Chúa Tể Chi Vương

Chương 197: Khiêu chiến chân truyền




Trong bảy trọng thiên của Thoát Phàm Cảnh, Tứ trọng thiên nghiễm nhiên chính là một đại ranh giới.
Triệu Phong cảm giác được một ít huyệt khiếu trên đỉnh đầu của mình và khả năng cảm ứng, câu thông nguyên khí thiên địa cũng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Lúc này mặc dù Triệu Phong vẫn còn chưa thể trực tiếp thu lấy nguyên khí thiên địa, nhưng mà thời điểm tĩnh tọa tu luyện, chân lực trong cơ thể cùng với nguyên khí thiên địa câu thông với nhau đã gia tăng lên cả một cấp bậc lớn. Bên trong chân lực tinh luyện thậm chí còn ẩn chứa một chút thuộc tính nữa.
Đạt tới cấp bậc này, võ giả đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên trong truyền thuyết.
- Võ giả bước vào Thoát Phàm Cảnh, không còn đơn giản là võ giả bình thường nữa, mà là tiến hành lột xác sinh mệnh, bước lên con đường Tu luyện giả Đại đạo đỉnh cao!
Trong lòng Triệu Phong sinh ra vài tia thấu hiểu.
Trong giới tu luyện, võ giả chính là một loại phương thức tu hành, được xưng là kẻ tu luyện võ giả.
Ngoại trừ võ giả ra, còn có những con đường tu hành khác nữa!
Ví dụ như tên Hộ pháp Huyết Cương Đà kia, một phen đem chính mình tu luyện thành một loại sinh mệnh như cương thi vậy, thuộc loại Thi đạo. Mà trước kia kẻ thần bí đội nón rơm ở trong Hoành Vân Thiên Lâm kia, khống chế đại quân Mãnh thú cùng Yêu thú, công kích Nghiễm Lăng Thành, cũng chính là một lưu phái thần bí nào đó.
Trong thế giới tu luyện, các loại phương thức tu luyện thiên hình vạn trạng.
Trong đó Tu luyện giả Võ giả chính là phổ biến nhất, yêu cầu nhập môn thấp nhất, nhưng cũng là khó đạt đỉnh cao nhất.
Sau khi đột phá Tứ trọng, Triệu Phong tiếp tục tĩnh tu, củng cố tu vi suốt hai ngày.
Cùng lúc đó, hắn cũng cần củng cố cảnh giới.
Đồng thời trong đó, hắn cũng sửa sang một chút rất nhiều những công pháp đã thu lấy vào trong không gian trong mắt trái mình.
Trong đó đại đa số đều là công pháp Phàm cấp, thậm chí còn có cả công pháp Linh cấp nữa!
Những công pháp này, Triệu Phong bước đầu đã đọc lướt qua một phần, gia tăng thêm một chút nhãn giới.
Nhưng trung tâm nhất của hắn, vẫn là Điện Chi Truyền Thừa.
Cái gọi là truyền thừa này, tự nhiên bao hàm hết thảy tổng hợp các loại bản lĩnh nhất mạch, trong đó có cả công kích, phòng ngự, thân pháp, các loại bí thuật vận dụng này nọ.
Cho nên, Triệu Phong căn bản không cần phải tập trung tu luyện các môn công pháp khác.
o0o
Hai ngày sau…
- Phù!
Triệu Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, đứng dậy rời khỏi đình viện.
Đúng lúc này, hắn chợt cảm nhận được một tia nguyên khí thiên địa chấn động rất nhỏ, đến từ đình viện phụ cận.
- Lâm Phàm cũng đột phá?
Triệu Phong nhìn về một phía nào đó.
Sau khi đột phá Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, sự cảm ứng câu thông giữa Tu luyện giả và nguyên khí thiên địa rõ ràng tăng cường rất nhiều. Ngay trong một khắc đột phá kia lại càng rõ ràng hơn.
Lâm Phàm vừa mới đột phá, không ít những Đệ tử nội môn xung quanh đều tiến đến chúc mừng.
Trong đó có cả đám người Công chúa Vân Hương Mộng, Từ Chấp, Tiêu Vẫn.
Đệ tử nội môn, một khi tu vi đột phá Tứ trọng thiên, liền có hy vọng trở thành Đệ tử chân truyền, đứng hàng đầu trong các đệ tử.
Lâm Phàm bình thường nhân duyên không tệ, lại đã ở trong Tông môn một thời gian dài, những đệ tử tiến đến chúc mừng số lượng quả thật không ít.
Triệu Phong thản nhiên cười, chậm rãi đi vào đình viện của Lâm Phàm.
o0o
Trong đại sảnh…
- Chúc mừng Lâm sư huynh, đột phá Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, muốn đạt tới địa vị Đệ tử chân truyền, cũng không còn xa lắm!
- Lâm sư huynh thật sự là nhân trung long phụng, sau này phi thẳng cửu thiên cũng không nên quên đi các huynh đệ từng cùng hoạn nạn với nhau a!
Tổng cộng gần hơn mười tên Đệ tử nội môn, ngôn ngữ cung kính, cũng không thiếu người vuốt mông ngựa.
Trong đám người, mấy người Công chúa Vân Hương Mộng, Tiêu Vẫn, Từ Chấp, sắc mặt có chút phức tạp.
Vân Hương Mộng và Tiêu Vẫn, trước kia cũng không quá mức xem trọng Lâm Phàm, dù sao tư chất của Lâm Phàm cũng vô cùng bình thường.
Nhưng không nghĩ tới, kỳ ngộ trong một kỳ Phù Loan Thí Luyện, lại khiến cho hắn cá chép vượt long môn, liền tiến vào những người đứng đầu Nội môn.
Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ, nhất nhất ứng phó những người đến bái phòng cũng vuốt mông ngựa xung quanh.
Hắn vốn mới vừa đột phá Tứ trọng thiên, đáng ra cần phải củng cố cảnh giới, nhưng không nghĩ tới những người này không hẹn mà cùng nhau chạy đến bái phỏng.
- Thời điểm Triệu sư đệ đột phá, sao không thấy các người chạy đến quấy rầy hắn đi?
Trong lòng Lâm Phàm cười lạnh.
Hai ngày trước, Triệu Phong đã sớm đột phá Tứ trọng thiên, lúc ấy lại không có bất cứ kẻ nào dám chạy tới quấy rầy hắn, cho dù là Thủ tịch Đại đệ tử Dương Kiền, cũng chỉ tới liếc mắt nhìn một cái, sau đó không vào mà đi thẳng luôn.
Trong Nội môn hiện tại, Triệu Phong căn bản chính là một cái tồn tại như là đại sát tinh vậy. Bản thân hắn chính là kẻ điên tu luyện Phong Lôi Chưởng, cực kỳ kiêu ngạo cuồng vọng, ngay cả các Đệ tử chân truyền cũng đều ăn thiệt thòi trong tay hắn.
Ngày đó ở trong Trung Xu Điện, Triệu Phong ở trước mặt mọi người, trước mặt Tông chủ cùng các vị Trưởng lão, trực tiếp vũ nhục một đám đệ tử tham gia thí luyện. Lúc đó một đám Đệ tử nội môn cũng đều tận mắt chứng kiến.
Thế nhưng cuối cùng, trong Tông môn cũng chẳng có người nào trừng phạt hắn cả!
Ở trong Nội môn, Thủ tịch Đại đệ tử chính là sư huynh của Triệu Phong!
Phóng mắt khắp Tông môn, sư phụ của Triệu Phong chính là Đại Trưởng lão, người được sự tôn trọng của tất cả mọi người.
Nghĩ đến Triệu Phong, tâm tình Lâm Phàm nhất thời phức tạp. Cảm kích, tôn kính, tò mò…
- Lâm sư huynh!
Một cái thanh âm quen thuộc đột nhiên từ bên ngoài đại sảnh truyền đến.
Phủ đệ Lâm Phàm, lại có thêm một người bái phỏng.
Một vài người vốn không để ý đến, nhưng khi nhìn thấy thân ảnh kẻ mới đến xuất hiện, trong lòng nhất thời rung lên.
Người tới là một gã thiếu niên tóc xanh độc nhãn, ngay khi bước chân vào cửa, liền mang đến cho người ta một loại cảm giác rung động thị giác đặc biệt.
Sắc mặt Vân Hương Mộng và Tiêu Vẫn nhất thời biến đổi.
- Triệu sư đệ!
Vẻ mặt Lâm Phàm kinh hỉ, vội vàng đứng dậy cung ngênh.
- Triệu Phong!
Trong đại sảnh, sắc mặt mọi người đều đại biến, không khí nhất thời ngưng trệ.
Những Đệ tử nội môn ở đây, nhất thời trở nên cẩn thận hẳn lên, thế nhưng cũng không dám chậm trễ, ai nấy cũng đều tươi cười chào hỏi với Triệu Phong.
- Ưm!
Sắc mặt Triệu Phong bình thản, khẽ gật nhẹ đầu, hướng về những người từng giao tiếp qua nhất nhất chào đón một hồi.
Một vài Đệ tử nội môn cảm thấy giật mình. Vị Triệu sư đệ này, tướng mạo nhìn qua thì ác liệt, nhưng mà ngôn ngữ không lạnh không nóng, cũng không đáng sợ giống như trong tin đồn thường nói.
Triệu Phong cũng chỉ cần gật đầu đáp lại, bọn họ liền có cảm giác được thương phát sợ!
Nghe đồn rằng, vị Triệu sư đệ này vô cùng hung tàn, ở trong thí luyện cuồng ngạo tự phụ, một phen đem những Đệ tử chân truyền nhìn không vừa mắt toàn bộ đá hết ra khỏi thí luyện.
- Triệu sư đệ ở trong thí luyện thật đúng là uy phong, nhìn thấy ai khó chịu, liền đá người đó ra khỏi thí luyện…
- Từ khi Hiểu Nguyệt Tông khai tông cho tới nay, chỉ sợ không có người thứ hai nào có thể so sánh được với Triệu sư đệ, phá vỡ kỷ lục vạn năm qua của Phù Loan Thí Luyện!
- …
Mấy tên Đệ tử nội môn này, vẻ mặt sùng bái, đều tiến lên vuốt mông ngựa.
Chương 197: Khiêu chiến Chân truyền (2)
Trong số đó còn có mấy gã Đệ tử nội môn đều có ám chỉ, về sau nguyện ý sẽ đi theo Triệu Phong lăn lộn.
Nếu như muốn hỏi, hiện tại trong Nội môn Hiểu Nguyệt Tông, ai là kẻ khó chọc nhất, đó khẳng định chính là Triệu Phong!
Nếu sau này có thể đi theo Triệu Phong lăn lộn, về sau ở trong hàng ngũ đệ tử Tông môn, đó chẳng phải là tuyệt đối quét ngang hay sao?
Thần sắc Triệu Phong cổ quái, lắc lắc đầu. Hắn cũng không có ý định thu tiểu đệ.
- Triệu sư đệ, ngươi đã đột phá Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh rồi, cảnh giới đã ổn định rồi, có dự định sẽ khiêu chiến Đệ tử chân truyền hay không?
Lâm Phàm đột nhiên tò mò hỏi.
Khiêu chiến Đệ tử chân truyền?
Sắc mặt của một vài Đệ tử nội môn ở đây, nhất thời căng thẳng.
Đệ tử chân truyền, đó chính là những đệ tử trung tâm nhất của Tông môn, ở trong Nội môn, căn bản hoàn toàn khác biệt với các Đệ tử nội môn bình thường.
- Huynh không nói, ta thiếu chút nữa đã quên mất việc này rồi!
Triệu Phong nhất thời nhíu nhíu cặp mày.
Hắn đột nhiên nhớ tới, chính mình đã từng đáp ứng với Đại Trưởng lão, cần phải tiến vào năm hàng đầu Đệ tử chân truyền, mới có thể tham gia Tiểu hội Tam tông.
Chỉ khi nào hắn tiến vào năm người đứng đầu, Đại Trưởng lão mới có thể đề danh, để cho Triệu Phong tham gia vào Tiểu hội Tam tông.
Đây chính là yêu cầu thấp nhất!
Dù sao thì tham gia Tiểu hội Tam tông chính là đại biểu cho cả Hiểu Nguyệt Tông!
Vừa nghe nói Triệu Phong thật sự muốn đi khiêu chiến Đệ tử chân truyền, một vài Đệ tử nội môn ở nơi này nhất thời cực kỳ hưng phấn.
Trong khoảng thời gian gần đây, bài danh của Đệ tử chân truyền quả thật liên tiếp thay đổi.
Nguyên nhân của chuyện này chính là bởi vì Phù Loan Thí Luyện.
Phù Loan Thí Luyện lần này, hoàn toàn vượt xa trước đây, những đệ tử tham gia thí luyện, không ai mà không gia tăng tu vi thực lực cực lớn.
Bốn người Dương Kiền, Bắc Mặc, Tuyền Thần, Nhiễm Tiểu Uyển ở nửa tháng trước đây vừa mới phá vỡ bài danh của mười đại Đệ tử chân truyền.
Dương Kiền tuyệt đối mạnh nhất, trở thành Thủ tịch Đại đệ tử.
Bắc Mặc thì đạt tới Đệ tử chân truyền thứ hai.
Tuyền Thần, Nhiễm Tiểu Uyển thì phân biệt là thứ năm, thứ sáu.
Mấy ngày trước, Liễu Nguyệt Nhi sau khi đột phá Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh thành công, cũng đã tiến vào trong mười hạng đầu Đệ tử chân truyền.
Toàn bộ Nội môn bởi vì đám đệ tử thí luyện kia xuất quan, đều lần lượt sinh ra những đợt chấn động thật lớn.
Biết được những cái tin tức này, Triệu Phong cũng không khỏi phải líu lưỡi.
Hắn cũng không ý thức được rằng, chính mình lại trở thành con bướm vỗ cánh!
Nếu không có hắn, cửa thứ hai thí luyện cũng sẽ không xuất hiện tình huống toàn bộ thông quan. Nếu không phải bởi vì hắn, cửa thứ ba cũng sẽ không làm cho Thiên Cảnh Đảo biến thành băng thiên tuyết địa…
- Đúng vậy! Trong mấy chục năm gần đây, Nội môn chưa bao giờ xuất hiện những cạnh tranh kịch liệt như vậy!
Lâm Phàm cảm khái nói.
Cho đến bây giờ, các đệ tử thí luyện đều đã xuất quan, hơn nữa cũng đều đã từng xuất thủ qua.
Dựa theo lẽ thường, bài danh của Đệ tử chân truyền hẳn là sẽ nhanh chóng trở nên ổn định lại.
Nhưng mà rất nhiều đệ tử đều ý thức được, bài danh của Đệ tử chân truyền vẫn còn chưa thể ổn định được!
Đây là bởi vì vẫn còn có một gã điên, cho đến giờ vẫn mãi chưa có ra tay.
Người kia, chính là Triệu Phong!
Triệu Phong, kẻ đạt được Quán quân thí luyện lần này, phá vỡ kỷ lục vạn năm qua, vẫn còn chưa có ra tay.
Mà hiện tại, hắn đang đứng ở trước mặt đám người bọn họ, tuyên bố sẽ khiêu chiến Đệ tử chân truyền!
Chính bởi vì như thế, một ít Đệ tử nội môn ở nơi này đều trở nên vô cùng hưng phấn.
Nếu như Triệu Phong ra tay, sẽ khiến cho bài danh Đệ tử chân truyền trở nên chấn động như thế nào?
Nhưng mà vẫn có một vài người không thèm để ý đến.
Bọn họ cho rằng, Triệu Phong có thể đạt được Quán quân thí luyện, nguyên nhân chính là do may mắn. Huống chi, hắn trong thí luyện cũng không đạt được bất kỳ truyền thừa nào cả, cái này so với những Đệ tử chân truyền nổi danh đã lâu, nội tình sẽ kém hơn rất nhiều.
- Triệu sư đệ!
Bên ngoài đình viện đột nhiên truyền đến thanh âm một nam tử mười phần dương cương.
Một luồng khí tức cường đại, bức bách mà đến.
Đám Đệ tử nội môn ở trong này liền có một loại cảm giác áp bách không thể thở nổi.
Đến khi mọi người thấy được người tới, nhất thời rung động thất sắc:
- Dương Kiền!
Thân là Thủ tịch Đại đệ tử, Dương Kiền không thể nghi ngờ chính là nhân vật lĩnh quân trong đồng lứa, đại biểu cho đệ nhất nhân tân tú của Nội môn.
Thủ tịch Đại đệ tử, đệ tử Đại Trưởng lão, loại nhân vật phong vân như vậy đến đây khiến cho mọi người đều có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh.
Nhưng mà mọi người cũng sẽ không cho rằng, Dương Kiền xuất hiện ở nơi này, là bởi vì muốn thăm mấy Đệ tử nội môn nhỏ bé bọn họ. Cho dù là Lâm Phàm cũng đều không có tư cách này!
- Dương sư huynh!
Triệu Phong đi ra đại sảnh.
- Triệu sư đệ, sư tôn bảo ta thông tri cho ngươi, sau khi xuất quan, nhanh chóng tiến vào năm hạng đầu Đệ tử chân truyền!
Dương Kiền nói rõ ý đồ mình đến.
Dưới tình huống bình thường, Dương Kiền cũng rất hiếm khi đến tìm Triệu Phong.
Cả hai người tuy cùng là môn hạ của Đại Trưởng lão, nhưng quan hệ chỉ có thể là bình thường, không tốt không xấu.
Dương Kiền làm người, quá mức nghiêm nghị chính trực, cho dù hắn chán ghét Triệu Phong, nhưng mà thân làm sư huynh, nếu như Triệu Phong gặp phải uất ức gì, hắn tuyệt đối sẽ không khoanh tay không hỏi đến.
Mà biểu hiện của vị sư đệ này, thì lại lần lượt nằm ngoài dự đoán của hắn.
Đặc biệt lần Phù Loan Thí Luyện này, sư đệ đoạt được Quán quân, khiến cho trong lòng của hắn cũng có chút không thoải mái, thậm chí còn có chút ghen tỵ nữa.
- Làm phiền Dương sư huynh chuyển cáo sư tôn, ta đã tiến vào năm hạng đầu của Đệ tử chân truyền rồi, nói lão nhân gia ngài không cần quá lo lắng!
Triệu Phong lại cười nói.
Hắn hiểu được, sư tôn tất nhiên là chuẩn bị đề danh cho mình tham gia Tiểu hội Tam tông, có ý thúc giục. Mà hiện tại mấy ngày này hắn lại có chút quên mất việc này.
Dương Kiền nghe vậy, cặp mày khẽ nhíu lại:
- Triệu sư đệ này, quả thật là quá mức tự tin cuồng ngạo! Vẫn còn chưa có ra tay, lại bảo mình chuyển cáo là hắn đã thành công rồi!
Cái này không phải là muốn ta lừa gạt sư trưởng hay sao?
Không được! Ta nhất định phải nói lại với sư tôn, Triệu sư đệ làm người thật quá mức cuồng ngạo, phải chỉnh sửa một trận mới được.
- Yên tâm đi! Ta sẽ đem nguyên lời của ngươi chuyển đạt lại cho sư tôn!
Dương Kiền khẽ cười nhạt, xoay người rời đi.
Trong lòng hắn nghĩ như vậy, cũng nhất định là sẽ làm như vậy, nhất định phải chỉnh trị vị sư đệ này một trận.
- Dương Kiền này, không ngờ lại không chịu cấp mặt mũi chút nào! Không được! Ta cần phải tiến vào năm hạng đầu trước khi hắn gặp được sư tôn mới được!
Sắc mặt Triệu Phong chợt căng thẳng.
Ầm!
Trong hư không mơ hồ truyền đến một đạo lôi minh nhàn nhạt, tại chỗ cũng chỉ còn lại một đạo tàn ảnh của Triệu Phong.
Đây là thân pháp gì đây chứ?
Mọi người ở đây đều hít mạnh một ngụm khí lạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.