Chúa Tể Chi Vương

Chương 557: Tử Vong Lệnh Bài




Hư Không Hải vô tận, trên đỉnh sơn phong kình thiên.
Toàn trường oanh động, cường giả thuộc ba đại Tông phái đều xôn xao hốt hoảng.
Một vài Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, cũng không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh.
Sắc mặt của ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh giống như “Thần Linh”, cũng trở nên ngưng trọng chưa từng có.
Giờ khắc này.
Thực lực cường hãn đáng sợ của Triệu Phong, giống ác mộng, xâm nhập vào tâm linh mọi người, khiến bọn họ không rét mà run.
Ánh mắt Thánh Nguyệt Tiên Cô nhìn thật sâu bóng dáng Triệu Phong trong ảo ảnh, thầm thở dài một tiếng.
- Trước hết hãy nghĩ cách cứu viện ba người còn lại.
Thánh Nguyệt Tiên Cô mở miệng, đánh tan sự yên lặng trên sân.
Hai đại Vương Giả Hư Thần Cảnh khác, liếc nhìn nhau, không khỏi thở dài, thần sắc mơ hồ có một tia bất đắc dĩ.
Sau khi “Thủy Vận Trưởng lão” vẫn lạc, ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh liền minh bạch, đại thế đã mất rồi.
Trong các tiểu đội của ba đại Tông phái xâm nhập vào không gian di tích, Thủy Vận Trưởng lão có địa vị hết sức quan trọng.
Chỉ cần Thủy Vận Trưởng lão không chết, tất cả những thương binh khác, đều có hi vọng quay trở lại đỉnh phong.
Có thể nói.
Tôn Giả y sư như Thủy Vận Trưởng lão, chính là hạch tâm.
Thế nhưng, Triệu Phong cũng biết rõ điểm này.
Sau khi giết chết Thủy Vận Trưởng lão, với thương thế thảm trọng của Ngân Không Tông Sư, hoàn toàn không có khả năng khôi phục trong thời gian ngắn.
Bởi vậy.
Triệu Phong liền quyết đoán dùng “Hư Không Đồng Trảm” tiêu diệt Thủy Vận Trưởng lão.
Tại Di tích Tử Thánh.
Lực lượng Quỷ Thi Trớ Chú đại trận không ngừng sôi trào.
Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi không định từ bỏ, ý đồ liên thủ xông thẳng tới Khô Lâu đường chủ.
- Trong tay ta vẫn còn một cái “Hư Thần thủ hộ”. Nhất định có thể đánh chết Bộ khô lâu này.
Trang Quán Nhi truyền âm nói.
- Rút lui.
Thanh âm của Ngân Không Tông Sư, đột nhiên truyền đến, ngăn cản hai nữ tử.
Trang Quán Nhi vốn còn có chút do dự, lại nghe Ngân Không Tông Sư gấp giọng nói:
- Nguy cơ chính thức, đến từ Triệu Phong, ngay cả ta cũng không nắm chắc có thể toàn thân trở ra được.
Nghe thấy lời này, trong lòng hai nữ lập tức giật thót.
Không ngờ với thực lực và địa vị cao siêu của Ngân Không Tông Sư, vào thời khắc quan trọng này lại mất đi chiến ý.
Nghĩ đến hai đại Tôn Giả như Thủy Vận Trưởng lão và Lữ Thiên Nhất, đều bị Triệu Phong trực tiếp miểu sát, hai nữ tử cũng không còn một tia dũng khí nào nữa.
- Đi mau!
Thân hình Ngân Không Tông Sư liên tục nhoáng lên, trong hư không chỉ lưu lại vài đạo quang ảnh ngân sắc.
Vụt vụt…
Không đến hai nhịp hô hấp, Ngân Không Tông Sư đã dẫn hai nữ tử thoát ly Quỷ Thi Trớ Chú đại trận.
Vì thế, Ngân Không Tông Sư cũng phải trả một cái giá nhất định, thừa nhận phản kích nặng nề từ phía Quỷ Thi Trớ Chú đại trận và Khô Lâu đường chủ.
Phương hướng Ngân Không Tông Sư bỏ chạy, chính là hạp cốc thần bí.
- Muốn trốn sao?
Triệu Phong thu hồi Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, lại để Khô Lâu đường chủ tiến vào trong Vạn Quỷ Châu.
Vụt…
Phong Lôi Chi Dực chấn động, Triệu Phong cấp tốc đuổi theo Ngân Không Tông Sư.
- Triệu Phong, ngươi đã lĩnh ngộ “Hư Không Đồng Trảm” cường đại như thế, tại sao không chém chết ba người kia ngay tại chỗ?
Khô Lâu đường chủ từ trong rung động sâu sắc, khôi phục lại, có chút khó hiểu mà hỏi.
Triệu Phong lĩnh ngộ được “Hư Không Đồng Trảm”, rõ ràng đã có năng lực miểu sát Tiểu Đan Nguyên Cảnh, tại sao lại không tiếp tục thi triển?
- Hạch tâm của Hư Không Đồng Trảm là Hư Không Chuyển Vật, tiêu hao Đồng lực rất lớn. Ta chỉ còn lại một cơ hội duy nhất để thi triển “Hư Không Đồng Trảm” mà thôi.
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, đồng thời giải thích.
Giờ phút này.
Đồng lực của Triệu Phong tiêu hao rất lớn, không còn thừa lại bao nhiêu, chỉ có thể chống đỡ được một lần Hư Không Đồng Trảm cuối cùng.
Mà trong ba người còn lại, uy hiếp lớn nhất, tự nhiên là Ngân Không Tông Sư.
Một lần Hư Không Đồng Trảm cuối cùng, Triệu Phong nhất định phải nắm chắc thật tốt.
Nếu như mục tiêu là Tôn Giả bình thường, Triệu Phong một trăm phần trăm có thể nhất kích miểu sát.
Chẳng qua.
Mục tiêu lại là Ngân Không Tông Sư, cường giả tinh thông nguyên lý không gian, lại có thiên phú huyết mạch hệ không gian, rất khó tập trung khóa chặt hắn.
Chính bởi vì vậy.
Triệu Phong một đường đuổi giết, lại không dễ dàng ra tay.
- Huyết mạch Đồng lực của Triệu Phong, có lẽ cũng không còn lại bao nhiêu, tối đa là tương đương với ta…
Trong lúc Ngân Không Tông Sư bỏ chạy, tùy thời tùy khắc đều đề phòng.
Hắn cũng không khó để phân tích được, Triệu Phong tối đa chỉ còn có thể thi triển một lần “Hư Không Đồng Trảm”, nếu không thì đối phương đã sớm xuất thủ rồi.
Cứ như vậy.
Song phương địch ta, một trước một sau truy kích.
Phong Lôi Chi Dực sau lưng Triệu Phong chấn động, Tiểu Tặc Miêu đứng trên vai hắn, đuổi giết Ngân Không Tông Sư.
Vào lúc này, song phương đều đề cao tinh thần.
Nhất là ba người Ngân Không Tông Sư, kinh hãi đến lạnh mình, đều đề phòng Triệu Phong sử dụng “Hư Không Đồng Trảm”.
Không lâu sau.
Ba người Ngân Không Tông Sư đã tiến tới hạp cốc thần bí.
Hạp cốc thần bí này, chính là điểm truyền dẫn với “Không Liệt Trận” ở ngoại giới.
- Các ngươi yên tâm bày trận, Triệu Phong sẽ không lãng phí một lần sử dụng “Hư Không Đồng Trảm” cuối cùng trên người các ngươi đâu.
Ngân Không Tông Sư phân phó cho hai nữ tử Diệp Yên Vũ.
Cùng lúc đó.
Tại ngoại giới, trên đỉnh sơn phong kình thiên.
Ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh đồng loạt ra tay, sức mạnh to lớn mênh mông của Vương Giả, thẩm thấu vào không gian, bất chấp bị cắn trả, cưỡng ép khuếch trương lỗ thủng.
- Không huyệt thông đạo kết nối, chuẩn bị hoàn tất.
Tại nơi khác, phần lớn Trận Pháp Sư, đều đã chuẩn bị tốt lực lượng cho Không Liệt Trận.
Trong hạp cốc thần bí.
Ngân Không Tông Sư đã cảm nhận được khí tức của Không Liệt Trận, trong lòng chợt vui mừng.
Ồ?
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, tự nhiên cũng có cảm ứng.
Căn cứ theo đặc thù của không gian chấn động trước đây, Triệu Phong thậm chí có thể phỏng đoán được thời gian mở ra Không huyệt thông đạo.
- Hừ! Muốn chạy sao?
Triệu Phong cười lạnh một tiếng.
Lập tức hạ xuống đất, Khô Lâu đường chủ hiện thân, chủ trì Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, bao phủ khu vực phụ cận Không huyệt thông đạo.
Hai nữ tử Diệp Yên Vũ, bị Khô Lâu đường chủ áp bách, không kiên trì được bao lâu.
- Hư Thần thủ hộ.
Trang Quán Nhi bóp nát ngọc phù trong tay, sau lưng bỗng nhiên hiển hiện một hư ảnh khổng lồ giống như Hắc Nguyệt Ma Nữ.
Thoáng chốc.
Một luồng uy năng to lớn, mênh mông, không thể phỏng đoán bùng phát, áp bách cả một mảnh hư không.
Đương nhiên.
Trang Quán Nhi chỉ xuất ra Hư Thần thủ hộ bảo vệ tính mạng, không dám sử dụng một kích duy nhất.
Bởi vì hai người Triệu Phong, có Quỷ Thi Trớ Chú đại trận che chở, đồng thời còn có Thần binh Địa cấp, cho dù phát ra một kích Hư Thần thủ hộ thì cũng khó có thể xoay chuyển trời đất.
Nhất là Triệu Phong.
Hắn có công kích mạnh nhất là “Hư Không Đồng Trảm”, phòng ngự có “Thủy Linh Hóa Thần”, trong thời gian ngắn có thể tiến vào trạng thái giống như Bất Tử Chi Thân.
Có thể nói, trong Di tích Tử Thánh này, Triệu Phong đã là tồn tại vô địch rồi.
Trang Quán Nhi cũng không dám chọc giận Triệu Phong, nếu như Hư Không Đồng Trảm cuối cùng rơi lên người mình, e rằng nàng sẽ không còn cơ hội sống sót nào.
Ô...ô...ô...n...g!
Đúng lúc này, Triệu Phong mơ hồ bắt được một tia không gian chấn động quen thuộc.
- Lưu lại đi, Hư Không Đồng Trảm!
Mắt trái của Triệu Phong, hiện lên một luồng Đồng lực chấn động, khí tức màu tím xanh sắc bén, lóe lên trong mắt rồi biến mất.
Trong khoảnh khắc đó.
Ba người ở đây, đều cảm thấy trái tim nhảy lên cổ họng.
- Mơ tưởng.
Triệu Phong cảm giác Đồng lực của Triệu Phong đang tập trung vào mình, làn da mơ hồ cảm nhận được sự đau đớn.
Phốc phốc…
Một đạo phong nhận hư vô dài ba thước, vạch phá hư không, lưu lại một chuỗi tàn ảnh màu bạc.
- Đánh hụt đi.
Mấy người ở đây, kể cả cường giả thuộc ba đại Tông phái ở ngoại giới, cũng không khỏi kinh hô.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Vụt…
Ngân Không Tông Sư đã hiện thân tại không trung cách đó mười trượng, trên mặt hiện lên một tia vui mừng.
Thế nhưng, hắn đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.
Vừa rồi, đạo phong nhận hư vô dài chừng ba thước kia, dường như cũng không phải bỗng dưng xuất hiện, đây hoàn toàn không phải tính đặc thù của “Hư Không Đồng Trảm”.
- Hư Không Đồng Trảm!
Một âm thanh lạnh lẽo như băng, vang vọng trong tâm hồn.
Vụt…
Gợn sóng Đồng lực, vừa vặn lan tràn trên thân Ngân Không Tông Sư, tại trung tâm, mơ hồ hiện ra hình dáng một vòng xoáy.
- Không tốt.
Ngân Không Tông Sư quát to một tiếng, ý thức được bản thân đã bị lừa.
Chân tướng là…
Cái gọi là “Hư Không Đồng Trảm” vừa rồi, thực ra chỉ là “Thanh Mâu Phong Trảm” bình thường nhất.
Chẳng qua, đó là thủ đoạn mà Triệu Phong dùng để lừa gạt Ngân Không Tông Sư.
Chạy mau!
Trái tim Ngân Không Tông Sư đập mạnh, dùng tốc độ nhanh nhất đời mình, thi triển thân pháp không gian, tại chỗ lại lần nữa lưu lại một đạo ảo ảnh màu bạc.
Vụt…
Phong nhận hư vô dài ba xích, xung quanh là Tử Diệt Phong Lôi chập chờn, không có chút dấu hiệu nào, đột nhiên xuyên qua đạo “ảo ảnh màu bạc”.
Phốc…
Huyết quang bắn tung tóe.
- A a…
Ngân Không Tông Sư hiện thân tại chỗ khác, đưa tay bụm lại lỗ thủng đầy máu ở trước ngực.
Thì ra.
Mặc dù vừa rồi Ngân Không Tông Sư đã phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn không thể hoàn toàn thoát khỏi “Hư Không Đồng Trảm”, cuối cùng bị xuyên thủng nội tạng hiểm yếu.
- Ngươi…
Thân thể Ngân Không Tông Sư rung động, phát ra những thanh âm tối nghĩa.
Bản chất công kích Hư Không Đồng Trảm, vẫn là Thanh Mâu Phong Trảm, ẩn chứa khí tức Phong Lôi tử sắc hủy diệt, luồng khí tức này vẫn đang không ngừng tàn sát bừa bãi trong cơ thể Ngân Không Tông Sư.
- Hừ, ta đã phán đoán ra điểm dừng tiếp theo của ngươi, lúc ngươi vừa mới hiện thân, ta liền đem Thanh Mâu Phong Trảm, di chuyển lên người ngươi.
Triệu Phong cười lạnh một tiếng.
Lần này hắn thành công, chính là nhờ việc phán đoán được điểm rơi của Ngân Không Tông Sư.
Điểm đáng sợ nhất của Hư Không Đồng Trảm, chính là mượn nhờ thủ đoạn chuyển vật trong hư không, đem công kích dịch chuyển đến chỗ hiểm yếu trong cơ thể đối phương.
- Ta… Ta hận…
Hai mắt Ngân Không Tông Sư đỏ bừng như máu, trên mặt tràn ngập hối hận.
Nếu không phải lúc đầu hắn khinh địch, trực tiếp hạ sát thủ với Triệu Phong thì cũng không rơi vào tình cảnh như vậy.
Lúc này.
Sinh cơ trong người hắn, đang không ngừng trôi đi.
Trừ phi có Thủy Vận Trưởng lão ở đây, đồng thời ngay lập tức ra tay trị liệu, mới còn cơ hội cứu hắn một mạng.
Chỉ tiếc.
Lúc trước Triệu Phong đã giết chết nhân vật mấu chốt là Thủy Vận Trưởng lão rồi.
- Đi mau!
Đúng lúc này, Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi, đồng thời tiến vào Không huyệt thông đạo vừa mới xuất hiện.
Ô...ô...ô...n...g!
Không huyệt thông đạo đóng cửa, hai nữ tử biến mất.
- Đáng tiếc.
Đồng lực của Triệu Phong, cơ bản đã tiêu hao hết, lực lượng huyết mạch và chân lực trong cơ thể đều hao hụt gần như không còn, có vài phần vô lực.
Nếu không, hắn chắc chắn sẽ nghĩ cách bắt hai nữ nhân này làm “con tin”, khiến cho ba đại Tông phái sợ ném chuột vỡ bình.
- Ngân Không Tông Sư…
Ánh mắt Triệu Phong xoay chuyển, dừng lại trên người thanh niên mắt bạc có gương mặt tuấn tú sắp sửa tử vong.
Vào khoảnh khắc cuối cùng.
Triệu Phong vẫn không dám xem thường, thậm chí còn hết sức đề phòng.
Hiện nay, các trạng thái của hắn đều rơi xuống đáy vực, nếu Ngân Không Tông Sư có đòn sát thủ nào đó, chỉ cần không cẩn thận, rất có thể sẽ phải ôm hận.
Bởi vậy.
Triệu Phong mới đặt bản thân trong Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, làm tốt biện pháp ứng phó.
Quả nhiên.
Chỉ thấy trong tay Ngân Không Tông Sư xuất hiện một cái lệnh bài phong cách cổ xưa mà tĩnh mịch.
Bên trên lệnh bài phong cách cổ xưa này, khắc họa một chữ cổ triện thể, chấn động linh hồn, đó là chữ… “Tử”.
- Đó là…
Tâm linh Triệu Phong đột nhiên chấn động.
Một luồng hàn ý tử vong, nhanh chóng thẩm thấu linh hồn hắn.
Trong khoảnh khắc đó.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong sinh ra cảm ứng mãnh liệt trước nay chưa từng có, liên tục cảnh báo.
- Khí tức tử vong thật mạnh…
Linh hồn Khô Lâu đường chủ run rẩy, có một loại hành vi tự phát như phủ phục triều bái.
- Ha ha ha… Triệu Phong, ta chết thì ngươi cũng không có kết cục tốt. Ngươi có biết chủ nhân của “Tử vong lệnh bài” này là ai chăng?
Máu của Ngân Không Tông Sư dung nhập vào cái lệnh bài phong cách cổ xưa màu đen kịt kia.
Cẩn thận.
Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ giống như lâm đại địch, đều chuẩn bị kỹ lưỡng.
Tại thời khắc tử vong cuối cùng.
Ngân Không Tông Sư đột nhiên hồi quang phản chiếu, cười lớn đầy vẻ dữ tợn:
- Mặc dù ta có thiên phú không gian, nhưng cũng không phải là hậu duệ chính thức của “Thời Không Thần Mâu”. Mà “Tử vong lệnh bài” này, chính là đến từ một trong Bát Đại Thần Mâu…
Thanh âm đột nhiên im bặt…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.