Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 52:




Hắn muốn làm gì? Hơi thở của hắn gần kề, tôi chỉ có thể trốn đằng sau trong sự ghê tởm.
Tôi bị bỏ vào bao tải, hoạt động bị hạn chế, xung quanh toàn bóng tối. Chỉ có tiếng thở hổn hển bất thường của hắn là to.
Thình lình, hắn đi lên, vùi đầu vào ngực tôi, liều mạng hướng trên người tôi mà đâm, đau đến tôi nhịn không được mà kêu lên một tiếng. Đầu hắn giống như một cục đá đè ở ngực, ngực tôi căng cứng đến khó thở, hơn nữa trước ngực da thịt mềm mại là nhược điểm của nữ nhân, ngày thường hơi dùng sức chút, tôi đã đau, huống chi lúc này dùng sức va chạm, tôi đau đến hai mắt rơm rớm nước chảy ra.
“Ah … đau quá! Ngươi điên à, làm gì thế!” Tôi hét lên giận dữ.
Hắn thở dốc càng lúc càng nhanh, vùi đầu ở ngực tôi, lầm bầm mãi:” ah…….sữa thơm quá”.
“Tên biến thái … muốn ăn sữa, tìm bảo mẫu ngươi đi!” Tôi giận dữ, Mộ vân lương có sở thích kỳ lạ sao? Quá kinh tởm!
Hắn cười quái dị vài tiếng, lẩm bẩm: ” ta nào có bảo mẫu, hay ngươi làm bảo mẫu cho ta đi? Ngươi cũng có thói quen bị quỷ đùa bỡn mà, ngươi xem trên ngực đều là dấu hôn, quần áo đều che không được. Uy. Ngươi đã thử làm tình với người bao giờ chưa.?”
Hắn vội vàng lắc qua cái bao tải, có cái đồ vật ở đùi tôi, chọc tới chọc lui, tôi đương nhiên biết là cái gì, thật ghê tởm.!
Trên bao tải, phạm vi né tránh của tôi bị hạn chế, hắn xoa xoa hai ngực, thấp giọng nói, ” thật mềm, sữa của ngươi nhất định rất ngon … hãy để ta ăn hai miếng được không … Được không …? “
“Mộ vân lượng, ngươi có sợ chết không?” Tôi hỏi với hàm răng nghiến chặt.
Hắn cười hắc hắc nói: ” Sợ cái gì? Người chồng quỷ của ngươi có rất nhiều phụ nữ bên cạnh, ngươi cho rằng hắn sẽ mọi lúc bên cạnh bảo vệ ngươi sao.? Đừng ngu ngốc….. Tiểu Kiều…….nếu không, chúng ta thử xem, làm tình với người thoải mái hơn làm tình với quỷ nhiều “
Câu nói của hắn chọc vào những cảm xúc ẩn giấu của tôi những ngày này.
Đúng, Giang khởi vân vì làng Hoàng đạo, không thiếu những lúc cùng Thẩm thanh nhụy giao tiếp. Xem hai người bọn họ, một cái là thanh nhụy, một cái đế quân, những cái tên dính vào nhau, nói bọn họ không có tư tìmh, không ai tin.
Tôi hai ngày nay, tâm tình rất cáu kỉnh, còn không phải vì Giang khởi vân vội vã rời đi sao.?
Anh ta trên xe đem tôi lăn lộn như vậy, cũng không biết, có bị người khác nhìn thấy không, tôi đều bị anh ta làm cho phát sốt, kết quả khi mở mắt, anh ta biến mất? Đúng là đồ xấu xa.
Anh ta liền tính cùng người phụ nữ khác ở bên nhau, cũng có thể đàng hoàng nói là vì chuyện quan trọng.
Càng nghĩ về điều đó, tôi càng thấy phiền lòng. Tên khốn nạn Mộ Vân lượng kia còn xốc tôi lên người hắn, tôi bị hắn xoa nhẹ vài cái trước ngực, bị thất thế, phản kháng không lại, hắn dường như có sở thích dị thường, luôn lầm bầm nói: ” thơm quá….ah…..nhất định ăn sẽ rất ngon.”
Tôi co rúm lại, khi cuộc đấu tranh rơi vào tuyệt vọng, mồ hôi vã ra, tôi gần như kiệt sức, thì tôi nghe thấy giọng nói của người đàn ông lạ: “ngươi đang làm gì vậy! Muốn ăn cô ta cũng không thể cách bao tải”
“Ta phải làm sao … Ta muốn ăn sữa, haha …” Mộ Vân lượng cười xấu xa vài tiếng.
“Dừng lại! Ngươi sẽ không trói cô ấy lại! trói đến kín mít, chỉ lộ sữa ra là được. Vừa thấy, ngươi chính là con gà mờ, chưa chạm qua một người phụ nữ. Hiện tại không rảnh để cùng ngươi chơi, đem cô ta ra xe.” Người đàn ông lạ gầm gừ nói.
“… Đưa cô ta đi đâu?” Mộ vân lượng hỏi.
” Ngươi hỏi nhiều như vậy để làm gì. Lên xe ngươi hãy tiếp tục ăn sữa. Ngươi chơi cô ta xong, liền đem cho ta ngay. Chúng ta hợp tác với nhau, đừng hỏi nhiều.” Người đàn ông lạ hét lên một câu.
Sau đó tôi bị bế lên, toát mồ hôi trên trán, người đàn ông này, muốn đưa tôi đi đâu.
Điện thoại của tôi bị rơi. Lúc này, trong lòng tôi không ngừng kêu tên Giang khởi vân —— nếu anh bận rộn, hãy dành thời gian tới nhìn tôi, bằng không, tôi có gì bất trắc, anh cũng đừng trách tôi không bảo vệ tốt cái bụng.
Tôi không biết mình đã hét lên bao nhiêu lần trong lòng, cho đến khi chiếc xe ra khỏi con đường quanh co và lái thẳng, anh ta không xuất hiện.
Nếu là đường cao tốc, anh tôi có đuổi theo cũng không kịp nữa rồi. Làm sao bây giờ? Tôi sẽ bị đưa tới đâu.?
” …. Các ngươi, rốt cuộc là muốn gì? Bắt cóc ta làm gì? Tôi hỏi.
Người đàn ông lạ,lái xe không trả lời tôi, nhưng nói với Mộ vân lượng: ” không phải ngươi muốn ăn cô ra sao, nhanh lên, đừng để cô ta có sức lực hỏi đông hỏi tây.”
Mộ vân lượng có chút lúng túng, do dự nói: ” ăn ở chỗ này sao…. Trong xe lắc lư……..”
“Đó là vì kỹ năng của ngươi không tốt.” Người đàn ông lạ mặt cười khúc khích và ngừng nói.
“Mộ vân lượng, cùng hắn dù thế nào đi nữa, cũng nên xuy xét hậu quả!” Tôi nghiến răng nhắc nhở tên khốn đó. Hắm có dụng tâm, nhưng lại không có can đảm, do dự cuối cùng, cũng không dám hành động.
Tôi thở phào nhẹ nhõm. Đột nhiên nghe được người đàn ông lạ mắng:” lại là bọn họ, quấn lấy ta làm gì, mẹ kiếp “.
Chiếc xe đột nhiên chấn động, bị một chiếc xe khác đâm vào, trượt dài theo đường chéo, một đầu đâm vào hàng rào chắn.
Tôi từ ghế sau lăn xuống, bị mắc kẹt ở đó. Mộ vân lượng sợ tới mức kêu lên kinh hoàng trong xe, giọng nói của người đàn ông xa lạ kia cũng không thấy, như thể đã biến mất trong không khí vậy.
“Thiếu gia, xác chết đã trốn thoát! Có một người, ngồi ở ghế sau của chiếc xe này! dường như bị bắt cóc!”
“Hả? Đưa ra ngoài”
Khi được thả ra, gió lạnh làm tôi run bần bật, tóc cũng trở thành ổ gà. Có một vài chiếc xe trước mặt tôi, đèn mở rộng, tôi không thể mở mắt. Một người đàn ông trong bộ đồ tây âu ngồi xổm trước mặt tôi, giúp tôi chặn đèn lại
“Cô nương.” Anh cau mày và hỏi, “Tại sao cô lại ở trong xe này?”
“Tôi … đã bị bắt cóc.” Tôi thấy Mộ vân lượng bị họ bắt, trong lòng có chút thoải mái: “Người đàn ông này là anh họ của tôi, hắn cùng người ngoài, bắt cóc tôi.”
“Thật sao?” Người đàn ông trong bộ đồ tây âu cau mày. “Tên cô là gì, nhà cô ở đâu? Tôi sẽ đưa cô về hoặc gọi cảnh sát?”
Tôi lắc đầu và nói: “Không cần gọi cảnh sát, cảnh sát không thể xử lý những thứ này … Nếu thuận tiện, phiền anh đưa tôi về … Tên tôi là Mộ tiểu kiều, nhà tôi ở……–
“Mộ Tiểu Kiều?” Hắn lặp lại, đột nhiên cười: “Vậy thì tôi biết nhà của cô ở đâu.”
Tôi sững sờ nhìn anh ta. Hắn là địch hay là bạn? Làm sao biết nhà tôi ở đâu?
“Đừng lo lắng, tôi tình cờ nghe thấy tên của cô … Có phải gia đình cô cũng sẽ đến đạo quán thanh ngọc không? Chi bằng chúng ta cùng đi, tôi sẽ trả cô đến gia đình cô ở đạo quán thanh ngọc, như thế nào?”
Hắn cũng là người trong vòng tròn? Tôi cẩn thận đánh giá hắn.
Diện mạo đoan chính, vũ khí hiên ngang, so với Mộ vân lượng đúng là rất bất đồng. Hắn thấy tôi có chút do dự, liền móc điện thoại ra đưa cho tôi:” này, gọi về nhà báo bình an đi……tôi tên Tư Đồ Lâm, những người lớn tuổi trong nhà cô, hẳn là biết tôi.
Tư Đồ Lâm!! Đừng nói những người lớn tuổi trong nhà, tôi cũng đã nghe qua tên của

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.