Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 284: Nhận? Vẫn là không nhận?




“Cha…”. Alena khó tin nhìn lấy Merlin.
Chuyện này đối với nàng mà nói thật vô cùng đáng sợ.
Mặc dù nàng có thể đem tù nhân ra làm thí nghiệm, nhưng đó toàn là những tên thập ác bất xá, chết không hết tội.
Nàng nghe đến cha mình đem gần vạn người hiến tế có thể hiểu được, nhưng là về sau lại vì nàng mà đem nhiều như thế người vô tội cũng giết. Nàng là thật không chấp nhận được.
Đây khác nào nàng gián tiếp hại chết những người đó?.
Merlin thấy thế im lặng không nói gì.
Vũ Duệ lạnh nhạt nhìn lấy cảnh này. Thực tế tới nói, Merlin ông ta có thể sống tới bây giờ, 1 phần là ở hồn thể trạng thái, 1 phần khác chính là dùng mạng của người khác duy trì.
Còn khống chế người khác, chỉ là đơn giản 1 chút Khống Hồn Thuật mà thôi. Loại này tại Vũ Trụ Hải thật sự rất phổ biến. Đem linh hồn vừa mới sinh ra, lợi dụng nó yếu ớt trạng thái, triệt để khống chế thành người của mình.
Đương nhiên, hắn cũng rất tò mò, vì cái gì Merlin làm được chuyện đó. Phải biết vũ trụ này quy tắc là không cho phép điều đó, ừm, Vũ Trụ Hải loại trừ. Dù sao hồn thể bên trong là ra không được.
Mà hơn hết, Merlin ông ta lại có thể lợi dụng người khác sử dụng ra Khống Hồn Thuật. Đây mới là điều hắn khó hiểu.
Vũ Duệ lục lọi lấy trong đầu ký ức, muốn tìm xem rốt cuộc là vì cái gì. Chỉ là tìm mãi vẫn không có. Thế là hắn liền hỏi.
“Merlin, có thể nói cho ta biết, vì cái gì ngươi có thể sử dụng ra Khống Hồn Thuật sao? Theo ta biết, ngươi là ra không được nơi này, bởi ngươi vừa ra, nơi này sẽ sụp đổ, ngươi cũng sẽ chết”.
Hắn nói chính là ở nơi này, mà không phải bên trong quần đảo Ác Ma.
“Ngươi vậy mà biết Khống Hồn Thuật?”. Merlin kinh dị nhìn lấy Vũ Duệ.
“Rất ngạc nhiên? Trò trẻ con mà thôi”. Vũ Duệ cười nhạt 1 tiếng.
Ừm! Hắn sẽ không nói rằng mình cũng chỉ vừa mới biết không lâu. Dù sao ký ức của lão già kia cũng không dễ như thế tiêu hóa. Hắn muốn tiêu hóa hết chỗ này ký ức cũng phải mất tới cả ngàn năm.
Nếu như 1 người bình thường có thể đọc lấy ký ức của hắn, có thể trăm phần trăm khẳng định, người này sẽ chết chắc. Bởi vì lượng tin tức thật sự lớn lắm.
“... Ta ban đầu cũng không biết loại này thuật pháp, lúc đó ta sau khi giữ lại tính mạng của Alena, ta tìm hết các điển tịch của cổ nhân. Trong 1 quyển sách cũ nát, ta thấy được loại này thuật pháp. Ban đầu ta không tính dùng, nhưng là khi ta sử dụng thuật tiên tri, biết rõ bản thân không cách nào cứu nàng, ta mới sử dụng nó”.
“Ta không chế lấy 1 tên thanh niên, để cho hắn sinh hoạt bình thường ở ngoài, lấy vợ sinh con, cứ thế con cái của hắn, cháu chắt. Mỗi khi 1 người sắp chết, ta liền để hắn mang con cái vào trong này. Sau đó khống chế lại”.
“Ừm, không sai cách làm”. Vũ Duệ gật gù nói.
Nếu như nói Merlin có dã tâm, chỉ riêng trí tuệ của ông ta, dù cho là tại đây, ông ta cũng có thể tạo nên 1 đế quốc cho riêng mình ở bên ngoài. Nói không chừng còn trở thành thế giới đệ nhất nhân cũng khó nói.
“Không sai? Ta không muốn loại kết quả này”. Merlin lắc đầu nói.
“Làm cũng đã làm, có gì mà không muốn? Con người luôn là tự tư, người không vì mình, trời tru đất diệt. Chẳng có đúng hay sai, chỉ có mạnh hay yếu. Nếu ta là người, ta làm so với ngươi còn hơn nhiều”. Vũ Duệ thản nhiên nói.
“Các ngươi đều là máu lạnh sao? Chỉ vì bản thân mà đi làm những thứ tà ác như vậy, các ngươi còn là người sao?”. Alena tức giận nói.
“Ngươi không có tư cách lên tiếng nhất chính là ngươi”. Vũ Duệ khinh thường nhìn Alena nói.
“Ngươi có ý gì?!”.
“Không phải sao? Chưa nói tới việc Merlin đã từng làm qua những gì, nhưng ông ta làm tất cả đều vì ngươi. Chỉ vì cứu sống ngươi, ông ta không ngại việc mình 2 bàn tay nhuốm máu. Bởi vì trước khi làm 1 tên vĩ đại pháp sư, ông ta là 1 người cha”.
“Còn ngươi đây? Trách mắng cha mình? Ta không nghĩ như vậy, ngươi là đang dùng tức giận che dấu bản thân nước mắt đi? Ngươi lại có tư cách gì đau khổ? Ngươi sớm biết, bản thân là không có cách nào tìm được cha mình, ngươi biết ông ta vẫn luôn tại đây, nhưng là ngươi lại tìm không thấy”.
“Vốn dĩ, ngươi đã sớm tuyệt vọng, nhưng là ngươi lại nảy ra 1 ý nghĩ điên rồ, chính là đem ma quỷ thả ra. Nhưng lại sợ Merlin biết, sợ ông ta sẽ tiếp tục trốn tránh. Cho nên ngươi liền lợi dụng bọn họ, đem ma quỷ thả đi ra”.
“Ngươi 1 mực muốn Vũ Minh ra tay, đơn giản vì ngươi sợ hãi cha ngươi sẽ không xuất hiện. Ta nói đúng chứ? Alena?”. Vũ Duệ nhìn Alnea nói.
“Khoan đã, giống như không đúng. Đã nàng sợ hãi cha nàng không xuất hiện, vì cái gì còn đem hắn thả ra? Chẳng lẽ nàng không sợ tạo thành sai lầm?”. Lâm Dũng khó hiểu hỏi.
“Bởi vì nàng phát hiện, phong ấn đã giữ không được, chỉ cần 1 thời gian nữa liền sẽ bị phá vỡ. Mà nàng thì không có năng lực đem phong ấn gia trì. Cho nên mới lợi dụng các ngươi, đem phong ấn triệt để phá bỏ”.
“Đó cũng là lý do, vì sao Vũ Minh hắn không chịu ra tay. Hắn ghét nhất là người khác lừa gạt hắn”. Vũ Duệ lạnh nhạt nói.
“Ngươi… ngươi là thế nào biết được?!”. Alena gương mặt nhất thời trắng bệch.
“Ngươi còn kém nhiều lắm, ngươi cho rằng Merlin ông ta không biết? Ha ha, các ngươi phối hợp còn thật ăn ý a”. Vũ Duệ cười cười.
“Nói như vậy, từ đầu tới cuối, bọn ta đều bị họ lừa gạt?”. Lâm Dũng mặt nhất thời đen lại.
“Ngươi đem chuyện này nói ra làm gì? Thể hiện ngươi trí tuệ sao?”. Merlin nhìn Vũ Duệ hỏi.
“Ta có như thế thấp kém sao? Ta trí tuệ còn cần đến các ngươi đánh giá?”. Vũ Duệ khinh thường nói.
“Vậy ngươi có ý gì? Nhục nhã chúng ta?”.
“Ha ha! Còn cần ta nhục nhã? Các ngươi xứng sao? Nếu không phải thấy các ngươi còn có tác dụng, ta sẽ nói nhiều như thế? Ngươi cho rằng ngươi là ai đây?”. Vũ Duệ thản nhiên nói.
Hắn ánh mắt hiện ra vẻ bình thản, nhưng là lại giống như thần linh trên cao nhìn xuống chúng sinh như thế.
Merlin mấy người có chút giật mình, trong giây phút ngắn ngủi đó, họ cảm thấy bản thân thật… hèn mọn.
Đúng vậy, chính là dân đen đối mặt với đức vua như thế. Thân phận chênh lệch 1 trời 1 vực. Chỉ là rất nhanh họ liền lấy lại bình tĩnh, nhíu mày chờ Vũ Duệ nói tiếp.
“Yêu cầu của ta vẫn như cũ, làm ta thủ hạ, ta cứu ngươi con gái. Nếu còn từ chối, thì không còn đãi ngộ như thế nữa đâu”. Vũ Duệ lạnh nhạt nói.
“Chỉ sợ phải làm ngươi thất vọng, ta thời gian cũng không còn bao lâu”. Merlin nói.
“Ha ha, ngươi nếu là ta thủ hạ, ngươi sống chết, do ta quản”. Vũ Duệ cười nhạt, hắn lời nói tràn đầy bá lực. Cùng thiên cùng địa tranh phong. Giống như đỉnh cao cấp độ sinh mạng tồn tại như thế.
Lời hắn nói ra, không cho phép người khác nghi ngờ.
“Được, ta đồng ý”. Merlin trầm ngâm 1 chút rồi nói.
“Cha!”. Alena nhất thời liền gấp gáp.
“Alena, ngoan, nghe lời. Mặc dù ta không biết hắn là như thế nào cứu ngươi, nhưng hắn ở cấp độ này sẽ khinh thường nói dối. Hơn nữa, ta làm tất cả những này đều vì ngươi, nếu ngươi không đồng ý, 3000 năm qua ta làm tất cả chẳng phải đều trở nên vô nghĩa?”.
“Ta bàn tay đã dính quá nhiều máu tươi người vô tội, ta cũng không tha thiết gì với cuộc sống này nữa, nó chỉ làm ta trở nên tội lỗi nặng nề thêm! Làm hắn thủ hạ, xem như vì đời sau chuộc tội đi”. Merlin thở dài nói.
“Vũ Duệ, ngươi xem ta không tồn tại sao? Lại dám thay ta làm chủ?”. Vũ Minh trong vũ trụ nhỏ hét ầm lên.
“Ngươi bất mãn cái gì? Được nữ nhân như thế xinh đẹp, còn mẹ nó than trách đúng không? Nàng không xinh đẹp sao? Nàng thực lực không mạnh sao?”. Vũ Duệ lập tức nói.
“Mẹ kiếp, ta có hay không nhận nữ nhân này còn cần ngươi đến quản?”.
“Được, chưa nói tới ngươi xem nàng là nữ nhân của mình hay không, nhưng nàng tương lai sẽ là 1 trợ lực rất lớn cho ngươi. Ngươi cũng biết rõ điều này đi?”.
“Vậy thì thế nào? Âm mưu quỷ kế 1 bụng, sớm có ngày ta liền bị nàng đâm 1 đao”.
“Cái này ngươi có thể yên tâm! Nàng là sẽ tuyệt đối trung thành”. Vũ Duệ nghe thế cười nói.
“Ngươi nói thế là có ý gì?!”. Vũ Minh nhíu mày nói.
“Bởi vì cứu nàng, sẽ cần 1 trận tẩy lễ. Ngươi đừng quên, đi ra nơi này chính là quần đảo Ác Ma, mà quần đảo Ác Ma quy tắc là trái ngược với bên ngoài. Cho nên đem nàng đi ra, nàng sẽ cần 1 trận tẩy lễ”.
“Mà ngươi đem nàng ra, không nghi ngờ gì là người đảm bảo cho nàng, quy tắc sẽ đem ngươi cùng nàng trói buộc chung 1 chỗ. Nàng là sẽ không thể nào phản bội ngươi”. Vũ Duệ nói.
“Buộc chung 1 chỗ? Ngươi mẹ nó lại muốn ta đem tính mạng mình cùng nàng làm nhất thể? Nàng tự sát ta cũng chôn theo?”. Vũ Minh gân xanh trên trán nổi lên. Hắn thật muốn đem Vũ Duệ tẩn cho 1 trận.
“Không! Ngươi chỉ là ngươi đảm bảo nàng, nàng chết, ngươi không sao, ngươi chết, nàng chết! Có thể hiểu rằng đây là 1 loại khế ước ràng buộc, mà ngươi là ngươi bên thắng. Kết quả có thế nào, ngươi cũng không sao cả. Hơn nữa trải qua tẩy lễ, nàng dù muốn cùng ngươi chết chung cũng không được, bởi vì có quy tắc trói buộc, nàng chỉ cần dở trò liền sẽ chết”. Vũ Duệ nói.
“... Ngươi thế nào lại hiểu quy tắc?”. Vũ Minh nhíu mày.
“Ngươi hỏi nhiều lắm, nói nhanh đi, nhận hay không nhận, không nhận ta dứt khoát đem nơi này đều diệt!”. Vũ Duệ nói.
Nghe thế, Vũ Minh lâm vào trầm tư.
Vũ Duệ nói không sai, Alena tương lai nhất định sẽ trở thành 1 trợ lực cực lớn. Không vì gì khác, chỉ vì nàng nắm giữ sức mạnh pháp sư tu luyện thời thượng cổ. So với pháp sư đương đại, nàng mạnh hơn quá nhiều.
Nhưng mà hắn lại cực ghét người khác lừa gạt hắn. Thậm chí có thể nói là hận.
Nhận… vẫn là không nhận?.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.