Chúa Tể Chi Vương

Chương 1106: Hắn Nhất Định Phải Chết




Trong một gian phòng tràn ngập sách vở, Luân Hồi Thánh Vương đang từ trên một cái bàn sách, cầm lấy mấy cây bút lông kim sắc hết sức đặc thù.
- Những cây bút lông này, phẩm giai cao tới Thiên giai Cao cấp, có thể tăng phúc lực lượng ý cảnh, tổ hợp lại còn có thể hình thành một bộ sát trận…
Cặp mắt của Luân Hồi Thánh Vương đánh giá mấy cây bút lông trong tay, sau đó lại đưa mắt chuyển sang các vật phẩm khác trên bàn sách.
Nhưng đúng vào lúc này, hai tròng mắt Luân Hồi Thánh Vương bỗng nhiên lóe sáng một cái.
Hai tròng mắt bình thường không có gì lạ của hắn nhất thời biến thành một mảnh hôn ám, trên đó hiện lên một vòng tế văn hắc ti nhỏ bé.
- Khí tức Thần Mâu, một lần nữa thức tỉnh thêm một phần…
Sắc mặt Luân Hồi Thánh Vương lộ ra một tia kinh ngạc.
- Lại trưởng thành thêm một chút a! Như vậy mới có giá trị trở thành Luân Hồi Bất Diệt Thể!
Luân Hồi Thánh Vương lập tức mỉm cười. o0o
Trong một gian miếu thờ cổ xưa…
Một gã nam tử toàn thân bao trùm long lân hắc sắc, khoanh chân ngồi trên một cái tế đàn hắc diễm đằng đằng.
- Khí tức Thần Mâu, lại tăng cường thêm một chút!
Trong cơ thể Diệt Thế Hắc Giao Long truyền ra thanh âm của Bạch Lâm.
- Đợi ta khôi phục lại thực lực, giết chết hắn dễ như trở bàn tay!
Diệt Thế Hắc Giao Long hừ lạnh, nói.
- Dùng thực lực của ngươi hiện tại, giết chết hắn đúng là không quá khó khăn!
Bạch Lâm tiếp tục nói.
Sự trưởng thành của Triệu Phong, Bạch Lâm vẫn luôn để ở trong mắt.
Độ khó của việc đánh chết Triệu Phong, Bạch Lâm phi thường rõ ràng. Nếu không, Bạch Lâm đã sớm diệt sát Triệu Phong trong vô hình rồi, cũng sẽ không tìm đến hợp tác cùng Diệt Thế Hắc Giao Long.
Lúc này, nàng không thể bỏ qua bất luận một tia cơ hội nào, bằng không, nàng sẽ không có bất kỳ cơ hội nào nữa.
- Mau nhanh rời khỏi địa phương truyền thừa này, sớm đi giết Triệu Phong!
Thanh âm kiên định của Bạch Lâm một lần nữa truyền đến.
- Được!
Diệt Thế Hắc Giao Long có chút không nhịn được, lập tức đáp ứng.
Tuy rằng địa phương truyền thừa này thập phần trân quý khó có được, nhưng mà đánh chết Triệu Phong, hủy diệt không gian bản nguyên của Thần Mâu, đối với Diệt Thế Hắc Giao Long mà nói, cũng là một cỗ mê hoặc khó có thể bỏ qua. o0o
Trong một phiến không gian kim chúc hư vô…
- Thần khí nhận chủ, thành công!
Bục kim loại kia sau khi truyền ra đạo thanh âm này, liền triệt để chui xuống mặt đất, biến mất.
Ô...ô...ô...n...g!
Toàn thân khối sắt màu đen hình tam giác kia lấp lánh vô số phù văn thanh sắc thần bí, chủ động bay đến trước người Triệu Phong.
- Cái gì?
Hai tròng mắt Bán Thần Cự Mãnh trợn to, vẻ mặt kinh hãi.
Rõ ràng còn chưa có phân ra thắng bại, làm sao Thần khí lại nhận chủ rồi?
Hơn nữa trong truyền thuyết, Thần khí nhận chủ thập phần khó khăn, Triệu Phong từ đầu đến cuối đều chưa từng tiếp xúc qua Thần khí, Thần khí nhận chủ như thế nào có thể hoàn thành?
Ngay cả Triệu Phong cũng kinh nghi bất định, cảm giác có chút không hiểu ra sao. Bỗng nhiên, trong đầu của hắn chợt hiện lên một đạo tin tức:
- Thần khí Cổ Thần Ấn!
Leng keng!
Trước người Triệu Phong, bốn phía khối sắt tam giác màu đen kia chợt mọc ra những phiến sắt màu đen hình dạng khác nhau, trong nháy mắt hóa thành một mặt thuẫn bài kim chúc hắc sắc, trên đó trải rộng vô số tế văn thanh sắc phức tạp.
Ầm! Phanh!
Thiên Sát Trảm của Bán Thần Cự Mãnh đã bị mặt thuẫn bài hắc sắc này trực tiếp đỡ lấy.
Đồng thời, trên thuẫn bài hắc sắc còn xuất hiện một cỗ lực phản chấn kỳ diệu.
Ầm!
Uy năng Thiên Sát Trảm của Bán Thần Cự Mãnh nhất thời bị bắn ngược trở lại, một cỗ năng lượng ám hồng sắc kinh khủng, đánh thẳng về phía Bán Thần Cự Mãnh!
- Phốc!
Bán Thần Cự Mãnh vẫn còn trong khiếp sợ chưa thể khôi phục lại, thân thể đã phải thừa nhận thêm một bộ phận thương tổn, phun ra một ngụm lớn máu tươi.
Leng keng!
Thuẫn bài hắc sắc kia, lại vặn vẹo biến hình một trận, hóa thành một khối sắt tam giác màu đen như cũ, cuối cùng rơi vào trong tay Triệu Phong.
- Thần khí chủ động bảo vệ ta?
Thần sắc Triệu Phong dại ra, vẫn không nhúc nhích, đứng lặng tại chỗ. Tả Mâu của hắn co rút lại bất định, cỗ khí tức Bản Nguyên Thái Cổ cường đại kia chậm rãi tán đi.
- Thần khí không ngờ lại chủ động nhận chủ, còn tự hành kích phát lực lượng bảo hộ ta?
Đến lúc nàyTriệu Phong vẫn còn không thể tin nổi, lại có loại sự tình như thế này.
Phải biết rằng, Thần khí tại trong mắt cường giả toàn bộ Đại Lục Vực, đều là Thần binh Cấm kỵ trong truyền thuyết.
Cẩn thận ngẫm lại, Triệu Phong như thế nào có cảm giác, Thần khí này chính là chủ động tìm tới để lấy lòng chính mình?
Ô...ô...ô...n...g!
Đột nhiên, cảnh tượng chung quanh bắt đầu mơ hồ vặn vẹo.
Sau một khắc, Triệu Phong cùng Bán Thần Cự Mãnh trực tiếp xuất hiện tại một chỗ nào đó bên trong Thần Thi.
- Đây là có chuyện gì? Ta như thế nào lại đi tới nơi này?
Thần sắc Bán Thần Cự Mãnh đại chấn.
Hắn cho rằng, cho dù Thần khí đã bị Triệu Phong thu đi, hắn cũng còn có cơ hội ở bên trong tìm kiếm những bảo tàng, kỳ ngộ khác thuộc về hắn. Hiện tại, hắn không ngờ lại bị cưỡng ép ly khai phần đầu Thần Thi, chuyển tới một nơi nào đó trong Thần Thi.
- Quả nhiên, kỳ ngộ kết thúc, sẽ quay trở lại trong Thần Thi!
Triệu Phong đối với điểm này sớm đã có lý giải.
Sau đó, ánh mắt Triệu Phong gắt gao nhìn chằm chằm Bán Thần Cự Mãnh, một cỗ sát ý lạnh như băng tràn ngập ra.
- Không tốt!
Bán Thần Cự Mãnh cảm thụ được cỗ sát ý này, toàn thân lạnh run một trận.
Vốn dĩ, cho dù bản thân hắn bị trọng thương, muốn đánh chết Triệu Phong cũng là chuyện hết sức dễ dàng. Nhưng mà hiện tại, Triệu Phong đã đạt được kiện Thần khí thần bí kia, hơn nữa hắn còn biết, trên người Triệu Phong còn có Lục Thần Tiễn!
Hai loại thủ đoạn khủng bố này, khiến cho Bán Thần Cự Mãnh không còn chút chiến ý nào.
- Chạy!
Bán Thần Cự Mãnh không chút nghĩ ngợi, co chân bỏ chạy.
- Phong Lôi Đồng Hỏa!
Tại thời điểm Bán Thần Cự Mãnh chuẩn bị rời đi, Triệu Phong liền thi triển một cái linh hồn đồng thuật.
Ầm! Phốc!
Chỉ thấy một đoàn tử kim lôi hỏa ở trên đầu Bán Thần Cự Mãnh bùng nổ ra, một cỗ tử kim sắc lôi viêm, không ngừng thiêu đốt lan tràn.
- A!
Bán Thần Cự Mãnh kêu một tiếng đau đớn.
Đổi lại là thời kỳ toàn thịnh, loại linh hồn đồng thuật trình độ này đối với hắn mà nói, căn bản chẳng khác nào gãi ngứa cho hắn cả. Nhưng mà vừa rồi, ý chí linh hồn của Bán Thần Cự Mãnh đã bị khí tức khủng bố trong Thần Mâu Triệu Phong phản phệ. Cộng thêm Lôi Kiếp Đồng Diễm, Thần Mâu Phân Giải của Triệu Phong trước đó, khiến cho lúc này, ý chí linh hồn của Bán Thần Cự Mãnh có thể nói là suy yếu trước giờ chưa từng có.
- Thần khí!
Triệu Phong nếm thử câu thông khối sắt tam giác trong tay mình, lại phát hiện những tế văn thanh sắc trên đó ảm đạm không chút ánh sáng, hoàn toàn không có phản ứng gì.
- Quên mất! Bản thân cần phải có Thần lực mới có thể sử dụng Thần khí được!
Triệu Phong vỗ vỗ đầu.
Bất quá bản thân Triệu Phong căn bản không có Thần lực, Thần lực từ ngoại giới điều động tới cũng không cách nào thôi động Thần khí.
- Bất quá, tuyệt không thể để cho Bán Thần Cự Mãnh trốn thoát!
Thần sắc Triệu Phong ngưng đọng, sát ý đã định.
Đầu tiên, ngày đó Bán Thần Cự Mãnh một đường truy sát đám người Triệu Phong, đẩy bọn người Triệu Phong vào tuyệt cảnh, thậm chí thiếu chút nữa đã giết chết Triệu Vũ Phi.
Thứ hai, chuyện tình chính mình thu được Thần khí, tuyệt không thể để cho Bán Thần Cự Mãnh tiết lộ ra ngoài.
Hiện tại thực lực Triệu Phong còn chưa đủ để bảo trụ kiện Thần khí đặc thù này, bởi vậy, Bán Thần Cự Mãnh nhất định phải chết!
- Tỏa Thiên Cung!
Trong tay Triệu Phong xuất hiện một thanh cổ cung ám ngân sắc. Băng hưu một tiếng, đã bắn ra một cây quang tiễn tử kim sắc.
Sau một khắc, cây quang tiễn tử kim sắc do lực lượng linh hồn này tạo thành đã xuyên qua trong ngực Bán Thần Cự Mãnh.
Lực lượng Lôi kiếp của Triệu Phong đã tiêu hao hết, bởi vậy chỉ có thể dựa vào lực lượng linh hồn, tiến hành công kích linh hồn hư nhược của Bán Thần Cự Mãnh.
- Chạy!
Bán Thần Cự Mãnh vận chuyển lực lượng, trực tiếp phi độn đào tẩu.
- Trốn chỗ nào?
Triệu Phong lập tức thi triển Lôi Dực Phi Độn Thuật, nhanh chóng đuổi theo.
Bản thân Bán Thần Cự Mãnh đã bị trọng thương, nhưng mà phương diện tốc độ vẫn như cũ nhanh hơn một bậc so với Triệu Phong.
Bất quá Triệu Phong đuổi theo không buông, đồng thời không ngừng dùng Tỏa Thiên Cung thả ra linh hồn quang tiễn. Trong công kích những quang tiễn này còn ẩn chứa lý giải của Triệu Phong đối với huyễn đạo, có tác dụng trở ngại nhất định đối với Bán Thần Cự Mãnh. o0o
Một chỗ nào đó trong Thần Thi…
Ô...ô...ô...n...g!
Một tầng u ảnh bạch kim sắc bỗng nhiên tràn ngập hư không, sau đó bên trong nhảy ra một đạo nhân ảnh.
- Thất bại!
Ma Uyên Thánh Chủ thở dài chán nản.
Hắn ngay cả Quang lộ cũng không thể thông qua, cuối cùng tại nguy cơ trước mắt, hắn đành ly khai Quang lộ, bị truyền tống đi ra.
Ầm! Hô!
Đúng lúc này, một cỗ uy áp kinh khủng kinh thiên động địa từ cách hắn không xa nhanh chóng xẹt qua.
- Bán Thần Cự Mãnh!
Thần sắc Ma Uyên Thánh Chủ đại chấn, lập tức ẩn nấp khí tức, hy vọng chính mình không nên bị vị Bán Thần Dị tộc này phát hiện.
Đúng lúc này, phía sau lại bay vụt đến một đạo xích lôi quang hồ, theo sát Bán Thần Cự Mãnh.
- Trốn chỗ nào?
Triệu Phong hét lớn một tiếng, kéo động Tỏa Thiên Cung.
Vụt...
Linh hồn Bán Thần Cự Mãnh một lần nữa bị một cây linh hồn quang tiễn xỏ xuyên qua.
- Cái này… Làm sao có thể?
Ma Uyên Thánh Chủ đứng ngây người tại chỗ, đờ người như tượng.
Triệu Phong không ngờ lại đang đuổi giết Bán Thần Cự Mãnh! Hơn nữa hiện tại bản thân Bán Thần Cự Mãnh đã bị trọng thương, căn bản không dám phản kháng, chỉ là một đường phóng chạy.
Cũng giống như Ma Uyên Thánh Chủ, dọc đường cũng có rất nhiều Thánh Chủ nhân loại, Dị tộc bị cỗ khí tức kinh thiên khổng lồ kia kinh động, phát hiện một màn kinh người này.
Bất quá, những Thánh Chủ Dị tộc bình thường kia nhìn thấy ngay cả Bán Thần Cự Mãnh cũng bị gã thanh niên tóc vàng kia truy sát, bọn chúng tự nhiên là lẫn trốn thật xa.
- Triệu Phong, không nên khinh người quá đáng!
Bán Thần Cự Mãnh cảm thấy vô cùng sỉ nhục, phẫn nộ quát một tiếng. Hắn đường đường là một Bán Thần Dị tộc, hiện tại lại bị một gã Thánh Chủ nhân loại truy sát!
Ánh mắt Triệu Phong hơi trầm xuống, không nói gì.
Nếu đổi lại bình thường, cho dù đối phương là một gã Bán Thần đã trọng thương, Triệu Phong cũng sẽ không đuổi theo không buông như vậy. Nhưng mà lúc này, Triệu Phong tuyệt không thể bỏ qua Bán Thần Cự Mãnh! Hắn không thể để cho Bán Thần Cự Mãnh đem bí mật trong tay mình có Thần khí tiết lộ ra ngoài.
- Không tốt! Thánh Vương Dị tộc!
Tả Mâu Triệu Phong phát hiện ở cực xa phía trước, có một gã Thánh Vương Dị tộc!
Nếu như Bán Thần Cự Mãnh liên thủ cùng gã Thánh Vương Dị tộc này, tuyệt đối có thể chống lại Triệu Phong, thuận lợi chạy trốn.
- Đã như vậy, vẫn phải dùng đến ngươi rồi!
Sắc mặt Triệu Phong trầm xuống, trong tay xuất hiện một mũi tên xích kim sắc.
Vốn dĩ, tại thời điểm tranh đoạt Thần khí, Triệu Phong đã dự định sử dụng Lục Thần Tiễn, nhưng mà Triệu Phong lại sợ cuối cùng không đạt được Thần khí, như vậy quá thua thiệt rồi.
Vừa rồi thời điểm truy sát, Triệu Phong cũng từng nghĩ tới sử dụng Lục Thần Tiễn, nhưng mà vẫn như cũ có chút không nỡ.
Nhưng mà lúc này, Triệu Phong rốt cuộc cũng phải sử dụng Lục Thần Tiễn! Tuyệt không thể để cho Bán Thần Cự Mãnh đào tẩu!
Vụt...
Ánh mắt Triệu Phong băng lãnh, không chút do dự đem Lục Thần Tiễn đặt lên trên Tỏa Thiên Cung.
Ô...ô...ô...n...g!
Nháy mắt khi Thánh lực quán nhập vào, Lục Thần Tiễn phảng phất như thức tỉnh lại, toát ra Thần huy kim duệ thông thiên triệt địa. Một cỗ vĩ lực khôn cùng Thần quỷ kinh hãi chợt hàng lâm thiên địa, dung nhập vào trong Thần tiễn xích kim sắc.
- Loại cảm giác này…
Bán Thần Cự Mãnh đang phóng chạy, nhìn thấy Thánh Vương Dị tộc xuất hiện, cho rằng có thể thuận lợi chạy trốn. Nhưng đột nhiên thân thể cùng linh hồn hắn chợt cảm giác một cỗ khí tức bén nhọn đau đớn truyền tới.
- Lục Thần Tiễn!
Thần thức Bán Thần Cự Mãnh đảo qua, sắc mặt nhất thời trắng bệch.
Phốc…
Thần quang kim duệ vô cùng vô tận, cắt ngang trời cao, xé rách tất cả, trong nháy mắt liền đi tới trước mặt Bán Thần Cự Mãnh, đem thân thể hắn trực tiếp thôn phệ sạch sẽ.
Đồng thời, cỗ năng lượng phong bạo khủng bố này tiếp tục đẩy mạnh về phía trước, đem một gã Thánh Vương Dị tộc khác, cũng trực tiếp bao phủ thôn phệ luôn.
Bên kia, tại chỗ xa xôi vô cùng sau lưng Triệu Phong, vài gã Thánh Chủ nhân loại đuổi theo muốn xem kịch vui, triệt để trợn tròn mắt.
- Triệu Phong đánh chết Bán Thần Dị tộc!
- Triệu Phong đã có được thực lực kinh khủng như thế rồi sao?
- …
Tại một góc, Ma Uyên Thánh Chủ vẫn chưa tỉnh hồn, thần sắc dại ra, nói:
- Đây là Lục Thần Tiễn chân chính!
Ma Uyên Thánh Chủ không nghĩ tới Triệu Phong thật sự có Lục Thần Tiễn! Lúc này hắn đang hồi tưởng lại hành vi lúc trước của mình, cảm giác mình quả thật là rất nhiều lần muốn chết.
Ô...ô...ô...n...g!
Trung tâm phong bạo nơi Lục Thần Tiễn bạo tạc chậm rãi yếu bớt, thân hình Triệu Phong ngạo nghễ phiêu lập nơi đó, bao quát mảnh vụn thân thể Bán Thần Cự Mãnh phía dưới.
- Bán Thần Cự Mãnh đã chết!
Triệu Phong thản nhiên nói.
- Không gian Trữ vật!
Triệu Phong phát hiện một cái Không gian Trữ vật không gian bất ổn, sắp sửa tạc liệt. Hắn không nói hai lời, đem toàn bộ tích trữ của Bán Thần Cự Mãnh để vào Mê Không Giới.
Lúc này, uy năng khí tức của Lục Thần Tiễn mới từ từ biến mất.
- Ồ? Nơi đó là…
Triệu Phong bỗng nhiên cảm giác được một cỗ khí tức huyết mạch Thái Cổ kinh người, hai tròng mắt chợt ngưng đọng, nhìn về một phía gần đó.
Chỉ thấy, nơi đó có một bức tường tinh thể tương đối ngưng thực, nhưng hiện tại đã bị Lục Thần Tiễn của Triệu Phong phá hư, lộ ra một tầng tinh thể huyết hồng sắc bên trong.
Mà bên trong tinh thể huyết hồng sắc kia, có một giọt huyết dịch lưu ly tử kim sắc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.