Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 729: Luận bàn (thượng)




Tẩy luyện thân thể?
Vẻ mặt của Yilia dần trở nên vi diệu.
Giây tiếp theo, cô nhíu mày lại, dùng tay ôm lấy bụng.
Không sai, chính là cảm giác này.
“Thất lễ.”
Cô lạnh lùng bỏ lại một câu, rồi lập tức biến mất không thấy.
Cố Thanh Sơn ngây ngốc tại chỗ.
Vết thương trên người đối phương rất nghiêm trọng, e là lúc xử lí vấn đề đó, có lẽ sẽ đau khổ giống y hệt Lão Tiều.
Cố Thanh Sơn hít một ngụm khí lạnh, không dám nghĩ tiếp.
Sau này cô ấy sẽ đến đánh mình ư?
Thôi bỏ đi, sau này làm việc gì cũng phải suy nghĩ cẩn thận một chút.
Cho dù là ý tốt, cũng phải chú ý phương pháp.
Vậy bây giờ mình nên làm sao đây?
Cố Thanh Sơn nhìn bốn phía.
Thần chủng đó đã sớm lên tường thành, hóa thân thành quái vật như ngọn núi nhỏ, đang tu sửa tường thành.
Xung quanh không một bóng người nào.
Vậy mình vẫn nên đợi cô ấy đi, ừm, đợi cô ấy.
Cố Thanh Sơn thấp thỏm trong lòng.
Yilia là tướng quân Chim Kinh Cức thành danh nhiều năm thực lực siêu quần. Chẳng qua Thương quỷ vây khốn thành Hải Triều quá nhiều, đại quân yêu quỷ có tới mấy trăm vạn nên lúc này cô mới bị thương trong quá trình tử thủ thành trì.
Nếu cô thật sự so đo, muốn đánh mình...
Chỉ có thể dùng thần kỹ chạy trốn thôi.
Cố Thanh Sơn quyết định xong liền đứng yên tại chỗ chờ đợi.
Một lát sau, Yilia lại một lần nữa xuất hiện.
“Đan dược của anh là đồ tốt, thương thế của tôi đã khá hơn nhiều.” Cô tán dương.
Cố Thanh Sơn gật đầu, biểu thị tán đồng.
Đúng vậy, ở thế giới Tu Hành, thực ra thực lực của cá thể đơn độc cũng không được coi là mạnh.
Đặc biệt là sau khi được nhìn thấy những cao thủ đa dạng tồn tại trong chín trăm triệu tầng thế giới, Cố Thanh Sơn đã có trải nghiệm sâu sắc.
Nhưng sở dĩ văn minh Tu Hành có thể chèo chống được mười năm dưới sự công kích điên cuồng của yêu ma là dựa vào lục nghệ.
Quẻ thuật, trận pháp, đan dược, luyện khí, phù lục, linh thực.
Sức mạnh văn minh hội tụ ở đây, chúng được nhân loại sáng tạo ra, trở thành chỗ nương tựa tiến lên của nhân loại.
“Giờ chúng ta có thể xuất phát đi xem thử đám yêu quỷ đang làm gì chứ?” Yilia nói.
“Được, tôi cũng đang có ý này.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn không lập tức lên đường mà gọi ra một trường kiếm.
Lục Giới Thần Sơn kiếm.
Trường kiếm sáng lên xoay quanh không trung một vòng rồi hóa thành Sơn Nữ.
“Công tử, tìm ta có việc gì?” Sơn Nữ hỏi.
“Lỡ như Thương quỷ đột kích, những người khác không thể nào ngăn cản được. Cô ở lại đây trông coi tiện thể chăm sóc Laura.”
“Được rồi.”
“Nếu có chuyện gì xảy ra, cô nhất định phải lập tức dùng thần niệm báo cho ta biết, ta sẽ cho cô dùng tất cả kỹ năng của ta.”
“Rõ rồi, ta sẽ chú ý.” Sơn Nữ đồng ý nói.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới hơi yên tâm.
Phi kiếm và kiếm chủ có cảm ứng và liên hệ thần niệm, cho dù có chuyện gì xảy ra, Sơn Nữ cũng có thể tạm thời gánh cho mình.
Trên người Cố Thanh Sơn còn có thần kỹ “Súc Địa Thành Thốn” muốn từ nơi khác trở về gấp cũng sẽ rất nhanh.
Yilia thấy hắn cẩn thận như vậy âm thầm gật đầu.
“Được rồi, chúng ta đi thôi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được.” Yilia nói.
Hai người một trước một sau bay qua tường thành, lao về hướng mà yêu quái rút đi.
Cố Thanh Sơn ngẫm nghĩ, không lấy phi thuyền ra.
Bởi vì điều tra tình hình, bất cứ lúc nào cũng phải chú ý ẩn nấp nên Yilia cũng không triệu hoán bất kỳ tọa kỵ gì.
Hai người nương theo bóng đêm, dán sát mặt đất bình nguyên bay thật nhanh.
Mãi cho đến biên giới khu vực bình nguyên, bọn họ mới giảm bớt tốc độ.
Yêu quỷ tập kết ở đây, sau đó lại bị Cố Thanh Sơn đuổi đi.
Trên mặt đất khắp nơi đều là những vết tích lộn xộn hình thái khác nhau.
“Anh đoán bước kế tiếp bọn chúng sẽ làm gì?” Yilia hỏi.
“Không rõ, tôi tiếp xúc với yêu quỷ quá ít, không hiểu rõ bọn chúng.”
Cố Thanh Sơn nói thật.
Thương quỷ là Ma Thần hỗn độn đặc biệt, có thể xuyên thấu tất cả năng lực.
Sau khi nó tiến vào thế giới này, bản thân nó có thể tản ra làm trăm ngàn yêu quỷ Hoàng Tuyền, lại có thể dùng thuật triệu hoán gọi yêu quỷ từ ngoại giới tới.
Dạng quái vật đặc biệt này, dạng thủ đoạn đặc biệt này là lần đầu Cố Thanh Sơn gặp.
Yilia thở dài, nói: “Tôi cũng lần đầu nhìn thấy nhiều quỷ thần lục đạo như vậy. Xem ra chúng ta chỉ có tìm bọn chúng, mới có thể thăm dò được hành động tiếp theo của chúng.”
Cô lấy từ sau lưng ra hai chủy thủ dài tản ra sương mù rét lạnh.
Cố Thanh Sơn cũng chụp một cái giữa hư không, cầm Triều Âm kiếm trong tay.
Yilia nhìn chăm chú Triều Âm kiếm.
“Laura nói anh có ba thanh trường kiếm cấp truyền thuyết, cô ấy rất thèm muốn những thứ này.”
Theo cách phân loại đồ vật của khu Kỳ Dị, bình thường chia làm bốn cấp độ: kỳ dị, sử thi, truyền thuyết, thần khí.
Đồ vật phẩm cấp kỳ dị trong mắt Chim Kinh Cức được coi là không tệ, nhưng ở trong thế giới khác đã là vật phẩm có ma lực hàng đầu.
Vật phẩm cấp bậc sử thi đặt ở thế giới nào cũng là bảo vật khiến tất cả mọi người nhào đến.
Còn Địa Kiếm, Triều Âm kiếm, Lục Giới Thần Sơn kiếm, đều được Laura phán là cấp truyền thuyết.
Cho nên mỗi lần Cố Thanh Sơn lấy kiếm ra dùng, Laura luôn nhìn kiếm hắn chằm chằm rồi chảy nước miếng.
“A, đúng vậy, em ấy còn định đem đồ đổi, nhưng ba thanh kiếm là thứ kiếm cơm của tôi, không thể đổi với em ấy.” Cố Thanh Sơn cười nói.
“Vậy anh cũng nên cẩn thận, những binh khí như kiếm rất dễ bị kẻ trộm ngấp nghé.” Yilia nhắc nhở nói.
“Tôi hiểu.”
Yilia chuyển chủ đề: “Tiếp theo chúng ta phải xâm nhập sâu vào trại địch nhưng cả tôi và anh đều không rõ thực lực của đối phương, không tiện phối hợp.”
“Ý của cô là?”
“Chi bằng chúng ta luận bàn một chút, cũng để hiểu rõ nhau hơn.” Yilia nói.
Cố Thanh Sơn kinh ngạc nhìn về phía đối phương, tâm niệm xoay chuyển.
Yilia là tướng quân chiến đấu ở vương quốc Kinh Cức, cùng với Trieste được xưng là hai người mạnh nhất vương quốc Kinh Cức.
Thực lực của cô trong các thế giới đều được coi là rất khá.
Giờ, cô ấy lại muốn luận bàn với mình.
Cái này...
Xem ra là do tác dụng của viên đan dược kia...
“Sao tôi đánh lại cô chứ?” Cố Thanh Sơn cười khổ một tiếng, tiếp tục nói: “Rõ ràng là đến điều tra tình hình địch mà, chuyện luận bàn để sau hẵng tính đi.”
“Chỉ luận bàn một chút thôi, yên tâm, chúng ta chỉ giao thủ mười chiêu, sau mười chiêu tôi sẽ lập tức dừng tay.”
Yilia nhìn qua Cố Thanh Sơn, lại nói: “Yên tâm, tôi sẽ áp chế thực lực của mình lại, để mức chênh lệch giữa chúng ta không lớn lắm.”
Nói xong, cô dần thu lại khí thế trên người, cuối cùng thì sóng sức mạnh trên người chỉ còn ở mức không kém Cố Thanh Sơn bao nhiêu.
Cố Thanh Sơn thở dài.
Xem ra không đánh cũng không được.
Hắn ngẫm nghĩ, nói: “Nếu cô áp chế thực lực tương đương cảnh giới của tôi có thể sẽ có chút vấn đề.”
“Vấn đề gì? Chẳng lẽ anh cần tôi áp chế thực lực thấp hơn?” Yilia nhìn chằm chằm hắn nói.
“Không cần như vậy, tôi chỉ cảm thấy đại khái là cô hơi thiệt thòi thôi.” Cố Thanh Sơn nói.
Yilia nhìn hắn, dần dần nở nụ cười.
“Anh có thể tiếp được mười chiêu của tôi hẵng nói như vậy.”
Vừa dứt lời, cô quơ hai thanh chủy thủ vọt lên.
Chủy thủ linh xảo quỷ quyệt, xuất quỷ nhập thần, giữa mỗi cái múa máy dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đâm lủng người Cố Thanh Sơn.
Kỳ diệu là khi Yilia huy động chủy thủ, cả người giống như tiến vào một loại vận luật kỳ diệu nào đó.
Phương hướng di chuyển của cô khó phân rõ, tốc độ cũng khó phân rõ.
Cố Thanh Sơn khen một tiếng, chỉ cảm thấy mở rộng tầm mắt.
Lấy chiêu thức che giấu động tác cơ thể, lấy động tác cơ thể phát động chiêu thức, như thế rất phù hợp với đặc tính công kích của chủy thủ, đồng thời rất hợp với lối quỷ quyệt của thích khách.
Mặc dù Yilia đã hạn chế thực lực của bản thân rồi.
Nhưng kỹ xảo chiến đấu và kinh nghiệm của cô thì không hề giảm đi chút nào.
Cố Thanh Sơn lui ra sau mấy bước, quan sát thật kỹ.
Yilia không hề có kỹ xảo và thuật pháp gì đặc biệt, chỉ dùng chủy thủ công kích.
... Cũng không có chút sát ý.
Xem ra cô vẫn có chừng mực.
Cố Thanh Sơn cũng không tiện dùng kiếm quyết đặc biệt hay bất kỳ loại bí kiếm nào.
Yilia thấy hắn không ngừng lui, không kìm được dừng bước, bất mãn nói: “Anh chỉ biết lui thôi sao? Tôi đã áp chế thực lực, ngay cả luận bàn anh cũng không dám sao?”
Cố Thanh Sơn cười cười, cầm kiếm lao lên.
Chỉ một thoáng, trường kiếm và chủy thủ đụng vào nhau, song phương không ai nhường ai tán ra tàn ảnh không cách nào phân rõ.
Keng keng keng keng keng keng keng keng keng keng!
Trong nháy mắt, mười chiêu đã qua.
Trường kiếm đè song chủy, dùng sức chấn mạnh.
Cả người dẫn chủy thủ của Yilia bị đẩy ra, liên tục lui bảy tám bước mới có thể đứng vững.
Cô kinh ngạc nhìn về phía Cố Thanh Sơn: “Xem ra cũng thật sự có chút bản lĩnh.”
Hắn phát hiện sơ hở của mình vào chiêu thứ mấy?
Chẳng lẽ là đúng vào chiêu thứ mười?
Không được, phải xác nhận lại một chút.
Yilia tâm ý đã quyết, khí thế trên người đột nhiên dâng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.