái cây to lớn, tiểu nha đầu Tinh Nhi liền đi tới đưa cho hắn một cái bình nước.
Đằng sau nàng còn có tiểu Lam Vũ, Lục Tiểu Nguyên cùng Mộc Tiểu Yêu.
Vài ngày trước sau khi cơ thể khôi phục hắn liền tiến vào Dạ Linh Châu giải thích tất cả những gì xảy ra với ba người.
Tây Hương Vô Tinh cùng Lam Vũ ngay khi nghe được mình đang ở thế giới khác liền muốn ra ngoài chơi, dù sao các nàng đã hơn 1 tháng ở trong Dạ Linh Châu rồi.
Lục Tiểu Nguyên thì bị Lục Dạ cường ngạnh khéo ra, hắn thấy cô nàng này cứ ngồi riết bên Thế Giới Thụ liền kéo nàng ra thân thiết hơn với mọi người.
Mộc Tiểu Yêu lúc đầu nhìn thấy Lục Dạ thế mà lấy ra ba người liền kinh ngạc vô cùng, sau đó nàng lại vui vẻ kết thân với 2 con tiểu loli và Lục Tiểu Nguyên.
“Lục Dạ, ngươi đang rèn cái gì a?”Mộc Tiểu Yêu cùng Lam Vũ đồng loạt hiếu kỳ tò mò tiến tới bên cạnh hắn nhìn ngó, Tinh Nhi cũng không ngoại lệ nhìn Lục Dạ.
Lục Tiểu Nguyên tuy đứng tại chỗ tỏ ra không quan tâm nhưng ánh mắt nàng đôi lúc lại đảo qua Lục Dạ, hai tai hơi hơi rung động liền biết cô nàng này là đang ngạo kiều.
“Ta chỉ đang thử rèn một con dao làm bếp mà thôi!”Lục Dạ uống một ngụm nước nói.
Hắn tới cảnh giới này vũ khí làm bằng Nhân Tiên cấp vật liệu còn chẳng đù hắn bẻ, nói gì đến dùng? Vì thế Lục Dạ liền rèn thành những vật dụng hằng ngày như dao làm bếp, trảo rán, dao bào, mã tấu, phóng lợn…..khụ khụ mấy cái sau quên đi :))
Đám người nghe lời Lục Dạ nói liền đứng lùi lại một bước, hắn cũng sắp rèn xong rồi nên họ quyết định đứng coi chờ đợi Lục Dạ.
“Keng…..keng….keng….keng!”
“Xèo….xèo….xèo….xèo!”
Sau một loạt tiếng gõ búa, miếng kim loại kia cuối cùng đã trở thành hình dạng một cái dao làm bếp.
Lục Dạ hơi quan sát một hồi liền nhúng khối kim loại nóng hổi vào thao nước bên cạnh cho nó nguội lại.
“Phù!”
“Giờ thì ăn cơm trước chứ nhỉ?”Lục Dạ làm xong tất cả liền quay qua nhìn đám nữ nhân mỉm cười nói.
“Yeah!”
Lời hắn nói khiến tất cả ánh mắt sáng lên, ngay cả Lục Tiểu Nguyên cũng không ngoại lệ.
Từ máy ngày trước khi Lục Dạ trổ tài nấu ăn đã chinh phục hết mấy thiếu nữ này.
Lục Dạ cất bước cùng 4 người trở về ngôi nhà của Mộc Tiểu Yêu.
Ngôi nhà đơn sơ ban đầu nay đã được Lục Dạ tu sửa lại trở thành không khác gì một cái biệt thự.
Theo như Mộc Tiểu Yêu nói thì, từ lúc mới sinh ra nàng đã bị người vứt bỏ ở trong rừng.
Từ nhỏ đã được những con thú trong rừng nuôi nấng từ nhỏ nên thiếu nữ có thể nói là ngây thơ như một tờ giấy trắng và tò mò với tất cả những thứ mình không biết, ví dụ như nam nhan là Lục Dạ.
Lục Dạ sau một khoảng thời gian ở cùng nàng liền suy đoán Mộc Tiểu Yêu sở hữu một loại thể chất hay một loại năng lực đặc biệt nào đó khiến nàng có thể trò chuyện với các con thú trong khu rừng.
Dù đôi chân không thể động đậy vì bị liệt bẩm sinh nhưng nàng vẫn vui vẻ sống cùng với những con thú ở đây.
Lục Dạ đám người trở về nhà liền do hắn xuống bếp làm đồ ăn, sau một hồi lay hoay Lục Dạ liền bưng vô số món ăn thơm phưng phứt ra.
Vừa đặt mông ngồi xuống bàn ăn, 4 người kia đã bỏ mặc Lục Dạ ăn lấy ăn để khiến hắn co giật lông mày.
“Này, ăn từ từ thôi.
Còn nhiều lắm mà!”Lục Dạ hơi nhổ nước bọt một câu nhưng 4 người kia vẫn không có dấu hiệu dừng lại, hết cách hắn cũng hung hăng ăn lấy tránh bị các nàng ngốn hết thì lại chết.
“Phù….no….no quá!”Một lúc sau cả đám liền mềm nhũn ngồi trên ghế sờ lấy cái bụng có hơi phòng lên của mình than thở.
Lục Dạ thấy cảnh này liền cười một tiếng, hắn cất bước đi ra khỏi nhà, trước khi đi còn không quên dặn dò 4 nữ phải rửa bát.
Vừa cất bước ra khỏi ngôi nhà, Lục Dạ liền liên thông với hệ thống.

Chớp mắt, chỉ có hắn nhìn thấy một tấm bảng xuất hiện ngay trước mặt Lục Dạ.
Đó chính là bảng luyện khí của chức năng nghề nghiệp, mục đích của Lục Dạ tất nhiên khi mở thứ này ra chỉ có một.
Hắn cảm thấy nếu muốn tự mình rèn đúc vũ khí để sài thì còn vô cùng lâu thời gian thì đẳng cấp Luyện Khí mới có thể sánh ngang với tu vi của hắn.
Vì vậy tốt nhất là sử dụng đệ nhất phần mềm hack-hệ thống rồi, khà khà.
Lục Dạ thử bỏ từng loại vật liệu mình có vào, nào là Như Ý Kim Cương Thiết, Phệ Huyết Tinh Kim, Vô Cực Tinh Kim, Luân Ý Thần Thạch, Hỗn Độn Thánh Tinh.
“Còn thứ gì nữa không nhỉ?”Lục Dạ bỏ hết đống vật liệu max hiếm vào trong rồi lại suy ngẫm xem còn thứ gì có thể bỏ vào nữa không.
Suy nghĩ một hồi, hai mắt hắn liền tỏa sáng như nghĩ đến thứ gì đó.Hỗn Độn Thánh Tinh.
“Còn thứ gì nữa không nhỉ?”Lục Dạ bỏ hết đống vật liệu max hiếm vào trong rồi lại suy ngẫm xem còn thứ gì có thể bỏ vào nữa không.
Suy nghĩ một hồi, hai mắt hắn liền tỏa sáng như nghĩ đến thứ gì đó.
Trên tay hắn lóe lên rồi liền xuất hiện một miếng vẩy to bằng cái nắm tay có màu trắng bạc lấp lánh như sao trời.
Đó chính là miếng Nghịch Lân mà Long Như Nguyệt đã đưa cho Lục Dạ lúc trước.
Qua Luyện Khí Toàn Điển Lục Dạ cũng biết nghịch lân quý hiếm cỡ nào, độ cứng thì khỏi phải bàn.
Chỉ là mỗi con rồng chỉ có thể có 1 miếng Nghịch Lân trong đời vì thế dùng Nghịch Lân để luyện khí có thể nói là việc cực kỳ xa xỉ.
“Ngươi là nàng đưa cho ta, cũng không thể để ngươi làm vật trang trí để mà đeo được!”
“Thay vì đó, hãy trở thành ta một phần sức mạnh!”
Lục Dạ ôn nhu cùng bá đạo sờ lên miếng Nghịch Lân của Long Như Nguyệt thủ thỉ.
Hắn không biết ngay khi hắn làm như vậy ở cách nơi đó hàng ngàn thiên hà vị diện, thiếu nữ với mái tóc trắng tuyền mang theo vẻ buồn bã tuyệt vọng lại đột nhiên run lên, nàng có thể cảm nhận thấy hắn, ngươi mà nàng yêu đang chạm vào Nghịch Lân của nàng.
Lập tức hai mắt thiếu nữ liền đỏ ửng lên chứa đầy đều là mừng rỡ, chạy đi thông báo với những người khác.
Tuy vậy đó là việc của khi khác, giờ cùng trở lại với nhân vật chính nào.
Lục Dạ sau đó dứt khoát đưa miếng Nghịch Lần vào trong bảng luyện khí cùng với năm món đồ khác.
“Hệ thống, sử dụng một lần rèn đúc miễn phí đi!”
Lục Dạ âm thầm trong lòng ra lên, nỗi kích động theo từng câu chữ rời môi mà dần lớn hơn.
Với vô số nguyên liệu kinh thiên động địa như vậy thì rốt cuộc hắn sẽ có được thứ gì đây? thật sự là vô cùng mong chờ.
Keng, đang bắt đầu rèn đúc.
Hình dáng của vũ khí sẽ tự động phù hợp nhất với kí chủ!
Keng, đếm ngược rèn luyện 10000……9999……9998…..”
Lục Dạ vừa ý niệm mà xuống, âm thanh hệ thống liền vang lên trong đầu hắn.
Từng tiếng đếm rơi xuống trái tim Lục Dạ lại càng đập dồn dập, máu huyết của hắn kích động lưu chuyển nhanh chống toàn thân.
“1989……1720……987……156……57…..8…….”
Khi những tiếng đếm dần đến hồi cuối, từ 5 chữ số xuống còn những con số nhỏ nhoi cuối cùng.
Khuôn mặt Lục Dạ đã kích động đến hơi đỏ lên, ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào màn hình luyện khí.
“3!”
“2!”
“1!”
Keng, chúc mừng kí chủ nhận được không biết tên vật phẩm!
Ngay lúc tiếng đêm kết thúc, trên màng hình luyện khí liền xuất hiện hình dạng của một món vật phẩm.
“Cái này……”
Lục Dạ hai mắt trợn tròn nhìn thứ mình vừa có được.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.