Chúa Tể Chi Vương

Chương 389: Di tích tử thánh




- Di tích Tử Thánh?
Trong lòng Triệu Phong chợt động, thầm nghĩ, đây có lẽ chính là tên của truyền thừa vô danh này.
Những thiên tài Vực Ngoại này, hiển nhiên là biết càng nhiều tin tức tương quan khác, thậm chí cũng không chỉ có một hai cỗ thế lực tiến vào cái gọi là Di tích Tử Thánh này.
- Nói cho ta biết về Di tích Tử Thánh!
Triệu Phong lạnh nhạt tự nhiên, không nhanh không chậm, trong tay chợt hiện lên một sợi roi dài tràn ngập lôi điện.
Bên trong cái tù cấm do tinh thần huyễn cảnh hình thành này, tốc độ thời gian trôi qua cũng không giống như ngoại giới. Ngoại giới chỉ là một hơi thở, nhưng trong này ít nhất cũng kéo dài mấy canh giờ, thậm chí là một, hai ngày nữa, chủ yếu là xem cảnh giới tinh thần của Triệu Phong cao đến thế nào mà thôi.
Mà đồng lực của Thần Linh Nhãn, giúp cho Triệu Phong trong lúc sử dụng Huyễn Cấm Chi Nhãn có thể phát huy ra hiệu quả vượt cấp một bậc.
Sắc mặt Tình Hiểu Tuyết đại biến, đối với huyết mạch đồng thuật của Triệu Phong cũng có chút phán đoán nhất định.
Nếu như nàng không chịu ngoan ngoãn phối hợp, dưới tình huống không thể đột phá được nơi này, nhất định sẽ thừa nhận những sự tra tấn vô cùng vô tận của Triệu Phong.
Sự tra tấn phương diện tinh thần tuyệt đối so với tra tấn phương diện thể xác còn thống khổ hơn gấp trăm gấp ngàn lần.
- Không cần phải giãy dụa vô ích. Ở thế giới bên ngoài, ngươi có lẽ còn có thể tạo cho ta một ít phiền toái. Nhưng mà ở phương diện tinh thần, ngươi và ta chênh lệch quá lớn. Trong này mười canh giờ, bên ngoài cũng chỉ mới trôi qua khoảnh khắc một hơi thở mà thôi!
Triệu Phong huy động sợi roi lôi điện tràn ngập gai nhọn trong tay mình.
Thân thể Tình Hiểu Tuyết run rẩy một trận, nội tâm cảm thấy bất lực chưa từng có. Nàng chung quy cũng là thiên tài đóa hoa trong lồng kính, chưa từng trải qua quá nhiều sinh tử ma luyện thống khổ.
Trúng phải Huyễn Cấm Chi Nhãn của Triệu Phong, nàng vốn dĩ không có chút khả năng phản kháng nào cả.
- Ngươi căn bản không biết Di tích Tử Thánh, khí tức trên người ngươi cũng không thuộc về nơi này, chẳng lẽ ngươi là một thế lực nào khác, cùng tiến vào Di tích Tử Thánh? Nhưng điều này làm sao có thể chứ?
Tình Hiểu Tuyết kêu lên một tiếng kinh dị, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt khó có thể tin nổi nhìn về phía Triệu Phong.
Triệu Phong không khỏi cười nhạo, nói:
- Dựa vào cái gì mà các ngươi có thể tiến vào, còn ta lại không thể cơ chứ?
- Di tích Tử Thánh là do ba đại Tông môn cực mạnh của Quần Đảo vực Thiên Lô nắm giữ thông đạo truyền thừa, không có được Lệnh bài Truyền thừa tương ứng, những thiên tài của các thế lực khác căn bản không thể nào đi vào trong này được!
Tình Hiểu Tuyết có chút không nói nên lời, giống như không thể chấp nhận được sự thật này vậy.
Nàng xuất thân từ Quần Đảo vực Thiên Lô, mà Di tích Tử Thánh chính là một đại cơ mật ở nơi này, cứ mỗi mười năm mới có thể mở ra một lần.
Nhưng mà trong những lần di tích mở ra trước kia, chưa bao giờ nghe nói có người nào ngoài trận doanh của ba đại Tông phái cực mạnh có thể tiến vào Di tích Tử Thánh.
Mà gã thiếu niên lạ lẫm trước mặt này, làm thế nào có thể trà trộn vào Di tích Tử Thánh?
Nghe vậy, trong lòng Triệu Phong không khỏi suy tư một chút.
Hắn sở dĩ có thể tiến vào Di tích Tử Thánh, cũng chỉ là tình huống ngoài dự liệu. Nguyên nhân chân chính, chỉ sợ là nằm ở trên người của Triệu Vũ Phi.
Kế tiếp, khi hắn đưa ra những nghi vấn, Tình Hiểu Tuyết cũng đều vô cùng phối hợp, trả lời rõ ràng toàn bộ những chuyện quan hệ đến Di tích Tử Thánh.
Dù sao thì những tin tức này, cũng không tính là cơ mật gì, mà ở trong huyễn cảnh lao tù này, nếu như nàng không chịu phối hợp, sẽ rước lấy những tra tấn tàn khốc.
Triệu Phong thập phần hài lòng đối với thái độ của Tình Hiểu Tuyết.
- Có bao nhiêu thế lực Tông phái tiến vào Di tích Tử Thánh này? Trận doanh Tam Đại Tông phái mà ngươi nói tới là gì?
Triệu Phong nhàn nhạt hỏi.
- Tam Đại Tông phái, phân biệt chính là Tịnh Nguyệt Linh Tông, Hắc Nhai Cung, Nguyệt Ma Điện! Ít nhất đều là thế lực Tông phái Nhị tinh! Ngoài ra còn có những Tông phái Nhất tinh nổi bật, phụ thuộc vào Tam Đại Tông phái này! Có tổng cộng mười thế lực!
Tình Hiểu Tuyết đáp.
- Tông phái Nhị tinh?
Triệu Phong nghe vậy, mặt sắc biến đổi, trong lòng chấn động.
Trong truyền thuyết cổ xưa, thế lực Tông phái cũng phân chia theo cấp bậc Ngũ tinh. Từ Nhất tinh cho đến Ngũ tinh, giống như là giai cấp sâm nghiêm của Kim tự tháp vậy.
Phóng mắt khắp Đại lục Thanh Hoa từ xưa đến nay, thế lực cực mạnh từ trước tới nay, chính là Xích Nguyệt Ma Giáo, cũng chỉ là Tông phái Nhất tinh, có lẽ gần đạt tới được Nhất tinh rưỡi.
Mà Tông phái Thiết Huyết Giáo của Triệu Phong, đại khái chỉ là Tông phái Bán tinh, hoặc là tiếp cận Tông phái Nhất tinh mà thôi.
Về phần Liên minh Thập Tam Tông, toàn bộ có cộng lại hết, cũng không thể nào được tính là một Tông phái Nhất tinh rưỡi.
Mà nghe theo ý tứ của Tình Hiểu Tuyết, thì những thiên tài Vực Ngoại tiến vào Di tích Tử Thánh này, thế lực Tông phái sau lưng, kém cỏi nhất cũng là tương đương cấp bậc Xích Nguyệt Ma Giáo, vượt qua Thập Đại Tông phái của Đại lục?
Mà bên trên đó, còn có Tam Đại Tông phái giống như cự phách, cao cao tại thượng nữa! Ít nhất cũng là Tông phái Nhị tinh!
Tông phái Nhị tinh, ở tại Đại lục Thanh Hoa, căn bản là chưa bao giờ xuất hiện qua.
Dựa theo cổ thư ghi chép, một trong những yêu cầu đối với một Tông phái Nhị tinh, đó chính là phải có Vương Giả Hư Thần Cảnh tọa trấn mới được!
Hư Thần Cảnh đối với Đại lục Thanh Hoa hiện tại mà nói, căn bản là tồn tại không thể nào tưởng tượng nổi.
Cũng chính là nói, Tông phái đại diện sau lưng những thiên tài Vực Ngoại này, tùy tiện xuất ra một người, liền có thể hủy diệt toàn bộ cả Đại lục Thanh Hoa!
- Những Tông phái này, trong các thiên tài tiến vào Di tích Tử Thánh, thực lực như thế nào? Giống như các ngươi vậy, đại khái là loại trình độ gì?
Triệu Phong đưa ra một câu hỏi vô cùng quan trọng.
Cùng ở chung Di tích Tử Thánh, Triệu Phong khó tránh khỏi phải tiếp xúc với những thiên tài Vực Ngoại này.
- Thực lực của chúng ta, trong số những thiên tài tiến vào Di tích Tử Thánh lần này, đại khái ở mức trung bình, thậm chí là dưới trung mình một chút. Trong những thiên tài này, có tổng cộng mười Chân Chủ Cấp, trong đó thiên tài cực mạnh, ít nhất cũng phải có tu vi Chân Chủ Cấp đỉnh phong, thậm chí là Nửa bước Đan Nguyên Cảnh nữa! Cho dù toàn bộ bốn đại thiên tài của Phong Tuyết Các chúng ta liên thủ lại, cũng không thể nào địch nổi một chiêu của người ta!
Thanh âm Tình Hiểu Tuyết hơi có chút chua xót. Khi đề cập đến mười đại thiên tài Chân Chủ Cấp kia, từ tận đáy lòng mang theo sự kính sợ kiêng kỵ thật lớn.
Mười đại thiên tài Chân Chủ Cấp!
Trong lòng Triệu Phong càng thêm ngưng trọng, cảm thấy một loại áp lực nặng nề trước giờ chưa từng có.
Không cần phải nói đến Tam Đại Tông phái cực mạnh kia, chỉ vẻn vẹn bốn người Phong Tuyết Các này thôi, đã khiến cho Triệu Phong không thể chính diện chống lại, cho dù cả năm thiên kiêu cái thế Chân Long Hội cùng đến, e rằng cũng chỉ có thể đánh thành ngang tay mà thôi!
Tình Hiểu Tuyết chính là người có tu vi thấp nhất trong bốn thiên tài của Phong Tuyết Các này.
Những thế cục có quan hệ tới Di tích Tử Thánh này, hiện tại Triệu Phong đại khái đã biết một cách sơ lược.
Cuối cùng, chỉ còn lại thắc mắc về Di tích Tử Thánh này.
Cái di tích truyền thừa này, rốt cuộc là tồn tại như thế nào?
- Chủ nhân ban đầu của Di tích Tử Thánh này, chính là Tử Dạ Thánh Chủ năm xưa đã từng uy chấn vũ nội vạn tông! Tu vi của ngài cao tới Huyền Quang Cảnh, chỉ còn kém một chút nữa liền có thể đạt tới Thiên Giai Bài vị!
Tình Hiểu Tuyết chậm rãi giới thiệu về lịch sử của Di tích Tử Thánh.
Triệu Phong cũng không hề gấp gáp. Dù sao lúc này cũng đang ở trong huyễn cấm lao tù, thời gian trôi qua hoàn toàn bất đồng với bên ngoài.
- Tục truyền rằng, Tử Dạ Thánh Chủ có được một chút huyết mạch truyền thừa của Thái Cổ Vạn Tộc Bảng! Bởi vì nguyên nhân bí ẩn nào đó cuối cùng ngã xuống, bên ngoài cũng không nghe lưu truyền nguyên nhân. Cái di tích này, là do năm xưa nàng lưu lại. Mặc dù Tử Dạ Thánh Chủ đã ngã xuống, nhưng mà vẫn còn một tia linh phách còn sót lại, đã dung hợp cùng với di tích, thay thế nàng lựa chọn những người hữu duyên có thể tiếp nhận truyền thừa y bát của nàng!
Triệu Phong lẳng lặng lắng nghe.
Về chuyện Di tích Tử Thánh, trong đó vẫn còn ẩn chứa rất nhiều bí mật, khiến cho vô số Tôn Giả, thậm chí là Vương Giả Hư Thần Cảnh cũng đều phải đỏ mắt.
Đương nhiên, từ xưa cho đến nay, danh ngạch truyền thừa của Di tích Tử Thánh này, đều bị Tam Đại Tông phái lũng đoạn.
Một vài những thế lực khác xung quanh, cho dù có đỏ mắt, thậm chí là một vài Tôn Giả cường đại, cũng đều không dám dễ dàng ra tay.
Thử nghĩ mà xem, ba cái Tông phái Nhị tinh trong truyền thuyết liên thủ tọa trấn, sẽ có lực lượng khủng bố đến thế nào?
Ba đại Tông phái Nhị tinh này cũng không cần phải ra tay, tùy tiện phái một vài Tông phái thế lực phụ thuộc, cũng đã có thể quét ngang cả Đại lục Thanh Hoa rồi.
- Trong Tam Đại Tông phái này, Hắc Nhai Cung chính là Tông phái Nhị tinh. Nguyệt Ma Điện trước đây đã từng là Tông phái Nhị tinh rưỡi, hiện tại đã rơi xuống Nhị tinh. Mà Tịnh Nguyệt Linh Tông thì cực mạnh, đạt tới Nhị tinh rưỡi, ở trong số các Quần Đảo vực xung quanh đây, cũng là tồn tại cự vô phách!
Khi Tình Hiểu Tuyết đề cập tới ba đại Tông phái Nhị tinh, bộ dáng vừa kính vừa sợ.
Thân là Tông phái Nhất tinh dưới trướng, Phong Tuyết Các hàng năm đều phải tiến cống đại lượng tài nguyên cho Tông phái Nhị tinh Nguyệt Ma Điện bên trên.
Quần Đảo vực?
Triệu Phong cảm giác được những thế lực Vực Ngoại này, dường như cách Đại lục Thanh Hoa xa xôi vô cùng.
- Các ngươi có bao giờ nghe nói qua Đại lục chưa?
Triệu Phong thử hỏi.
- Đại lục? Đó chính là phiến địa vực trong truyền thuyết, đối với chúng ta mà nói, nó quá mức xa xôi. Sau khi Đại lục Man Hoang tan rã, hàng ngàn vạn ức bụi bặm diễn hóa thành vũ trụ thiên không. Mỗi một hạt bụi bặm chính là một cái tiểu thế giới! Đương nhiên, có một số những Đảo vực nhỏ bé ở biên giới, đều tự xưng là Đại lục! Có thể nói là ếch ngồi đáy giếng mà thôi!
Tình Hiểu Tuyết nở nụ cười trào phúng.
Triệu Phong nghe thấy vậy, cũng có chút sững sờ, cảm giác dường như có gì đó không đúng.
Chẳng qua, những vấn đề này, hắn cũng không muốn nghiên cứu sâu xa hơn nữa.
Nhiệm vụ trước mắt đó là, Triệu Phong cần phải sinh tồn trong Di tích Tử Thánh này, tìm kiếm kỳ ngộ, hơn nữa còn phải nghĩ cách hội hợp với Triệu Vũ Phi và Tiểu Tặc Miêu.
o0o
Trong cái tiểu sơn động, một nhịp hơi thở trôi qua.
Bịch!
Thân thể Tình Hiểu Tuyết mềm nhũn vô lực, toàn thân chảy mồ hôi ướt sũng, ngã xuống mặt đất.
Vụt…
Triệu Phong phất tay mấy cái, chỉ trong khoảnh khắc liền phong bế Chân Linh khí trong cơ thể Tình Hiểu Tuyết, cũng phong bế luôn năng lực hành động của nàng.
- Hiểu Tuyết!
Xa xa truyền lại thanh âm kinh hô của gã thiên tài Lý Tiêu tu vi Chân Huyền Cấp đại thành cùng đi thăm dò với nàng.
Lý Tiêu và Tình Hiểu Tuyết chính là cùng nhau phân công đi điều tra, dò xét khu vực này.
Hai người bọn họ phân công phối hợp, chiếu ứng lẫn nhau.
Lúc này đã trải qua thời gian hai nhịp hơi thở, Lý Tiêu phát hiện ra Tình Hiểu Tuyết đã biến mất khỏi tầm nhìn của mình, ý thức có chút không ổn.
- Không ngờ lại cẩn thận như thế!
Triệu Phong phát hiện mình đã xem thường bốn đại thiên tài của Phong Tuyết Các rồi. Tông phái của bọn họ ít nhất cũng có cùng cấp bậc với Xích Nguyệt Ma Giáo năm xưa.
Đương nhiên hắn không biết rằng, bốn người Phong Tuyết Các bọn họ sở dĩ cẩn thận như thế, chủ yếu là vì đề phòng lo lắng đám thiên tài Hắc Nhai Cung đáng sợ đang ở cách nơi này không xa cho lắm.
Vút…
Lý Tiêu kinh hô một tiếng, rất nhanh bay về phía khu vực tiểu sơn động bên này.
Tình Hiểu Tuyết cuối cùng chính là biến mất ở trong này, quả thật là đã bị Triệu Phong che giấu bên dưới khe suối gần đó rồi.
- Không thấy Hiểu Tuyết đâu nữa! Khẳng định là người của Hắc Nhai Cung làm rồi!
Hai người bọn nam tử mắt ưng ở xa xa bên kia, vừa vặn giải quyết xong Hắc Trạch Điện Ngạc, đang tiến hành mổ xẻ chiến lợi phẩm, đột nhiên nhận được tin tức bên này.
Vụt vụt vụt...
Ba gã thiên tài còn lại của Phong Tuyết Các rất nhanh hướng về phía tiểu sơn động mà bay tới.
- Hai gã Chân Huyền Cấp đại thành, còn có một gã Chân Huyền Cấp đỉnh phong, chỉ sợ không thể che giấu được bao lâu nữa.
Sắc mặt Triệu Phong trở nên nghiêm trọng.
Các thiên tài tiến vào Di tích Tử Thánh này, phần lớn đều có Lệnh bài Truyền thừa tương ứng, nếu như cùng một trận doanh, lại gần liền có thể cảm ứng lẫn nhau.
Là trốn, hay là chiến?
Trong lòng Triệu Phong không ngừng suy tính.
Chính diện chống lại, lấy một địch ba, hắn căn bản không nắm chắc chút nào.
Gã nam tử mắt ưng kia, cơ bản là thiên tài cấp bậc tương đương Vũ Thiên Ngô, mặt khác hai gã Chân Huyền Cấp đại thành, so với những thiên kiêu cái thế như Băng Vi tiên tử, Thạch Thừa Thiên còn mạnh hơn một chút.
Mặc dù trốn thì khả năng thành công cao hơn một chút, nhưng khó có thể cam đoan, trong quá trình hắn lẫn trốn, sẽ không gặp phải những thiên tài Vực Ngoại càng cường đại hơn nữa.
- Hửm?
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong đột nhiên đảo qua cục diện trước mắt, trong lòng chợt nảy ra một kế.
- Kế hoạch này, mặc dù hơi có chút mạo hiểm, nhưng đáng giá thử một lần. Một khi thành công, đối với ta sẽ có ích lợi rất lớn!
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, vẻ mặt quả quyết.
Bịch!
Triệu Phong nhanh chóng kéo Tình Hiểu Tuyết đang mềm nhũn vô lực nằm trên mặt đất dậy, quang minh chính đại đối mặt với ba đại thiên tài của Phong Tuyết Các.
- Hiểu Tuyết!
Lý Tiêu đứng ở gần nhất, cùng với gã nam tử mắt ưng ở phía xa xa, đều đồng loạt kinh hô một tiếng.
- Tặc tử phương nào, dám bắt giữ Hiểu Tuyết!
Lý Tiêu nhất thời kinh hoảng, không khỏi quát lớn một tiếng, nhìn thấy nữ nhân mình yêu mến bị kẻ khác bắt giữ, trong lòng hắn giống như bị lửa đốt vậy.
- Nếu các ngươi dám tiếp cận, ta liền vặn gãy cổ của nàng!
Sắc mặt Triệu Phong lạnh lùng, đưa tay chế trụ cần cổ tuyết trắng tao nhã của Tình Hiểu Tuyết.
Khống chế Tình Hiểu Tuyết, đây chính là bước đầu tiên quan trọng nhất trong kế hoạch của Triệu Phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.