Chung Cực Nhân Loại

Chương 41: Nguyệt Thần Điện!






“Oáp, sáng rồi sao?”Ngày hôm sau, Lục Dạ tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao từ bao giờ.
Nhìn Hồ Mị vẫn đang trong ngực mình ngủ say như con mèo nhỏ, thậm chí tai cùng đuôi cũng không thu lại, Lục Dạ liền mỉm cười mặc kệ nàng.
Hôm qua nàng cũng mệt mỏi vô cùng rồi, cho nàng ngủ lâu một chút cũng không sao.
“Hệ thống, rút thưởng huyết mạch phù hợp với Hồ Mị đi!”Lục Dạ ôm lấy Hồ Mị thân thể mà âm thầm ra lệnh cho hệ thống.
Hắn không cần huyết mạch hay thể chất gì nên có thì ngại gì không cho nữ nhân của mình chứ.
Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Huyễn tưởng thú huyết mạch-Cữu Vĩ Thiên Hồ.
Âm thanh hệ thống vang lên khiến Lục Dạ thất thần vài giây, Huyễn tưởng thú là thứ gì?
Khu vườn nhỏ nơi được gọi là sân chơi của tu la thần phật có vô số chủng loài khác nhau.
Nhưng ở đó có ba chủng loải mạnh nhất [Tối cường hạt giống]!
Thứ nhất chính là Ác ma bên trong mạnh nhất cao cấp nhất [Tinh Linh].
Thứ hai [Trời Sinh Thần Phật].
Thứ ba Huyễn tưởng thú, không có điềm báo trước mà sinh ra, mạnh nhất trong tất cả Huyễn tưởng thú, gánh vác cả thế giới [Rồng Thuần Huyết].

Cả ba giống loài trên đều không thể nhân tạo bằng bất cứ cách nào, chúng sẽ ở một thời gian không cố định nào đó mà được sinh ra.
Tuy Cửu Vĩ Thiên Hồ so sánh còn kém xa gánh vác thế giới [Rồng Thuần Huyết] nhưng Huyễn tưởng thú không có bất kì tồn tại nào là yếu cả.
Ít nhất treo lên đánh Thiên Đế là việc dễ dàng.
Huyết mạch: Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Loài: Huyễn Tưởng Thú.
Nguồn gốc: ????
Tiềm Năng: ????
“Chủ nhân ngươi không nên vui mừng quá sớm, nếu bây giờ chủ nhân ngươi cho nàng dung hợp huyết mạch thì nàng có khả năng sẽ ngay lập tức bạo thể mà chết không chừng!”Chưa kiệp vui vẻ, Nguyệt nhi đã xuất hiện trên vai hắn mà tát một chậu nước lạnh.
“Vậy đến cảnh giới nào Hồ Mị mới có thể hấp thụ Huyết mạch này?”Lục Dạ cũng không bất ngờ, hắn cũng phần nào biết được Huyễn tưởng thú mạnh đến cở nào.
“Vì nàng cũng thuộc hồ tộc nên chắc chỉ cần vượt qua Tiên Đế cảnh là có thể luyện hóa Huyết mạch!”Nguyệt nhi chậm rãi nói, nhưng nàng vẫn không cho Lục Dạ biết vượt qua Tiên Đế là cảnh giới gì.
“Vậy thì chỉ đành cất nó vào trong kho đồ trước thôi!”Lục Dạ chỉ đành thở dài, hắn cũng không biết rút được cái huyết mạch bá vcl nhưng lại không thể sử dụng là hên hay xui nữa đây.
“Hệ thống, quay thưởng đi! Quay vật phẩm ấy, giới hạn 20 tỷ!”Lục Dạ tiếp tục ra lệnh, hắn hiện đang có 152 tỷ vàng lận cứ thoải mái tiêu sài.
Thế là Lục Dạ liền ra lệnh sử dụng 20 tỷ để quay đồ, hệ thống sau khi nâng cấp thì chẳng khác gì gian thương cả, một lần quay thưởng vốn dĩ chỉ tốn 10000 vàng thì giờ mất tới tận 10 triệu!
Keng, kí chủ quay vào ô trắng mất lượt.
Keng, kí chủ bị trừ 10 tỷ vàng.
Keng, kí chủ quay thêm một lần.
Keng, kí chủ nhận được Đế Cấp Thượng Phẩm Y Phục-Tùy Tâm Vũ Y.
…..
Keng, kí chủ nhận được Vật Phẩm Đặc Biệt-Nguyệt Thần Điện.
Sau một loạt các tiếng thông báo, thậm chí còn có lần hắn bị trừ 10 tỷ vàng làm Lục Dạ lòng đang chảy máu.
Nhưng đổi lại hắn cũng nhận được vài bộ y phục từ Vương Cấp đến Tôn Cấp và đặc biệt còn có một bộ Đế Cấp Y phục.
Ngoài ra Lục Dạ cũng không ngờ mình thế mà lại quay trúng cái ô màu đỏ kia.
Tên: Nguyệt Thần Điện!
Đẳng cấp:????
Nguồn gốc: Nguyệt thỏ tộc.
Công dụng: Ấp trứng!
“Ha….hahaha!”Nhìn bảng giới thiệu của Nguyệt Thần Điện, Lục Dạ liền bật cười, hắn suýt nữa quên là mình còn quả trứng kia nữa đấy.
“Ưm~”
“Có chuyện gì thế Lục Dạ?”
Do hắn cười quá lớn, khiến cho Hồ Mị đang mệt mỏi ngủ say trong lòng ngực cũng tỉnh giấc.
Nàng đưa tay dụi dụi đôi mắt còn đang mơ màng của mình, rồi vòng tay qua ôm lấy cổ Lục Dạ, hai mắt thăm tình mở miệng hỏi.
“Không có gì, chỉ là vừa kiếm được vài món đồ tốt mà thôi!”Lục Dạ mỉm cười nhìn lấy Hồ Mị nói.
“Tiểu Hồ Ly, mới sáng sớm ngươi lại muốn dụ giỗ ta sao?”Nhìn thân thể trắng hồng không mảnh vải che thân của Hồ Mị hiện lên trước mặt mình, Lục Dạ khẽ thì thầm vào tay nàng, hai tay không an phận xoa nắn đôi đại bạch thỏ cùng nhẹ nhàng cấu lấy hai hạt hồng đào cứng tròn trên đỉnh đồi kia.
“Ngô~”
“Đừng ta còn mệt….ahh!”
Hồ Mị ngay lặp tức cả mặt đỏ ủng dựa vào lòng ngực Lục Dạ mà thở dốc, nàng dùng ánh mắt ủy khuất nhìn lấy hắn.
“Ngươi không phải hôm qua vẫn rất sung sức sao? Haha!”Lục Dạ nhìn Hồ Mị cười tà nói.
“Đó….Ta chỉ nhất thời không kìm được!”Hồ Mị ngại ngùng nói với âm thanh nhỏ như tiếng mũi kêu.
Nàng cũng không ngờ hôm qua mình lại phóng đãng như thế.
“Haha, được rồi ngươi tiếp tục nghỉ ngơi đi, ta có chuyện phải đi làm!”
“Ừm….”
Lục Dạ đưa tay sờ lấy hai cái hồ ly tai của nàng khiến Hồ Mị thoải mái híp mắt lại, rồi hắn đứng lên đi ra khỏi căn phòng.
“Cạch!”
“Ahhh!”
Lục Dạ bước tới trước cánh cửa phòng thì đột nhiên cảm thấy gì đó, khuôn mặt hắn liền hiện lên vẻ kỳ quái.
Lục Dạ đưa tay kéo toang cửa phòng ra, khiến hai thân ảnh đang áp sát vào cánh cửa không kiệp phản ứng liền té nhào về phía trước.
“Ui da!”
“Hai con chuột nhỏ, các ngươi đang làm gì nha!”Lục Dạ ngồi xỏm xuống nhìn Hồ Ngọc Ly cùng Ngọc nhi mở miệng nói.
“Lục Dạ ngươi…..Mẫu thân!”Hồ Ngọc Ly nhìn Lục Dạ rồi lại nhìn Hồ Mị nói không nên lời, nàng tuy biết chuyện này từ đêm qua nhưng lại không tiến vào ngăn cản.
Ngọc nhi thì chỉ đơn thuần tò mò nên đi theo mà thôi.
“Ngọc Ly…..”Hồ Mị nhìn thấy Hồ Ngọc Ly cũng xấu hổ không biết nói gì chỉ đành trốn trong chăn không dám lò đầu ra luôn.
“Được rồi, muốn hỏi gì thì ra ngoài trước đã!”Lục Dạ đưa tay lôi theo hai nữ đi ra khỏi phòng.
Ra đến bên ngoài phòng Lục Dạ liền đặt Hồ Ngọc Ly cùng Ngọc nhi xuống.
“Lục Dạ…..ta…..ngươi….mẫu thân….”Tuy đã biết chuyện này từ trước nhưng khi đối mặt Hồ Ngọc Ly lại bối rối không biết nên nói như thế nào.
“Tiểu Ngọc Ly, tới đây gọi một tiếng Phụ thân nào!”Lục Dạ nhìn Hồ Ngọc Ly bối rối như thế, cảm giác muốn trêu đùa nàng liền nổi lên.

Hắn nhìn Hồ Ngọc Ly vỗ vỗ bắp đùi nói.
“Hừ, phụ thân cái đầu ngươi!”Hồ Ngọc Ly tức giận trừng mắt nhìn lấy Lục Dạ.
“Haha, đừng lo nhất định không bỏ rơi ngươi!”Lục Dạ kề sát tai Hồ Mị thì thầm khiến nàng cả người rung lên, hai mắt lóe lên hi vọng.
“Giờ thì ta phải đi làm chút việc cái đã!”
“Làm việc gì??”
Lục Dạ đứng lên nói khiến Hồ Ngọc Ly cùng Ngọc nhi hai người ánh mắt tò mò nhìn hắn hỏi.
“Ấp trứng!”
…..
Bên trong Dạ Linh Châu, trên mảnh đất rộng lớn bao phủ xung quanh Dạ Thiên Điện liền xuất hiện 3 bóng người.
Đó không ai khác chính là Lục Dạ cùng Hồ Ngọc Ly và Ngọc nhi hai nữ.
Điều đặc biệt là trên tay Lục Dạ còn có thêm một quả trứng to lớn được khắc hoa văn chói lóa.
Nhưng nếu để ý kỉ thì có thể thấy quả trứng kia đang run rẩy, như muốn chạy trốn vậy.
“Nơi này thật đúng là bất ngờ a!”Hồ Ngọc Ly lần thứ hai tiến vào Dạ Linh Châu vẫn không kìm được cảm thán.
Nàng lần trước được Lục Dạ đưa vào đây, vì lo lắng cho hắn nên đâu có tâm mà quan sát nơi này.
“Vậy ngươi định làm gì quả trứng đang run rẩy kia thế hả?”Rất nhanh ánh mắt Hồ Ngọc Ly liền chú ý đến quả trứng đang run lẩy bẩy trên tay Lục Dạ mà nói.
“Ha! Tất nhiên là ấp cho nó nở rồi!”
“Nguyệt Thần Điện!”
Lục Dạ cười mỉm vung tay lên từ trong kho đồ hệ thống lấy ra Nguyệt Thần Điện vừa mới quay ra được không lâu.
“Ầm!!”
Trong ánh mắt trợn trừng của Hồ Ngọc Ly cùng Ngọc nhi hai nữ, một tòa cung điện nguy nga trán lệ tỏa ra khí tức âm lãnh được khắc họa hình ảnh Bạch Nguyệt khổng lồ ngay chính giữa liền xuất hiện mà rơi xuống mặt đất tạo ra từng cơn chấn động.
Qủa trứng kia ngay khi Nguyệt Thần Điện xuất hiện liền không ngừng run động, nhưng không phải vì sợ hãi Lục Dạ mà là vì hưng phấn.
“Haha! Mong rằng người nhanh chống nở ra!”Lục Dạ cười lên ném quá trứng to lớn vào trong Nguyệt Thần Điện!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.