Chúa Tể Chi Vương

Chương 709: Hải Tặc Hoàng Chi Tranh




- Tới chậm rồi!
Thuyền buồm kim loại Tử Vong, dừng lại trước vòng xoáy của con sóng lớn, cũng khó có thể tiến lên thêm.
Âm Dương Vương, Ôn Lạc An, cùng với phần đông nhóm Tử Vệ, nhìn trung tâm con sóng cao hơn ngàn trượng, không khỏi sinh ra cảm giác vô lực.
Vòng xoáy tại trung tâm con sóng lớn này, có mối tương liên chặt chẽ với lực lượng thiên địa của toàn bộ Thánh Địa hải tặc khổng lồ này, không phải là thứ mà sức người có thể ngăn cản.
- Chúng ta bỏ qua thời cơ rồi, tên Triệu Phong đã trở thành một trong số những Vua Hải Tặc, cùng tiến vào Thánh Địa Hải Tặc Hoàng.
Âm Dương Vương rất nhanh đã điều tra được tin tức.
Nhóm Tử Vệ trên thuyền buồm kim loại Tử Vong, tại phụ cận, đã bắt được một ít hải tặc Hư Không Hải rải rác.
Sau khi đưa ra câu hỏi, Âm Dương Vương và Ôn Lạc An cũng thu được không ít tin tức về truyền thừa Thánh Địa Hải Tặc Hoàng.
Cho đến nay.
Còn chưa có một cường giả nào từ bên ngoài đến mà có thể mạnh mẽ tiến vào truyền thừa Hải Tặc Hoàng.
Cho dù là đạt tới cấp bậc Đại Đế, như Tử Vong Đại Đế, cũng không cách nào cường hành tiến vào truyền thừa Thánh Địa Hải Tặc Hoàng.
- So với Bán Thần, truyền thừa Hải Tặc Hoàng, chỉ có thể coi là tiểu truyền thừa. Triệu Phong cũng không phải là hải tặc chân chính, có lẽ rất khó mà đạt được kỳ ngộ chính thức.
Ôn Lạc An vui vẻ ôn hòa nói, lòng tin mười phần.
Nửa năm gần đây, Ôn Lạc An sớm đã khôi phục tu vi. Trải qua mà luyện và kỳ ngộ trong Bán Thần, thực lực của hắn hiện nay, đã nâng cao một bước.
Dựa trên cơ sở Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ vốn có, hắn đã tiến thêm một bước, đạt tới Nửa bước Vương Giả.
- Truyền thừa Hải Tặc Hoàng mở ra, bình thường sẽ không vượt quá nửa tháng, chúng ta ở lại đây, đợi Triệu Phong đi ra, đồng thời tập trung những Tử Linh Vương và Tử Vệ khác.
Âm Dương Vương trầm giọng nói.
Thông qua Tử vong lệnh bài, đội nhân mã của Âm Dương Vương, đang liên hệ với những cường giả khác dưới trướng Tử Vong Đại Đế.
Tại một nơi khác bên trong vòng xoáy.
Mười hai chiếc hải thuyền truyền kỳ, dưới sóng lớn thúc đẩy, đã chạy được một đoạn lộ trình.
Không biết qua bao lâu sau…
Phía trước chợt xuất hiện một hòn đảo nhỏ, xung quanh là một tầng ánh sáng màu xanh lúc sáng lúc tối, cổ xưa mà thần bí.
Trên đường đi.
Triệu Phong đứng trên phòng quan sát, chậm rãi quan sát không gian lạ lẫm này.
Trong tầm mắt là một mảnh đại hải vô biên vô tận, không còn là Hư Không Hải ở Ngoại Vực vô biên vô tận nữa.
Sóng lớn thúc đẩy đám hải thuyền, tiến thẳng tới hòn đảo nhỏ ở trung tâm, cũng là lục địa duy nhất ở đây.
- Nơi này là một không gian Bí Cảnh, cấp độ so với Bán Thần Di Viên, e rằng còn cao hơn.
Bán Thần ấu đồng khẽ nói.
Triệu Phong nghe vậy, không khỏi động dung giật mình.
Thánh Địa Hải Tặc Hoàng, thoạt nghe chỉ là một truyền thừa mà trình độ cao nhất là Đại Đế, không ngờ lại là Không Gian Bí Cảnh cao cấp như vậy.
- Thánh Địa Hải Tặc Hoàng, sắp tới rồi.
Đám hải tặc ở trên những con thuyền khác, vẻ mặt tràn ngập hưng phấn, nhìn chằm chằm hòn đảo nhỏ trước mặt.
Cách thật xa.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, liền chứng kiến khung cảnh trên đảo, có mười tám tòa cô phong.
Trung tâm của mười tám tòa cô phong này, là một ngọn núi cực lớn, có cảm giác như quát sá sơn mạch, khí thế ngạo thị thiên địa.
- Hắc hắc, sau khi tiến vào Thánh Địa Hải Tặc Hoàng, Vua Hải Tặc Thập Bát Giác, sẽ lại lần nữa thay đổi. Hơn nữa, khi Thánh Địa mở ra, sẽ sản sinh một vị Hải Tặc Hoàng.
Trung niên để chòm râu dài nói.
Đương nhiên.
Bảo tọa Hải Tặc Hoàng, Vua Hải Tặc bình thường cũng không dám hi vọng xa vời.
Người có năng lực cạnh tranh, cũng chỉ có mấy người Lãnh Nguyệt Vương, Cự Sa Vương và Triệu Phong.
- Không gian này, dường như ngăn cách với ngoại giới.
Mái tóc và mắt trái của Triệu Phong, đều biến thành màu tím.
Dưới sự quan sát của Thần Linh Nhãn, hắn càng phát hiện ra, Không Gian Bí Cảnh này, cũng không phải tầm thường.
Đảo vực trung tâm trước mắt, dường như chỉ là một bộ phận nhỏ trong Không Gian Bí Cảnh này.
Thế nhưng.
Trong vòng ngàn dặm, sóng lớn cường đại, lực lượng vô hình thúc đẩy toàn bộ hải thuyền và sinh linh, dần tiếp cận đảo vực trung tâm.
Không lâu sau…
Mười tám con thuyền hải tặc, đã cập bờ.
- Nhanh lên!
- Nắm lấy cơ hội!
Đám hải tặc, nối đuôi nhau leo đến đảo vực trung tâm.
Trong đảo vực này, bảo trì nguyên trạng Thượng Cổ, trân tài ở trên này, so với ở Di Thiên Chi Mâu, còn quý hiếm hơn.
Ngoài ra.
Mười tám tòa cô phong ở xung quanh, cũng là mục tiêu của phần đông cường thủ hải tặc.
- Triệu Phong! Mười tám tòa cô phong này,mỗi một tòa đều đại biểu cho một truyền thừa của Hải Tặc Hoàng, có kỳ ngộ tương ứng, ngươi có thể lựa chọn một tòa thích hợp với mình.
Nam tử tóc vàng nhắc nhở một câu.
Vụt vụt…
Dứt lời, nam tử tóc vàng và trung niên để chòm râu dài, mỗi người đều chạy về phía một tòa cô phong.
Sau khi tiến vào Thánh Địa Hải Tặc Hoàng, phần đông cường thủ hải tặc, đều vì tiền đồ của mình mà đấu thanh.
- Bảo tọa Hải Tặc Hoàng!
Lãnh Nguyệt Vương và Cự Sa Vương liếc nhìn nhau, đồng loạt bay về phía ngọn núi cực lớn ở chính giữa.
Ngọn núi cực lớn này, đại biểu cho truyền thừa bảo tọa Hải Tặc Hoàng.
Phành phành phành...
Hai đại cự đầu Vua Hải Tặc, vừa mới tiếp cận ngọn núi cực lớn này, đã nhanh chóng giao phong.
Đám Vua Hải Tặc còn lại, rất ăn ý không gia nhập, ngoài ra, bọn họ cũng phải tranh đoạt kỳ ngộ truyền thừa của mình.
Hai người Lãnh Nguyệt Vương và Cự Sa Vương, bất kể là người nào, chỉ cần có thể dạt được truyền thừa trên ngọn núi cực lớn, đều sẽ trở thành Hải Tặc Hoàng tương lai của Thánh Địa hải tặc.
Một khi Hải Tặc Hoàng sinh ra, lập tức có thể hiệu lệnh Thánh Địa hải tặc Thập Bát Giác.
Triệu Phong bay đến khoảng không đảo vực trung tâm, quan sát toàn bộ đảo vực, trên mặt có chút thất vọng.
Quả thật.
Truyền thừa Hải Tặc Hoàng, quy mô và đẳng cấp, xem như hiếm gặp.
Chẳng qua, so với Bán Thần Di Viên, nơi này vẫn có sự chênh lệch rất lớn.
Trong đảo vực, những kỳ trân dị bảo này, còn lâu mới có thể so sánh với kỳ trân dị bảo ở Bán Thần Di Viên.
Những địa phương có đại kỳ ngộ, đều nằm tại mười tám tòa cô phong và ngọn núi khổng lồ ở trung tâm.
Nhưng vấn đề là, Triệu Phong hoàn toàn không có hứng thú đối với truyền thừa hải tặc.
Nơi này, không có khả năng có truyền thừa thích hợp với hắn.
Cho dù Hải Tặc Hoàng có cường thịnh hơn, cũng chỉ là một vị Đại Đế đạt trình độ cao nhất, cũng không có huyết mạch đồng tử truyền thừa.
Triệu Phong có được truyền thừa Phong Lôi Đại Đế, hơn nữa Lôi lực Thần Kiếp, có tác dụng trợ giúp Phong Lôi truyền thừa, truyền thừa dưới Thánh Chủ, hoàn toàn không thể hấp dẫn hắn.
Ngược lại, Bán Thần ấu đồng lại gia nhập tranh đoạt tài nguyên trên đảo vực.
Thịt ruồi dù ít cũng là thịt, Bán Thần ấu đồng muốn khôi phục thực lực, nhất định phải có đủ tài nguyên.
Mà Triệu Phong tại phương diện tài nguyên, hạn chế hắn rất sâu sắc.
- Đừng đại khai sát giới.
Triệu Phong dặn dò.
Hắn không hi vọng cục diện cân đối trên đảo bị phá vỡ, như vậy đổi với Thánh Địa hải tặc mà nói, sẽ sinh ra hậu quả không thể dự đoán.
Ô...ô...ô...n...g!
Một đạo cột sáng khổng lồ màu đen, từ một tòa cô phong, phóng thẳng lên trời.
- Thật nhanh!
- Nhanh như vậy đã có người đạt được một phân truyền thừa của Hải Tặc Hoàng rồi.
Đám cường thủ hải tặc tại đảo vực trung tâm, cảm thấy vô cùng ngoài dự liệu.
Triệu Phong cũng nhìn ra được, cột sáng màu đen tại tòa cô phong đó, chính là một truyền thừa Ma Đạo.
Trên núi.
Một vị Vua Hải Tặc được cột sáng màu đen bao phủ, thân thể dung nhập vào bên trong co phong, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.
Ô...ô...ô...n...g!
Cả tòa cô phong này, được quang mang hắc sắc bao phủ, những người khác đều không thể tiến vào.
Triệu Phong minh bạch, Thánh Địa hải tặc, tương lai chắc chắn sẽ xuất hiện một vị Vua Hải Tặc truyền kỳ.
- Đại nhân, với thực lực của ngài, tại sao không đi tranh đoạt một tòa cô phong.
Một tên Nửa bước Vương Giả, từ phía dưới lướt qua, chợt nhìn Triệu Phong với vẻ khó hiểu.
Vị cường thủ hải tặc này, chính là người dưới trướng của Lãnh Nguyệt Vương.
- Ta không muốn làm hải tặc, cũng không muốn bị trói buộc tại Thánh Địa hải tặc.
Triệu Phong lắc đầu cười.
Nói thật.
Truyền thừa Hải Tặc Hoàng, cũng không có nhiều sức hấp dẫn đối với hắn.
Càng quan trọng hơn.
Một khi đạt được một đạo truyền thừa trong đó, Triệu Phong sẽ dung nhập một tấm lệnh bài Vua Hải Tặc, lúc đó sẽ bị trói buộc trong Thánh Địa hải tặc.
Giờ phút này.
Triệu Phong đứng tại một góc độ khác, quan sát chiến đấu trên khắp cả đảo vực.
Đánh nhau kịch liệt nhất, tất nhiên là trận chiến giữa Cự Sa Vương và Lãnh Nguyệt Vương.
Hai người trong trận chiến lúc trước, đều bị thương không nhẹ, giờ phút này, có thể nói là chiến đấu sinh tử sống còn rồi.
- Lãnh Nguyệt Vương, ngươi bị thương nặng hơn ta, nếu cứ tiếp tục, ngươi chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ.
Thanh âm hùng hậu của Cự Sa Vương, trung khí mười phần.
- Vậy thì thử xem!
Gương mặt ngọc của Lãnh Nguyệt Vương vẫn lạnh như băng, đao kiếp dung nhập, ánh trăng rét lạnh tràn ra, công kích sắc bén ác liệt, thân pháp như bôn lôi, mơ hồ còn chiếm thượng phong.
Luận công kích và sự nhanh nhẹn, Lãnh Nguyệt Vương trong ba đại cự đầu, căn bản là mạnh nhất.
Thế nhưng, Cự Sa Vương lại có khí lực huyết mạch cường đại, nội tình thâm hậu, khí mạch trầm sâu, lấy phòng ngự làm chủ, có thể nhẹ nhàng hóa giải công kích sét đánh của Lãnh Nguyệt Vương.
Ngoài ra.
Một vài tòa cô phong, cũng đã bị mấy vị cường thủ hải tặc, liên thủ tranh đoạt.
Trong trận chiến lúc trước, bên phía liên minh hải tặc, đã tổn thất không ít Vương Giả Hư Thần Cảnh.
Bởi vậy.
Vương Giả tại đảo vực trung tâm, chỉ có hơn mười vị, mà trên đảo vực, lại có đến mười tám tòa cô phong.
Chỉ cần là cấp bậc Vương Giả, đều có thể dễ dàng chiếm cứ một tòa cô phong.
Những tòa cô phong còn lại, đều bị mấy vị Nửa bước Vương Giả, hoặc là Tôn Chủ đỉnh phong tranh đoạt.
Cùng lúc đó.
Tại một nơi hẻo lánh trên hòn đảo, một số đám hải tặc trung hạ tầng, không có tư cách tranh đoạt cô phong, nhưng vẫn cố gắng vơ vét trân tài dị bảo.
Trên toàn bộ hòn đảo này, nhàn nhã nhất, chính là Triệu Phong.
Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, quan sát toàn bộ đảo vực và Không Gian Bí Cảnh rộng lớn này.
- Triệu Phong! Xin hãy giúp ta một tay. Nếu như có thể đoạt được bảo tọa Hải Tặc Hoàng, Lãnh Nguyệt Vương ta sẽ thiếu ngươi một cái nhân tình, ngày sau nhất định báo đáp gấp mười.
Một thanh âm trong trẻo mà lạnh lùng, rơi vào bên tai.
Triệu Phong đưa mắt nhìn, chủ nhân của thanh âm đó, chính là Lãnh Nguyệt Vương.
Thân ảnh thon thả hoàn mỹ của Lãnh Nguyệt Vương, được ánh trăng lạnh lẽo bao phủ, hàng lông mày như loan nguyệt nhướng lên, kiều nhan băng lệ, chiếc mũi thanh tú thẳng tắp, hai chân thon dài, bắp chân như ngó sen, nhưng đã lưu lại vài đạo vết máu.
Tay nàng cầm đao kiếm, thân hình như sấm sét chớp động, thân pháp cao siêu, không hề thua kém Triệu Phong.
Công kích sắc bén ác liệt của nàng, thậm chí có thể uy hiếp được cả Đại Đế.
Trong thời gian ngắn, Lãnh Nguyệt Vương dường như còn thoáng chiếm thượng phong.
Nhưng Triệu Phong cũng nhìn ra được, Lãnh Nguyệt Vương đã tiêu hao rất nhiều, hô hấp trở nên gấp gáp, bộ ngực ngạo nhân phập phồng bất định.
Trên trán nàng đã lộ ra dấu vết mồ hôi, ánh mắt có vài phần thỉnh cầu nhìn về phía Triệu Phong, trong mắt chan chứa một tia ôn nhu và quật cường hiếm thấy ở nữ tử.
Triệu Phong biết rõ, với cá tính mạnh mẽ như Lãnh Nguyệt Vương, chịu hạ mình xin giúp đỡ là rất hiếm gặp.
Đồng thời.
Điều này cũng cho thấy, nàng rất tin tưởng Triệu Phong.
Triệu Phong vẫn một mực không động thủ, người không rõ nội tình, còn tưởng rằng hắn muốn đánh chủ ý với bảo tọa Hải Tặc Hoàng.
Cự Sa Vương quả thật cũng nghĩ vậy, trong lúc hắn chiến đấu, vẫn tận lực bảo trì thể lực, thậm chí chuẩn bị kỹ lưỡng, nhằm ứng phó việc Triệu Phong gây khó dễ.
- Cự Sa Vương, ngươi hãy đem bảo tọa Hải Tặc Hoàng tặng cho Lãnh Nguyệt Vương đi!
Triệu Phong đề nghị rất trực tiếp.
- Cái gì?
Cự Sa Vương đang chiến đấu, thân hình chợt khựng lại, nhìn về phía Triệu Phong với vẻ không thể tin nổi.
Hắn vốn cho rằng, Triệu Phong cũng ham bảo tọa Hải Tặc Hoàng, cho nên mới một mực không động thủ.
Không ngờ rằng hắn lại giúp Lãnh Nguyệt Vương leo lên đỉnh cao bảo tọa.
Chẳng lẽ, Triệu Phong này hoàn toàn không có hứng thú với truyền thừa đại kỳ ngộ và bảo tọa Hải Tặc Hoàng?
- Nếu nói như vậy…
Trong lòng Cự Sa Vương chợt rét lạnh.
Lúc trước, khi chiến đấu với Mộ Vân Đại Đế, thực lực cường hoành của Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng, quả thật đã thuyết phục đám người Vua Hải Tặc.
Bán Thần ấu đồng này, không ngờ ngay cả ý cảnh Đại Đế, cũng có thể áp chế.
Một chiêu Hư Không Đồng Trảm cuối cùng của Triệu Phong, đánh trọng thương Đại Đế, lại càng khiến người khác kinh hãi, không rét mà run.
- Triệu Phong! Nếu ngươi không nhúng tay vào cuộc tranh đoạt Hải Tặc Hoàng, ta sẽ tận lực đáp ứng mọi yêu cầu của ngươi.
Cự Sa Vương vội vàng truyền âm.
Một khi Lãnh Nguyệt Vương được Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng trợ giúp, hắn căn bản không có chút hi vọng nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.