Chung Cực Nhân Loại

Chương 79: Ai Có Thể Đưa Ta Xuống






“Điếu Cày??!!”Lời nói của Lục Dạ khiến Long Chấn Thiên và những người có mặt trong đại điện nghi hoặc không thôi.
Bọn họ đều là lão quái vật lịch duyệt vô số năm, trừ Lục Dạ thì trong đây số tuổi của ai cũng phải từ ngàn trở lên, nhưng bọn họ không có ai từng nghe đến thứ được gọi là Điếu Cày này.
“Đúng vậy, đây là món đồ có thể nói là thân quen của quê hương ta.
Nhất định không khiến bá phụ thất vọng!”
“Vậy thứ này dùng như thế nào?”
Lục Dạ tự tin nói khiến toàn trường đều hứng thú bừng bừng nhìn Điếu Cày tinh xảo trên tay hắn.
Đối với những điều mình không biết nhân loại vẫn là như thế hiếu kỳ cùng không kiềm được.
“Muốn hút thứ này thì phải dùng một loại thuốc đặc biệt gọi là Thuốc Lào!”

“Tiểu tử cũng có trăm cân Thuốc Lào dành riêng cho Điếu Cày này biếu tặng cho bá phụ!”
Lục Dạ phất tay, bên cạnh hắn chớp mắt liền xuất hiện một chồng cao Thuốc Lào phơi khô.
Nguyên đống Thuốc Lào này hắn thế nhưng là tốn đến 3 tỷ để mua đấy.
Lục Dạ nhanh tay gắn Thuốc vào Điếu Cày rồi đưa cho Long Chấn Thiên.
“Giờ bá phụ chỉ cần chăm thuốc rồi rít một hơi thật sâu!”
“Đảm bảo ngươi sẽ không bao giờ quên được!”Lục Dạ nhìn Long Chấn Thiên nói rồi chấp tay trở về bên cạnh Hồ Mị cùng 2 nữ.
Hắn không muốn ở gần quá đâu, thứ kia lúc trước mới mua về hắn cũng từng thử một hơi, hậu quả là suýt nữa té chổng mông vì phê đấy.
Long Chấn Thiên hứng thú nhìn Điếu Cày trong tay mình, không nhịn được cảm thán trong lòng Lục Dạ đúng là đại gia a~ Đế Cấp Thượng Phẩm dù ở Long Tộc cũng là hàng cực hiếm không quá 10 món.
Long Như Nguyệt cùng mẫu thân nàng Long Thanh Tịnh cũng tò mò nhìn lấy thứ được gọi là Điếu Cày kia.
“Hử? Là như thế này sao?”Long Chấn Thiên đưa ngón tay lên, dùng tiên lực tạo ra một ngọn lửa trên ngón tay mình rồi châm thuốc.
“Giờ thì…..”
“Rít….rít….rít…..rít….”Long Chấn Thiên đưa miệng vào rít một hơi cực dài, đến tận 10 giây.
“Cái……cái này…..ầm!”Long Chấn Thiên trong ánh mắt chăm chú của toàn trường liền phun ra một hơi khói nghi ngút, thân hình ông lão đảo qua lại không khác gì mấy lão già say rượu rồi ngã xuống ghế.
Long Như Nguyệt cùng mẫu thân nàng ngay khi khói phun ra liền chạy ra chỗ khác, bọn họ chỉ là hơi ngửi cũng cảm thấy không chịu nỗi.
“Như thế mạnh?!!”Chư vị Tiên Đế đều kinh ngạc vô cùng nhìn lấy Long Chấn Thiên, toàn Tiên Ma nhị giới đều biết Long Thiên Đế là một con nghiện rượu.
Loại rượu hay thuốc nào mà hắn chưa thử qua? Thế mà giờ lại gục ngã một mặt phê lòi kèn trên ghế kia.
Nhất thời cả đám liền khâm phục nhìn Lục Dạ, tên này quả thực vĩ đại.
“Khụ khụ, rất….rất cảm ơn những món quà của chư vị!”Long Chấn Thiên tất nhiên với tu vi Thiên Đế rất nhanh liền thoát khỏi cơn đê mê, ông đứng lên ho khan vài tiếng rồi chấp tay nhìn đám người nói.
“Long Thiên Đế không cần khách khí!”Đám Tiên Đế cường giả, dẫn đầu bởi Kiếm Đế Kiếm Thạch cũng chấp tay nói.
Sau đó là tiệc rượu cùng sơn hào hải vị, Hoa Vô Tuyết, Kim Huyền Ngọc và Long Như Nguyệt đều tới bên cạnh Lục Dạ góp vui.

Bán cơm chó cho một đống Đế Tử khác, đúng là thiên đạo bất công tên này một mình độc chiếm cả một dàn mỹ nữ.
May sao Hoa Yêu Thánh Địa vẫn còn ngồi tại chỗ, nếu không bọn họ thật sự sẽ đập đầu vào đậu hũ mà chết mất.
“Các tiểu bối chắc đều no bụng rồi nhỉ?”
“Giờ chúng ta sẽ tới phần đặc sắc nhất của hôm nay!”
Long Chấn Thiên đột nhiên đứng lên, ánh mắt hắn quan sát toàn trường lớn giọng tuyên bố.
Nghe được lời nói của Long Chấn Thiên các Đế tử, Đế nữ đều một mặt nghiêm túc cùng hưng phấn.
Bọn họ tới đây cũng chỉ vì mục đích này, chứng minh chiến lực của mình với những thế lực khác, ai biết được nếu may mắn thì cưới được cô nàng nào đó thì sao?
Tất nhiên mục tiêu của đám Đế tử đều là những Đế nữ tuyệt sắc ở đây.
“Lần này tỷ thí rất đơn giản!”
“Ầm….Rầm rầm!!”
Long Chấn Thiên vỗ tay một cái, một cái võ đài liền xuất hiện ngay giữa đại điện.
“Tỷ thí chia làm ba vòng tương ứng với ba danh ngạch tiến vào Long Ngâm Tiên Trì!”
“Vòng thú nhất là chiếc lực, chỉ cần ai còn trụ lại cuối cùng trên võ đài liền chiến thắng!”
“Vòng thứ hai là Cầm Kỳ Thi Họa các loại tài năng thi đấu!”
“Vòng thứ ba là ta sẽ ra một câu đố, nếu ai giải được thì coi như chiến thắng!”
Long Chấn Thiên trong ánh mắt chăm chú của toàn trường liền công bố quy tắc trong lần tỷ thí này.
Keng, kí chủ nhận được nhiệm vụ “Bất bại trên võ đài!”.
Tên: Bất bại trên võ đài.
Miêu tả: Đi lên võ đài vã đánh bại hết tất cả đối thủ mà không một lần nào thua cuộc.
Phần thưởng: Mục Lục Sự Sống.
“Phụt!!”Lục Dạ vừa nhìn xong cái nhiệm vụ liền phun ra một ngụm rượu mà hắn đang uống.
“Có việc gì sao, Lục Dạ?”Hoa Vô Tuyết như cô vợ nhỏ đi tới lo lắng nhìn hắn hỏi, hoàn toàn không giống vẻ lạnh nhạt lúc trước của nàng.

“Không…..ta không sao! Chỉ là hơi hưng phấn khi được tỷ thí mà thôi!”Lục Dạ ho khan nhìn Hoa Vô Tuyết nói khiến nàng an tâm lại.
Đám Đế tử nhìn cảnh này chỉ biết nghiến răng nghiến lợi, hai người này còn nhân tâm sao? Đánh chó thì cũng lựa thời điểm thôi chứ!
“Hệ thống, ngươi sẽ không phải bị lỗi chứ?”Lục Dạ mặt ngoài khôi phục bình tĩnh nhưng bên trong lại hơi kinh hãi câu thông với hệ thống.
Keng, hệ thống không bao giờ xảy ra sai lầm!
Nghe lời nói cùng âm thanh lạnh ngắt máy móc của hệ thống, Lục Dạ liền biết mình không nhìn nhầm cùng không phải hệ thống bị lỗi.
Mục Lục Sự Sống a, đây là thứ mà ngay cả chính hắn nếu đối đầu với người sở hữu nó thì cũng chưa chắc có thể chiến thắng được.
“Trận tỷ thí này, nhất định phải vô địch!”Lục Dạ kiên định nhìn võ đài to lớn gần trăm trượng kia lẩm bẩm.
Dù bên cạnh hắn cũng không ai phù hợp sử dụng Mục Lục Sự Sống nhưng ai biết tương lai sẽ ra sao.
Lỡ hắn hậu cung lại xuất hiện một người phù hợp thì sao?
“Giờ ai sẽ lên trước đây?”
“Để bổn đại gia đi!”
Long Chấn Thiên chỉ vừa nói xong thì Lục Dạ đã xuất hiện trên võ đài, tốc độ nhanh đến nỗi mấy tên Đế tử đang định lên thể hiện cũng không kiệp phản ứng.
“Bổn đại gia đứng đây!”
“Ai có thể đưa ta xuống?”
Lục Dạ đưa tay chỉ xuống võ đài cuồng ngạo cất lời khiêu khích.
Nhất thời nhiệt huyết liền tỏa ra toàn trường.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.