Chúa Tể Chi Vương

Chương 301: Thăng long đấu giá hội




Phía trước địa thế bằng phẳng, khoảng cách chừng ngàn dặm thì Triệu Phong đã có thể nhìn thấy hình dáng hùng vĩ tráng lệ của Quốc Đô Thiên Bồng
- Ừm?
Triệu Phong đột nhiên cảm thấy dị động đến từ túi linh sủng
Meo Meo!
Từ trong túi linh sủng Tiểu Tặc Miêu đã ngủ say một tháng rốt cuộc cũng thức tỉnh, một đôi mắt mèo như hắc bảo thạch mở ra. Có vài phần cảm giác tĩnh mịch, sau đó trở về hình thái như trước.
Lúc này, lông khắp toàn thân Tiểu Tặc Miêu đã từ màu xám, dần chuyển thành màu bạc nhàn nhạt.
Hình thể của nó hơi biến hóa một chút, càng lộ vẻ kiện tráng hữu lực.
Mặc dù biến hóa chỉnh thể không lớn, nhưng Thần Linh nhãn của Triệu Phong lại phát hiện, từ trong ra ngoài Tiểu Tặc Miêu đã có một bước nhảy vọt về chất.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu đứng trên vai chủ nhân, ném hai đồng tiền cổ lên, trên không trung phát ra tiếng “leng keng”.
Hắc Vân đại sư ở bên cạnh cảm thấy kỳ lạ không thôi.
Triệu Phong đã tập mãi thành thói quen, xem ra bản tính tiểu thần côn của nó lại phát tác rồi.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu xem bói xong khoa tay múa chân với Triệu Phong một hồi, khi thì lắc đầu, khi thì thở dài.
- Ý của nó là gì?
Hắc Vân đại sư cảm thấy ngạc nhiên.
- Hắn nói ta không nên đi Vương Đô, vận khí trước mắt còn chưa ổn định, hung cát khó dò.
Triệu Phong bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Quốc Đô Thiên Bồng chính là mục tiêu tất yếu mà hắn phải làm. Hơn nữa, hắn ở trong Thủy Nguyệt bảo tàng đã thu lợi rất lớn, khí vận đầy tràn, mà khí vận của một người, không có khả năng luôn tốt được.
- Con mèo này biết bói toán, thật sự thần kỳ. Trong “Lục Vu Thánh Tháp”, có một vị trí giả thần bí, học thức uyên bác, thiên văn địa lý, xem bói khí vận, không gì không thông Nghe nói bên cạnh ông ta cũng có một con mèo kỳ quái.
Hắc Vân đại sư sợ hãi thán phục, nói.
- A? Lục Vu Thánh Tháp?
Trong lòng Triệu Phong khẽ động
Trí giả? Con mèo kỳ quái?
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu nghe vậy, hai mắt lóe lên quang mang
Triệu Phong bĩu môi nói:
- Tiểu Tặc Miêu, không phải là đồng tộc của ngươi chứ?
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu giận dữ vung trảo, khoa tay mua chân, động tác ra vẻ như bản thân là “độc nhất vô nhị”.
Hắc Vân đại sư nhịn không được cười lớn.
Tiểu Tặc Miêu xuất hiện đã hóa giải bầu không khí nặng nề trên đường đi.
Triệu Phong cũng đình chỉ tu luyện, nửa bước Chân Linh Khí trong cơ thể hắn đã chuyển hóa tới sáu thành, có thể thử trùng kích Chân Linh cảnh.
Trên thực tế, chỉ cần đạt tới nửa bước Chân Linh cảnh là đã có đủ điều kiện để trùng kích Chân Linh cảnh rồi.
Thế nhưng Chân Linh cảnh dù sao cũng là một cấp độ rất cao, siêu việt sinh linh phàm tục, xác xuất thành công cực thấp.
Cho dù là Thuế Linh Đan cũng không thể tăng tỷ lệ thành công quá hai thành.
Mà nửa bước Chân Linh Khí chuyển hóa càng nhiều thì cơ hội tấn chức lại càng cao.
Nếu như nửa bước Chân Linh Khí của một người, độ chuyển hóa đạt tới chín thành, thì ít nhất cũng có năm cơ hội thành công.
Chẳng qua, càng về sau thì tốc độ chuyển hóa càng chậm chạp, đặc biệt là sau năm thành.
Thanh Phong Yến giương cánh bay cao, khoảng cách đến Quốc Đô Thiên Bồng càng ngày càng gần.
Về sau, cường giả cũng có thể nhìn thấy hình dáng hùng tráng kỳ vĩ của Vương Đô, số lượng Linh sủng tọa kỵ trên bầu trời cũng càng ngày càng nhiều.
Ngẫu nhiên còn có thể chứng kiến những cỗ xe ngựa hoặc cỗ kiệu bay trên không tùng, khí diễm kình phong cuồn cuộn, rất là oai phong
- Nơi này quả thật không hổ là Vương Đô.
Bước chân của Triệu Phong không khỏi chậm lại.
Từ khi đến Thiên Bồng đại quốc, hắn vẫn luôn có một khúc mắc, đó chính là hoàn thành ủy thác của Đại trưởng lão.
Hiện nay, mục tiêu này càng ngày càng gần, thậm chí là gần trong gang tấc.
Vù vù...
Phía trước đột nhiên xuất hiện một cỗ xe ngựa bay lên không trung, do hai con Phi Vân Mã kéo xe, chạy thẳng về hướng hai người Triệu Phong
Hắc Vân đại sư vội vàng khuyên nhủ Triệu Phong lách qua một bên.
Tại Quốc Đô Thiên Bồng thường thì những người có thể ngồi tọa giá bực này, đều không phải là nhân vật đơn giản, ít nhất cũng là cao nhân Chân Linh cảnh, thậm chí đều trên Chân Huyền cấp.
Triệu Phong vừa chuẩn bị ra lệnh cho Thanh Phong Yến lách qua, chợt từ cỗ xe ngựa đang bay trên không trung truyền ra một thanh âm:
- Triệu Phong theo tin tức của “Thiết Huyết Giáo” ta, Hồng Hồ Thành chủ đang truy nã ngươi, đặc biệt nhằm vào khu vực Vương thành. Hồng Hồ Liễu tộc, thậm chí còn đạt thành một hiệp nghị với Hoàng thất.
Tấm màn trong xe ngựa được kéo ra một nửa, lộ ra gương mặt tràn đầy vết nhăn nheo của một lão giả mặc cổ bào.
- Bái kiến hộ pháp đại nhân.
Hắc Vân đại sư dường như biết người này, vội vàng hành lễ.
Triệu Phong cảm thấy ngoài dự liệu, không ngờ vị Hắc Vân đại sư trước mặt lại có chút quan hệ sâu xa với Thiết Huyết Giáo.
Vị lão giả cổ bào này, tu vi đạt tới Chân Huyền cấp, cho dù đặt ở Hoành Vân Thập Tam Quốc cũng tuyệt đối là cường giả ngạo thị vô địch.
- Đa tạ hộ pháp nhắc nhở.
Triệu Phong vội vàng biểu đạt lòng biết ơn.
Vì nhắc nhở cho mình, không ngờ Thiết Huyết Giáo lại phái ra một nhân vật cấp bậc hộ pháp, từ đó có thể thấy, hắn được xem trọng như thế nào.
- Triệu Phong, Phó giáo chủ khuyên ngươi tốt nhất không nên đi tới Vương Đô.
Lão giả cổ bào liếc nhìn hắn một cái đầy thâm ý sâu sắc.
Cách cách...
Vừa nói xong, tấm rèm che trên chiếc xe ngựa bay lại rũ xuống, tiếp tục bay lên không trung, chìm vào mây xanh, tốc độ có thể sánh ngang với Chân Nhân Cấp bình thường
Cỗ xe ngựa bay kia chỉ đối diện Triệu Phong chừng hai ba nhịp hô hấp mà thôi.
Mặc kệ Triệu Phong có nghe hay không Thiết Huyết Giáo cũng đã truyền tin rồi.
Triệu Phong hiểu dụng ý của Thiết Huyết Giáo, Thiết Huyết Giáo đang ở thế đối lập với Hoàng thất, nếu như Triệu Phong bị Cầm Vương Phi lôi kéo, tương lai khó tránh khỏi trở thành kẻ đối địch với Thiết Huyết Giáo.
Sự việc này nhanh chóng qua đi...
Triệu Phong quyết định vẫn sẽ không thay đổi, Cầm Vương Phi chính là người mà hắn nhất định phải gặp cho bằng được.
Nửa canh giờ sau...
Quốc Đô Thiên Bồng liền lọt vào tầm mắt, ánh tà dương dần phủ xuống cổ thành khổng lồ hùng tráng lộ ra vài phần cổ xưa tang thương.
Triệu Phong thu hồi Thanh Phong Yến, tiến vào Quốc Đô Thiên Bồng
Tại cửa vào đô thành, trong phần lớn bức họa truy nã, Triệu Phong đột nhiên nhìn thấy hình mình, đại khái là một thiếu niên tóc xanh, mang theo một con mèo màu xám.
Thiếu niên kia, tóc và mắt trái đều là màu xanh đậm, hình tượng rực rỡ rõ nét.
Tiểu Tặc Miêu trốn vào túi linh sủng bộ dạng vô cũng không tình nguyện.
Hình tượng của Triệu Phong lúc này là một đầu tóc lam, hắn lấy bịt mắt xuống
Lực lượng huyết mạch trong thể nội lưu chuyển, một tầng huyết dịch màu lam nhạt rót vào trong không gian mắt trái.
Hiện nay, Triệu Phong đã khống chế Thần Linh nhãn càng ngày càng thuần thục hơn.
Gần như chỉ cần ý niệm khẽ động màu lam trạch bên trong mắt trái liền biến mất, trở về màu đen ảm đạm.
Tóc xanh mắt đen, trải qua cải trang đơn giản, Triệu Phong liền biến nhanh chóng biến thành một “Thiếu niên tóc lam” lạnh lùng.
Lúc này, canh phòng Vương Đô nhìn về phía Triệu Phong vài lần, vô thức liếc nhìn về bức họa truy nã đằng xa, khẽ lắc đầu.
Thiếu niên bên trong bức họa là tóc xanh, mắt trái cũng màu xanh đậm hoặc mang bịt mắt.
Còn thiếu niên này là tóc lam, không phù hợp với điều kiện.
Sau khi Thần Linh nhãn biến thành màu lam, khí chất của Triệu Phong cũng xảy ra biến hóa.
Cứ như vậy, Triệu Phong hiển nhiên nghênh ngang tiến vào Quốc Đô Thiên B ông
- Không ngờ Hồng Hồ Thành chủ vẫn không chịu từ bỏ, lại thông đồng với Hoàng thất, truy nã ta tại Vương Đô. Nhưng hắn làm sao ngờ được ta lại xuất hiện trong Vương Đô, còn cố ý xuất hiện trên đường?
Trong lòng Triệu Phong chợt trở nên ngưng trọng
Sau khi tiến vào Vương Đô.
Triệu Phong cũng không lập tức hành động
Cầm Vương Phi ở trong Hoàng thất, quyền cao chức trọng, Chân Linh cảnh cũng khó mà gặp được nàng
Về việc này, vẫn phải tìm cách mới được.
Triệu Phong và Hắc Vân đại sư, trước tiên tìm chỗ dừng chân tại Quốc Đô Thiên Bồng
Dựa theo đề nghị của Hắc Vân đại sự, Triệu Phong chuẩn bị đem phần lớn trân bảo linh tài không có tác dụng với mình đi bán đấu giá. Cuối cùng, hội bán đấu giá sẽ rút ra 5% lợi nhuận, nhưng lại có thể giảm đi rất nhiều phiền toái cho Triệu Phong
Quốc Đô Thiên Bồng chỉ có vài nơi bán đấu giá có đủ quyền uy.
Trong đó, nơi lớn nhất gọi là “Thăng Long đấu giá hội”. Thực lực mạnh nhất, cực kỳ thần bí, nghe nói tại trung tâm của các thành thị ở khắp nơi trên đại lục đều có trụ sở của thế lực này.
- Ngươi có thể yên tâm, Thăng Long đấu giá hội không có quan hệ trực tiếp với Hoàng thất và Tứ tộc. Nghe nói Tổng đà của đấu giá hội này ở Trung đại lục.
Hắc Vân đại sư nói.
- Được, cứ vậy đi.
Triệu Phong đem chuyện này giao cho Hắc Vân đại sư lo liệu.
Về phần cái gọi là đấu giá hội, Triệu Phong cũng không hứng thú lắm.
Hắc Vân đại sư ở Vương Đô này có vài nhân mạch quan hệ, rất nhanh đã giúp Triệu Phong tìm được một biện pháp.
- Thăng Long đấu giá hội, cứ một tháng tổ chức một lần, vừa vặn ba ngày sau sẽ cử hành, ngươi có muốn tham gia không? Nghe nói lần đấu giá hội này long trọng chưa từng có, không ít bảo vật Linh cấp cường đại xuất hiện, còn có cả “Xích Nguyệt tàn đồ”, “Thiên Cơ Đồ”, giá trị của những thứ này cực cao. Thậm chí ngay cả cao tầng của Hoàng thất cũng có rất nhiều người tới tham gia đấu giá hội...
Hắc Vân đại sư nói với ngữ khí phấn chấn.
- Không có hứng thú... Đợi một chút, Xích Nguyệt tàn đồ? Thiên Cơ Đồ? Còn có cả cao tầng của Hoàng thất tham gia?
Triệu Phong rốt cuộc đã động dung.
Lúc trước hắn đã tìm được một tấm Xích Nguyệt tàn đồ trong Xích Nguyệt động quật, chính là đoạt được từ chỗ của Hộ pháp Huyết Cương Đà.
Về phần Thiên Cơ Đồ, Triệu Phong cũng có một tấm Truyền Thừa trong đầu, lấy từ chỗ của Thủy Nguyệt đạo tặc.
- Hắc hắc, đại nhân vật đích thân tới đó, tuyệt đối không ít. Nhất Hoàng, Tam Tông, Tứ Tộc, tất cả thế lực lớn đều có đại biểu hạch tâm, thậm chí là nhân vật cự đầu hàng lâm, nói không chừng ngay chính bản thân “Cầm Vương Phi” cũng tới tham gia. Hi vọng lần này ta có thể giành được một ít bản vẽ cổ xưa.
Ừm, đặc biệt là những bản vẽ cổ xưa trong Tứ đại truyền thừa, rất có giá trị nghiên cứu...
Hắc Vân đại sư càng nói càng hưng phấn.
Thăng Long đấu giá hội, tuyệt đối là phòng đấu giá có quy mô lớn nhất Quốc Đô Thiên Bồng.
Lần đấu giá này cũng là thịnh thế trăm năm qua chưa từng xuất hiện.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu nghe vậy, liền hưng phấn nhảy từ trong túi linh sủng ra ngoài.
Nó là tiểu thần côn, còn là tiểu tham tiền, đấu giá hội tình thế chưa từng có như vậy, tất nhiên lập tức hấp dẫn nó.
Vào đi cho ta!
Triệu Phong vươn tay ra, ném Tiểu Tặc Miêu trở về túi linh sủng.
Dù sao thì trên bức họa truy nã, hình tượng Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu đi cùng cũng quá bắt mắt.
Vừa không lâu trước, Triệu Phong đã nhìn thấy một thiếu niên mang theo một con miêu sùng, bị mời đi đâu không rõ.
- Như vậy, đến lúc đó hãy đi xem thử.
Triệu Phong cuối cùng đã quyết định.
Lần đấu giá hội long trọng này, hội tụ thế lực khắp nơi trên Thiên Bồng đại quốc, ngay cả Cầm Vương Phi cũng có thể sẽ xuất hiện, trong đó còn xuất hiện những thứ cổ xưa như Thiên Cơ Đồ, Xích Nguyệt tàn đồ, Triệu Phong không thể không hứng thú được.
Đấu giá hội, sẽ tổ chức vào ba ngày sau.
Trong thời gian này, Triệu Phong phải chuẩn bị thật đầy đủ.
Nói đơn giản một chút, chính là chuẩn bị đủ “Bạc”.
Đến lúc đó, nếu như có đồ vật khiến Triệu Phong cảm thấy hứng thú, hắn cũng sẽ không bỏ qua.
Thần Linh nhãn của hắn, mặc dù không phải là Hỏa Nhãn Kim Tinh, nhưng tuệ nhãn thức châu thì tuyệt đối không có vấn đề.
Hai ngày nay, Triệu Phong đã đem phần lớn những trân bảo, linh tài, linh đan, thần binh kỳ vật, không có tác dụng với mình, bán ra ngoài.
Hắn chỉ để lại những tinh phẩm hữu dụng với mình trong tương lai.
Đợi sau khi xử lý xong, Trữ vật Thủ trạc của Triệu Phong đã chất đầy nguyên tinh thạch, hắn lại mua thêm hai cái Trữ Vật Giới Chỉ lớn, mỗi cái đều có một không gian lớn bằng nhà kho.
Lúc này, vốn liếng của Triệu Phong hùng hậu chưa từng có, thậm chí còn đem một ít bảo vật trân phẩm mà Thủy Nguyệt đạo tặc khi còn sống đã trộm cướp, ủy thác cho Thăng Long đấu giá hội bán.
Thăng Long đấu giá hội có tổng đà ở Trung đại lục, là thế lực trung lập tại Thiên Bồng đại quốc, tuyệt đối không lộ ra tin tức người bán.
Nhất.
Cho nên, đây chính là một nơi thủ tiêu tang vật tốt nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.