Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 278: Màn kịch cuối cùng




Nghe Vũ Minh nói thế, Alena trừng mắt hắn 1 cái, không có nói thêm cái gì.
Lâm Dũng lại thấy Vũ Minh hơi khác lạ, chỉ là hắn cũng không có nghĩ nhiều, hắn cho rằng cái chết của 3 người Duke kích thích 1 chút Vũ Minh. 
Nếu Vũ Minh biết hắn suy nghĩ, chắc chắn sẽ nói “ngươi nghĩ nhiều”.
Hắn đối với cái chết của mấy người Duke cũng chỉ là cảm thấy có chút đáng tiếc, ngoài ra chẳng còn gì khác. Đơn giản tới nói, không thân cũng chẳng quen, ngươi cho rằng đường đường Vũ Đế, tàn sát qua không biết bao nhiêu sinh linh, hủy diệt không biết bao nhiêu tinh vực sẽ vì vài người như thế đau lòng? Đơn giản là hoang đường.
Chưa nói tới, Duke, Chad cùng Tử Thiên, 3 người họ…
Theo Alena trở lại tòa thành Camelot, rất nhanh hắn cùng Lâm Dũng liền được Alena sắp xếp cho chỗ ở.
Nhìn Alena rời đi, Lâm Dũng muốn lấy ra 1 chút dinh dưỡng dịch cùng 1 ít rượu thuận tiện cho tu luyện, chỉ là rất nhanh hắn liền sững sờ.
“Làm sao lại không có? Cái quỷ gì a”. Lâm Dũng giật mình nói.
“Chuyện gì!?”.
“Ta không gian trang bị không dùng được”. 
“Giờ ngươi mới phát hiện? Muộn! Từ lúc chúng ta vào liền không còn không gian trang bị, chỉ là 1 vật phẩm trang sức bình thường mà thôi”.
“Ngươi làm sao không nói sớm?”.
“Lại có tác dụng gì?”.
“Tối thiểu ta biết được còn mang chút đồ ăn a, mẹ nó đều nhiều ngày như thế không ăn, ngươi không đói?”. Lâm Dũng tức giận nói.
“...”.
Con hàng này… 
Hắn bị cái gì kích thích? Làm gì lại nhớ tới ăn?.
Vũ Minh khóe miệng giật giật mấy cái. Im lặng nhìn lấy Lâm Dũng, chẳng lẽ bị vây mấy ngày liền trở nên như này? Cái này cũng quá mẹ nó vô nghĩa đi.
“Ngươi đói chính mình đi tìm ăn, ta ngủ”. Vũ Minh lạnh nhạt nói 1 câu, sau đó nằm xuống giường nhắm mắt lại.
Lâm Dũng thấy thế bĩu môi 1 cái, đang muốn ra ngoài đột nhiên nghĩ tới, hiện tại là buổi tối, lại gần nửa đêm, nơi nào tìm đồ ăn?.

Sáng hôm sau, Vũ Minh cùng Lâm Dũng bị tiếng gõ cửa đánh thức. 
“Ừm? Có chuyện gì?”. Nhìn Alena đứng trước cửa, Vũ Minh hiếu kỳ hỏi.
“Chuyện gì? Ngươi là có ý gì?”. Alena ngẩn ra.
“Sáng sớm gõ cửa, ngươi là đến có chuyện gì? Giờ còn hỏi ta có ý gì? Ngươi đầu óc có bệnh?”.
“Khó nói, ngươi chẳng lẽ không định chuẩn bị 1 chút, chẳng may ma quỷ đến…”.
“Chờ đã!”. Vũ Minh lập tức lên tiếng ngăn cản.
“Ngươi nói cái này làm gì? Ta có nói sẽ tham gia cùng ngươi chống lại chúng nó sao?”.
“Ngươi nói cái gì? Ngươi là muốn trông thấy nhân loại tuyệt diệt sao? Ngươi cái này khốn nạn”. Alena sửng sốt 1 chút sau đó tức giận nói.
“Liên quan gì tới ta? Chuyện này là ta gây ra? Vẫn là ta tạo nên? Vì cái gì ta phải giúp đỡ?”. 
“Ngươi… ngươi đừng quên, tính mạng ngươi là ta cứu, nếu không ngươi đã sớm chết”. 
“Ha ha!”. Vũ Minh cười lạnh 1 tiếng. 
“Chuyện gì vậy a, sáng sớm liền ồn ào rồi? Các ngươi vợ chồng trẻ có hay không để người ta ngủ?”. Lâm Dũng từ bên trong đi ra, ngáp 1 cái nói.
“Cút!”. Vũ Minh cùng Alena đồng loạt quát lên.
“...”. Lâm Dũng.
Ta mẹ nó tin ngươi tà. 
Còn bảo không cùng nàng có ý gì, hiện tại mẹ nó đều giống như tâm ý tương thông rồi, đồng đều như vậy làm cái gì? Ngược cẩu sao?.
Sáng sớm không để người khác ngủ đã đành, còn lớn tiếng như thế.
“Ta ăn nhà ngươi gạo? Vẫn là chiếm đoạt ngươi tài sản? Nói chuyện đàng hoàng không được, các ngươi lớn tiếng như vậy làm gì? Dọa ai đây”. Lâm Dũng trợn mắt nói.
“Ngươi đúng là ăn nàng đồ ăn, còn ở tại nàng nhà cửa, ngươi cứ nói đi?”. Vũ Minh quái dị nói 1 tiếng.
“...”. Lâm Dũng.
“Tốt, các ngươi tiếp tục”. Bất đắc dĩ nói 1 câu, Lâm Dũng liền quay người đi vào trong, mẹ nó ở lại đây để tiếp tục nghe chửi sao?.
Hiện tại đều lên tiếng vì nàng nói chuyện, 1 lát có phải hay không đem ta đánh rồi?.
Có huynh đệ trọng sắc khinh bạn, thật mẹ nó bất hạnh.
“Nói đi, ngươi thế nào mới chịu giúp đỡ”. Alena nhìn Vũ Minh nói.
“Muốn ta giúp đỡ? Đơn giản, chỉ cần ngươi ra đủ giá là được”. 
“Tiền sao? Được thôi, ngươi muốn bao nhiêu?”.
“Tiền? Ha ha, thứ đó có gì dùng? Xây mộ phần sao?”.
“Vậy ngươi muốn cái gì?”. 
“Con ngươi của ta đâu, đối với tiền tài là không có hứng thú, nhưng đối với mỹ nữ…”. Vũ Minh nói tới đây liếc nàng 1 cái.
“Ngươi… ngươi đừng có quá đáng!”. Alena giận giữ nói.
“Quyền lựa chọn là ở ngươi, không đồng ý, vậy liền tạm biệt, không tiễn”. Vũ Minh lạnh nhạt nói.
“Tốt! Ta đồng ý!”. 
“Ha ha, ta liền… ngươi… ngươi nói cái gì?!”. Vũ Minh nhất thời ngẩn ra.
“Ngươi không phải đối với ta có hứng thú sao? Chỉ cần ngươi chịu giúp đỡ, ta liền làm ngươi nữ nhân”. Alena nhìn chằm chằm Vũ Minh nói.
“...”. Vũ Minh.
Cái này mẹ nó kịch bản không đúng.
Nói xong kích động phản ứng, chửi rủa đâu rồi?.
Nói xong tức giận quay người bỏ đi đâu rồi?.
Cái này đồng ý là cái quỷ gì? Ngươi là đùa ta đi? Ngươi đây là cái gì phản ứng? Hơn nữa ngươi làm chủ được sao?.
“Làm sao? Nuốt lời?”. Alena lạnh nhạt hỏi.
“... Được, ta đáp ứng, nói đi, chừng nào động thủ?”. Vũ Minh thở dài nói.
“Ta về chuẩn bị 1 chút, chừng nào bắt đầu ta sẽ tìm ngươi”. 
“Vậy được rồi!”. 
Nhìn Alena bóng lưng rời đi, Vũ Minh nở ra nụ cười lạnh, đến lúc đó ta chính là đứng nhìn, ngươi lại làm gì đây?.
Mà hắn không biết được, vừa quay người, Alena cũng nở ra 1 nụ cười bí ẩn, giống như mục tiêu đã đạt thành như thế. 
“Nàng có vấn đề sao?”. Lâm Dũng xuất hiện sau lưng Vũ Minh hỏi.
“Ngươi nhìn ra?”.
“Nói nhảm, ta lại không hiểu ngươi? Ngươi sẽ thiếu nữ nhân sao? Đừng đùa. Nói đi, ngươi rốt cuộc đang làm cái gì. Cứ như thế thần thần bí bí, còn mẹ nó giống như thay đổi 1 người khác 1 dạng”. Lâm Dũng bất mãn nói.
Hắn sớm nhận ra Vũ Minh kỳ quái, nhưng ban đầu cũng không có hỏi. Hiện tại hắn thật đúng là nhịn không được hiếu kỳ, Vũ Minh tính cách hắn hiểu rõ. Chính vì hiểu rõ cho nên hắn mới thấy kỳ quái.
Mà lại vừa rồi Vũ Minh hắn yêu cầu kia đơn thuần cũng chỉ là đem Alena chọc giận mà thôi, chỉ là hắn không biết Vũ Minh làm thế mục đích là cái gì.
“Thiên cơ bất khả lộ, đến lúc đó ngươi sẽ biết”. 
“Được rồi, không nói coi như xong”. 
Vũ Minh cười 1 tiếng, Lâm Dũng nhìn như lười suy nghĩ, gặp chuyện thường dùng nắm đấm đến giải quyết, nhưng hắn lại rất thông minh. Cũng không lạ gì khi Lâm Dũng phát hiện điều này.
Tuy nhiên bị truyền thừa của Cự Linh Đế Quân ảnh hưởng, tâm tính đôi lúc có chút bạo ngược, nhưng hắn biết điều này cũng không có dẫn đến Lâm Dũng tâm tính chuyển biến, chẳng qua là cảm thấy chuyện không lớn nên mới lười động đầu óc mà thôi.
Cự Linh Đế Quân tu luyện Phá Toái Bất Diệt Công biết bao nhiêu năm, sớm đã tìm hiểu áo nghĩa của công pháp này đến tận cùng rôi. Mà Lâm Dũng nhận truyền thừa của ông ta, làm sao sẽ bị ảnh hưởng lý trí được. 
Năm đó Cự Linh Đế Quân tung hoành ngang dọc vũ trụ, nếu như thị huyết hiếu sát, tâm tính bạo ngược, chỉ sợ sớm đã bị toàn vũ trụ vây công. 
Mà Vũ Minh hắn năm đó càng là đem vũ trụ mọi ngóc ngách, chỉ cần nghe thấy tên hắn liền sợ vỡ mật, có thể nói là ma đầu cũng không oan. Nhưng chính là không ai dám tìm hắn phiền phức. 
Vì sao ư? Đương nhiên là vì hậu trường hắn đủ cứng, Tiếu Ngạo Tông, Thánh cấp tông môn cũng không phải nói cho có. Đám kia đại năng không dám ra tay với hắn, còn những người bên dưới lại không làm gì được hắn, cho nên hắn liền vô địch rồi.
Mà năm đó Cự Linh Đế Quân cùng hắn chiến đấu, cũng chỉ là vì đối thủ xứng tấm mà thôi, cả đời tung hoành vũ trụ, tìm ra 1 đối thủ xứng đáng, thật không dễ.
Lâm Dũng hắn càng ngày càng có Cự Linh Đế Quân năm đó phong phạm, nhưng không biết hắn là đi theo con đường Cự Linh Đế Quân năm xưa, hay là sáng tạo cái mới.
Vũ Minh hắn không đoán được.
Đem ánh măt thu lại, Vũ Minh ngẩng đầu nhìn trời.
Nơi này thế giới, cũng sắp đi ra rồi. Vở kịch cũng sắp đến hồi kết.
Thời gian trong nháy mắt liền trôi qua 5 ngày, Alena không biết làm cái gì, toàn bộ binh lính đều đang động, chỉ cần là nam 16 tuổi trở lên, 50 tuổi trở xuống đều bị cưỡng ép chiêu binh. 
Toàn bộ những người còn lại đều bị đưa vào trong thành, cấm bất luận người nào ra vào. Trên đường binh lính tuần tra nhiều đến dọa người, mỗi con đường đều có trên 20 người đi qua đi lại canh giữ.
Ầm!
Một tiếng sét vang lên.
Vũ Minh cùng Lâm Dũng giật mình 1 cái, 2 người liếc nhìn nhau 1 cái rồi đi ra ngoài. Họ cảm nhận được 1 chút áp lực, có 1 thứ gì đó rất khủng bố đang tiến tới.
Ra ngoài, bên ngoài hiện tại là ban ngày, nhưng bầu trời đều biến đen, mây đen phủ kín bầu trời tạo thành 1 hình xoắn ốc trên không trung. 
Sét đánh không ngừng.
Boong!
Tiếng chuông vang lên, toàn bộ người trong thành đều nhốn nháo lên, bởi tiếng chuông này là tiếng chuông đánh trân, có nghĩa là Camelot bị tấn công.
Tiếng chuống vang lên không ngừng. Binh lính không ngừng tập hợp trên tường thành, Camelot đón nhận nguy cơ trước này chưa từng có.
Màn kịch cuối cùng cũng tới!
Vũ Minh thầm nghĩ 1 tiếng. 
Đúng lúc này, Alena đột nhiên xuất hiện trước mặt họ, chỉ thấy nàng nhẹ giọng nói.
“Đến lúc rồi!”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.