Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1128: Trận Chiến Ngày Tận Thế (3)




Từ kỹ thuật quang não mà xem, muốn áp chế triệt để hệ thống chế tạo máy móc ở thế giới này quả thực không cần tốn quá nhiều sức.
Cố Thanh Sơn dễ dàng áp chế được hệ thống chính của phân xưởng chế tạo máy móc.
Hắn bắt đầu xây dựng lại toàn bộ mô hình máy móc, quy trình sản xuất, phương pháp cơ cấu hệ thống, hệ thống quyết sách.
Hao tốn thời gian một ngày một đêm, thẳng cho đến khi đồng tiền vàng nhảy ra gào thét khóc lóc sướt mướt thì Cố Thanh Sơn mới hoàn tất hết thảy các thiết kế.
[Cố Thanh Sơn các hạ, xin hỏi ngài sẽ sử dụng thuật toán nào làm trụ cột để chế tạo chiến giáp tự động?] Hệ thống Trí Năng của Nhân Quang Não phát ra câu hỏi.
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ hoài niệm.
Thật sự lâu rồi chưa trở về thế giới Nguyên Bản.
Hắn nhớ lại Nữ Thần Công Chính.
Trước đây chính mình dùng phương pháp cấu tạo sinh mệnh để giúp Nữ Thần Công Chính được giải phóng khỏi lồng giam. Fđ
Mà bây giờ mình phải tiến trước một bước.
Cố Thanh Sơn lấy lại bình tĩnh, nói rằng; “Lấy phương pháp cấu tạo sinh mệnh làm trụ cột, lấy tất cả các thiết kế của ta làm cơ sở, bắt đầu chế tạo bộ chiến giáp tự động đầu tiên.”
[Chuẩn bị sắp xếp, xin các hạ đặt tên cho bộ máy.]
“Nó được gọi là Người Tạo Ra Thế Giới, nó là khởi đầu của hết thảy.”
[Thu được, Người Chế Tạo Thế Giới tiến nhập giai đoạn chế tạo.]
Trong phân xưởng chế tạo máy móc to lớn, các loại cánh tay máy móc bắt đầu bận rộn làm việc.
...
Mười mấy giờ sau.
Một bộ áo giáp tự động xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn.
Bộ chiến giáp tự động này nhìn qua có chút kỳ quái, bởi vì nó chỉ cao hai thước, không cao hơn bao nhiêu so với Cố Thanh Sơn.
Nhìn qua nó giống như là một con người chứ không phải máy móc.
Cố Thanh Sơn tự tay đưa lõi năng lượng mini vào bộ máy để đặt tên là “Người Tạo Ra Thế Giới”.
Khởi động.
Đôi mắt điện tử của Người Sáng Tạo Thế Giới sáng lên.
Vô số ánh sáng xanh trong mắt nó lóe ra không ngớt.
Đây là nó đang học hỏi kiến thức.
Một phút đồng hồ sau.
Ánh sáng xanh trong mắt Người Tạo Ra Thế Giới ổn định lại.
Nó nhìn phía Cố Thanh Sơn, quỳ một chân trên đất.
“Phụ thần, cảm tạ người sáng tạo ra ta.” Người Tạo Ra Thế Giới nói.
“Đối với công việc kế tiếp, ngươi hiểu cả chưa?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đã hiểu, bước đầu tiên là chế tạo máy bay vận chuyển loại hình nguyên thủy để thu thập tài nguyên và nguốn sinh lực; bước thứ hai là thu thập các chất ô nhiễm và lợi dụng phương phương thức vận chuyển là tên lửa nguyên thủy để đưa chúng ra khỏi thế giới; bước thứ ba là khôi phục hệ thống cung ứng sinh lực của thế giới; bước thứ tư là chế tạo áo giáp tự động chân chính, phát triển vũ khí, xây dựng thành phố máy móc; bước thứ năm là cải thiện công nghệ, thực hiện hóa phạm vi giao thông trên toàn thế giới, sắt thép hóa mặt ngoài thế giới; thứ sáu là tự giác học tập và nghiên cứu, làm cho thế giới người máy càng ngày càng cường thịnh.”
Cố Thanh Sơn búng tay một cái: “Đi làm.”
“Rõ.”
Người Tạo Ra Thế Giới đi tới trước hệ thống chính, bắt đầu thành lập liên hệ với quang não, khống chế toàn bộ quá trình chế tạo máy móc.
Máy vận tải hình người được chế tạo ra từng cái một.
Chúng nó chịu trách nhiệm thu thập nguồn sinh lực, thay thế trọng trách của Cố Thanh Sơn.
Vốn dĩ Cố Thanh Sơn cũng có thể tự mình đưa những chất ô nhiễm ra khỏi thế giới này.
Nhưng hắn vẫn quyết định để người máy đi làm.
Như vậy an toàn hơn một chút.
Đồng tiền vàng yên lặng nhìn hết thảy những chuyện xảy ra trước mắt một cách chăm chú, sau đó phát ra tiếng kêu leng keng đầy nghi ngờ.
“Yên tâm.” Cố Thanh Sơn nói: “Ở trong thế giới này, bất luận tồn tại nào cũng không thể sử dụng sức mạnh siêu phàm, cho nên máy móc là mạnh nhất.”
“Ta thành lập cho ngươi một thế giới chiến giáp tự động, nói như vậy, bất kể là ai đi đến thế giới này, sẽ chỉ có một kết cục – bị những máy móc sắt thép này nghiền cho xương tan thịt nát.”
Đồng tiền vàng cái hiểu cái không lộn qua lộn lại hai vòng.
Đột nhiên nó phát ra một tiếng kêu to đầy cảnh giác.
“Làm sao vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
...
Cùng thời khắc đó.
Sân bay.
Trong đống phế tích tại trung tâm sửa chữa.
Trong hư không, đột nhiên xuất hiện một đồng tiền.
Đây là một đồng tiền có đánh số, mặt trước khắc hình một cánh cửa, mặt sau là chữ số “Chín trăm sáu mươi ba”.
Trong một nghìn lẻ một đồng tiền ở khu vực tranh bá, nó thuộc về loại siêu cấp hiếm có, giá trị không thể đo lường.
Theo sự xuất hiện của nó, hư không đột nhiên mở ra.
Mấy thân ảnh hạ xuống.
“Lúc đó sau khi Anna đi vào, đã dừng lại ở nơi nào?” Một thân ảnh lập tức hỏi.
Một thân ảnh khác chỉ vào bàn điều khiển sửa chữa đã sứt mẻ không chịu nổi, nói rằng: “Ta thấy rất rõ ràng, cô ta ở đây!”
Bởi vì bàn điều kiển sửa chữa là vật có một nửa là chất cách điện, một nửa là kim loại, cho nên trải qua hỏa hoạn chỉ còn lại một nửa.
Đạo thân ảnh đứng trước liền quát: “Động tác nhanh lên một chút, hệ thống vận chuyển của chúng ta chỉ có thể duy trì liên tục một phút đồng hồ, giờ đã tiêu hao hết tất cả lực lượng.”
“Tuân lệnh!” Những người khác đáp.
Bọn họ đều có thân hình cao lớn khôi ngô, hiển nhiên đều là chiến sĩ đã thông qua quá trình lựa chọn nghiêm ngặt.
Trên thực tế, bọn họ đúng là nhóm người cường đại nhất trong toàn bộ khu vực tranh bá.
Tuy rằng sức mạnh siêu phàm trong cơ tể không thể dùng nhưng ccungx đủ sức mạnh để cho bọn họ thức hiện một chuyến đi đặc biết trầm trọng.
Tỷ như...
Sân sửa chữa được bọn họ nâng lên cao với tốc độ nhanh hất.
“Mười giây cuối cùng!”
“Tất cả dừng lại cho ta!”
Đạo thân ảnh dẫn đầu kia lấy ra một đồng tiền, lo lắng không thôi một hồi rồi mới ném nó vào không trung.
Đồng tiến tan thành bụi phấn.
Nhưng sức mạnh mà nó phóng ra được giữ lại.
“Xoạt...”
Những người này cùng với sân sửa chữa biến mất khỏi thế giới mặt đất.
Khu vực tranh bá.
Nơi bí mất của bảy đại thần điện.
Bảy giáo hoàng đại diện cho ý chí của các vị thần tập trung tại đây, họ là những nhân vật quyền lực cao nhất trong toàn bộ khu vực tranh bá.
“Lúc đó Anna một mình đi tới đó, có phải đã để lại thứ gì hay không?” Giáo Hoàng Sinh Mệnh thần điện hỏi.
“Đúng vậy, các hạ, chúng ta thấy rất rõ ràng.” Một gã giáo đồ nói.
Mấy người khác đang đứng bên cạnh hắn cũng theo đó phụ họa.
“Sau đó một trong số các ngươi tiện thể hủy diệt toàn bộ nơi đó rồi, thử xem phản ứng của Anna, kết quả khiến nàng nổi giận tới mức giết người?” Giáo Hoàng Bí Pháp thần điện hỏi.
“Đúng, đây là sự thật, các hạ.” Một gã giáo đồ khác nói.
Vài tên đại nhân vật trao đổi ánh mắt một chút, sau đó ánh mắt rơi vào bộ máy trên bình đài sửa chữa.
Trong các vị đại lão, người cảm thấy lúng túng nhất chính là Giáo Hoàng Tử Vong thánh giáo.
Dù sao Anna cũng là thủ hạ của hắn, là người nắm thực quyền của Tử Vong thần điện.
Nếu như Anna thật sự có vấn đề gì, Tử Vong thần điện sẽ phải nghênh đón một hồi thanh tẩy thật lớn.
“Các ngươi không cần phải nghi ngờ ta.” Giáo Hoàng Tử Vong thánh giáo nói: “Ta trung thành với thần linh, tuyệt đối không bao che thủ hạ.”
“Thực sự như vậy? Không bằng bây giờ chúng ta hiệu triệu ý chí thần linh hiện thân, các hạ cảm thấy thế nào?”
Giáo Hoàng Bó Pháp thần điện nhìn hắn, như cười như không mà nói.
Lúc trước, khi vị Giáo Hoàng này còn chưa leo lên địa vị cao ngư vây gì, từng bị Tử Vong thánh giáo bắt chịu khổ, cho nên một khi đắc thế, mỗi một chuyện liên quan đến Tử Vong thánh giáo đều bị hắn ngáng chân.
Giáo Hoàng Tử Vong thần điện mặt vô biểu tình, hờ hững nói rằng: “Tùy thôi, ta căn bản không quan tâm chuyện này, nhưng xin nhớ một điều... Nếu như Anna không có vấn đề, tội tự ý quấy rối thần linh, ngươi hãy tự mình gánh chịu.”
Nụ cười trên mặt Bí Pháp Giáo Hoàng cứng đờ.
Người của hắn vốn đnag chuẩn bị phụ họa cũng đồng loạt ngậm miệng lại.
Một năm gần đây, ý chí thần linh không thể xuất hiện một cách tùy tiện, nhưng mỗi lần xuất hiện đều sẽ mang theo một cỗ sát khí bạo ngược mãnh liệt.
Nếu như hiệu triệu nó, rồi lại không cung cấp được thứ gì có giá trị hay tin tức tốt, như vậy kết cục sẽ vô cùng thê thảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.