Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 498: Không Vượt Qua





Tiểu tử, hãy đến đây và lấy thứ mà ngươi cần!
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì khẽ cau mày, trong ánh mắt hiện lên vẻ đắn đó và suy nghĩ.
“Tiền bối, ngươi nói như vậy là có ý gì?”
Thấy dáng vẻ Đế Nguyên Quân còn do dự và ngập ngừng.
Lão giả bất giác nở một nụ cười nhẹ, đáp.
“Ngươi cảm thấy do dự cũng đúng mà thôi, ta và ngươi thân là ma tu nên để lựa chọn tin tưởng vào đối phương là điều không hề dễ dáng”.
“Ta không trách ngươi nhưng mà ngươi cũng nên gạt bỏ đi địch kiến đó với ta và không phải lúc nào cũng nên cẩn thận như thế này?”
“Dựa trên thù hận giữa ta và lão đầu đó thì ta nên ra tay giết chết kể từ khi ngươi đặt chân tới đây.
Thân là ma nên ta thấy việc đó là một chuyện dễ nhưng đó là ta của trước đây, còn bây giờ thì ta chỉ cần có thể giải thoát và thù hận cũng đã tan biến theo thời gian”.
“Chưa kể, ngươi nghĩ ta cần phải lừa ngươi tiến lại gần mới ra tay hay sao? Ta nếu như muốn giết ngươi thì cần gì phải nói nhiều lời như thế này?”
“…”.
Đế Nguyên Quân thở dài một hơi, khoé miệng hắn khẽ nhếch lên nở một nụ cười nhẹ.
“Đúng là như vậy, đối với tiền bối thì ta hiện tại chẳng khác gì giun dế.
Có lẽ ta đã suy nghĩ quá nhiều rồi?”
Vừa nói, Đế Nguyên Quân vừa cất bước tiến về phía lão giả.
Nhìn Đế Nguyên Quân từng bước tiến lại gần, lão giả bất giác nở một nụ cười nhẹ và trên gương mặt hiện lên vẻ toan tính.
Ngay khi Đế Nguyên Quân đứng còn cách người lão giả khoảng hai bước chân thì đột nhiên.

Ma khí ở trên người lão giả bộc nhiên bốc ra giống như một cơn sóng lớn và một lần nữa bao trùm toàn bộ căn phòng vào trong u tối.
Nhìn thấy một cảnh này, Đế Nguyên Quân không cảm thấy có chút xa lạ nào cả mà thay vào đó là một cảm giác thân quen đến lạ kỳ.
Chỉ thấy hắn khẽ đưa tay lên và cảm nhận ma khí nồng đậm ở xung quanh thì khẽ nhếch mép.
“Tiền bối, ngươi cũng biết ta là một ma tu nên đưa ra thử thách như thế này không phải quá dễ dàng?”
Nói xong, Đế Nguyên Quân vung tay một cái rồi bộc phát khí tức của bản thân ra ngoài và đồng thời phát động Côn Bằng Công Đồ lên đến cực điểm.
Bỗng, sau lưng hắn hiện lên một đợt phong bạo mãnh liệt mang theo lực lượng cực kỳ bá đạo và dần có một hư ảnh Côn Bằng to lớn cao gần tới hai mươi trượng.
Rống!
Côn Bằng gồng mình, cơ thể to lớn khẽ động một cái liền khiến cả căn phòng có một phen chấn động.
Sau đó, Côn Bằng há rộng miệng một cái liền để lộ một cái hố đen đang liên tục thôn phệ ma khí ở xung quanh một cách mãnh liệt và luyện hoá một cách nhanh chóng.
Nhìn thấy một màn này, lão giả bất giác phá lên cười lớn một tiếng.
“Chà, đã lâu rồi mới thấy lại Côn Bằng? Tuy không biết ngươi đang tu luyện loại công pháp nào và ngưng kết được hư ảnh của nó nhưng theo cảnh giới của ngươi tang lên thì Côn Bằng cũng có ngày ngưng tụ thành thực thể”.
Vung tay thu lại toàn bộ ma khí, lão giả gật gù nói tiếp.
“Khảo nghiệm đầu tiên ngươi đã thông qua?”
Tiếp đó, lão giả bỗng trừng mắt một cái thì bỗng có một đợt khí tức mãnh liệt từ trên cao thình lình đè xuống xuống như có một toà sơn nhạc đè nặng ở trên vai.
Bất giác, cơ thể Đế Nguyên Quân khẽ run lên một cái và hai chân như có dấu hiệu khuỵ xuống.
Nhưng rất nhanh, Đế Nguyên Quân giẫm mạnh hai chân xuống rồi gồng mình và đồng thời phát động huyết hải ở trong cơ thể.
Nhìn Đế Nguyên Quân một thân lực lượng đang cố gắng chống đỡ, lão giả thích thú lên tiếng.
“Tuy không bất ngờ lắm nhưng tiểu tử ngươi đúng là không tệ, ta đoán không nhầm thì công pháp luyện thể của ngươi có liên quan đến ngũ hành? Ta từ trước đến giờ đã gặp qua không ít người nhưng có khí tức công pháp đặc biệt như thế này thì chỉ có một?”

“Nếu ta đoán không nhầm thì công pháp đó có tên là Ngũ Hành Bá Thể Quyết?”
“Tiểu tử ngươi đúng là có phúc, vừa được lão đầu truyền thừa mà còn nhận được một bộ công pháp tuyệt thế như thế này?”
“…”.
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì khẽ cau mày, trên gương mặt hiện rõ sự gấp rút, đáp.
“Tiền bối, ngươi đã từng gặp qua Ngũ lão rồi hay sao?”
“Haha… Ta đâu chỉ gặp mà còn có không ít giao tình với lão ta.
Nhưng đáng tiếc thay, một người như lão ta vậy mà lựa chọn để lại truyền thừa cho ngươi?”
Lão giả vừa nói vừa thể hiện rõ sự buồn bã trên gương mặt và trong ánh mắt hiện lên vẻ xa xăm.
“Thôi không nói chuyện này nữa, ngươi bây giờ nên lo lắng cho bản thân đi thì hơn? Khảo hạch của ta không có dễ dàng như thế này đâu?”
Lời nói vừa dứt, lão giả khẽ trừng mắt rồi đánh ra một cổ uy áp nặng nề đè xuống khiến mặt đất ở dưới chân Đế Nguyên Quân nứt ra rồi lõm xuống thành một cái hố lớn.
Đối mặt với cổ lực lượng bá đạo này, Đế Nguyên Quân gồng mình, tiếp tục phát động lực lượng.
Đợi đến khi cơ thể đạt tới giới hạn, Đế Nguyên Quân âm thầm vận chuyển chân nguyên trong ngường lên đến cực hạn.
Dai đại lực lượng điên cuồng xoay chuyển và bộc phát ra ngoài một cổ khí lực cực kỳ bá đạo.
Nhưng trong mắt lão giả thì những gì Đế Nguyên Quân thể hiện ra lại chẳng đáng là gì.
“Để xem ngươi còn chống đỡ được nữa hay không?”.
truyen bac chien
Thời gian càng trôi qua uy áp đè nặng lên vai hắn ngày càng nặng và hắn dần đạt tới giới hạn của mình.

Đế Nguyên Quân khẽ cau mày, trên gương mặt lăn xuống từng mồ hôi lạnh.
“Tiền bối, khảo hạch của ngươi chỉ có chừng này thôi sao?”
Vừa dứt lời, Đế Nguyên Quân toàn lực bộc phát toàn lực, chỉ thấy sau lưng hắn hiện lên vòng xoáy của ba đạị lực lượng.
Không chỉ có thế, ba đại lực lượng này đang không ngừng chống đỡ lại uy áp của lão giả mà còn phản công ngược trở lại.
“Ngươi tự tin đến vậy sao?”
Lão giả thích thú nở một nụ cười nhẹ, đáp.
“Ta muốn nhìn xem, giới hạn mà ngươi sẽ mạnh đến đâu?”
Uy áp một lần nữa bộc phát đè nặng lên vai khiến toàn thân Đế Nguyên Quân đang không ngừng run lên và trên khoé miệng ẩn ẩn có một dòng máu tươi tanh nồng chảy xuống.
Tiếp tục gồng mình chống đỡ, Đế Nguyên Quân gần như đã chạm đến giới hạn của bản thân.
Tuy tam đại lực lượng đã được phát động lên đến cực điểm nhưng đối với uy áp của lão giả vẫn nhỏ yếu vô cùng.
Đế Nguyên Quân hiểu rõ, nếu như lão giả đó bộc phát toàn bộ uy áp thì ngay cả hắn lúc còn đỉnh phong thực lực cũng không thể chịu được dù chỉ một thời gian ngắn.
Bởi vì lão giả này chính là một Đế Tiên!
Nhìn Đế Nguyên Quân gần như không thể chịu đựng thêm được nữa, lão giả thở dài một hơi rồi thu lại toàn bộ uy áp của mình.
“Không tệ, không tệ? Thật đáng khen khi ngươi có thể chịu đựng uy áp của ta lâu đến như vậy?”
“Tiền bối, tiệp tục đi thôi? Ta biết khảo hạch của ngươi sẽ không dừng lại như thế này?”
Đưa tay lên lau đi vệt máu trên khoé miệng, Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu rồi làm ra dáng vẻ bình tĩnh, nói.
“Khảo hạch đầu tiên là xác minh khả năng tương thích giữa ma khí của ta và tiền bối.
Khảo hạch thứ hai chính là giới hạn của bản thân và khảo hạch thứ ba chắc là tâm cảnh nhỉ?”
“…”.
Lão giả nghe thấy vậy thì khẽ gật đầu.
“Ngươi nói không sai, khảo hạch cuối cùng của ta đúng là tâm cảnh nhưng ngươi đừng tưởng khảo hạch này sẽ giống như những loại khảo hạch tầm thường ở tu chân giới?”

“Trước khi bắt đầu, ta sẽ có ngươi một lời khuyên? Ngươi trong mắt ta đã đạt đủ yêu cầu để đón nhận cơ duyên từ ta nên không cần phải mạo hiểm.
Nói không phải để hù doạ chứ từ trước đến giờ chưa có một ai có thể vượt qua được khảo hạch thứ ba này của ta?”
“Tiểu tử, ngươi nên suy nghĩ thật cẩn trọng?”
“…”.
Đế Nguyên Quân nghe thấy thế thì bật cười, trong ánh mắt hắn nhìn lão hiện lên vẻ giễu cợt.
“Tiền bối, ngươi cần gì phải nói thế? Chẳng phải ngươi đang rất hứng thú nhìn thấy ta vượt qua ba khảo hạch của ngươi hay sao?”
“Ta cũng cảm thấy hiếu kỳ, khảo hạch thứ ba của tiền bối có bao nhiên phân lượng và đáng sợ như thế nào?”
“Ngươi chắc chắn?”
Nhìn thấy cái gật đầu của hắn, lão giả ngẩng đầu nhìn lên cao rồi phá lên cười lớn một tiếng nghe phấn khích vô cùng.
“Bá khí không tệ?”
“Ta bây giờ đã hiểu lý do vì sao Ngũ lão thà bị Thiên Đạo bắt lại để truyền lại cơ duyên cho ngươi và lão già Tiên Diễn thu ngươi làm đồ? Nhưng…”
Sau đó, biểu cảm trên gương mặt lão dần hiện rõ sự ngưng trọng và thanh âm ngày bỗng trở nên nặng nề vô cùng.
“Tiểu tử, ngươi chuẩn bị đi?”
“Ngươi hãy chứng mình cho ta thấy tương lai mà lão giả Tiên Diễn nhìn thấy là đúng? Và chứng minh cho ta thấy người được hai đại chí cao của Tiên giới xem trọng là người như thế nào?”
Vừa dứt lời, hai mắt lão giả đột nhiên nhắm chặt lại rồi từ từ mở ra.
Chỉ thấy trong mắt lão bắn ra một đạo tinh quang xông thẳng vào trong mi tâm của hắn.
Ngay lập tức, cơ thể Đế Nguyên Quân đột nhiên run lên một cái rồi trực tiếp khuỵ gối.
Khí tức trên người thì đột nhiên trở nên bạo loạn, con ngươi dần trở nên đục màu và khí tức sinh mênh trên người đang dần tan biến.
Nhìn dáng vẻ Đế Nguyên Quân quỳ gối và cúi đầu, lão giả ngẩng đầu, trong mắt hiện lên vẻ khó nói.
“Ngay cả ngươi cũng không thể vượt qua được sao?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.