Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 212:




Thắng cảnh vô biên, mây trắng tiên hương sao….
Anh ta có thể nói ra loại lời này, tôi thật sự nhịn không được trong lòng chua xót cùng hân hoan.
Trong truyền thuyết, mây trắng tiên hương là chốn đi về của tiên nhân.
Ý anh ấy là, tôi là chỗ về của anh ấy? Cái ý này làm tôi nhịn không được mà nhắm mắt cười.
Lời âu yếm như vậy, có thật sự là giang khởi vân

” Tra nhân duyên?” Giang khởi vân nhíu mày hỏi:” ai?”
” Là vu vương! Mạnh mẽ hảo tráng, mang theo mặt nạ gỗ kia?” Tôi nghiêm túc nói:” hắn thật sự khá tốt, không bắt nạt tôi, tôi liền đáp ứng giúp hắn tìm vợ”.
Giang khởi vân vẻ mặt âm u:” em quản việc này làm gì?”
“. ……. Tôi đáp ứng giúp hắn xem, hắn mới đáp ứng đưa tôi ra ngoài, nói lời muốn giữ lời”
Tôi nũng nịu, giang khởi vân bất lực nói:” nơi này không thể triệu hoán phán quan, ra ngoài rồi nói”.
Quần áo khô, tôi run rẩy eo cùng chân cố gắng mặc vào, bên ngoài còn mặc thêm áo ngoài của anh ta, giang khởi vân đưa tôi ra khỏi không gian của anh ấy.
Anh ta nói về sau sẽ từ từ điểm hoá, chờ thời cơ chín mùi, xem tôi nói muốn ở nơi nào.
Lại lần nữa xuất hiện bên bờ sông, có một trận mưa to rửa sạch hương vị núi rừng, thôn trại luyện thi nhân, cùng luyện thi của bọn họ đều tan thành tro bụi.
Giang khởi vân đưa tôi tới cửa xuyên giới vách núi đá của vu vương, nhưng chúng tôi không biết thế nào đi qua.
Người thường sẽ không đi ra chỗ này, vì đi ra đó là nhảy xuống vực
Giang khởi vân bế tôi, tôi một chân đạp trên đỉnh của vách đá, cố gắng đưa tay ra sờ sờ bên ngoài, không có cửa xuyên giới.
Anh ta bế tôi làm động tác nguy hiểm này, có chút tức giận nói:” …….em thật đúng là phải giữ lời hứa sao? Đáp ứng chuyện của hắn mà liều mạng như vậy?”
” Có sai không khi giữ lời hứa? “
“…….. Vậy em đáp ứng hứa sẽ nghe lời ta, em đã nghe bao nhiêu lần?”
” Ách…..” Cái này tôi không thể bác bỏ
Giang khởi vân đưa tôi trở lại, nói cho tôi vu vương không dễ tìm như vậy, thậm chí anh ta không thấy kết giới pháp môn.
” Vu vương rất lợi hại sao?” Tôi ngồi xổm trên vách núi, gõ gõ hòn đá nhỏ
” …… Ở phàm nhân, trong vòng tròn của em, phỏng chừng không ai có thể cùng hắn đối đầu, hai chữ vu cổ mấy ngàn năm cấm kỵ, vừa thần bí lại đáng sợ”.
Anh ta nhíu mày hỏi tôi:” em còn muốn về nhà không?”
“. … Làm thế nào để lại tin tức cho hắn”? Tôi eo đau chân mỏi cũng muốn sớm về nhà nghỉ ngơi, thuận tiện ôm anh tôi một cái.
Giang khởi vân thở dài, ngồi xổm xuống, từ trong tay lấy ra hòn đá nhỏ, cũng không biết làm pháp thuật gì, ở nơi đó mang phán quan ra tra, thông tin viết trên vách đá trên mặt đất
Anh ta viết thật đơn giản, tên, địa danh, bát tự.
” Nếu vu vương xuất hiện ở đây, chắc chắn sẽ thấy, người khác sẽ nhìn không thấy pháp thuật này….. Đi thôi, như vậy em cũng không thất hứa”.
Giang khởi vân kéo tôi vào vầng sáng, tôi nhịn không được nhìn thoáng qua tên giang khởi vân trước mặt.
Đó là chuyện xưa của người khác, còn tôi chuyện xưa chính là nắm tay nam nhân này

Chuyện Khiến tôi lo lắng đề phòng không có phát sinh, giang khởi vân giống như không bị xử phạt, làm cho tôi có chút lo lắng, anh ta dấu tôi, nhưng anh ta mỗi buổi tối đều xuất hiện, tôi lại an ủi chính mình, nói không sao, không sao.
Có một buổi sáng tôi thức dậy anh ta không biến mất, đây là lần đầu tiên phá lệ.
Tôi quay đầu nhìn anh ta, anh ta lại bình tĩnh nhìn chằm chằm tôi, tôi sững sờ một hồi, đột nhiên kêu lên:” đôi mắt anh nhìn được sao?”
Anh ta giơ tay lên xoa xoa tình minh huyệt, nhíu mình nói:” hắn là có, bổ sung vào một phách, trước sau khó có thể dung hợp hoàn hảo, nhưng không thành vấn đề….,. Ta muốn nhìn bộ dáng khi tỉnh ngủ của em, trước kia không có nhìn nghiêm túc”
“. …… Anh nói loại lời khác thường, nhất định có việc gạt tôi”
Anh ta lạnh lùng trừng mắt nhìn tôi, áp lại một nụ hôn sâu, hôn đến gần như bốc cháy, nhưng anh ta không có thời gian ở lại, lạnh lùng biến mất.
Anh tôi dưới lầu hô:” tiểu kiều nhanh lên! Đừng bỏ lỡ giờ lành, hôm nay không có thời gian chờ em rể giao lương thực nộp thuế trước khi ra cửa đâu”.
……. Giao lương thực nộp thuế!
Tôi đi xuống, anh tôi sửng sốt một lúc nói:” sao hôm nay nhanh vậy?”
” Đều nói không có giao lương”!
“Nhưng miệng em rất đỏ.”
…….Tên này có thể ngừng mắt điêu miệng độc được không.
Hôm nay bố tôi xuất viện, tiền phục hồi so với bố tôi nằm viện ngày trước còn nhiều hơn, tiền tiết kiệm trên tay tôi hiện tại chỉ đủ ăn cơm, nhưng bố tôi về, tôi cùng anh tôi cảm thấy thật mãn nguyện.
Có mấy người tuổi trẻ có thể có thể tri trả viện phí lớn như vậy, còn không có vay tiền người thân?
Bố tôi tràn đầy hạnh phúc, về đến nhà lập tức dùng ngải diệp hương để tắm, sau đó thoải mái dễ chịu ngồi ở bàn ăn chờ tôi bưng cơm lên.
” Thật không nghĩ hai đứa có tiền đồ, bố có thể an tâm rút lui, tiểu kiều không phải con nói muốn học sao? Ta sẽ dạy con, thẩm gia có gì đặc biệt hơn người, hừ..” bố tôi bộ dáng kiêu ngạo.
Tôi tưởng rằng bố tôi so với thẩm gia lợi hại hơn, ai ngời bố tôi nói câu tiếp theo là:” kinh điển bí tịch của thẩm gia nhà ta cũng có! Năm đó mẹ con nhàm chán, gần như sao chép tất cả các kinh điển quan trọng, ném cho ta nói, coi như của hồi môn, con ở nhà cũng có thể học, xem không hiểu ta sẽ chỉ cho con”.
Bố tôi tuy rằng ngoài miệng vui đùa, nhưng thân thể không thích hợp như trước
Ông mới chỉ có hơn bốn mươi tuổi, trải qua chuyện vừa rồi, trông ông như già đi mười tuổi, tâm thái cũng thay đổi, chỉ muốn thấy cửa hàng, không muốn đi hành tẩu trong vòng tròn nữa
Có một ngày tôi xuống lầu, thấy giang khởi vân dựa vào ghế sofa cùng bố tôi uống trà, anh ta nhàn nhạt hỏi:” ngươi muốn sính lễ là gì?”
Sính, sính lễ?
Bố tôi lắc đầu nói:” trước kia ta cho rằng tiểu kiều sống không được bao lâu, hiện tại xem ra nó rất tốt, ngươi có thể chiếu cố con gái ta, ta cho ngươi dập đầu là được, còn sính lễ thì thôi”.
” ……. Sẽ để cô ấy sống tốt”. Giang khởi vân nhàn nhạt nói.
Tôi mím môi, không nói với anh ta, thực tế tôi đã trộm bắt đầu làm bài tập, có bố tôi dạy, xem những cái tối nghĩa của tịch điển nhẹ nhàng đi rất nhiều.

Sáng nay, tôi nhận được cuộc gọi từ chủ nhiệm tổng, liên tục yêu cầu tôi quay lại trường một chuyến
Tôi nghĩ họ giúp tôi qua cửa sau, không hoàn toàn từ chối, nhưng anh tôi đi thực tập, hiện tại một mình ra cửa rất sợ, đành phải gọi điện cho tống vi, nhờ cô ấy đi cùng tới trường
Tống vi thập phần trượng nghĩa, chạy tới nhà tôi đón tôi:” ai da! Thai phụ còn quay lại làm gì——- này, cậu mặc quần áo gì thế này, xấu quá!”
Cái gì? Mặc đồ rộng, không mặc đồ thể thao thì mặc cái gì.?
” Chờ tôi cùng cậu đi mua quần áo bà bầu, nếu không bụng cậu to lên thì mặc cái gì?” Cô ấy lo lắng sốt ruột nhìn tôi nói:” tiểu kiều, căn bản cậu không nghĩ làm mẹ có bao nhiêu đáng sợ? Mua đồ phải mua một đống lớn”.
Tôi bị cô ấy nói một đường, cho đến khi gặp chủ nhiệm tổng mới yên tĩnh được một phút.
Chủ nhiệm tổng cười làm lành nói:” mộ học sinh, chúng ta cũng không muốn làm phiền ngươi, nhưng hôm nay làm nghi thức đặt móng cho toà nhà do lâm tổng quyên góp, giám đốc sở giáo dục dặn dò chúng ta nhất định phải phỏng vấn, lâm tổng lại từ chối, đành phải mời ngươi tới….”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.