Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 257:




Ba tôi cũng không còn tức giận, tất nhiên cũng mời nhà hàng xóm cùng người thân sang, chỉ là bên hàng xóm một người cũng không tới.
Chuyện này vốn cũng không có gì là lạ, dẫu sao đổi lại ai là hàng xóm làm ra chuyện này cũng không còn mặt mũi tới nhà tôi ăn cơm. Có điều trong bữa cơm mẹ tôi lại nghe một người hàng xóm tương đối thân thiết nói lại, ngay ngày hôm qua khi quan tài được đào lên có đứa trẻ con thấy có bóng người màu đen vào nhà hàng xóm, mỗi bóng người cũng chỉ lớn chừng bàn tay.
Ban đầu mọi người cũng không để ý, cho rằng trẻ con nói bậy nói bạ, làm sao có bóng người chỉ to bằng bàn tay, nhất định là nhìn lầm.
Nhưng không ngờ khi hàng xóm trở về nhà mới phát hiện nhà họ bị trộm, toàn bộ tài sản bị dời đi không chừa chút gì, ngay cả rác cũng bị kẻ gian trộm đi, ngôi nhà bây giờ chỉ còn lại gạch ngói, trống rỗng nhìn cực kỳ thê thảm.
Cái này còn chưa hết, từ sau ngày đào quan tài đó thân thể người hàng xóm ngày càng kém hơn, ban đầu là tóc biến thành trắng, sau đó thậm chí đi bộ cũng không còn nhanh nhẹn, răng cũng bị rụng mấy cái, người nhanh chóng già nua đi xuống.
Tất cả mọi người đều nói nhà hàng xóm bên kia gặp báo ứng, bị kẻ gian trộm đồ không nói, ngay cả tuổi thọ cũng bị trộm.
Ngược lại với hàng xóm là bà nội tôi, bà vốn cũng sắp bảy mươi tuổi, từ ngày đào ra phần mộ đó thân thể lại ngày càng tốt hơn, tóc hoa râm chỉ sau một đêm biến thành đen, ngay cả nếp nhăn trên mặt cũng ít đi, hoạt động so với lúc trước linh hoạt hơn nhiều.
Tất cả mọi người đều nói bà nội tôi là gặp họa hóa phúc, nói mấy bóng đen nhỏ bằng bàn tay mà lũ trẻ con nhìn thấy kia chính là thần bảo vệ nhà tôi.
Cho tới buổi sáng hôm nay, ba mẹ tôi trước khi về còn gặp ông già trong làng kia, ông ấy cười ha hả nhìn ba tôi, nói sau lưng ba tôi có cao nhân tương trợ, chỉ cần đời này không làm chuyện bất lương thì sau này cứ chờ an hưởng tuổi già, toàn bộ số mạng Lộc gia chúng tôi sẽ đều an ổn không phát sinh biến cố gì.
Nghe ông lão nói vậy ba mẹ tôi liền nghĩ tới chính là phúc do cha Tô Mộc tiếp thêm cho bọn họ, còn có cả cái áo quái dị kia nữa. Lúc này vừa mới vào nhà mẹ tôi liền tìm Tô Mộc cũng chính là muốn nói cảm ơn Tô Mộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.