Chúa Tể Chi Vương

Chương 36: Tổng thi đấu bắt đầu (hạ)




- Mấy người kia, rốt cuộc có lai lịch gì?
Triệu Phong vô cùng khiếp sợ, hầu như hoài nghi tính chân thật của tất cả những chuyện vừa rồi.
Càng ly kỳ hơn chính là, mắt trái của hắn vừa rồi đã mở ra một loại năng lực cổ quái: “thu lấy” tình cảnh thiếu nữ trẻ trung chiến thắng Thanh Nhãn Cự Lang vào trong không gian trong mắt trái.
Nếu Triệu Phong muốn thì có thể tùy thời mở ra “cảnh tượng” đó, khiến bản thân rơi vào cảnh giới lĩnh ngộ kỳ lạ.
Chuyện không nghĩ ra, Triệu Phong cũng không nghĩ nhiều nữa.
Nhưng chuyện này đã nói cho hắn biết một việc, đó chính là nhận thức của mình đối với thế giới này vẫn rất hạn hẹp.
Đại lục Thanh Hoa này rộng lớn vô cùng, quốc gia vô số, chỉ vẻn vẹn một cái Hoành Vân Thiên Lâm đã bắc ngang qua mười mấy cái quốc gia, chỉ một cái thành Vũ Dương quả thực không có ý nghĩa.
Trên thế giới này, có rất nhiều chuyện mà mình không biết, có nhiều tồn tại mà mình không thể tiếp xúc...
Thu lại tâm tư, Triệu Phong quan sát tình cảnh trong hạp cốc, rất nhanh lộ ra một tia mừng rỡ.
Thanh Nhãn Cự Lang bị mất mạng trong hạp cốc đã không còn gì có thể ngăn cản hắn.
Nhanh rời khỏi đây.
Triệu Phong nghĩ đến tổng thi đấu võ hội trong lòng có chút lo lắng.
Cửa vào huyệt động đã bị đất đá vùi lấp, hắn muốn phải mở ra một thông đạo.
Oành...
Những tảng đá nhỏ không quá 300 cân, chỉ cần một quyền của Triệu Phong đánh tới, dựa vào lực lượng cơ thể đã có thể đánh vỡ nó thành năm sáu mảnh, nếu như vận chuyển Võ Đạo Nội Kình thì e rằng sẽ trực tiếp nghiền nát nó.
Gặp phải những tảng đá có thể tích lớn hơn, Triệu Phong lập tức dùng sức vận chuyển đi.
Lực lượng cơ thể của ngũ trọng võ đạo bình thường dao động chừng 1500 cân.
Bởi vì Thiết Bích Quyết của Triệu Phong đã đạt tới tầng thứ tư, ít nhất có 2500 cân lực lượng, hơn đến ngàn cân lực lượng. Đương nhiên, tác dụng lớn nhất của Thiết Bích Quyết chính là luyện thể, gia tăng phòng ngự, tăng trưởng lực lượng chỉ là phụ.
Khoảng nửa canh giờ sau, Triệu Phong đã đả thông cửa động.
Hắn cũng không lập tức rời đi, bởi vì trên vách đá màu máu ở sâu trong huyệt động vẫn còn một vài thiên tài địa bảo.
Grào...
Đúng lúc này, bên ngoài hạp cốc truyền đến tiếng gào rú của một vài dã thú, hung thú.
- Thi thể của hung thú cao cấp, nhất định sẽ dẫn đến sự tranh đoạn của một vài hung thú dã thú.
Triệu Phong đã có kinh nghiệm một lần lập tức gia tăng tốc độ.
Hắn vội vàng chạy đến chỗ sâu trong huyệt động, thân hình nhảy lên vách đá màu máu, hái những gốc thiên tài địa bảo ở trên đó.
Mục tiêu của Triệu Phong chỉ có một, đó là ba gốc dược liệu ngàn năm: Thiên Niên Huyết Sâm, Thiên Niên Huyết Linh Chi, Thiên Niên Huyết Duẩn.
Hắn làm như vậy là bởi hai nguyên nhân:
Thứ nhất, tiết kiệm thời gian, tránh cho có quá nhiều hung thú tụ tập ở hạp cốc bên ngoài đặc biệt là hung thú cao câp.
Thứ hai dược liệu trân quý 300 năm, 500 tuổi bị Triệu Phong phục dụng quá nhiều, tác dụng đối với hắn hiện nay cũng không quá lớn.
Rất nhanh, Triệu Phong đã nhổ ba gốc dược liệu ngàn năm xong.
Vụt...
Hắn cũng không dừng lại hóa thành một đạo tàn ảnh chạy thẳng đến cửa huyệt động của Huyết Mãng.
Lúc tiến vào hạp cốc, chỉ có bảy tám hung thú đang chém giết lẫn nhau, những dã thú cường đại khác chỉ có chừng vài chục con, mỗi một con đều có thực lực tiếp cận Võ Giả.
Triệu Phong tận lực né tránh, cũng không rảnh bận tâm đến thi thể của hung thú cao cấp, phóng như bay về phía dòng suosi và khu rừng hoang ở phía đối diện hạp cốc.
Cho dù hắn cố gắng né tránh thì vẫn có vài dã thú và một số hung thú cấp thấp lao đến.
- Muốn chết!
Triệu Phong quát lạnh một tiếng, thân hình áp sát như quỷ mị, một chưởng bổ trúng một con hung thú cấp thấp.
Phành...
Khung xương của hung thú cấp thấp kia bị một chưởng đánh trúng mất mạng ngay tại chỗ.
Mà một chưởng này của Triệu Phong thậm chí còn không kèm theo Võ Đạo Nội Kình.
Hung thú cấp thấp bị mất mạng thực lực cũng tương đương với Thanh Đầu Hổ Vương mà lần đầu tiên hăn gặp ở Hoành Vân Thiên Lâm, thậm chí còn mạnh mẽ hơn một chút.
Một chiêu giết chết hung thú cấp thấp, những dã thú còn lại lập tức hoảng sợ bỏ chạy tứ tán.
Thân hình Triệu Phong nhảy đến bên cạnh dòng suối, mũi chân giống như chuồn chuồn điểm nước, tiến vào khu rừng hoang đối diện.
Dựa theo lộ tuyến trong trí nhớ, Triệu Phong theo đường cũ trở về.
Trên đường trở về, hắn chỉ gặp phải một vài hung thú.
Bởi vì thi thể hung thú cao cấp bên trong hạp cốc đã hấp dẫn rất nhiều đồng loại đến xem.
Viêm Cương quyền!
Triệu Phong hét lớn một tiếng, trên nắm quyền dâng lên khí tức xanh nhạt, phảng phất như một đoàn lửa thiêu đốt, hung thú cấp thấp đang chính diện đối chiến với hắn có thể so với ngũ trọng võ đạo.
Dưới một quyền này, hung thú cấp thấp có thể so với ngũ trọng liền bị Triệu Phong chấn vỡ tạng phủ, thất khiếu chảy máu mà chết.
Trải qua tẩy luyện kinh mạch trong huyệt động và được sự trợ giúp của những dược vật như Huyết Linh Chi, Võ Đạo Nội Kinh của Triệu Phong càng ngưng luyện mạnh mẽ hơn, vượt xa ngũ trọng võ đạo cùng cấp.
Nếu hắn toàn lực thúc dục Lăng Độ Khí Quyết, Võ Đạo Nội Kình có thể lập tức chấn chết đối thủ cùng cấp.
Một lúc lâu sau...
Triệu Phong đã trở lại khu vực biên giới Hoành Vân Thiên Lâm, sau đó lập tức nhanh chóng chạy về thành Vũ Dương.
Trên đường đi, hắn đi thẳng đến địa bàn của Triệu tộc.
- Nghe nói tổng thi đấu võ hội đã sắp kết thúc rồi.
- Tổng thi đấu võ hội được chia làm “thi đấu khiêu chiến danh ngạch” và “thi đấu khiêu chiến xếp hạng”, lượt thi đấu trước đã kết thúc rồi, đáng tiếc là mình không có cơ hội quan sát.
Dọc đường, hắn mơ hồ nghe được một vài lời đối thoại liên quan.
Về đến gia tộc, Triệu Phong cũng không lập tức chạy đến địa điểm diễn ra tổng thi đấu võ hội, ngược lại vội vàng chạy về nhà, cất kỹ ba gốc dược liệu ngàn năm.
Ngay sau đó, hắn nhanh chóng thay đổi một bộ quần áo, vội vàng chạy ra ngoài.
Chạy được vài bước, Triệu Phong liền thúc dục “Ẩn Khí Quyết”, tu vi cảnh giới nhanh chóng bị che giấu ở tứ trọng võ đạo đỉnh phong.
Về phần Võ Đạo Nội Kình bởi vì hấp thu quá nhiều dược lực cho nên khí lực tiết ra ngoài cũng tương đương với ngũ trọng võ đạo.
- Chỉ cần vậy là đủ.
Triệu Phong thi triển Phiêu Lăng Độ, rất nhanh đến địa điểm diễn ra tổng thi đấu võ hội.
Lúc này, võ hội gia tộc dường như đã tiến hành đến giai đoạn nào đó rồi.
- Trải qua hơn một ngày giao phong kịch liệt, “thi đấu khiêu chiến danh ngạch” chấm dứt, lần võ hội này, 50 danh ngạch nội tầng đã được xác định. Tiếp theo là “thi đấu khiêu chiến xếp hạng”, trong 50 người các ngươi, tiến hành khiêu chiến một phen. phân ra thứ tự, để gia tộc tiến hành ban thưởng...
Một thanh âm mạnh mẽ có lực vang vọng khắp toàn trường.
Tại chính giữa quảng trường chỉ có một đài khiêu chiến, đường kính chừng 300 mét, cực kỳ rộng lớn.
Đối diện đài khiêu chiến là một đài cao.
Trên đài cao này đặt năm mươi chỗ ngồi, trên mỗi cái ghế đều có một người ngồi, đại biểu một danh ngạch đệ tử nội tầng.
Vòng thứ nhất là “thi đấu khiêu chiến danh ngạch”, là do đệ tử ngoại tầng khiêu chiến đệ tử nội tầng, cạnh tranh năm mươi danh ngạch nội tầng.
Triệu Phong vội vàng quét mắt nhìn qua phát hiện năm người Triệu vũ Phi, Triệu Nhạc, Triệu Nhât Kiêm, Triệu Quang, Triệu Càn trong đám đệ tử ngoại tầng đều đã tiến vào năm mươi danh ngạch nội tầng.
Chẳng qua, số ghế của năm người này đều tương đối thấp, cơ bản xếp vào trong mười ghế cuối cùng.
Chỉ có Triệu Vũ Phi là tiến vào hai mươi hạng đầu.
Đương nhiên, đây chỉ là xếp hạng tạm thời của vòng thứ nhất là “thi đấu khiêu chiến danh ngạch”, xếp hạng chính thức còn phải đợi vòng tiếp theo là “thi đấu khiêu chiến xếp hạng”.
- Xin lỗi đã đến trễ.
Triệu Phong để lộ lệnh bài thân phận thông qua thủ vệ lối vào, nhảy vào trong sân thi đấu.
- Ồ! Triệu Phong!
- Là hắn, chính là thiên tài của đệ nhất ngoại tầng.
Triệu Phong vừa xuất hiện đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.
- Trọng tài ta đã tới trễ liệu còn có thể tham gia trận đấu được không?
Triệu Phong thở phào một hơi, đi đến trước mặt “trọng tài chủ trì” đang tuyên bố tiến trình thi đấu.
- Mặc kệ ngươi là ai, vòng thứ nhất là “thi đấu khiêu chiến danh ngạch” đã chấm dứt, xem như từ bỏ tư cách dự thi rồi.
Trọng tài chủ trì không hề lưu tình dứt khoát nói.
Hắn căn bản không nhận ra Triệu Phong, không cần phải chiếu cố đặc biệt với đối phương.
- Cái gì? Là hắn!
Trên đài quan chiến, ánh mắt của trọng tài trưởng râu bạc trắng đột nhiên sáng ngời.
Lúc võ hội ngoại tầng diễn ra, ông ta chính là trọng tài trường từng nhìn thấy quá trình Triệu Phong quét ngang ngoại tầng.
Nghe thấy lời đáp lại vô tình của trọng tài chủ trị Triệu Phong có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Với thực lực của hắn hiện nay, cũng không quá hứng thú với tổng thi đấu võ hội, đủ tư cách làm đối thủ của hắn cũng chỉ có hai ba người mà thôi.
Nhưng khiến Triệu Phong cảm thấy hứng thú chính là ban thường của cuộc thi, nghe nói nếu tiến vào ba hạng đầu, có thể tiến vào Huyền Vũ các lựa chọn “võ học đỉnh cấp”.
Xem tình hình hiện nay, Triệu Phong đã biết là không thể cưỡng cầu, hắn ở trong Hoành Vân Thiên Lâm gặp được kỳ ngộ đã là vạn phần may mắn rồi.
- Đợi một chút!
Một âm thanh vang lên, phát ra từ phía trọng tài trưởng râu bạc trắng đang ở trên đài quan chiến.
- Trọng tài trưởng? Ngài muốn...
Trọng tài chủ trì có chút nghi hoặc.
- Kẻ này trong võ hội ngoại tầng đã quét ngang mấy trăm đệ tử, đoạt được hạng nhất, ngộ tính rất cao, tiềm lực không thể hạn lượng. Chúng ta có thể cho hắn một lần cơ hội.
Trọng tài trường râu bạc trắng lạnh nhạt nói, Triệu Phong mừng rỡ trong lòng, lập tức dùng thần sắc cảm kích nhìn về phía trọng tài trường râu bạc trắng.
Đối phương không chỉ một lần giúp mình.
- Ta phản đối!
Một âm thanh lạnh lùng đến từ một góc khác của đài quan chiến.
Mọi người đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy người vừa lên tiếng chính là Triệu Thiên Kiểm.
- Quốc có quốc pháp, gia có gia quy! Quy tắc của thi đấu, sao có thể vì một người nào đó mà thay đổi? Kẻ này ngay cả võ hội gia tộc cũng dám đến muộn, trong lòng còn gia quy hay không?
Lời nói của Triệu Thiên Kiểm hết sức hùng hồn bộ, dạng tràn đầy căm phẫn.
Triệu Phong nhướng mày, trong lòng có chút buồn nôn.
Việc hắn trễ thi đấu, còn không phải bởi vì Triệu Thiên Kiểm đã phái người ám sát mình hay sao...
Bây giờ ngay cả việc tham gia thi đấu, đối phương cũng muốn gây rối.
- Không sai! Triệu Thiên Kiểm nói rất có đạo lý, không thể để loại người này đi “cửa sau” được.
- Hắc hắc, ngay cả võ hội gia tộc cũng dám đến muộn, tiểu tử ngươi chờ lần võ hội ba năm sau đi.
Không ít người đều muốn bỏ đá xuống giếng, bộ dạng có chút hả hê.
Đối mặt với những tranh luận này, những cao tầng trong gia tộc trên đài quan chiến bắt đầu thấp giọng thảo luận.
Lần võ hội gia tộc này có ý nghĩa rất trọng đại, không chỉ có một vài trường lão đến, thậm chí ngay cả gia chủ Triệu tộc là “Triệu Thiên Thương cũng đến, tất cả đều là những đại nhân vật trong truyền thuyết.
Với thân phận là cao tầng gia tộc, góc độ của bọn họ đều bất đồng càng muốn trong tộc xuất hiện nhiều nhân vật thiên tài hơn để trọng điểm bồi dưỡng.
- Hai vị trọng tài trưởng thấy thế nào?
Gia chủ Triệu Thiên Thương hỏi cũng không quá bận tâm.
Có quyền lên tiếng nhất trong tổng thi đấu võ hội, gồm ba người: gia chủ, hai vị trọng tài trưởng.
Lúc này, gia chủ Triệu Thiên Thương không nói gì, tuy nhiên vẫn muốn trưng cầu ý kiến của hai vị trọng tài trưởng.
- Ta ủng hộ Triệu Phong, tộc quy là nhằm bồi dưỡng thêm đệ tử tinh anh, khiến lịch sử gia tộc càng mạnh mẽ hơn.
Trọng tài trưởng râu bạc trắng dùng ngữ khí kiên quyết nói.
Ngay lập tức, ánh mắt của rất nhiều người đều chuyển về phía vị trọng tài trưởng còn lại.
Vị trọng tài trường khác là một lão giả áo bào trắng.
Triệu Phong nhìn qua một lượt, dường như người này có chút quen mắt.
Hắn rất nhanh đã nhớ ra, đối phương chính là vị trưởng lão áo bào trắng, trấn thủ Huyền Vũ các mà lần trước mình gặp.
Trưởng lão áo bào trắng cũng nhìn thấy Triệu Phong trong mắt xẹt qua một tia dị sắc, trầm ngâm nói:
- Ta cũng ủng hộ Triệu Phong.
Lời này vừa dứt, trên sân liền trở nên náo động.
Không ngờ Triệu Phong lại đồng thời nhận được sự ủng hộ của hai vị trọng tài trưởng.
Trong ba người có quyền lên tiếng nhất, hắn đã nhận được sự ủng hộ của hai người.
Dưới tình huống này, cho dù là gia chủ cũng không có khả năng xoay chuyển tình thế.
- Tại sao có thể như vậy?
Triệu Thiên Kiểm lúc này đã tái mặt rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.