Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 308:




"Ngươi cũng không tắm đúng không? Chà chà, hơn một trăm năm không tắm, th ật bẩn, chẳng trách lỡo quỷ coi thường ngươi. Phụ nữ như ngươi thế gian này hiếm thấy, nếu ai có thể vừa ýy ngươi thì khẩu vị cũng quá nặng."
Miệng Đường Dũng liên thanh như pháo, cũng không cho Lâm Yến Nhi cơ hội nói chen vào.
Tôi có thể thay được sắc mặt Lâm Yến Nhi càng ngày càng khó coi, từ trắng chuyển thành xanh, gân xanh trên trán bắt đầu nổi lên, ánh mắt hận không giết người được.
Ngay cả tôi đang cuống cuồng trong lòng cũng không nhịn được bị những lời của Đường Dũng khiến cho buồn cười.Trước giờ còn không để ý, giờ suy nghĩ một chút, quần áo của cô ta đúng là giống như hơn một trăm năm không thay đổi.
Mà cô ta chắc cũng chưa tắm bao giờ.
"Tên tăng nhân chết tiệt! Đừng tưởng ta không giết được ngươi! Không phải ngươi thích ả đàn bà dâm đãng này hay sao, giờ ta thành toàn cho các ngươi, để cho các ngươi thành một đôi vợ chồng bỏ mạng bên nhau!"Lâm Yến Nhi nghiến răng nghiến lợi nói.
Cô tơ nói không lại Đường Dũng, lại nhịn không được cơn tức giận này, vừa nói xong đã xông về phía chúng tôi, hai tay biến thành quỷ trảo sắc bén trực tiếp xé bức tường trước mặt chúng tôi.
Tôii chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh đánh tôi từ đối diện, giống như có cụn băng cứa vào mặt đau buốt.
"Chính là lúc này, đi!" Đường Dũng hét lớn lên một tiếng.
Vừa nói tôi đã nghiên người, bị Đường Dũng đẩy ra bên ngoài, đợi đến lúc tôi lấy lại tinh thần thì Đường Dũng đã buông tôi ra, nhanh chóng thủ ấn, miệng lẩm bẩm.
Tôi chỉ thấy nơi bức tường trong suốt hơi vặn vẹo, sau đó không khí hai bên nhanh chóng chồng lên nhau, giam Lâm Yến Nhi vào bên trong.
"A...!" Lâm Yến Nhi tức giận gầm lên một tiếng, muốn lao ra đã không kịp, bị Đường Dũng nhốt ngược lại trong mặt tường trong suốt.
Cục diện trong nháy mắt đổi ngược, bây giờ Lâm Yến Nhi bị nhốt bên trong, tôi và Đường Dũng trở thành người tự do.
Sau khi dẫn dự nhốt được Lâm Yến Nhi thì Đường Dũng không tiếp tục nói nhảm nữa, thậm chí ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái, trực tiếp vác tôi lên tiếp tục chạy trốn.
Tôi bị sự tương phản trước sau của Đường Dũng khiến cho kinh động, vừa bị Đường Dũng vác chạy thoát thân vừa hỏi có phải vừa rồi anh ta cố ý chọc giận Lâm Yến Nhi, anh ta đặc biệt chọn lời khó nghe chính là hy vọng Lâm Yến Nhi không chịu nổi sẽ mở kết giới ra.
Đường Dũng nghe tôi hỏi liền cười ha hả, mặt đầy âm hiểm xảo trá, nói: “Đó là đương nhiên, nếu không có ai muốn nói chuyện với mụ đàn bà chết bầm đó, lại là mụ đàn bà chết bầm hơn trăm năm không tắm, nghĩ tới đã muốn nôn.”
“Anh thật…” Tôi im lặng một chút, tiếp tục nói: “Lâm Yến Nhi sẽ không đuổi theo chứ? Tôi thấy cô ta xé kết giới rất dễ dàng, thứ đó có thể vây khốn cô ta sao?”
“Chắc chắn Cô ta mở kết giới dễ dàng bởi vì đó chính là kết giới cô ta bố trí, còn kết giới của anh không bị phá dễ dàng như vậy, nếu không sau này anh làm sao còn có thể lăn lộn trong giới được nữa.” Đường Dũng nói.
Vừa dứt lời bỗng nhiên tôi cảm giác được một cơn gió lạnh từ phía sau ào tới, cùng theo đó là giọng Lâm Yến Nhi lạnh như băng truyền đến: “A, phải không? Vậy sau này ngươi cũng không cần lăn lộn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.