Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 474: Giao Hợp





Bầu không khí ở xung quanh dần trở nên ngọt ngào và nồng nàn.
Lâm Tuyết Nhi mạnh bạo ngồi lên người hắn rồi liếc mắt nhìn xuống, hai gò má cô ửng hồng cùng đôi mắt long lanh và cặp môi anh đào hồng hào đang run nhẹ trông vừa ngại ngùng nhưng cũng vừa táo bạo vô cùng.
Mái tóc dài xỏa xuống vắt ngang vai che đi một phần nhưng cặp ngực cô căng dầy cùng nhũ h oa căng cứng nhô ra trông đẹp đẽ vô cùng.
Hơi thở trở nên gấp gáp và nồng đậm, hai tay Lâm Tuyết Nhi khẽ vuốt lên ngực hắn rồi cởi bỏ từng lớp áo ở trên người cho đến khi cơ thể thô ráp và đầy rẫy những vết sẹo lộ ra ngoài.
Nhìn những vét sẹo đó, Lâm Tuyết Nhi không kiềm lòng được mà run lên một cái.
Lòng bàn tay mềm mịn vuốt dọc cơ thể rồi ngằm đè lên người.
Đế Nguyên Quân cảm nhận hơi ấm từ trên làn da mềm mại, cùng với đó là một cảm giác mềm mại và khoan khoái ở trên lồng ngực.
Cởi bỏ hết toàn bộ y phục ở trên người, cả hai trần như nhộng ôm chầm lấy nhau, đôi môi khẽ chạm và điểm một nụ hôn thật sâu.
Đầu lưỡi khẽ tách miệng Lâm Tuyết Nhi và trực tiếp khuấy động ở bên trong.
Hai đầu lưỡi hòa quyện và trao cho nhau mùi hương nồng nàn và thơm mát.
Cảm nhận đầu lưỡi truyền đến tư vị, Đế Nguyên Quân trong lòng thầm nghĩ.
‘Thật ngọt ngào’.
Tiếp đó, tay phải Đế Nguyên Quân vòng ra sau lưng cô rồi từ từ di chuyển xuống.
Bàn tay thô ráp chạm nhẹ vào cặp mông và nắm bóp liên hồi khiến toàn thân Lâm Tuyết Nhi run lên nhè nhẹ.

Chưa dừng lại ở đó, lòng bàn tay hắn tiếp tục di chuyển vào sâu hơn, đầu ngón tay khẽ chạm tới một nơi ẩm ướt.
Ngay lập tức, hai mắt Lâm Tuyết Nhi trừng lớn, cơ thể cô giống như bị một dòng điện chay qua khiến cô bị giật mình ngồi bật dậy.
Bất chợt, một cảm giác ngại ngùng xâm chiếm lấy tâm trí, hai tay đưa lên che mặt.
Khi cảm giác đó còn chưa biến mất thì cô có cảm giác giống như có thứ gì đó vừa xâm nhập vòng trong cơ thể khiến thân dưới cô không ngừng run lên và một cảm giác đe mê bao trùm lấy tâm trí.
Đầu ngón tay liên tục khuấy động khiến Lâm Tuyết Nhi đã cố gắng kìm long nhưng lại không thể được.
Đôi môi anh đào khẽ run lên rồi thốt ra một tiếng rên nhè nhẹ.
Cảm giác cơ thể nhũn ra, Lâm Tuyết Nhi nằm đè lên người rồi gục đầu qua vai hắn và thở ra từng hơi đầy nóng bỏng.
Lòng bàn tay ướt đẫm, Đế Nguyên Quân từ từ rút ra khỏi rồi vòng qua ôm chặt lấy eo cô và gồng mình ngồi dậy.
Đặt Lâm Tuyết Nhi nằm xuống, hắn đưa mắt nhìn một vòng từ trên xuống thì không khỏi cảm khái ở trong lòng.
Cô không chỉ có diện mạo mà vóc dáng của cô đẹp đẽ và gợi cảm vô cùng.
Nhìn dáng vẻ Lâm Tuyết Nhi còn ngại ngùng, Đế Nguyên Quân từ từ nhích lại gần rồi nhẹ nhàng đặt ở trước cửa.
Hắn hơi dùng lực, từ từ đẩy vào bên trong khiến cơ thể Lâm Tuyết Nhi run lên, thân trên khẽ ưởn lên cao khoe cặp ngưng căng đầy cùng nhũ h oa hồng hào của mình.
Cảm giác như có một thứ to lớn, cứng cáp đang banh rộng, xâm nhập vào trong cơ thể và một tiếng “Póc” giống như có thứ gì đó bị đâm xuyên.

Lâm Tuyết Nhi cảm thấy phía dưới đang có một dòng máu nóng chảy ra, một cảm giác đau rát khiến cô phải nhíu mày và hai hàng nước mắt lăn dài xuống trên gương mặt xinh đẹp của cô.
Đây không phải là giọt nước mắt đau đớn mà là giọt nước mắt đầy hành phúc, cuối cùng thì cô và hắng đã cùng hòa quyện lại với nhau!
Đưa tay lên lau đi hai hàng nước mắt, Đế Nguyên Quân nhìn cô bằng ánh mắt khả ái và một nụ cười an ủi trên gương mặt.
Cảm nhận phía dưới đang bị bóp chặt lại, Đế Nguyên Quân cúi người điểm lên đôi môi cô một nụ hôn nồng cháy, hai đầu lưỡi tiếp tục ve vãn lẫn nhau và trao cho nhau những hơi thở nồng ấm đầy ngọt ngào.
Thứ to lớn và cứng cáp đó tiếp tục đâm sâu vào bên trong cho tới lúc tận cùng.
Lâm Tuyết Nhi cảm giác phía bên dưới đang truyền đến một dòng điện xộc thẳng lên não khiến cô ưỡn người lên cao và đôi môi đẹp đẽ khẽ thốt ra một tiếng rên lớn.
Từ từ rút ra rồi đẩy vào, Đế Nguyên Quân dần gia tăng tốc độ và mỗi lần thúc vào lại mạnh hơn trước.
Cảm giác phía bên dưới đang bị khuấy động liên hồi, Lâm Tuyết Nhi đưa tay lên che miệng để ngăn đi những tiếng rên đầy *** dục của mình nhưng không tài nào ngăn lại được.
Thúc càng ngày càng nhanh và càng mạnh, tâm trí Lâm Tuyết Nhi lúc này hoàn toàn trở nên trống rỗng.
Cô lúc này chẳng còn suy nghĩ được gì nữa, duy chỉ có cảm giác phía bên dưới đang bị khuấy động và khoái cảm đang dần dâng trào ở mọi ngóc ngách trong cơ thể.
Buông thả bản thân và chìm đắm vào trong cơn khoái cảm, Lâm Tuyết Nhi không kiềm chế nữa mà rên lên từng tiếng thật lớn giống như cho thỏa nỗi lòng của bản thân.
Cảm giác phía bên dưới đang co thắt liên hồi và có thứ gì đó ướt át đang dầng trào, Lâm Tuyết Nhi cắn răng, hai mắt cô nhắm chặt lại rồi hét lớn một tiếng.
Một dòng nước tuôn trào ra ngoài mang theo máu tươi chảy ra, Lâm Tuyết Nhi nhắm mắt rồi nghiêng đầu qua một bên.
Cảm giác khoái cảm đã dâng lên đến cực điểm và tâm trí đang bay bổng đến tận trời xanh, cơ thể cô run lên liên hồi theo mỗi một lần co thắt.
Thở dài một hơi, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu, hắn nhìn thấy mây đen ở trên cao đang dần kéo đến và một cổ lực lượng từ phía bên dưới đang xâm nhập vào trong cơ thể khiến hắn phấn khích vô cùng.
Tiếp tục, Đế Nguyên Quân cúi người, vòng tay qua eo và kéo mạnh cho cô ngồi lên hai chân mình.
Đôi môi khẽ hôn nhẹ lên cổ Lâm Tuyết Nhi rồi từ từ di chuyển xuống, tay phải đưa lên sờ mó một bên ngực, hai đầu ngón tay liên tục kích thích n hũ hoa khiến cô phải run lên.
Chưa dừng lại ở đó, đầu lưỡi Đế Nguyên Quân chạm nhẹ vào n hũ hoa bên cạnh rồi ngậm chặt vào trong miệng.
Dùng hai hàng răng lạnh chắn nhẹ và đầu lưỡi liên tục đảo qua đảo lại khiens Lâm Tuyết Nhi rên lên thành tiếng.
Vòng tay ôm chặt lấy hắn, Lâm Tuyết Nhi cúi đầu dựa vào vai và thở ra từng hơi thở gấp gáp.
Hai chân khẽ đưa lên rồi hạ xuống khiến cơ thể Lâm Tuyết Nhi từ từ đưa lên cao rồi hạ xuống.
Cứ mỗi một lần như thế thì nước wor phía dưới cứ trào ra không ngừng nghỉ.
Khoái cảm còn chưa dứt thì một lần nữa tiếp tục, Lâm Tuyết Nhi cảm giác đó sung sướng đến mức còn hơn trước gấp nhiều lần.
Mặc dù di chuyển chậm hơn và không mạnh bằng nhưng trong đầu cô lại hiện lên dáng vẻ, mọi góc cạnh của thứ đang xâm nhập vào trong cơ thể.
Bị kích thích đồng thời từ ba chỗ, trên gương mặt cô hiện lên vẻ đê mê vô cùng, hai mắt nhắm chặt, cô ngẩng đầu nhìn lên cao và rên lớn.
Cảm giác cơ thể lâng lâng và có thứ gì đó sắp sữa trào ra, Lâm Tuyết Nhi mím chặt môi, cơ thể liên tục co giật và phía bên dưới co thắt liên hồi.
Cảm nhận thứ đó ***** **** và nóng bỏng hơn trước, Lâm Tuyết Nhi hoàn toàn đổ gục, cô bị cảm giác sướng đến tột cùng làm cho lu mờ tâm trí và không còn để ý gì được nữa.
Duy chỉ có khoái cảm ở trong đầu mà thôi.

Suốt một ngày hôm đó, cả hai người quấn quýt bên nhau, không biết bản thân giao hợp trong bao lâu và đã ra không biết bao nhiêu lần.
Hai người gần như loại bỏ hết tất cả mọi thứ ở bên ngoài và chỉ chăm chăm vào đối phương.
Mãi cho đến khi, Lâm Tuyết Nhi không chịu đựng được nữa và ngất lịm nhưng trên gương mặt cô vẫn thể hiện rõ khoái cảm trên gương mặt.
Cô nằm ngữa người, cơ thể đang không ngừng run lên vì sự sung sướng và thứ dịch nhầy màu trắng sữa luồn lách ra khỏi cửa nhỏ giọt xuống.
Nhìn Lam Tuyết Nhi mê mệt chìm sâu vào giấc ngủ, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi.
Hắn lúc này cảm thấy cơ thể vẫn còn đang rạo rực vô cùng và thứ lực lượng sản sinh ra từ nơi giao hợp của hai người.
Xếp bằng chân ngồi xuống, Đế Nguyên Quân vận chuyển công pháp song tu là Long Phụng Dung Hợp Quyết để biến lực lượng âm do Lâm Tuyết Nhi toát ra hóa thành những dòng chân nguyên nồng đập rồi phát động Côn Bằng Công Đồ luyện hóa triệt để.
Âm Dương giao hợp!
Lại qua thêm mấy ngày, Đế Nguyên Quân sau khi luyện hóa triệt để thì từ từ tỉnh dậy.
Ngay khi hắn vừa mở mắt thì nhìn thấy Lâm Tuyết Nhi đã vui vẻ ngồi đợi hắn từ lúc nào không hay.
Nhận thấy khí tức trên người cô chưa có gì tăng trưởng, Đế Nguyên Quân lên tiếng hỏi.
“Ngươi vận chuyển Long Phụng Dung Hợp Quyết thế nào rồi? Có gì sai sót hay sao?”
Đáp lại, Lâm Tuyết Nhi bật đứng dậy, cô quay người, tay trái đặt nhẹ lên bụng dưới rồi sau đó ngoái đầu nhìn hắn và nở một nụ cười nhẹ, nói.
“Ngươi tỉnh dậy rồi thì đi thôi?”
Thấy Lâm Tuyết Nhi không trả lời, Đế Nguyên Quân lắc đầu bật cười thành tiếng và trong đầu thầm nghĩ.
‘Vẫn còn ngại sao?’.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.