Chúa Tể Chi Vương

Chương 183: Quả trứng thần bí




Giờ phút này, Triệu Phong dừng lại, đối diện với đầu Hắc Thiết Cự Quái khủng bố vô cùng, đối mặt với tồn tại vô địch cấp bậc Chân Linh Cảnh.
Đây là một ý tưởng mà không có bất cứ một đệ tử thí luyện nào dám tưởng tượng tới!
Đối kháng với Hắc Thiết Cự Quái?
Không hề trì hoãn, bất cứ một gã đệ tử thí luyện nào, cũng chỉ có duy nhất một kết quả là bị miễu sát.
Lấy tu vi Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh của Triệu Phong, tự nhiên cũng sẽ không ngoại lệ.
Vẻ mặt của hắn hết sức bình tĩnh, mắt trái mở ra đến tận cùng, trong đồng tử thanh sắc phát ra quang mang lợi hại, phảng phất như có thể xuyên thủng cả tâm linh vậy.
Bằng vào thị giác siêu cấp của mình, Triệu Phong nắm trong tay hết thảy mọi hoàn cảnh nhân tố xung quanh thân thể mình, nguyên khí thiên địa, bụi bặm, ánh sáng, nhịp đập hơi thở…
Từng động tác của Hắc Thiết Cự Quái, thậm chí ngay cả xu hướng động tác tiếp theo, cũng đều hoàn toàn nằm trong tay của Triệu Phong.
Tuy rằng tốc độ của Hắc Thiết Cự Quái không nhanh, nhưng Triệu Phong hiểu được, một khi bị tiếp cận, với cường độ và phạm vi công kích của đối phương, chính mình khó có khả năng ngăn cản một kích.
Sự chênh lệch cấp bậc của Thoát Phàm Cảnh cùng với Chân Linh Cảnh căn bản chính là một trời một vực.
Cho dù là thực lực Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong, đối diện với Chân Linh Cảnh cũng chẳng khác gì một con kiến hơi lớn một chút mà thôi.
Vèo!
Hắc Thiết Cự Quái chấn động hai cánh, quanh thân vờn quanh một tầng thanh lưu màu xanh, mang theo một trận cuồng phong cường đại, dùng khí thế bễ nghễ nghiền áp hết thảy mọi thứ, đánh thẳng về phía Triệu Phong.
Mắt trái của Triệu Phong nhanh chóng tính toán. Hắn tính toán tốc độ của Hắc Thiết Cự Quái và phạm vi công kích của nó.
Trong chớp mắt, Hắc Thiết Cự Quái đã tiếp cận Triệu Phong trong phạm vi mười trượng.
Phạm vi mười trượng, đã tiến vào phạm vi công kích của Hắc Thiết Cự Quái.
Nhất thời, Triệu Phong liền cảm thấy một luồng áp lực khiến hắn hít thở không thông, khí huyết chân lực toàn thân phảng phất như là bị trấn áp vậy.
Đổi lại là một Nhị trọng thiên, Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh bình thường, chỉ e ngay cả chân lực cũng không thể thúc giục nổi nữa.
Ngay tại thời khắc nguy cơ như thế này, Triệu Phong quát lớn một tiếng, lực lượng huyết mạch trong cơ thể sôi trào lên, dung nhập vào tầng phòng ngự bên ngoài thân thể.
Vù vù!
Trong khoảnh khắc, Âm Ảnh Phi Phong sau lưng Triệu Phong rung lên, thân thể trở nên nhẹ như lông hồng, phảng phất như một âm ảnh trong suốt, hướng về phía khoảng không của hàn đàm mà phóng đi.
Ầm ầm!
Cuồng phong mạnh mẽ và quang lưu màu xanh oanh kích thẳng lên vị trí lúc trước của Triệu Phong. Tầng băng vỡ tan, nước bên trong hàn đàm nhất thời văng bắn khắp nơi.
Nước bên trong hàn đàm kia lạnh lẽo vô cùng, một bộ phận rơi xuống trên người Hắc Thiết Cự Quái, nhất thời khiến cho tốc độ của nó hơi chậm lại một chút.
Nhưng mà, Hắc Thiết Cự Quái đã đạt tới Chân Linh Cảnh, quang lưu màu xanh xung quanh thân thể lóe lên, liền hóa giải ảnh hưởng từ bên ngoài.
Mục tiêu của nó chỉ có một, đuổi giết Triệu Phong!
Ùm!
Thân thể của Triệu Phong đột nhiên rơi thẳng vào trong hàn đàm, lặn thẳng xuống dưới.
Hắc Thiết Cự Quái không một chút do dự, thân hình lao thẳng vào trong hàn đàm. Hàn ý đáng sợ trong nháy mắt ập tới, khiến cho bên ngoài hắn ngưng tụ một tầng băng dày.
- Ha ha ha…
Triệu Phong cười lạnh một tiếng, thân thể đang rơi vào trong hàn đàm đột nhiên xuất hiện một tầng huyết dịch xanh nhạt, lực lượng huyết mạch bùng nổ, Âm Ảnh Phi Phong bùng phát ra một cỗ lực lượng thôi động cường đại.
Ào ào!
Chỉ trong chớp mắt, Triệu Phong từ trong hàn đàm đã phóng trở lại không trung.
Tốc độ! Đây chính là ưu thế mà Triệu Phong hơn xa Hắc Thiết Cự Quái.
Trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn toàn lực bùng phát lực lượng huyết mạch, mượn dùng Âm Ảnh Phi Phong, tốc độ của hắn đạt đến cấp bậc Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, mặc dù chỉ là trong một khoảnh khắc ngắn ngủi mà thôi.
Mà trong lúc này, Hắc Thiết Cự Quái sau khi rơi vào trong hàn đàm, vẫn chưa kịp đi lên.
Thứ nhất, tốc độ của nó có hạn. Thứ hai, thân thể của nó quá khổng lồ, cỗ hàn ý khủng bố ở sâu bên trong hàn đàm xâm nhập vào cơ thể hắn càng nhiều hơn.
Mặc dù là như thế, nhưng với thực lực của Hắc Thiết Cự Quái, vẫn có thể dễ dàng thong dong hóa giải.
- Hôn mê vĩnh viễn luôn đi!
Triệu Phong hít sâu một hơi, phiêu phù trong không trung, lấy ra La Hầu Cung, thêm vào lực lượng huyết mạch, trên thân cung phát ra một cỗ ba động thực lực cường đại. Đồ án băng liên lam sắc kia nở rộ ra quang trạch sáng ngời.
Vù! Vù! Vù!
Ba mũi băng tiễn lam sắc dùng phương thức liên tiếp nhau, hóa thành một đạo cầu vồng băng lam sắc, mang theo quang lưu hàn khí đáng sợ, tiến thẳng vào hàn đàm.
Sau khi tiến vào hàn đàm, uy lực của băng tiễn lam sắc nhất thời gia tăng trên diện rộng.
Bởi vì lực lượng hàn năng của lam tiễn và La Hầu Cung chính là đến từ hàn đàm!
Ở trong hàn đàm, uy lực của băng tiễn lam sắc thậm chí tăng vọt lên gấp đôi!
Triệu Phong toàn lực phát động lực lượng huyết mạch, khiến cho lực công kích của băng tiễn gia tăng thêm gấp đôi.
Cộng thêm ba mũi tên mà hắn bắn ra, so với một mũi tên thì càng cường đại hơn nhiều.
Dưới đủ loại nhân tố và ưu thế, băng tiễn do Triệu Phong bắn ra ngoài, uy năng đã gia tăng lên tới một trình độ không thể nào tin nổi.
Ba mũi băng tiễn bắn ra, thành công đột phá tầng phòng ngự của Hắc Thiết Cự Quái. Thanh thứ nhất gãy, thanh thứ hai đâm thẳng vào Hắc Thiết Cự Quái, thanh thứ ba trực tiếp vỡ vụn trên vết thương. Hàn năng đáng sợ liền trong khoảnh khắc đó bao phủ toàn bộ Hắc Thiết Cự Quái.
Lớp băng sương bên ngoài thân thể Hắc Thiết Cự Quái dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được không ngừng ngưng kết lại, lại hiện ra một tầng bông tuyết.
Ở trong hàn đàm, hiệu quả đóng băng của băng tiễn gia tăng lên gấp hai lần, huống chi là ba mũi băng tiễn.
Thân thể của Hắc Thiết Cự Quái nhất thời chìm sâu xuống đáy nước.
Đây chính là lúc bắt đầu cơn ác mộng, cũng quyết định sự hôn mê vĩnh cữu của hắn luôn.
Bởi vì, ở ngay dưới chân của hắn ba trượng, chính là vị trí của tinh thể u lam sắc.
Triệu Phong đã sớm tính toán tốt điểm dừng chân, một phen dẫn dụ Hắc Thiết Cự Quái tiến tới vị trí của tinh thể u lam sắc.
Tinh thể u lam sắc khủng bố như thế nào, Triệu Phong là người lĩnh hội rõ ràng nhất. Một tia ba động nguyên lực của nó, liền khiến cho khí hậu của toàn bộ Thiên Cảnh Đảo khổng lồ biến hóa.
Nó ở Thiên Cảnh Đảo, chính là một cái tồn tại cấm kỵ!
Thân thể của Hắc Thiết Cự Quái càng lớn, lực đóng băng càng cường đại hơn.
Khi nó tiếp cận tinh thể u lam sắc trong phạm vi vài thước, một tia gợn sóng lam sắc nhất thời lan tràn ra.
Rắc rắc rắc!
Hắc Thiết Cự Quái còn đang giãy dụa, thân thể nhất thời cứng ngắc lại, lực lượng cường đại trong cơ thể trong khoảnh khắc liền bị đóng băng lại.
Đồng thời Triệu Phong cũng cảm nhận được một cỗ hàn năng ba động khủng bố cực kỳ quen thuộc.
Chương 183: Quả trứng thần bí (2)
Triệu Phong một phen đem lực lượng huyết mạch cùng với Âm Ảnh Phi Phong thúc giục đến cực hạn, hóa thành một đạo âm ảnh bán trong suốt, lăng không hư độ, hướng về phía địa phương phía xa mà bỏ chạy.
Triệu Phong vừa ly khai khỏi không trung hàn đàm, một luồng khí tức hàn năng chấn động tâm linh nhất thời lan tỏa ra khắp nơi xung quanh.
Trong không khí chỉ thấy một tầng hàn khí u lam sắc, lấy hàn đàm làm trung tâm, trong khoảnh khắc liền lan tỏa ra trăm trượng xung quanh.
Triệu Phong đã phi hành lên đến không trung cao trên trăm thước, vẫn như cũ cảm nhận được hàn năng khủng bố đó, thân thể khẽ rùng mình một cái.
Cũng may là hắn có được lực lượng huyết mạch, cộng thêm đồ án băng liên trên La Hầu Cung, có thể hấp thu đi một bộ phận hàn năng.
Có Âm Ảnh Phi Phong trợ giúp, Triệu Phong có thể phi hành trên không trung thêm một đoạn xa nữa. Một hơi phi hành đến hơn hai dặm, hắn mới hạ xuống mặt đất.
Phi hành một hai dặm, cái này gần như có thể so sánh với Chân Linh Cảnh rồi. Nếu không có Âm Ảnh Phi Phong và lực lượng huyết mạch hỗ trợ, Triệu Phong tuyệt đối không thể làm được điều này.
Sau khi thoát ly khỏi hiểm cảnh, Triệu Phong thở dài ra một hơi, nhìn về phía hàn đàm.
Trong hàn đàm, một mảnh tĩnh mịch.
Triệu Phong có thể đoán được, Hắc Thiết Cự Quái đã bị hàn năng cấm kỵ trong hàn đàm đóng băng lại, vĩnh viễn hôn mê.
Cùng lúc đó, hoàn cảnh khí hậu của toàn bộ Thiên Cảnh Đảo lại chuyển biến xấu thêm một lần nữa.
Khoảnh khắc vừa rồi đã khiến cho nhiệt độ của toàn bộ Thiên Cảnh Đảo giảm xuống mấy chục độ, dùng từ tích thủy thành băng cũng không đủ để hình dung.
Hàn năng như thế, ít nhất phải đạt tới Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh trở lên mới có thể miễn cưỡng chống cự được.
Chỉ có Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh trở lên, mới có thể thích ứng được.
- Tại sao nhiệt độ lại giảm rồi?
Cách đó chừng trăm dặm, Bắc Mặc đang bị Hắc Thiết Cự Quái đuổi giết chợt lộ ra một tia cổ quái.
Cặp mày Bắc Mặc khẽ nhíu lại, loại tình hình và cảm thụ này, trong mười ngày trước hắn đã từng cảm nhận qua một lần.
Hắn có một loại trực giác, cái này không phải là biến hóa của bản thân Thiên Cảnh Đảo, mà là bởi vì một nhân tố nào đó.
Thân là kẻ có tư chất tiếp cận Địa Linh thể cường đại, hắn đối với sự biến hóa chấn động của nguyên khí thiên địa có sự nhạy cảm hơn xa thường nhân.
Các đệ tử thí luyện đang bị đuổi giết khác, bao gồm cả Dương Kiền, cũng đều cảm nhận được hoàn cảnh khí hậu đang chuyển biến xấu hơn một chút.
Lâm Phàm và Liễu Nguyệt Nhi có tu vi tương đối thấp, càng phải cố gắng hết sức mới duy trì nổi.
Nhưng mà đồng thời, nhiệt độ giảm xuống thấp như vậy, tuyệt đại đa số Yêu thú trên Thiên Cảnh Đảo hoặc là bị diệt vong, hoặc là co đầu rút cổ trong sào huyệt tránh rét.
Không ai có thể dự đoán được, tại thời khắc này, có một tồn tại cực kỳ yêu nghiệt, trực tiếp khiến cho Hắc Thiết Cự Quái có thực lực vô địch, lâm vào hôn mê vĩnh viễn.
- Ha ha… Ta trực tiếp một phen bóp chết nguy hiểm, một cửa cuối cùng của thí luyện này, còn làm khó được ta nữa sao?
Triệu Phong thong dong cười nhạt.
Đã không còn Hắc Thiết Cự Quái đuổi giết, toàn thân hắn thả lỏng, lại quay trở về tòa thành lúc trước.
Trung tâm tòa phủ đệ, tàng bảo thất.
Triệu Phong có Âm Ảnh Phi Phong hỗ trợ, quen thuộc địa hình, giống như đi vào chốn không người vậy.
Tàng bảo thất, đứng trước mấy trăm ngăn cất chứa, đối diện phần lớn kỳ trân dị bảo, Triệu Phong muốn lựa chọn mục tiêu thứ hai của mình.
- Lần này, có nên lấy một thanh Thần binh hay không?
Triệu Phong nở nụ cười thích chí.
Thần binh bên trong tàng bảo thất này, số lượng không hề ít, phần lớn đều là Thần binh Linh cấp, cho dù đặt ở Hiểu Nguyệt Tông cũng là trấn sơn chi bảo.
Suy nghĩ một lúc, Triệu Phong vẫn quyết định từ bỏ.
Thần binh Linh cấp, đối với thực lực hắn hiện tại mà nói, vẫn còn có chút xa xôi.
Cho dù có lấy được Thần binh Linh cấp, hơn phân nửa đều phải nộp lên cho tông môn. Lưu lại trong tay, cũng chỉ là củ khoai lang phỏng tay, sẽ dẫn đến họa sát thân mà thôi.
Theo như Triệu Phong biết, rất nhiều cường giả Chân Linh Cảnh, trên tay cũng đều không có được một kiện Thần binh Linh cấp. Hắn chỉ là một đệ tử Thoát Phàm Cảnh, nếu như nắm giữ Thần binh Linh cấp, vậy còn không phải là muốn chết hay sao?
Bởi vậy, Triệu Phong quyết định từ bỏ, tìm kiếm một mục tiêu khác.
- Hửm? Đây là cái gì?
Ánh mắt Triệu Phong dừng lại trước một ngăn cất chứa có diện tích khá lớn.
Trong ngăn tủ có đặt một vài linh kiện kim chúc, phần đầu, cánh tay, áo giáp… toàn bộ đều là kim sắc.
Trong đầu Triệu Phong mô phỏng một chút, nhất thời hình thành nên một tên Kim giáp vệ, đại khái giống Hắc giáp vệ và Ngân giáp vệ trong phủ đệ, nhưng mà chất liệu, bề ngoài càng tinh mỹ hơn một chút.
- Thực lực Kim giáp vệ này như thế nào nhỉ? Nếu như lắp ráp thành công, có thể nào làm việc cho ta không?
Triệu Phong suy tư nói.
Trong đầu hắn kiến thức uyên bác, đối với lai lịch mấy tên giáp vệ này có chút phán đoán.
Ở thời Thượng Cổ có rất nhiều những vật kỳ quái, có một lại đồ vật gọi là khôi lỗi. Đám giáp vệ bên trong phủ đệ này, hẳn chính là các khôi lỗi máy móc.
Khôi lỗi máy móc, thông qua các trận pháp đặc thù và trung tâm năng lượng tạo thành, phối hợp với vật liệu cao cấp, luyện chế ra một loại khôi lỗi để người ta khống chế.
- Một khi đã là khôi lỗi, tất nhiên sẽ không có trí tuệ linh hoạt, chỉ cần có trung tâm năng lượng, sẽ có thể bị người ta khống chế!
Triệu Phong suy nghĩ một hồi, cuối cùng lắc đầu, quyết đoán từ bỏ.
Khôi lỗi máy móc, chung quy cũng chỉ là ngoại vật!
Triệu Phong áp chế sự hấp dẫn mượn dùng ngoại lực xuống. Mặc dù theo như hắn phân tích, thực lực của Kim giáp vệ kia, ít nhất cũng đạt tới Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, thậm chí chưa biết chừng còn có thể đạt tới Chân Linh Cảnh nữa.
Đảo mắt tìm tòi một chút, Triệu Phong lại xác định được một mục tiêu khác.
Đó là một quả trứng kỳ quái, toàn thân màu xám, bề mặt không nhiễm một chút bụi bặm, lớn chừng một nắm tay. Bên ngoài vỏ trứng có một tầng hoa văn kỳ quái bao phủ.
Triệu Phong mở ra mắt trái, thế nhưng cũng không thể nào nhìu thấu được quả trứng kia.
Càng không thể tin nổi chính là, hắn mơ hồ nắm bắt được một tia khí tức sinh mệnh yếu ớt bên trong quả trứng kia.
Còn có khí tức sinh mệnh?
Nếu không phải có mắt trái, Triệu Phong cơ bản là không dám tin điều này.
Lịch sử tồn tại của Phù Loan Điện vô cùng xa xưa, từ khi Hiểu Nguyệt Tông phát hiện ra nó, thì tòa điện này ít nhất đã có lịch sử cả vạn năm rồi.
Ít nhất một vạn năm, mà trong quả trứng này, không ngờ lại còn có khí tức sinh mệnh, quả thật mà cứng cỏi quá mức tưởng tượng a!
- Ừm! Cứ thử xem sao! Dù sao trước mắt ta cũng không có bị đuổi giết, trận pháp trong ngăn cất chứa này tuy rằng không có sơ hở rõ ràng, nhưng với thực lực hiện tại của ta, sáu bảy ngày hẳn là có thể giải quyết…
Triệu Phong lẩm bẩm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.