Chung Cực Giới

Chương 18: Lễ hội




Ngày thứ hai của nhóm Huyết Quang tại thị trấn Tẩy Hồn Kiếm…
Lễ hội được diễn ra khắp mọi ngóc ngách mọi con đường của thị trấn, mọi nơi tràn ngập những tiếng cười niềm vui, khách du lịch tấp nập trên mọi nẻo đường con phố, hàng hóa được thu thập khắp mọi nơi được bầy bán.
Một kẻ áo choàng mầu vàng bay phấp phới, trên tay cầm một thanh bảo kiếm, chuôi kiếm cùng vỏ bọc được thiết kế gắn nhiều viên đá quý cùng vàng bạc quý giá.
Hắn đứng trên một cái bục được nhiều người khiêng bên dưới, dạo quanh các con đường lớn của thị trấn, hắn chẳng phải ai khác mà chính là kiếm thánh của hiện tại, tên kiếm sỹ lấy được thanh kiếm thánh.
“Ta phải đi dạo đây” Quang Minh vội vàng tạm biệt hai tên đồng bọn
“Ta luyện công” Huyết Lang lẩm bẩm trong phòng,
Còn tên Huyết Ngưu mắt nhắm mắt mở, hắn còn chưa tỉnh ngủ.
Quang Minh đang trên đường đi bỗng hắn lại lần nữa bắt gặp dáng hình một cô gái nóng bỏng quen thuộc, người con gái đã từng dịu dàng đỡ hắn dậy khi ngã.
Hôm nay Huyết Hương mặc một bộ trang phục hai mầu trắng hồng, lớp quần áo thể hiện lụa là mềm mượn che dấu toàn thân của cô gái, tuy nhiên lại không thể dấu được dáng người nóng bỏng của bản thân, có lẽ bộ trang phục này rộng dãi nhưng lại bó hẹp ở những bộ phận quan trọng.
Quang Minh mải nhìn Huyết Hương từ xa, và thật không may khi Huyết Hương cũng đã nhìn thấy hắn, bên cạnh Huyết Hương chẳng phải ai khác chính là con bé Huyết Hoa, con bé đó ăn mặc giống với Huyết Hương chỉ khác là hai mầu trắng xanh, mặc dù con bé này nhìn cũng được nhưng do ghét nó lên Quang Minh cảm thấy hơi buồn nôn.
Huyết Hương vội vẫy tay ra hiệu cho Quang Minh và chạy vội lại gần hắn.
“Ha Ha, hôm nay chúng ta lại gặp, huynh đi chơi cùng hai chị em chúng tôi chứ” Huyết Hoa niềm nở
“Tên phế vật này sứng sao”, Huyết Hoa lại có một thái độ cau có.
Quang Minh chẳng biết phải hành sử ra sao hắn chỉ nhìn hai cô gái trước mặt không một phản ứng.
“Đại ca, sao đại ca bỏ đệ mà đi chơi một mình vậy” Huyết Ngưu ở đâu chạy đến.
“Hai chị em chúng ta đang cùng nhau đi xem hội, tiện thể tìm xem co món ăn gì đặc biệt” Huyết Hoa cau có.
“Chị à, chúng ta có thể đi cùng hai người họ được mà”
“em lên tránh không lên tiếp xúc cùng với mấy tên phế vật này đi, chúng không cùng đẳng cấp với chúng ta”.
Quang Minh nhìn Huyết Ngưu ánh mắt hắn như muốn nói với Huyết Ngưu rằng chúng ta lên tránh xa hai người này, Huyết Ngưu cũng nhận ra ánh mắt ấy, nhưng mắt tên Huyết Ngưu này đảo liên tục.
“Thật ra đại ca của tôi đã ái mộ Huyết Hoa cô từ lâu, đại ca ngại lên không dám nói ra. Chính tay đại ca còn tự làm một chiếc bánh để dành tặng cho Huyết Hoa cô nương mà chưa có dịp” Huyết Ngưu thao thao bất tuyệt trước mặt Huyết Hoa
Cả đám ba người vô cùng bất ngờ trước những gì Huyết Ngưu nói, một sự thật mà chẳng thể ai tin nổi.
Quang Minh câm miệng á khẩu không nói lên lời, hắn không thể hiểu được tên Huyết Ngưu này ăn nhầm cái gì mấy hôm nay mà hành sử của hắn giống như tên điên vậy, nếu về hắn sẽ không tha cho tên Huyết Ngưu.
“Bánh đâu!, ngươi ngại không dám nói ra nhưng đồ ăn thì ta không ngại đâu”
Huyết Hoa mặt đỏ lên tiếng.
“Á à… hóa ra từ trước đến giờ khắp học viện bàn tán tin đồn là huynh đang âm thầm thích ta là giả dối, ta chỉ là cái cớ dấu đi sự thật là huynh thích chị của ta”
Huyết Hoa chỉ một ngón tay về mặt Quang Minh nói ra với giọng nói dễ thương của mình, có vẻ cô ả chẳng phải trách móc mà đang vui vẻ với một sự thật được thêu dệt từ miệng tên Huyết Ngưu chết tiệt.
Quang Minh vẫn im lặng, hắn không tưởng tượng được những chuyện quái dị đang xẩy ra.
Cái quái gì vậy, ta âm thầm thích Huyết Hương, tin đồn khắp học viện, và bây giờ chuyển thành Huyết Hoa, lại còn làm bánh nữa. Sao ta chẳng biết gì thế nhỉ, có thể thần thức của ta vô tình quét thấy nhưng có lẽ do ta không để ý mấy chuyện vặt vãnh.
“Bánh đây” Huyết Ngưu đưa ra một chiếc bánh có hình thù trông rất đẹp mắt.
“Oa” Huyết Hoa bịt miệng thốt lên, cô ta đưa tay nhận lấy.
“bánh hoa lan đúng loại chị ta thích” Huyết Hoa nhoẻn miệng cười.
“Đại ca chúng ta đi thôi, đệ đã giúp đại ca hoàn thành tâm nguyện rồi”. Dứt lời Huyết Ngưu đưa tay kéo Quang Minh đi một hướng khác để lại hai chị em tâm trạng dối bời.
Tại một góc phố…
“Ngươi đang làm cái quái gì vậy”…
“Huynh không biết đó thôi, ta đang giúp huynh trả thù, con nhãi Huyết Hoa này đã nhiều lần nói xấu, bêu dếu huynh trong học viện, còn chuyện huynh thích Huyết Hương là do ta tung tin đồn, cô ta xinh đẹp như vậy theo ta thấy người phù hợp duy nhất ở học viện chỉ có huynh”. Huyết Ngưu một hơi dài giải thích.
“Thôi kệ đi, ta không quan tâm mấy chuyện vặt vãnh” Quang Minh buông suôi trả lời, mọi bí mật đã được giải đáp, tất cả là do Huyết Ngưu bày trò, nhưng mấy cái đó trả liên quan gì tới Quang Minh cả, công việc của hắn là sao dịch công pháp lợi hại giúp Huyết Nguyệt, nếu có thể hắn sẽ lấy cả quyển sách thứ 7 của huyết tộc.
“Bây giờ ta và huynh hãy theo sau hai chị em đó xem kỳ biến” Huyết Ngưu nói.
Không hiểu hắn đang định bầy trò gì nữa.
Từ phía sau, một đoạn đường, sau khi Huyết Hoa ăn hết chiếc bánh không lâu, cô ta bắt đầu ôm bụng và chạy nước rút với tốc độ thật nhanh.
“Đại ca, giờ đại ca đi chơi cùng Huyết Hương đi, để ta giúp đại ca canh chừng con ả đáng ghét kia”.
Mọi chuyện đúng như kế Hoạch của Huyết Ngưu bày dẫn, Quang Minh ú a ú ớ, hắn cứ tự biên tự diễn tất cả, Quang Minh như một con dối trong kế hoạch của hắn mà không có lối ra. Chẳng biết điều này có lợi hay hại gì Quang Minh đầu dối như tơ vò, muốn cho tên Huyết Ngưu một trận, nhưng Huyết Hương xinh đẹp như vậy thực sự hắn cũng có một chút thích thích.
“ Huyết Hương, chúng ta lại gặp nhau” huyết ngưu vội hét lên gây sự chú ý
“Huyết Hoa tôi quên mất bánh ấy làm từ lâu rồi, cô vội vàng thế, để tôi giúp”. Dứt lời Huyết Ngưu chạy về hướng Huyết Hoa vừa dời đi bỏ lại hai người Quang Minh cùng Huyết Hương…
Trên con đường quanh một bờ hồ của Tẩy Hồn Kiếm trấn, đây là một bờ hồ ở phía đông thị trấn, được bao bọc bởi nhiều tòa nhà xung quanh, hồ sâu, rộng lớn, những ngày hè nóng bức dân làng thường thường tụ tập quanh đây hóng mát, xung quang còn có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ mọc dại đầy ven hồ là nơi dạo chơi của nhiều đôi lứa trai trẻ.
Hai người Quang Minh cùng Huyết Hương đang dạo quanh tâm sự tại đây, những bước đi chậm dãi …
“Huyết Quang sao huynh lại được Huyết nguyệt đại nhân lựa chọn”.
“Ta cũng không biết”.
“Huynh có bí mật gì to lớn không”
“trong cuộc sống này, con người có ai mà không có bí mật, ta cũng chẳng khác gì những người khác, bí mật lớn hay nhỏ còn tùy theo trải nghiệm và cách nghĩ của mỗi người”.
“Huynh kể cho ta được không”?
Quang Minh nhìn về phía bờ hồ trong xanh.
“Thủa nhỏ ta từng là một đứa trẻ yếu ớt hay bị bạn bè bắt nạt, chẳng có một ai chơi cùng ta cả, tất cả đều coi thường ta, gia cảnh nhà ta cũng rất nghèo, cha mẹ ta đã rất vất vả để nuôi dưỡng ta trưởng thành”.
Huyết Hương lặng nhìn sau lưng Quang Minh, cô không nghĩ rằng một đệ tử của một huyết vương nổi tiếng lại có hoàn cảnh như vậy.
“ điều huynh vừa nói có lẽ là một bí mật của riêng huynh”. Huyết Hương nói.
“ Ta tuy là con gái của Huyết Hải, sống trong nhung lụa như một công chúa nhưng ta chỉ là con nuôi thôi, mặc dù cha Huyết Hải rất yêu thương ta, nhưng ta vẫn khao khát được biết cha đẻ của mình là ai, ta chỉ biết mẹ, nhưng mẹ ta đã mất từ sớm rồi”.
Huyết Hương lặng lẽ dơi những giọt nước mắt dài lăn trên má.
Quang Minh hoàn toàn thấu hiểu được nỗi đau ấy, hắn ôm nhẹ đôi vai gầy của Huyết Hương vào lòng. Có một sự thật rằng hắn cũng là một kẻ đã trải qua niềm đau mất mát người thân, hắn bỗng nghĩ tới bóng dáng người cha của mình ở thế giới cũ, không biết cha giờ thế nào, bóng dáng đen gầy hiện lên trước mắt những tháng ngày mẹ hắn bệnh nặng. Sự tiễn biệt đau lòng lúc mẹ hắn qua đời, giọt nước mắt nào bỗng lăn dài trên má hắn, giọt nước mắt của sự im lặng, tất cả khung cảnh xung quanh giường như bất động chỉ còn tiếng khóc nức nở của Huyết Hương.
Huyết Hương à, từ nay ta sẽ là người bảo vệ em, ta thấu hiểu được phần nào nỗi đau trong lòng em. Quang Minh tự dặn lòng mình trong xuy nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.