Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 115: Linh Thông Cảnh trung giai




Phải biết rằng, hai trăm điểm tinh thần lực chính là một cái ranh giới trọng yếu trong cảnh giới tinh thần lực. Khi tinh thần lực đạt đến hai trăm điểm, tuy cũng không phải tiến thêm một tầng nữa, nhưng lại có nghĩa là từ Linh Thông Cảnh sơ giai tiến vào đến trung giai.
Lam Hiên Vũ có thể đột phá hay không? Nếu quả thật hắn đột phá được, vậy thì...
Khi tinh thần lực đạt đến giới hạn thì thứ cần làm chính là tích lũy, sau đó lại đột phá. Rất nhiều hồn sư đã bị kẹt rất lâu ở một giới hạn nào đó. Dù đây chỉ là một cảnh giới hơi thấp thì cũng vẫn là như thế. Tuy các sư phụ cũng biết điểm này, thế nhưng một màn trước mắt đã làm cho bọn hắn nhiệt huyết sôi trào, bọn hắn đều đang mong đợi kỳ tích xuất hiện.
Rút cuộc, trị số tinh thần lực đạt đến một trăm chín mươi chín thì ngừng lại. Các sư phụ đều ngẩn mặt nhìn nhau. Một trăm chín mươi chín a! Tuy ít nhiều gì thì trong nội tâm bọn bọn hắn đều có chút tiếc nuối, nhưng cẩn thận nghĩ tới kết quả lúc này thì ai cũng không khỏi hít sâu một hơi.
Đây chính là một trăm chín mươi chín điểm tinh thần ực a! Cái này là thứ mà bao nhiêu hồn sư cấp thấp vẫn luôn tha thiết ước mơ đấy? Lam Hiên Vũ mới có tám tuổi, vậy mà tinh thần lực đã đến loại trình độ này. Nhiều nhất mấy tháng nữa là hắn sẽ có thể đột phá.
Các sư phụ cũng biết Lam Hiên Vũ là song sinh Võ Hồn, lẽ ra, tốc độ tu luyện hồn lực của song sinh võ hồn phải nhanh mới đúng, nhưng từ đầu tới cuối hồn lực của Lam Hiên Vũ đều tăng lên rất chậm. Nhưng có vẻ như hồn lực tăng chậm đã làm cho tốc độ tăng của tinh thần lực trở nên nhanh hơn.
Bọn hắn nào biết, cái quá trình tăng tinh thần lực này của Lam Hiên Vũ chính là huyết lệ a! Mỗi lúc trời tối hắn lại phải đi cảm thụ tốc độ khủng bố của chiến cơ không gian với Ngân Thiên Phàm, dưới loại tình huống đó, nếu không tập trung tinh thần là sẽ phát điên. Loại phương pháp rèn luyện tinh thần lực kinh khủng này, đoán chừng sẽ không có người nào muốn nếm thử. Lam Hiên Vũ đã phải chống đỡ lâu như vậy cũng nên có chút thu hoạch.
Giờ khắc này, Lam Hiên Vũ lại có một cảm thụ khác, hắn cảm thấy đầu óc của mình là một mảnh không minh.
Dưới năm mươi điểm Tinh Thần Lực là Linh Nguyên Cảnh, Nhất Nguyên khởi đầu, Vạn Tượng đổi mới. Mà tới được năm mươi điểm trở lên là đã tiến vào đến Linh Thông Cảnh, tâm thần Thông Linh. Phải tới năm trăm điểm trở lên mmới có thể tiến vào đến một đại cấp độ,e Linh Hải Cảnh.
Từ Linh Thông Cảnh đến Linh Hải Cảnh, gần như là ngăn cản chín phần mười cánh cửa của hồn sư. Trong đó thì hai trăm điểm cùng ba trăm năm mươi điểm Tinh Thần Lực, chính là ranh giới phân chia Linh Thông Cảnh sơ giai, trung giai cùng cao giai.
Như Nam Trừng đã là lục hoàn tu vi, nhưng tinh thần lực hiện tại của nàng cũng chỉ là miễn cưỡng đến Linh Hải Cảnh.
Lam Hiên Vũ cảm thấy lòng mình yên tĩnh như nước, trong đầu dường như đang quanh quẩn một đám thanh âm, hắn có thể thấy vòng xoáy hai màu ngân kim trong ngực một cách rõ ràng, vòng xoáy đang không ngừng mà luật động, có tiết tấu mà biến hóa, thậm chí ngay quang điểm rực rỡ ở trung tâm kia hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Bây giờ hắn đã có thể phân biệt ra được bốn loại màu sắc trong đó rồi. Hắn vô thức mà tập trung tư tưởng suy nghĩ đi nhìn chăm chú cái quang điểm rực rỡ kia. Trong lúc đó, tinh thần hải của hắn khẽ chấn động, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều lập tức mở ra một lát, tất cả mọi thứ trước mắt đột nhiên rõ ràng thêm vài phần.
Đại biểu cho nước màu lam, đại biểu cho hỏa màu đỏ, còn có màu xanh, đại biểu cho gió, a, còn có màu vàng, cái kia đại biểu cho đất dày nặng. Chỉ một lát hắn liền thấy rõ bốn loại màu sắc trong cái quang điểm rực rỡ kia, một cảm xúc vui mừng khó nói lên lời lập tức lan tràn trong lòng hắn.
"Hai trăm, hai trăm điểm, Linh Thông Cảnh trung giai!" Chung quanh truyền đến một mảnh tiếng kinh hô, hơn nữa, những tiếng kinh hô này là do các sư phụ phát ra.
Khảo thí chấm dứt. Lam Hiên Vũ, Tinh Thần Lực hai trăm điểm, Linh Thông Cảnh trung giai, trở thành người đầu tiên đạt đến cảnh giới này, đồng thời, hắn cũng vì vậy mà đã lấy được một cái thành tích mười cộng. Lại có thêm một cái điểm cộng rồi. Không hề nghi ngờ, tổ bọn bắn bằng vào bốn cái điểm cộng, lại một lần nữa đạt được vị trí đầu trong khảo thí tố chất thân thể.
Phòng 316.
Lữ Thiên Tầm, Thường Kiếm Dật cùng Diệp Linh Đồng, ba người đang ngồi cùng một chỗ.
Lữ Thiên Tầm cùng Thường Kiếm Dật là ở chỗ này, ba một sáu cũng là số của tổ bọn hắn. Bình thường thì Diệp Linh Đồng không ở chỗ này, nàng ở một phòng ngủ khác.
"Đã sắp phải tiến hành khảo hạch thực chiến. Lần này, không những chúng ta muốn khảo thí được thành tích tốt, hơn nữa nhất định phải đạt được quán quân, vô luận hình thức khảo hạch là cái gì." Lữ Thiên Tầm trầm giọng nói.
Diệp Linh Đồng dùng sức mà gật đầu, trong nội tâm nàng cũng nín lấy một cỗ sức lực từ lâu rồi, tất nhiên là sẽ đồng ý không thôi.
Hai mắt Thường Kiếm Dật híp lại, nói: "Thiên Tầm, ngươi không cảm thấy tên Lam Hiên Vũ kia có điểm lạ sao?"
Lữ Thiên Tầm nhìn hắn một cái, nói: "Ngươi nói là tinh thần lực của hắn?"
Thường Kiếm Dật lắc đầu: "Không, ta cũng không rõ là hắn quái dị ở chỗ nào. Lần trước, chỉ một tiếng rống lớn liền cải biến cục diện. Cho tới bây giờ ta còn nhớ rõ, sau một rống đó thì ngươi cùng Linh Đồng liền mất sức chiến đấu. Chẳng qua chúng ta không biết đó là ngẫu nhiên hay là tất nhiên. Cái tên Lam Hiên Vũ này có chút không thể nắm giữ.”
Lữ Thiên Tầm nhìn về phía Diệp Linh Đồng: "trước kia các ngươi đã từng là đồng học, ngươi thấy hắn là cái dạng gì?"
Diệp Linh Đồng nhíu chặt mày mà nói: "Hắn đúng là rất quái dị đấy. Có vẻ như võ hồn của ta trời sinh đã bị hắn khắc chế, mỗi lần ta chiến đấu với hắn đều không thể phát huy ra tác dụng lớn nhất. Về sau ba ta đã dạy ta một biện pháp, để ta đem hồn lực cùng hồn kỹ nội hàm lại, như vậy mới khá hơn một chút. Có vẻ như võ hồn của hắn rất mạnh, khí tức huyết mạch của hắn đối với ta là có ảnh hưởng rất lớn."
Lữ Thiên Tầm híp hai mắt lại: "Lần trước ta cũng cảm thấy, hẳn là một loại võ hồn không kém Hoàng Kim Sư Vương của ta. Sau khi ta phát ra Hoàng Kim Sư Tử hống, đang đứng ở trạng thái suy yếu, bị hắn thừa cơ khống chế nên mới dẫn đến việc chúng ta thua. Nhưng từ tình huống lúc đó của hắn mà xem thì hẳn là hắn cũng chỉ có thể phát ra một lần rống như vậy."
Nói đến đây, trong mắt của hắn là hào quang lập loè: "Lần này không giống vậy. Hiện tại ta đã là Đại Hồn Sư, đã có được hai cái Hồn Kỹ, vô luận như thế nào hắn cũng khó có khả năng lại chiến thắng chúng ta."
"Còn có một chút." Thường Kiếm Dật tiếp tục nói.
"Hả?" Lữ Thiên Tầm nhìn về phía hắn.
Thường Kiếm Dật nói: "Các ngươi có cảm thấy không, từ khi Lam Hiên Vũ gia nhập vào phòng số 333, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong cũng trở nên khác rất nhiều? Lần trước chúng ta thua bởi bọn hắn, tất nhiên là bởi vì Lam Hiên Vũ, nhưng cũng có quan hệ rất lớn với Lưu Phong, với cái sức chiến đấu nguyên bản của hắn thì cho dù tốc độ có nhanh hơn nữa cũng không thể trực tiếp xuyên qua thân thể ta mới đúng. Nhưng ngày đó hắn lại làm được. Kể cả hai phát kích giết các ngươi về sau cũng vậy, còn có công kích phá vỡ đôi cánh liện kim của Kim Tường, tất cả đều mạnh hơn hắn lúc bình thường nhiều, có vẻ như một rống đó của Lam Hiên Vũ làm cho hắn cũng trở nên mạnh mẽ.”
"Mà Tiền Lỗi triệu hồi ra cô gái kia mặc dù chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, nhưng lại có thể ngăn được công kích của ngươi, không biết có phải là ngẫu nhiên hay không."
Tầm suy tư của Thường Kiếm Dật mạnh vô cùng, điểm này Lữ Thiên Tầm cũng phải bội phục, nghe hắn vừa nói như vậy, lông mày lập tức có chút nhăn lại.
Thường Kiếm Dật nói tiếp: "Cho nên, mấu chốt hay vẫn là trên người Lam Hiên Vũ, vì có hắn tồn tại nên phòng số 333 mới trở nên mạnh mẽ. Tuy không biết vì sao lại như vậy, nhưng trên phương diện chiến thuật nhất định chúng ta phải làm ra một ít tính toán nhằm vào hắn. Nếu chúng ta đụng phải bọn hắn thì nhất định phải dùng thế lôi đình vạn quân, không tiếc giá lớn mà đánh bại Lam Hiên Vũ đầu tiên, nếu không còn hắn thì Tiền Lỗi cùng Lưu Phong cũng không đủ gây sợ."
Lữ Thiên Tầm cùng Diệp Linh Đồng liếc nhau, không hẹn mà cùng gật gật đầu.
Khảo hạch buổi chiều chính là thời điểm để các đệ tử chứng minh chính mình. Vô luận như thế nào, lần này bọn hắn cũng phải đạt được quán quân, một lần nữa đoạt lại vinh dự của tiểu tổ đứng đầu lớp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.