Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 217: Khổ chiến




Dịch: Đức Thành
Phía trước cách đó không xa, một đạo thân ảnh khổng lồ màu tím đen chợt vượt qua. Mà cây cối chung quanh đột nhiên lại không tiếp tục công kích bọn hắn mà tách ra hai bên, lộ ra một mảnh đất trống.
Lâm Đông Huy quay đầu nhìn Lam Hiên Vũ một cái, trong nội tâm thầm nghĩ: Hình như mấy thứ Lam Hiên Vũ nói thật sự trúng rồi. Ngay trước bọn hắn chừng trăm mét, một cây đại thụ che trời toàn thân màu tím đen hiện ra tại đó, thân cây cực lớn có độ cao chừng trăm mét, từng đám cây cành rủ xuống, đường kính trong phạm vi trăm mét gần như đều được tầng màu tím đen kia của nó bao phủ. Càng kinh khủng hơn là trên thân cây cực lớn kia của nó có mắt mũi và miệng, nhìn qua như một mặt người khổng lồ quái dị.
Dưới thân cây khổng lồ đó là hai cái rễ lớn cao tới mười mét, nó chậm rãi di chuyển về phía trước nhưng lại không phát ra nửa điểm thanh âm. Ngay lúc nó rảo bước tiến về phía trước, trên mặt đất đột nhiên chui ra rất nhiều rễ cây màu tím đen quấn quanh chiếc chân bằng rễ lớn của nó, giúp nó cố định trụ thân hình.
Vạn Niên Thụ Yêu! Không hề nghi ngờ, thứ trước mắt chính là một con Vạn Niên Thụ Yêu. Cụ thể là tu vi gì thì bọn hắn còn không rõ, nhưng trước đó Lam Hiên Vũ đã phán đoán rất có thể nó không chỉ là một vạn năm, lúc này mọi người đều có thể xác nhận phán đoán kia của hắn. Đối mặt với một đầu hồn thú vạn năm, tâm tình tất cả mọi người cũng không khỏi khẩn trương lên.
Lam Hiên Vũ tiến lên hai bước mà đứng sóng vai cùng Băng Thiên Lương. Quanh thân thể Vạn Niên Thụ Yêu có mảng lớn cành cây đang vũ động, mỗi một mũi nhọn trên cành đều mang theo tầng tử quang nhàn nhạt mà luật động rất chỉnh thể, hào quang mập mờ nhưng vì trong buổi tối nên cũng khá rõ ràng.
Nhưng khi đám người Lam Hiên Vũ xuất hiện ở trước mặt Vạn Niên Thụ Yêu, tầng tử quang chung quanh thân nó lại bắt đầu trở nên ảm đạm. Hai mắt màu tím đen trứng hân cây Vạn Niên Thụ Yêu tản ra một tầng hàn ý bức người, lập tức nhìn về hướng bọn hắn bên này.
"Lập tức động thủ. Nó đang thu hồi linh thức khống chế đám cây cối khi nãy."
Lam Hiên Vũ không chút do dự nói ra. Ngân văn Lam Ngân Thảo lập tức vòng lại mà quấn quanh tay chính mình, sau đó một chưởng liền đặt tại lên người Băng Thiên Lương.
Băng Thiên Lương cũng hiểu rõ, ở thời điểm này mình đã không có khả năng do dự, vì vậy hắn vừa bước một bước đã nhảy vọt lên trời, bốn cái Hồn Hoàn trên người thoáng hiện, đệ nhất Hồn Hoàn lóng lánh, đệ nhất Hồn Kỹ__ Dung Điện!
Dòng điện màu tím lập tức trải rộng toàn thân hắn, ngay sau đó, Hồn Hoàn thứ ba lại lóe sáng ngay khi suýt xảy ra tai nạn, Hồn Kỹ thứ ba — Điện Thiểm!
Toàn thân Băng Thiên Lương lúc này như một đạo Lôi đình, thẳng hướng Vạn Niên Thụ Yêu mà phóng đi. Trong quá trình bắn đi với tốc độ cao, Hồn Hoàn thứ tư trên người hắn lại tỏa sáng, toàn thân vốn lượn lờ điện quang lập tức trở nên rừng rực, làm cả người hắn dường như biến thành một quả Lôi cầu đường kính hơn ba mét. Đây chính là hồn kỹ mạnh nhất của hắn, đệ tứ Hồn Kỹ—Điện Thần Hàng Lâm! Lúc trước cũng chính cái hồn kỹ đã làm Lam Hiên Vũ phải trọng thương.
Băng Thiên Lương liên tục phóng thích ba cái Hồn Kỹ, hơn nữa Lam Hiên Vũ mang cho hắn sự tăng phúc rất lớn, chỉ trong chốc lát, hắn cảm thấy mình đã đạt đến một trạng thái đỉnh phong chưa từng có, thậm chí trong nháy mắt này, trong lòng của hắn còn sinh ra một tia thấu hiểu sâu hơn đối với lôi điện.
Cùng lúc hắn vọt tới trước, Tiền Lỗi bên người Lam Hiên Vũ cũng đã mở ra Triệu Hoán Chi Môn, Kim văn Lam Ngân Thảo quấn quanh trên đó. Đồng thời, hồn kỹ thứ hai của Tiền Lỗi cũng phóng thích, một đạo thân ảnh chui ra, đúng là thứ hắn đã sớm chuẩn bị tốt, một tồn tại cường thế vô cùng —— Thúy Ma Điểu!
Không biết vì cái gì, từ khi Thúy Ma Điểu ăn tủy não của Địa Hỏa Xích Long, Tiền Lỗi liền thường xuyên có thể triệu hoán ra Thúy Ma Điểu dưới sự phụ trợ của Lam Hiên Vũ. Chỉ cần triệu hoán nó ra thì việc Phục Khắc dĩ nhiên là không thể là hồn thú khác rồi. Lúc này Thúy Ma Điểu xuất hiện, Tiền Lỗi chỉ truyền đưa cho nó một cái tin tức: có ăn ngon. Thứ ăn ngon đương nhiên chính là Vạn Niên Thụ Yêu rồi. Đây chính là Hồn Thú vạn năm a!
Đôi mắt đỏ như máu của Thúy Ma Điểu vừa liếc liền thấy được Vạn Niên Thụ Yêu. Luận tu vi thì Thúy Ma Điểu vẫn chỉ là hồn thú trăm năm, thế nhưng rất nhanh nó đã thể hiện ra một mặt sát thủ trong giới Hồn Thú của mình. Đối mặt với uy áo của hồn thú vạn năm nhưng nó lại không có nửa phần do dự, gần như là theo sát sau lưng Băng Thiên Lương mà bay ra, hướng tới phía Vạn Niên Thụ Yêu ở nơi xa mà phóng đi.
Sở dĩ Lam Hiên Vũ dám mạo hiểm chủ động xuất kích, Thúy Ma Điểu cũng là một nguyên nhân trọng yếu.
Lâm Đông Huy vừa mới ngưng tụ ra Diệu Dương, đem nguyên một đám hỏa cầu bao trùm tới hướng Vạn Niên Thụ Yêu, hắn chỉ cảm thấy bích quang lóe lên, một đạo quang ảnh màu xanh biếc đã lập tức đuổi tới phía sau Băng Thiên Lương, bọn hắn không khỏi chấn động.
Qua ngày hôm nay ở chung như vậy bọn họ đã nhận ra năng lực của Lam Hiên Vũ, nhưng chẳng qua cũng chỉ cảm thấy hắn là một gã phụ trợ hệ đủ mạnh mẽ và có đầu óc, vẫn cảm thấy lực chiến đấu chân chính của ba người Lam Hiên Vũ cũng không được tốt lắm, thực sự bọn hắn không thể nghĩ Lam Hiên Vũ còn có lá bài tẩy như vậy. Quang ảnh màu xanh biếc kia đến tột cùng là cái gì? Là hồn kỹ của tên mập không có chút bản lĩnh đó sao?
Vô luận là Lâm Đông Huy hay Vũ Thiên, trong nháy mắt quang ảnh màu xanh biếc kia xuất hiện, cả hai người bọn hắn đều có một loại cảm giác không rét mà run, không hề nghi ngờ, đó là thứ tuyệt đối có thể uy hiếp được tới tính mạng của bọn hắn.
Nháy mắt sau đó, một đôi chân thon dài bước ra từ Triệu Hoán Chi Môn, mái tóc dài màu xanh đậm tung bay, Đống Thiên Thu đã đi tới bên người Lam Hiên Vũ.
Lúc này Băng Thiên Lương đã công kích đến phía trước, hướng tới thân thể Vạn Niên Thụ Yêu mà oanh tạc như một viên Hồn Đạo đạn pháo cực lớn. Trong miệng Vạn Niên Thụ Yêu phát ra một tiếng rít, bốn phương tám hướng lập tức có vô số quang điểm màu xanh lá tràn về hướng nó, đó chính là năng lượng sinh mệnh của đám cây cối phụ cận. Thứ mạnh nhất của thực vật Hồn Thú chính là năng lượng sinh mệnh, đây cũng là bản nguyên chi lực mà bọn chúng vẫn dựa vào để sinh tồn cùng tu luyện. Mấy chục cây thô to cùng cành bay ra như mũi tên, thẳng đến Băng Thiên Lương mà đi.
Ở thời điểm này, thực lực cường đại của Băng Thiên Lương lại càng hiển lộ rõ ràng hơn, cứ như vậy mà ngang nhiên va chạm, những nhánh cây của Vạn Niên Thụ Yêu bay vụt đến vậy mà nhao nhao phá toái, nhưng từng đạo lôi đình trên người Băng Thiên Lương cũng đang nhanh chóng biến mất.
Đột nhiên, một đạo điện quang màu tím phân ra từ trên người Băng Thiên Lương như lăng không xuất ra thêm một “hắn” nữa vậy. Bản thân dòng điện của hắn đột nhiên bay vụt tứ tán, bắn bay mảng lớn cành cây, mà luồng điện quang màu tím được phân kia đã ngang nhiên đánh ra trước, trực tiếp phóng đến trước mặt Vạn Niên Thụ Yêu.
"Oành____"
Trong tiếng nổ vang cực lớn, thân thể cao lớn của Vạn Niên Thụ Yêu kịch liệt rung động. Chính như Lam Hiên Vũ phán đoán vậy, bởi vì phải khống chế cây cối từ bốn phương tám hướng nên Vạn Niên Thụ Yêu phân ra rất nhiều linh thức, thế nên năng lực tư duy của bản thân cũng theo đó mà chịu ảnh hưởng không nhỏ. Sở dĩ nó khống chế đại lượng cây cối không chỉ là vì tiến công, mà nhiều hơn là vì tìm kiếm đám người Lam Hiên Vũ. Lúc này nó đang thu hồi linh thức nhưng cũng không thể lập tức trở về trạng thái tốt nhất.
Ngay cả Lam Hiên Vũ cũng đã cho rằng Băng Thiên Lương sẽ bị ngăn cản, thật sự không nghĩ rằng hắn lại cường hãn tới như vậy, dưới loại tình huống đó, vậy mà chẳng những có thể nổ tung công kích của Vạn Niên Thụ Yêu, sau đó vẫn còn có thể phát ra một kích cường hãn. Khuôn mặt quái dị của Vạn Niên Thụ Yêu lập tức bị tạc thành một mảnh cháy đen, còn có vô số đạo điện quang lượn lờ. Có thể thấy một kích này cường đại đến cỡ nào.
Mà cũng đúng lúc này, một đạo bích quang vừa lóe lên đã trực tiếp phóng đến trước mắt Vạn Niên Thụ Yêu. Dù là tu vi của Vạn Niên Thụ Yêu nhưng khi cảm nhận được khí tức của Thúy Ma Điểu cũng phải sợ tới mức lập tức nhắm mắt lại. Cùng lúc đó, từng điểm năng lượng sinh mệnh đang hội tụ từ bốn phương tám hướng cũng lập tức giăng đầy trên cành cây.
"Phanh" một tiếng, Thúy Ma Điểu bắn bay dựng lên, hóa thành một đoàn bích quang lên không. Thế nhưng Vạn Niên Thụ Yêu cũng phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết ngay sau đó, bị Thúy Ma Điểu đánh trúng mí mắt, chẳng những tạo thành một đạo lổ hổng lớn, trong mắt còn có chất lỏng màu tím đen không ngừng chảy xuôi xuống, hiển nhiên nó đã bị trọng thương.
Băng Thiên Lương phối hợp cùng Thúy Ma Điểu đã tạo ra một hiệu quả không tưởng. Lúc này, đám hỏa cầu chung quanh đã ầm ầm đánh rới thân thể Vạn Niên Thụ Yêu, nhưng một điều quỷ dị lại xảy ra, có vẻ những cành cây của Vạn Niên Thụ Yêu lại không e ngại hỏa diễm, cũng không có bốc cháy kịch liệt như những cây khác.
Vạn Niên Thụ Yêu bị thương nặng,  mọi người làm sao có thể buông tha cho cơ hội này? Lâm Đông Huy đột nhiên ngẩng đầu ngóng nhìn Diệu Dương trên đỉnh đầu, Hồn Hoàn thứ ba trên người hắn cũng sáng lên ngay sau đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.