Chúa Tể Chi Vương

Chương 788: Huyết Mạch Hoàng Đạo Biến Dị




Dưới tình huống không sử dụng đến những thực lực bị che giấu, Triệu Phong muốn chống lại Liễu Thiên Phàm tu vi Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, cơ bản không có phần thắng nào.
Từ Tiểu Đan Nguyên Cảnh sơ kỳ cho đến Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, không phải chỉ kém một đại cảnh giới, mà còn chênh lệch đến sáu tiểu cảnh giới.
Dưới tình huống bình thường, Triệu Phong không bị một chiêu miểu sát, đã là không tệ rồi.
- Triệu Phong, ta sẽ không khinh địch, nhưng ngươi tuyệt đối không thắng nổi ta.
Ánh mắt Liễu Thiên Phàm lập lòe, chiến ý dâng cao.
Hắn tin tưởng mười phần, nhưng tuyệt đối không khinh thị thiếu niên mà mình cũng không nhìn thấu này.
- Bắt đầu!
Trọng tài vung tay lên.
Vụt...
Lời này vừa dứt, tại chỗ liền lưu lại một đạo tàn ảnh gợn sóng lam nhạt cùng với Phong Lôi quang điện của Triệu Phong.
- Tốc độ thật nhanh!
Những người đang xem chiến, lại lần nữa thất sắc.
Giờ phút này, tốc độ mà Triệu Phong bày ra, so với lúc trước chiến thắng Hoàng Vân Hổ, còn nhanh hơn vài phần.
Đúng như Lục Vân Vương đã phân tích.
Trong những trận chiến trước, Triệu Phong vẫn còn giữ lại.
- Mở cho ta!
Liễu Thiên Phàm đứng ngạo nghễ tại chỗ, tóc áo bay loạn, cũng không thèm nhìn, đánh ra một quyền về phía sườn Triệu Phong.
Phành…
Một quyền này, mang theo vòng xoáy ô quang thiêu đốt dữ dội, uy lực khủng bố, trong nháy mắt đã làm bốc hơi toàn bộ không khí trên sân thi đấu.
Phụ cận sân thi đấu chính Nam, các đệ tử đều cảm thấy hít thở không thông.
Ô...ô...ô...n...g!
Đạo thân ảnh ngân lam, quanh người chập chờn một tầng gợn sóng Thủy Chi Phong Lôi, trong nháy mắt đã bị một quyền của Liễu Thiên Phàm ngăn cản.
Chỉ trong giây lát.
Sóng khí diễm lôi khủng bố, đã quét ngang toàn bộ sân thi đấu.
Liễu Thiên Phàm vẫn đứng ngạo nghễ bất động.
Mà thân hình Triệu Phong, chỉ trong nháy mắt đã bị đánh bay xa một hai trăm trượng, thậm chí vẫn không ngừng bạo lui.
- Bị một chiêu miểu sát ư?
Toàn bộ cường giả trong Bí Cảnh, đều nhìn về phía khoảng không trên sân thi đấu chính Nam.
Chỉ thấy.
Thân hình của Triệu Phong, không thể khống chế thế lui, sắp bay ra khỏi sân thi đấu.
Vào thời khắc mấu chốt.
Phốc…
Sau lưng Triệu Phong, đột nhiên ngưng kết một đôi Phong Lôi Chi Dực, có cảm giác mê ly như mộng ảo.
Phạch…
Phong Lôi Chi Dực chấn động cao tốc, Triệu Phong không lùi mà tiến.
- Một kích vừa rồi, không ngờ tiểu tử kia lại không bị thương…
Sắc mặt Liễu Thiên Phàm thoáng rung động.
Nếu như Triệu Phong chỉ tu luyện “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”, vậy thì khi đối cứng một kích với Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, ít nhất cũng phải bị trọng thương.
Thế nhưng.
Sau khi đoạt xá trọng sinh, hắn còn kiêm tu cả “Kim Khôn Thánh Lôi Thể”, khí lực cường đại, chiến lực được tăng phúc mạnh mẽ, mà lực phòng ngự lại càng biến thái hơn.
Một vài thương thế, dưới sự chữa trị của huyết mạch Thủy hệ và Thủy Chi Phong Lôi, đều nhanh chóng được chữa khỏi.
- Thánh Lôi Chi Thể!
Triệu Phong quát lớn một tiếng, toàn thân hiện lên một tầng ánh sáng kim loại lam ngân.
Chỉ trong chớp mắt, hình thể của hắn, đã trực tiếp cao lên vài phần, tản mát ra một luồng Phách lực Thánh Thể giống như thực chất.
Trong hư không, mơ hồ có thể nhìn thấy một tầng điện văn ngân lam bán trong suốt.
Ầm…
Triệu Phong từ trên cao đáp xuống, khí lực cực lớn mang theo xung lượng khủng bố.
- Khí lực thật mạnh…
Thân hình Liễu Thiên Phàm trầm xuống, khí huyết toàn thân đều có cảm giác bị đè nén, không thể không phân hóa chân nguyên, bảo vệ tạng phủ toàn thân.
Hơn nữa.
Lực lượng khí lực mà Triệu Phong phát ra, dựa trên trụ cột của Bán Thần ấu đồng, còn có thêm một loại năng lượng Lôi kích.
Liễu Thiên Phàm không chỉ bị lực áp bách to lớn, mà thân hình còn cảm thấy một trận tê dại.
- Triệu Phong này, xuất thân từ vị Đại Đế nào, không ngờ lại tu luyện Thánh quyết luyện thể cao minh như vậy…
Trong Không Gian Bí Cảnh, hai vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, đều cảm thấy khiếp sợ.
Cho dù là với nội tình của Vạn Thánh Tông, cũng rất khó tìm được bộ Thánh quyết luyện thể bực này.
- Ầm…
Thể chất của Triệu Phong giống như Yêu Ma, vừa đáp xuống, trên nắm quyền bị một tầng Lôi Phong Long u lam cuồng bạo rít gào, ẩn hiện một luồng khí tức rung động.
Phành… Ầm…
Lôi Phong Long u lam này, dưới sự gia tăng của Phách lực Thánh Thể, hung hăng nện trúng Liễu Thiên Phàm.
Từ trên cao lao xuống, hơn nữa được Phong Lôi Chi Dực gia tốc, thiên thời địa lợi đều có, uy lực nhảy vọt đến cực hạn.
- Tử Cực Vô Song!
Dưới cự lực khủng bố và Phong Lôi cuồng bạo bao phủ, vài đạo cột sáng rực rỡ, bễ nghễ bá đạo, phóng ra khắp tám hướng.
Vụt vụt vụt...
Bất chợt, hơn một ngàn chùm tia sáng Tử Ô, từ khắp ba trăm sáu mươi độ, không có góc chết, bắn ra khắp bốn phương tám hướng.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
Toàn bộ hư không của sân thi đấu, đều bị vô số chùm tia sáng Tử Ô xuyên qua, tạo thành đả kích diện rộng mang tính hủy diệt.
Hai đạo thân ảnh, dưới Phong Lôi và tử quang cuồng bạo, mạnh mẽ va chạm cùng một chỗ.
Kích thứ nhất, Triệu Phong chiếm thiên thời địa lợi, đẩy lui Liễu Thiên Phàm một bước.
Kích thứ hai, lực lượng Tử Cực Vô Song, toàn diện bùng nổ, đánh bay Triệu Phong ra ngoài mấy chục trượng.
- Băng Hoàng Thương!
Một tầng chất lỏng Băng Lam, bao trùm khắp bên ngoài thân thể Triệu Phong, hiển hiện hình thái một kiện chiến giáp Băng Thủy u lam.
Chiến giáp Băng Thủy này, bề mặt nhộn nhạo lôi văn, biến hóa thất thường.
Phốc phốc…
Chùng tia sáng Tử ô đủ khiến Tiểu Đan Nguyên Cảnh trọng thương, vậy mà sau khi đánh trúng thân thể Triệu Phong, lại phát ra một trận khói nhẹ, gợn sóng lôi văn chuyển động.
Dưới tác dụng của huyết mạch Băng Thủy và Thủy Chi Phong Lôi, chiến giáp Băng Hoàng Thương mà Triệu Phong ngưng kết, không chỉ đơn giản là phòng ngự, mà còn ẩn chứa lực lượng Lôi kích.
Mục tiêu công kích của hắn, còn bị lọt vào Lôi kích cắn trả.
Hơn nữa, có phòng ngự Thánh Lôi Thể, bí kỹ phạm vi cấp độ Đại Đan Nguyên Cảnh của Liễu Thiên Phàm, hoàn toàn không thể uy hiếp được Triệu Phong.
Vụt...
Lôi Dực sau lưng Triệu Phong chấn động, dùng tốc độ cực hạn, bay lên khoảng không, sau đó đáp xuống, biểu diễn một màn phi hành kinh diễm.
Trong Không Gian Bí Cảnh, một vài đệ tử xem đến mãn nhãn.
Ngay cả trọng tài của sân thi đấu chính Nam, cũng nhìn đến ngẩn người, trận chiến này, thậm chí còn khiến Vương Giả chủ trì phải đích thân làm trọng tài.
- Thật không thể tưởng tượng nổi, Triệu Phong chiếm quyền chủ động, phát huy thiên thời địa lợi đến nhuần nhuyễn vô cùng.
Lục Vân Vương thở dài.
- Chỉ tiếc là ranh giới tu vi quá lớn, một khi chính diện giao phong, Triệu Phong cũng không chiếm được nửa phần tiện nghi, thậm chí còn bị chút vết thương nhẹ…
Một vị Vương Giả cảm khái.
Triệu Phong có thể làm được đến trình độ này, đã là kỳ tích rồi.
Mà sắc mặt của Liễu Thiên Phàm, lại có chút ngưng trọng, trong lòng cảm thấy nghẹn khuất.
Tốc độ của hắn cũng không tệ, không hề thua kém Triệu Phong.
Thế nhưng, kỹ xảo phi hành bằng Lôi Dực của Triệu Phong, lại quá mức cao minh, thậm chí ẩn chứa nguyên lý không gian, mỗi khi đáp xuống, đều mượn lực trùng kích và Phách lực Thánh Thể, uy lực tuyệt luân.
Nếu như ở trên không trung.
Kỹ xảo phi hành bằng Lôi Dực của Triệu Phong, lại càngk hiến Liễu Thiên Phàm không thể với tới, ngược lại bị Triệu Phong nắm được càng nhiều sơ hở hơn.
- Xem ra, không sử dụng ý chí và huyết mạch đồng tử, rất khó chiến thắng được Liễu Thiên Phàm.
Trong lúc Triệu Phong phi hành, chân nguyên tiêu hao rất lớn.
Nếu đấu lâu dài, hắn khẳng định không chống đỡ được.
Tiêu hao nhiều nhất là huyết mạch Băng Thủy, dùng cho việc duy trì chiến giáp phòng ngự và trị liệu.
Đúng lúc này…
Một luồng lực lượng khác trong huyết mạch của Triệu Phong chợt rục rịch, truyền đến cảm giác bỏng rát.
- Vậy thì thử xem!
Chiến giáp Băng Thủy bên ngoài thân thể Triệu Phong hóa thành dòng nước, dung nhập vào trong cơ thể.
Ô...ô...ô...n...g!
Một tầng diễm quang lưu ly đỏ tươi rực rỡ, giống như một rặng mây huyết sắc, bao trùm khắp toàn thân Triệu Phong.
Thoáng chốc.
Toàn bộ thân hình của Triệu Phong, giống như bị thiêu đốt trong ngọn lửa, dưới tình huống ánh sáng lưu ly đỏ rực trong suốt, lại thêm Thánh Lôi Thể Phách phụ trợ, càng giống như một pho tượng Huyết diễm Ma Tôn.
Ầm…
Lôi Dực sau lưng Triệu Phong chấn động, đáp xuống mặt đất, một quyền đánh tới.
Lúc đánh ra một quyền này, Triệu Phong cảm thấy một loại bùng nổ hết sức thoải mái, nắm tay còn chưa tới, một tiếng “ầm” đã nổ vang, huyết diễm oanh tạc, quang hà xích sắc chiếu rọi phương viên trăm trượng.
- Huyết mạch đó là gì…
Liễu Thiên Phàm cảm thấy toàn thân nóng bỏng, giống như đang bị thiêu đốt ăn mòn.
Luồng lực lượng huyết mạch này, ẩn chứa Viêm lực cương dương bá đạo, bạo liệt thiêu đốt, thậm chí còn có tính ăn mòn rất mạnh đối với khí huyết của sinh linh.
Phách lực Thánh Thể của Triệu Phong, đem luồng lực lượng huyết mạch này, bùng nổ đến mức tận cùng, trực tiếp xuyên vào trong cơ thể mục tiêu.
Phong Lôi Chi Dực gia tăng tốc độ, đem một kích này, thúc đẩy đến đỉnh điểm.
Toàn bộ thân thể Triệu Phong, đều chập chờn trong một tầng ánh sáng Thủy Lôi, công phòng nhất thể.
Ầm…
Hai người, lại một lần nữa chọi cứng, nhưng lần này lại bất đồng.
Lần này, thân ảnh bị chấn lui ra ngoài, lai là Liễu Thiên Phàm.
Ầm…
Triệu Phong giống như một bức tượng Huyết diễm Ma Tôn, toàn thân bốc cháy, ánh sáng đỏ tươi lưu ly tràn ngập, Lôi Dực phi chấn, cường độ quyền chưởng công kích, đạt tới trình độ khiến người khác phải kinh hãi.
Mỗi một quyền hắn đánh ra, diễm hà huyết sắc bạo liệt, chí cương chí liệt, phát ra từng trận bỏng rát thiêu đốt ăn mòn.
- Tử Viêm hộ thể!
Liễu Thiên Phàm cũng phát ra chân hỏa, toàn thân bao trùm trong một tầng Viêm giáp ám tử văn, công kích và phòng ngự tăng mạnh, chính diện ngạnh kháng với Triệu Phong.
Trong Không Gian Bí Cảnh.
Đám người đang xem chiến, đều ngừng cả hô hấp.
- Diễm hà đỏ tươi trên người Triệu Phong, rốt cuộc là huyết mạch gì mà lại có uy lực cường hãn như vậy…
Mọi người đều mang theo vẻ mặt hồi hộp quan sát.
Tại phương diện huyết mạch, Triệu Phong hoàn toàn vượt qua Liễu Thiên Phàm mấy cấp bậc.
Luồng khí tức huyết mạch kia, bá đạo như hoàng giả, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
- Là huyết mạch Hoàng Đạo, có chút giống với huyết mạch “Huyết Ma Dương” bài danh thứ tám mươi mốt, nhưng dường như lại càng đặc thù hơn, còn có cả khí tức huyết mạch Thái Cổ.
- Chẳng lẽ là huyết mạch “Huyết Ma Dương” trên người Triệu Phong, đã sinh ra dị biến tiến hóa, bài danh càng cao hơn?
Lục Vân Vương và một vị Vương Giả khác thảo luận.
Huyết mạch Hoàng Đạo, có năm trăm hạng, bao quát toàn bộ Đại Lục Vực và những Hải Vực xung quanh.
Huyết mạch này, chính là truyền thừa hậu thế, tách rời khỏi Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
- Huyết mạch Hoàng Đạo!
Ngay cả “Khổng Phỉ Linh” ở sân thi đấu chính Đông, cũng cảm thấy trong huyết mạch của mình, truyền đến một tia cảm ứng run sợ.
Nàng rốt cuộc cũng minh bạch tại sao vừa rồi, bản thân lại sinh ra cảm ứng với Triệu Phong.
Tại phương diện cảm quan, huyết mạch Hoàng Đạo của Triệu Phong, có cường độ khí tức càng cổ xưa và mạnh mẽ hơn của nàng.
Trong trận chiến.
Tinh khí sinh mệnh trong cơ thể Liễu Thiên Phàm, bị thiêu đốt và ăn mòn không ngừng.
Mỗi lần nhận một kích của Triệu Phong, tinh hoa huyết nhục trong cơ thể hắn, lại bị cướp đoạt đi một ít.
Cứ như vậy, chân nguyên của Triệu Phong, cho dù thiếu hụt, nhưng thương thế của Liễu Thiên Phàm, lại mạnh hơn vài phần.
- Dừng lại!
Lục Vân Vương quát lớn một tiếng, một luồng sức mạnh to lớn của Vương Giả, ngăn cản trận chiến.
Trận chiến này, xem như kết thúc với kết cục hòa.
- Triệu Phong này, không ngờ lại có “huyết mạch Hoàng Đạo” biến dị. Nếu như hắn có tu vi Đại Đan Nguyên Cảnh,thậm chí Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, e rằng ngươi thua sẽ là ta.
Trong lòng Liễu Thiên Phàm vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Nếu như Triệu Phong chỉ có huyết mạch Hoàng Đạo thì cũng bỏ đi, nhưng mấu chốt là hắn còn có hai bộ công pháp khác, đó là “Kim Khôn Thánh Lôi Thể” và “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”, cũng cực kỳ biến thái.
Sau khi đoạt xá trọng sinh.
Triệu Phong đã tu luyện bộ công pháp trọn vẹn cao cấp nhất, khai thác thác được huyết mạch đỉnh cao, tiềm năng càng lớn hơn.
- Về phần huyết mạch Hoàng Đạo này, có lẽ chờ khi trở về Triệu tộc, sẽ thăm dò kỹ hơn.
Triệu Phong thầm nghĩ.
Triệu Phong trước kia, cha mẹ mất sớm, từ nhỏ đã là cô nhi, do Triệu gia gia nuôi dưỡng thành người.
Mấy ngày sau…
Vòng loại Thần Huyễn thí tuyển đã chấm dứt.
Mỗi sân thi đấu, đều bị đào thải, chỉ còn lại năm mươi người.
Mà sau đó.
Chính là tổng thi đấu Thần Huyễn thí tuyển, trải qua không đào thải không ngừng, chỉ chọn ra sáu mươi danh ngạch.
Tại vòng tổng thi đấu Thần Huyễn thí tuyển, Triệu Phong cũng khó gặp được đối thủ.
Chiến lực mà hắn thể hiện ra, đã có thể xếp vào hàng ngũ đệ tử chân truyền trước ba của Vạn Thánh Tông, gần như mọi đối thủ gặp hắn, đều trực tiếp nhận thua.
Chỉ cần không gặp phải “Khổng Phỉ Linh”, Triệu Phong căn bản không cần lo lắng.
Thế nhưng, Liễu Thiên Phàm sau khi trải qua mấy chục trận thắng liên tiếp, lại gặp phải “Khổng Phỉ Linh” bài danh thứ nhất Vạn Thánh Tông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.