Lúc này, tại phủ đệ La gia!
Kể từ ngày Phương Dương trưởng quầy được hộ tống an toàn đến đây đã được mười ngày và cũng trong thời gian này.
Thanh Lương các chủ vừa tất bật chuẩn bị mọi thứ để sắp sửa tiến vào Nam Hoang Sơn Mạch và đồng thời chạy chữa cho Phương Dương trưởng quầy.
Sau khi tình trạng dần ổn định và không còn nguy hiểm não nữa, Thanh Lương các chủ mới nghe lại những chuyện đã xảy ra thì tức giận vô cùng.
Ánh mắt hắn nhìn về phía phương hướng Nam Hoang Sơm Mạch rồi tức giận thốt ra một tiếng.
“La Sát Môn, Lạc Gia Môn? Các ngươi được lắm, dám nhân lúc Thanh Dược Lâu ta gặp chuyện thì ra tay đánh giết cướp đoạt?”.
“Các ngươi đợi đó, đợi ta tiến vào bí cảnh rồi sẽ tìm các ngươi tính sổ?”.
Sau đó thêm một thời gian, toàn bộ Hồng Linh thành bị một tinh khiến tất cả mọi người phải chân kinh và phải dè chừng.
Chỉ trong vòng một tháng kể từ ngày thiên kiêu tụ hội kết thúc, La gia từ một gia tộc hạng hai liên tiếp có tin vui.
Ngoài La Thiên ra thì có thêm hai vị trưởng lão thành công đột phá Tinh Cực cảnh khiến vị thế của La gia đã mạnh nay càng thêm mạnh hơn.
Có ba vị Tinh Cực cảnh chống lưng nên thế lực La gia ngày một bành trướng và những gia tộc khác bắt đầu kéo đến tạo mối quan hệ.
Khác với sự vui mừng hân hoan của La gia thì Lý gia sau khi hay tin này thì cảm thấy tức tối vô cùng.
Lúc này, tại trong chính điện Lý gia, Lý Mộ Viên cùng mười vị trưởng lão đang ngồi nghị sự với một gương mặt u ám và nặng nề vô cùng.
Ngồi trầm mặc một hồi lâu, Lý Mộ Viên ngồi ở trên ghế gia chủ lên tiếng phát tan bầu không khí yên lặng.
“Khốn kiếp, biết thế lúc trước ta đã ra tay tiêu diệt La gia? Lúc đó còn có sự hậu thuẫn của thành chủ nên ta mới nắm chắc được phần thắng.
Nhưng giờ thì…”.
“Khốn kiếp thật chứ? Ta không tính được chuyện La Thiên đột phá Tinh Cực cảnh ngay trước ngày đi vào bí cảnh? Ta cũng không ngờ được là những lão già đó đã đi xuống sườn dốc tuổi tác nhưng vẫn có thể đột phá?”.
“Chẳng nhẽ Thiên Đạo muốn chèn ép Lý gia ta sao?”.
“Mộ Viên?”.
Lúc này, đại trưởng lão ngồi ở phía bên dưới liếc mắt nhìn và nói.
“Chuyện đã đến nước này rồi thì ta nghĩ ngươi nên bình tĩnh lại và suy tính chuyện này cho thật kỹ? Ta hiện tại vẫn còn có cơ hội khi tiến vào bí cảnh, cho dù La gia có ba người đột phá Tinh Cực cảnh nhưng những thế lực ta chèo kéo có thể lật ngược lại thế cuộc?”.
“Chỉ cần La Thiên và hai người đó chết đi thì La gia chẳng khác gì rắn mất đầu? Đợi sau khi ta đi ra khỏi bí cảnh thì mọi chuyện chẳng phải sẽ kết thúc hay sao?”.
“...”.
Lý Mộ Viên nghe thấy vậy thì sắc mặt dần trở nên âm trầm.
“Đại trưởng lão nói không sai nhưng mọi chuyện đâu có dễ dàng đến như vậy? Nếu như tin tức La gia có ba người đột phá Tinh Cực cảnh có trước lúc bí cảnh mở ra một vài ngày thì ta còn dám chắc?”.
“Nhưng thời gian bí cảnh mở ra còn gần hai tháng nữa? Nếu La Thiên dùng vị thế hiện tại để kéo những thế lực khác về một phe thì người lâm vào nguy hiểm là ta mới đúng?”.
“Chưa kể, Lý gia ta chỉ có mỗi đại trưởng lão có cảnh giới là Tinh Cực cảnh còn La gia hiện tại có đến ba người? Nếu như bọn chúng muốn dùng lợi thế này để ép thì ta còn chỗ đứng nữa hay sao?”.
“...”.
Từng câu từng chữ Lý Mộ Viên thốt ra thì khiến bầu không khí ở trong chính điện đã nặng nay càng trở nên nặng hơn.
Nhưng đúng lúc này, nhị trưởng lão đột nhiên lên tiếng.
“Tin tức La gia vừa có ba người đột phá vừa truyền ra ngoài nên ta nghĩ mối quan hệ giữa ta và thành chủ vẫn còn đó?”.
“Nếu như ta tiếp tục chèo kéo mối quan hệ này và kéo thành chủ về cùng một phe thì chuyện này chẳng phải sẽ giống như trước hay sao?”.
“Đúng? Tại sao ta không nghĩ ra chuyện này chứ?”.
Lý Mộ Viên nghe thấy vậy thì đập mạnh tay vào thành ghế rồi gồng mình bật đứng dậy, trên gương mặt hắn lộ rõ một nụ cười lạnh, đáp.
“Ta bây giờ sẽ đến Đường gia để nói đến chuyện này?”.
Tại La gia lúc này, ngay sau khi vừa đột phá, La Thiên cùng hai vị trưởng lão ngay lập tức mở nghị sự tại chính điện.
La Thiên ngồi ở trên ghế gia chủ lên tiếng.
“Hai vị trưởng lão, thời gian sắp tới ta muốn hai người cùng ta tiến vào bí cảnh? Tuy biết chuyện này rất nguy hiểm nhưng ta mong muốn nhận được sự giúp đỡ của cả hai người?”.
“Tin tức La gia ta có ba người đột phá cảnh giới đã truyền ra ngoài từ sớm nên thiết nghĩ Lý gia đã tìm cách để đối phó ta và sẽ vạch mặt ngay từ khi vừa đi vào bí cảnh”.
“Nếu ta đoán không nhầm thì bọn họ có thể sẽ cấu kết với Đường gia để đối phó ta vì thực lực cua La gia hiện tại đã đủ để khiến Đường gia phải dè chừng và sợ bị mất vị thế.
Nên khả năng cao là hai gia tộc này sẽ ra tay với ta?”.
“Gia chủ, ngươi cần gì phải nói với ta những lời này?”.
Hai vị trưởng lão nhìn hắn lắc đầu rồi nở một nụ cười, nói.
“Ta là người của La gia nên chuyện đi vào bí cảnh sao có thẻ từ chối được? Và ta cũng muốn giải quyết mọi chuyện với Lý gia thật nhanh, bên cạnh đó còn muốn đối phó với Đường gia?”.
“Tính ra, ngoài Lý gia thì Đường gia chính là thế lực chèn ép ta nhiều nhất? Nếu có thể giải quyết hai mối nguy này thì vị trí thành chủ sẽ thuộc về La gia ta rồi hay sao?”.
“Ta cũng có suy nghĩ giống như vậy?”.
La Thiên ngồi ở trên cao cũng gật đầu đồng ý.
“Nếu xét về thời gian thì trong hai tháng tới sẽ có thêm một hoặc hai vị trưởng lão sẽ đột phá nên Đường gia lúc đó sẽ không để yên mọi chuyện nữa đâu?”.
“Đợi khi những vị trưởng lão đột phá hết thì thực lực và vị thế của La gia ta sẽ đứng đầu cả thành.
Nhưng để đảm bảo thì ta chỉ dẫn hai vị đi theo, kết hợp với Thanh Lương và Nguyên Quân công tử thì ta tin chắc thực lực của ta sẽ không hề thua kém bất kỳ ai ở gần đây?”.
“Bên cạnh đó, ta cũng đã từng suy nghĩ đến việc sẽ diệt cỏ phải diệt tận gốc”.
“Ta chắc chắn phải làm chuyện đó rồi? Ta dám chắc phần thắng nhưng để đảm bảo thì cần phải suy tính thêm một chút?”.
Đại trưởng lão gật đầu lên tiếng.
“Chuyện quan trọng của ta bây giờ là nối lại mối quan hệ với những gia tộc lớn khác và kéo sự hậu thuẫn của họ về phía ta trước khi Lý gia?”.
“Nếu được thì ta sẽ liên hợp cùng với họ để đi vào trong bí cảnh, chỉ có như thế thì ta mới có thể dám chắc được mọi chuyện?”.
“Đại trưởng lão nói rất phải, ta bây giờ sẽ cho người gửi thư mời đến những gia tộc đó?”.
La Thiên gật đầu, đáp.
Cùng lúc này, tại một nơi nào đó ở trong khu trung!
Đế Nguyên Quân cùng Lâm Tuyết Nhi đang đứng nép mình ở trên một cành cây cao và dương mắt nhìn ra xa với một biểu cảm đầy toan tính.
Trước mắt họ, một đầu Tê Ngưu tứ cấp trung phầm hung thú đang ngâm mình ở dưới bùn và ở trung tâm ao bùn có một gốc Huyền cấp thượng phẩm linh dược đan tản mát ra dược lực của mình.
Nhìn hai quả màu vàng kim ở trên cây linh dược, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười vui mừng rồi lên tiếng.
“Đúng là niềm vui ngoài ý muốn? Ta không ngờ còn gặp Kim Sắc Linh Quả ở nơi khỉ ho này?”.
“Kim Sắc Linh Quả?”.
Lâm Tuyết Nhi nghe thấy vậy thì hai hàng lông mày đột nhiên nhíu chặt lại, ánh mắt cô chỉ về phía gốc linh dược rồi lên tiếng.
“Ý ngươi là hai linh quả đó sao?”.
Đáp lại, Đế Nguyên Quân vui vẻ gật đầu đáp.
“Đúng thế, loại linh quả này chính là kết tinh của gốc linh dược.
Nói đúng hơn thì dược bao nhiêu tinh túy đều đổ dồn về phía linh quả?”.
“Có lẽ ngươi lần đầu nghe và nhìn thấy loại linh quả này nên không biết.
Khả năng của loại linh quả này mang lại có khi còn sánh ngang được với Huyền cấp thượng phẩm linh dược, còn cụ thẻ thì nó có thể khiến chân nguyên của ta trở nên cô đặc và tinh thuần hơn trước”.
“Nếu như luyện nó thành đan dược thì còn có thêm công dụng khác là gia tăng cảnh giới và tẩy luyện chân nguyên”.
“Nghe thì khả năng của nó là rất tốt, thế nên ta không thể bỏ qua gốc linh dược này được rồi?”.
Lâm Tuyết Nhi ánh mắt nhìn ra xa rồi vui vẻ lên tiếng.
“Với thực lực của hai ta hiện tại thì việc đối phó với đầu hung thú đó là chuyện có thể”.
“...”.
Đáp lại, Đế Nguyên Quân gật đầu.
“Tê Ngưu có khả năng phòng ngự rất mạnh còn thực lực thì yếu hơn so với hung thú đồng cảnh giới.
Nhưng không thể vì thế mà khinh thường nó được, ta muốn gây thương tích lên người nó là rất khó?”.
“Như thế thì phiền phức thật?”.
Lâm Tuyết Nhi vẻ mặt có chút suy tính trả lời.
“Chi bằng ta dùng cách trước đây? Gọi một đầu hung thú khác đến rồi ta nhân lúc hỗn loạn đoạt linh quả?”.
“Đúng lúc ta cũng đang có ý đó?”.
Đế Nguyên Quân nở một nụ cười nhẹ rồi lên tiếng đáp lời..