Nhìn Tê Ngưu lao đến, Đế Nguyên Quân thở ra một hơi nghe có vẻ nặng nề và đồng thời bộc vận chuyển tam đại lực lượng lên đến đỉnh điểm rồi bộc phát một cổ khí tức vô cùng khủng bố quét ra xung quanh.
Ngay lúc Tê Ngưu sắp sửa đánh tới thì hắn vung tay và hường lòng bàn tay về phía trước rồi đánh ra một cổ lực lượng cực kỳ mạnh dung nhập vào thanh trường thương.
Ý niệm vừa động thì thanh trường thương kêu lên một tiếng “Tê minh” đầy phấn khích.
Trường thương xoay chuyển và khiến toàn bộ thương khí ở xung quanh hóa thành từng vòng khí xoáy đan xen với nhau mang thêm một cổ lực lượng xuyên thấu cực kỳ bá đạo.
Oanh!
Đầy thanh trường thương đâm thẳng về phía trước, Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu rồi cắn răng bộc phát toàn lực.
Chỉ thấy thanh trường thương bay vút về phía trước và đâm mạnh lên kình khí của đầu hung thú phát ra một tiếng động lớn, cùng với đó là một cổ dư ba phát ra khiến hắn bị đẩy lùi ra sau mấy bước.
Ổn định cơ thể, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu, trên gương mặt hắn lộ rõ sự ngưng trọng nhìn Tê Ngưu và ánh mắt dần trở nên trầm xuống.
Mặc dù không muốn nhưng hắn cũng phải công nhận, tuy uy lực của Tê Ngưu chỉ bằng tứ cấp đỉnh phong hung thú nhưng bù lại là khả năng phòng ngự lại cực kỳ bá đạo và rất khó để phá vỡ được màn chắn bảo vệ của nó.
Với một kích vừa rồi, Đế Nguyên Quân đã gần như sử dụng toàn lực nhưng chỉ có thể đối mặt trực tiếp chứ không thể phá vỡ được màn chắn bên ngoài.
Thở ra một hơi, Đế Nguyên Quân khẽ nhíu mày.
“Khả năng phòng ngự thật mạnh nhưng nếu như người chỉ có thế thì chẳng khác gì một cái bao cát để ta ra tay tùy ý?”
Hắn vừa nói vừa ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên vào trong lòng bàn tay rồi dốc sức đánh ra một chưởng đẩy mạnh thanh trường thương đâm thẳng về phía trước.
Dần dần, ở trên màn chắn dần hiện lên những vết nứt nhỏ và đang lan ra xung quanh.
Tiếp tục duy trì công kích, Đế Nguyên Quân cắn chặt răng quát lớn một tiếng và đồng thời phát động toàn bộ thực lực.
“Nát”.
Ngay lập tức, chưởng lực mạnh mẽ tiếp tục được tung ra và đẩy mạnh thanh trường thương liên hồi.
Từng vết nứt lớn dần hiện lên, Đế Nguyên Quân càng ngày càng thúc đẩy chân nguyên lên đến cực điểm và vận chuyện hai đại lực lượng khác đồng thời toát ra ngoài.
Bị tinh quang của tam đại lực lượng bao trùm, Đế Nguyên Quân hơi cúi người, hai chân giẫm mạnh xuống rồi lao thẳng về phía trước.
Sau đó, hắn từ từ đưa tay lên và gồng mình đánh mạnh về phía chuôi thương.
Ba loại công kích đồng thời kết hợp bộc phát một cổ lực lượng bá đạo và mũi thương dần đâm xuyên qua màn chắn của Tê Ngưu.
Oanh!
Bỗng, một tiếng nổ lớn vang lên, cùng với đó là một dư ba cực kỳ khủng bố quét phăng mọi thứ ở xung quanh và thổi bay Đế Nguyên Quân văng ra xa hàng chục trượng, trên khóe miệng thì phun ra một ngụm máu tươi tanh nồng.
Còn Tê Ngưu thì tốt hơn được một, tuy bản thân đứng tại trung tâm vụ nổ nhưng với nhục thân bá đạo cùng khả năng phòng ngự cực kỳ cao nên nó chẳng hề bị thương một chút nào cả, cao lắm thì trên lớp da dày hiện lên những vết chàm đen mà thôi.
Nhìn thấy một cảnh này, Đế Nguyên Quân cảm thấy cực kỳ khó tin và hít vào một ngụm khí lạnh.
Với thực lực của hắn hiện tại thì có thể sánh ngang với ngũ cấp sơ giai hung thú và có nhục thân thuộc hàng mạnh ở trong cùng cảnh giới nhưng hắn vừa rồi đã bị dư ba đánh trọng thương còn Tê Ngưu chỉ bị thương ở bên ngoài da mà thôi.
“Dư ba vừa rồi đủ sức để khiến ngũ cấp sơ giai hung thú bị trọng thương nặng mà nó chẳng hề hấn gì cả? Khả năng phòng ngự thật bá đạo? ”
Đế Nguyên Quân vừa nói vừa nở một nụ cười lạnh.
“Nhưng mà… màn chắn đã bị phá nát và mất đi khả năng chống cự nên ngươi bây giờ đang ở trong thời điểm suy yếu? Ta nghĩ, màn chắn đó của ngươi còn cần thêm một lúc nữa mới có thể sử dụng”.
Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân đưa tay ra kết ấn ở trước ngực và khóe miệng hắn đang lẩm nhẩm một loại cổ tự nào đó.
Chỉ trong giây lát, toàn bộ thiên địa chi khí ở xung quanh đều bị hút lại và xâm nhập trực tiếp vào trong cơ thể hắn.
Ngay sau đó, ở sau lưng hiện lên nửa thân trên của một tôn tu la có tứ diện với cơ thể to lớn cao hơn bốn trượng và có đến sáu cánh tay lớn dài đến năm trượng đang kết ấn.
Cùng với sự hiển hiện của pháp tướng thì khí tức trên mình nó bộc phát ra vừa mãnh liệt vừa mạnh mẽ vô cùng.
Ngay lúc này, đầu Tê Ngưu đứng trước pháp tướng lại trở nên nhỏ bé và yếu kém hơn rất nhiều.
Tận sâu trong ánh mắt nó, Tê Ngưu đã nhận thấy được sự nguy hiểm do Đế Nguyên Quân tạo ra đáng sợ đến nhường nào.
Ban đầu, nó chỉ xem hắn như một nhân loại tầm thường có cảnh giới Thiên Địa cảnh tầng bốn mà thôi.
Nhưng với một chiêu vừa rồi và cùng với pháp tướng thiên địa hiện ra trước mắt thì nó mới nhận thức được Đế Nguyên Quân chính là một người đáng sợ nhất mà nó nhìn thấy từ trước cho đến giờ.
Thậm chí sau này cũng không có mấy người có thể khiến nó cảm nhận được sự nguy hiểm và áp bức nặng nề đến như thế.
Cơ thể lơ lửng trên không trung, Đế Nguyên Quân dùng ánh mắt giống như bậc chủ tể đang nhìn xuống thế gian giun dế và cùng với đó là một nụ cười đắc ý.
“Ta muốn nhìn xem? Khả năng phòng ngự của ngươi mạnh hay ta đánh toàn lực thì bên nào sẽ hơn?”
Ngay khi vừa dứt lời, Đế Nguyên Quân hơi hạ thấp mình lao tới.
Ngay khi vừa áp sát thì tôn tu la ở sau lưng hắn bỗng trưng ra gương mặt tức giận trông dữ tợn vô cùng.
Cùng với đó, sáu cánh tay lớn đồng thời đưa lên cao rồi đánh xuống từng quyền và mỗi một quyền đều mang theo uy lực một kích toàn lực của hắn.
Đón nhận từng quyền nặng nề giống như thái sơn áp đỉnh, Tê Ngưu gồng mình bông phát khí tức của bản thân ra ngoài giống như một cơn phong bạo mãnh liệt đang nuốt chửng cả một vùng rộng lớn.
Rống!
Ngẩng đầu rống lớn một tiếng, Tê Ngưu dùng ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn Đế Nguyên Quân như muốn ăn tươi nuốt sống.
Sau đó, nó ngưng kết thành một màn chắn cứng chắc bao bọc lấy cơ thể.
Oanh oanh!
Liên tiếp, từng quyền giống như trời giáng đánh mạnh xuống màn chắn khiến toàn bộ khu vực xung quanh đó phải rung lên một cách kịch liệt và dưới chân Tê Ngưu lõm xuống một cái hố lớn.
Tuy khả năng của màn chắn yếu hơn so với trước nhưng mỗi một quyền đánh xuống đều bị ngăn chặn một cách triệt để.
Thậm chí, uy lực của mỗi quyền lớn đến mức còn khiến pháp tướng chịu không ít phản phệ.
Ở trên sáu cánh tay hiện lên từng vết nứt nhỏ nhưng ở trong mắt hắn thì không đáng quan ngại.
Thậm chí, pháp tướng có bị phản phệ và sụp đổ thì hắn cũng không lấy làm lo lắng bởi vì trận chiến này đối với hắn như một bài kiểm tra mà thôi.
“Không tệ, thật khá khen cho ngươi khi có thể chống đỡ được đến bây giờ?”
“Nếu như quyền không đủ lực thì thử những cái khác xem sao?”
Cắn nhẹ đầu ngón tay, Đế Nguyên Quân dùng máu làm mực và mượn thiên địa làm giấy để viết nên năm đạo phù văn triệu hồi.
Nét bút cuối cùng được đặt xuống, Đế Nguyên Quân vung tay truyền vào một lượng lớn chân nguyên và thúc dục phù văn lên đến cực điểm.
Dần dần, từ trên những ký tử đỏ tươi đó ánh lên một đạo quang mang sáng chói rồi từ từ vụt tắt.
Ngay khi ánh sáng tắt hẳn thì năm thanh đại khí đã xuất hiện ngay trước mặt và được tu la sử dụng.
Nắm trong tay sáu loại vũ khí, pháp tướng ở sau lưng hắn giống như đã thay đổi.
Vẫn là khí tức mạnh bạo đó nhưng phảng phất ở đâu đó hiện lên một cổ uy năng giống như hiện thân của một tôn Tu La chân chính ở trong những ghi chép.
Dương mắt nhìn màn chắn đang run lên một cách kịch liệt, Đế Nguyên Quân cười lạnh một tiếng rồi chỉ tay xuống phía dưới và quát lớn.
“Đánh”.
Liên tiếp, pháp tướng dương tay lên cao rồi mạnh mẽ đánh xuống, từng thanh đại khí tuy chỉ là thứ được triệu hoán nhưng uy lực vẫn có thể phát ra được một vài phần.
Chịu những công kích nặng nề khiến dưới chân Tê Ngưu lõm sâu thành một cái hố lớn và trên bề mặt màn chắn đã hiện lên từng vệt nứt lớn đang trải dài khắp nơi.
“Đây là kết thúc?”
Hai đầu ngón tay hợp chỉ đưa lên cao, Đế Nguyên Quân vẻ mặt lạnh tanh vung xuống một cái liền hiệu triệu đại chùy mang theo uy lực của thái sơn nặng nề đánh xuống.
Oanh!
Ngay lập tức, một thanh âm nứt vỡ vang lên và cùng với đó là từng dư ba kinh khủng quét bay mọi thứ.
Nhưng khác với lần trước, Đế Nguyên Quân không hề chịu bất cứ thương tổn nào cả, còn đầu Tê Ngưu lúc này lại chẳng thể chống đỡ được lâu thêm nữa.
Màn chắn sụp đổ hoàn toàn và nó không thể ngưng tụ lại thêm một lần nữa.
Bên cạnh đó, việc hứng chịu rất nhiều công kích nên cơ thể và lực lượng của bản thân đã chạm đến mức giới hạn cao nhất nhưng vẫn không thể chống lại.
Khí tức trên người dần trở nên hỗn loạn và cơ thể đau đớn run lên thành từng cơn.
Tê Ngưu trong vô thức kêu lên một tiếng nghe thê thảm vô cùng và cơ thể to lớn bước lùi ra sau mấy bước giống như đang cố trốn tránh.
Chớp lấy cơ hội này, Đế Nguyên Quân muốn dùng pháp tướng để tấn công thêm một lúc nữa nhưng bản thân hắn hiện tại cũng đã đạt đến cực hạn.
Mặc dù cảnh giới và nhục thân đã tăng lên rất nhiều nhưng thực lực của hắn hiện tại vẫn còn quá yếu nên không thể duy trì lâu thêm được nữa.
Chân nguyên hao hụt một lượng lớn, Đế Nguyên Quân vung tay khiến pháp tướng dần tán đi rồi nhảy xuống.
Cảm nhận hai chân vẫn còn lưu lại cảm giác đau nhức, bước chân hắn lảo đảo thêm mấy bước rồi mới ổn định lại.
Dương mắt nhìn Tê Ngưu đang bị trọng thương, Đế Nguyên Quân cười khổ một tiếng, nói.
“Chung quy là vẫn còn yếu kém một chút? Nếu như cảnh giới của ta là Thiên Địa cảnh đỉnh thì ta có thể duy trì được thêm một lúc nữa?”
“Nhưng mà không sao? Chừng đó cũng đã đủ để cho ta nhận ra được một vài yếu điểm? Chỉ cần hoàn thiện nó thì thực lực của ta sau này sẽ còn mạnh hơn trước rất nhiều?”
Thở dài một hơi, Đế Nguyên Quân lên tiếng nói tiếp.
“Chuyện trước mắt bây giờ là phải giải quyết mọi chuyện nhanh nhất có thể để tránh những đầu hung thú ở xung quanh.
Nhưng chuyện này không dễ dàng một chút nào cả?”
“Tuy Tê Ngưu đã bị trọng thương nặng nhưng nó chung quy vẫn là ngũ cấp sơ giai hung thú? Muốn gi ết chết nó đâu phải chuyện dễ dàng?”.