Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 334:




“Không thấy thân thể đâu.” Tôi nói cứng ngắc.
Mặc dù tôi đã sớm dự liệu thân thể này xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng thế nào tôi cũng không nghĩ nó lại mất tích. Chủ nhân sau lưng Lâm Yến Nhi thật sự muốn đưa tôi vào chỗ chết a!
Giao tiên thấy tâm tình tôi không ổn, lúc này cũng tiến tới, nhìn quan tài băng hai lần, nói: “Được rồi, ngươi cũng đừng quá nóng vội, dù sao thân thể đó mất tích chứ không bị hủy hoại, chuyện này còn chưa phải kết quả xấu nhất.”
Nói xong ông ta vỗ bả vai tôi một cái, tỏ ý bảo tôi ra ngoài.
Thân thể cũng không còn, tôi nhìn quan tài băng cũng vô ích, không thể làm gì khác hơn là đi theo Giao tiên ra ngoài.
“Chít… chít…” Yêu thử túc trực bên linh sàng thấy tôi đi ra liền kêu lớn bu lại, giọng rất chán chường, hiển nhiên là đang nhận sai với tôi, cầu tôi tha thứ.
“Không sao, chuyện này không trách ngươi.” Khóe miệng tôi miễn cưỡng mỉm cười, an ủi yêu thử túc trực bên linh sàng.
Thấy tôi an ủi, yêu thử túc trực bên linh sàng lại kêu mấy tiếng, thanh âm rõ ràng so với vừa rồi thì vui hơn một chút nhưng vẫn rất nhỏ.
An ủi yêu thử túc trực bên linh sàng xong, chúng tôi tiếp tục ở lại mộ cũng không có ý nghĩa, hơn nữa mặc dù vết thương trên người Đường Dũng đã được bôi thuốc nhưng thương thế quá nhiều, mất quá nhiều máu, vẫn cần đến bệnh viện để theo dõi.
Lâp tức chúng tôi từ giã yêu thử túc trực bên linh sàng, sau đó Giao tiên cõng Đường Dũng đi ra ngoài.
Đi chưa được mấy bước bỗng nhiên ống quần tôi bị một bàn tay nhỏ béo mập kéo lại.
Tôi liền quay đầu lại liền thấy kéo tôi lại lại là sâm tinh.
“Ngươi vẫn còn ở đây? Ta cho rằng vừa rồi ngươi đã đi ngay rồi.” Tôi kinh ngạc nói. Dù sao sâm tinh vẫn luôn xuất quỷ nhập thần, chuyện xong xuôi lập tức liền mất dạng, không nghĩ tới lần này nó lại đợi lâu như vậy.
“Sợi dây đỏ còn trói ta, ta làm sao đi được.” Sâm tinh hướng về tôi nhe răng cười, mặt đầy vẻ lấy lòng, đưa tay chỉ chỉ sợi chỉ đỏ Đường Dũng buộc trên đầu.
“Ta cũng không làm phiền Đường Dũng, dù sao vừa rồi hắn đã đồng ý thả ta đi, ngươi cởi dây đỏ giúp ta…”
“À, cái này cứ cởi là được sao?” Tôi hỏi. Lúc trước Đường Dũng đồng ý cởi bỏ huyết khế cho nó, tôi vốn cho rằng đây là quá trình hết sức phức tạp, không ngờ chỉ cần cởi dây đỏ ra là có thể giải thoát cho sâm tinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.