Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 100: Mẹ tôi mất tích !




Giao tiên cảm giác được tim tôi đập mạnh liền lên tiếng bảo tôi bình tĩnh, nói nó sẽ ở lại tìm mẹ tôi, còn tôi đưa cha tôi đi trước.
Trong lòng tôi biết Giao tiên nói có lý, mẹ tôi đã không thấy, bây giờ tôi nên đảm bảo sự an toàn cho ba tôi trước, hơn nữa Giao tiên có thể đánh chết con thằn lằn kia, nó đi tìm mẹ tôi chắc chắn sẽ có khả năng tìm thấy hơn tôi.
Đồng ý với đề nghị của Giao tiên, tôi nhanh chóng đưa cha tôi đón xe rời đi, để lại một mình Giao tiên đi tìm mẹ tôi.
Dọc đường đi cha tôi đều hỏi đây là tình huống gì, tại sao nhà tôi lại có một con cự xà, hơn nữa sao phòng bếp lại bị cháy, còn mẹ tôi bây giờ ở đâu?
Tôi vội vàng đến mức lông mày nhíu lại, thật tình không dám nói cho cha tôi biết, sợ ông biết sẽ lo lắng, đành phải nói dối rằng nửa đêm tôi ngủ dậy đói phát hiện phòng bếp có động tĩnh, đi vào đã thấy hai con vật đánh nhau, bây giờ nhà không an toàn, tôi đã bảo mẹ tôi đi trước tới nơi an toàn chờ chúng tôi.
Cha tôi không biết rõ tình huống, thấy tôi nói như vậy cũng không nghi ngờ gì, dọc đường đi theo chỉ than thở một chút, còn hỏi tôi bây giờ đi đâu để gặp mẹ tôi. Từ lúc lên xe tôi còn chưa nói với tài xế là đi đâu.
Lúc này tôi mới nghiêm túc nhớ tới chuyện này.
Nhà của tôi giờ đã bị hủy, Tô gia đại trạch tự nhiên là không thể đi, cứ như vậy, tôi chỉ còn lại có một chỗ có thể mang ba tôi đi qua.
Chính là biệt thự mà Tô Mộc mua cho tôi.
Chỗ kia nhưng thật ra rất yên tĩnh, hơn nữa hắc xà cũng đi quá nơi ấy, nên biết đi qua nơi ấy cùng tôi tụ hợp.
Nghĩ tới đây, tôi báo ra địa chỉ của căn biệt thự Phùng Đại đó, để cho tài xế đưa chúng tôi đi chỗ đó.
Tài xế nghe nói chúng tôi muốn đi đến chỗ căn biệt thự Phùng Đại, thì cả người đều sợ hãi than, nghiêng đầu nhìn hai cha con tôi một cái, nói:" Cái kia biệt thự giá cả nhưng không phải rẻ a, là biệt thự nằm trong khu vực tốt nhất thành phố chúng tôi, hơn nữa còn là một tòa độc nhất, không ngờ là nhà của ngươi."
Nói xong còn dáng vẻ vinh hạnh, hỏi ba tôi: "Đại lão bản ngài là làm cái gì a, có cần hay không tài xế riêng? Tôi lái taxi đã hơn 10 năm rồi, tài lái xe tương đối thành thạo, ngài nếu như thiếu tài xế, ta có thể..."
Hắn vậy mà trước mặt ba tôi bắt đầu giới thiệu mình.
Ba tôi bị tài xế nói đã mộng mị cả đầu óc rồi, cùng tài xế nói hắn không phải là đại lão bản nào hết, thuê không nổi nổi tài xế riêng, biệt thự kia cũng không phải nhà tôi.
Nói xong hắn hốt hoảng quay đầu nhìn tôi, hỏi tôi đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, đi biệt thự kia làm gì?
Tôi một trận nhức đầu, trong lòng vẫn còn đang lo lắng cho mẹ tôi, đành phải nói nhà kia là nhà của một người bạn của tôi, hắn gần nhất có việc nên không ở, bảo tôi thay hắn trông nom nhà cửa.
Ba tôi còn là bán tín bán nghi nhìn tôi, không tin chút nào lời tôi nói.
Cha ta vẫn là bán tín bán nghi nhìn tôi, không tin lời tôi nói chút nào.
Cũng là vì, tôi là con gái của ông ấy, là cái dạng gì ông ấy rõ ràng nhất, tôi làm sao có thể quen bạn bè có tiền như vậy.
Chỉ bất quá là đang có mặt tài xế ở đây, ông áy cũng không muốn nói ra với tôi, chỉ yên tĩnh ngồi ở bên cạnh tôi, trong đầu không biết đang suy nghĩ gì.
Biệt thự kia cách không tính là quá xa, khi đến biệt thự, tôi móc chìa khoá ra, mang ba tôi vào nhà, tiếp đó tìm tùy tiện một phòng ngủ, để cho ba tôi đi vào đó nghỉ ngơi trước.
Nhưng ba tôi sau khi nhanh chóng dạo qua một vòng căn biệt thự, cũng không có đi nghỉ ngơi, mà là vẻ mặt nghiêm túc ngồi ở trước mặt tôi, hỏi tôi:
"Lộc Dương, con đã đã gần nửa năm không có trở về nhà, lần này về nhà có một lần, liền xảy ra nhiều chuyện như vậy, con có phải có chuyện gì đó đang giấu diếm ta phải không?"
"Con..." Tôi mở miệng, nhìn ánh mắt chăm chú của ba tôi, định nói rõ nguyên nhân nhưng lời không hiểu sao lại không thể nói ra.
" Mẹ con có phải hay không đã xảy ra chuyện? Chuyện lần này, có quan hệ gì với Vương Văn tiểu tử kia hay không, các ngươi rốt cuộc cãi nhau vì cái gì?" Ba tôi hỏi lần nữa.
Tôi bị dọa sợ đến tinh thần chấn động, kinh ngạc nhìn ba tôi.
Ông đều biết?
Ông làm sao mà biết được?
Tôi chần chờ một chút, do dự có nghĩ có nên đem sự thật nói cho ba tôi biết hay không.
Nhưng mà tôi còn chưa nói, ba tôi liền nói lần nữa:
" Bạn trai Vương Văn của con, không đơn giản như vẻ bề ngoài như vậy a? Hắn có phải là một đạo sĩ hay? Lần trước em con gặp chuyện không may, ta liền nhìn ra hắn không đơn giản, con gái, mẹ con luôn tâm tâm niệm niệm muốn ngươi gả cho Vương Văn, nhưng ta không nghĩ như vậy, ba không hy vọng xa vời con đời này ở biệt thự tốt bao nhiêu, có bao nhiêu tiền, ba chỉ hy vọng ngươi có thể bình an, ngươi gọi điện cho Vương Văn, để cho hắn thả mẹ ngươi, sau đó gọi hắn qua đây, ta nói chuyện với hắn một chút."
"A?" Tôi sửng sốt một chút.
Nguyên lai ba tôi cho rằng chuyện trong nhà xảy ra như vậy là bởi vì tôi cùng Vương Văn cãi nhau, còn hắn đang trả thù tôi.
Bất quá ba tôi nghĩ cũng không sai, hắn tuy rằng không biết tình huống cụ thể, nhưng Vương Văn lần này trở về không bình thường, việc này sợ cùng hắn thật không thoát được quan hệ.
Tôi chỉ gật đầu một cái, ngay trước mặt ba tôi lấy điện thoại ra gọi cho Vương Văn.
Bên kia nghe điện thoại rất nhanh, không tới vài giây, Vương Văn thanh âm liền theo ống nghe truyền tới, hắn như cũ mang theo tiếu ý, hỏi tôi:
" Thế nào, không phải nói ba ngày sao, nhanh như vậy đã có đáp án?"
" Đem mẹ tôi thả ra." Tôi Lạnh lùng nói.
Mặc kệ chuyện này cùng hắn có quan hệ hay không, hắn đều không thoát được hiềm nghi, tôi trước lừa thử hắn lại nói.
"Ân?" Cái gì thả mẹ ngươi? Dì làm sao vậy?" Vương Văn kỳ quái nói.
Thanh âm của hắn có phần sửng sốt, nghe vào không giống như là hắn làm.
Lòng của tôi bỗng chốc chìm xuống, nếu là hắn làm, tôi còn không quá lo lắng, hắn đơn giản là muốn để tôi gả cho hắn, nên hắn cũng sẽ không thực sự làm tổn thương mẹ tôi.
Mà nếu không phải là hắn làm, vậy tình cảnh bây giờ của mẹ tôi rất nguy hiểm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.