Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 177:




Cái gì?
Anh ta nói cái gì? Thanh nhụy và thanh loan đều như vậy đến sao?
Đây là có ý gì?
Tôi lìm nén không được, dùng tâm tò mò nghiên cứu, tha thiết cùng ánh mắt kỳ vọng nhìn anh ta, trông cậy anh ta đại phát từ bi nói nhiều hơn mấy câu.
Anh ta từ trước tới nay vẫn lạnh lùng kiêu căng, không nói rõ tâm tình, không giải thích việc mình làm
Khi anh ta tức giận hoặc tâm tình cực tốt mới nói nhiều hơn vài lời, hầu hết thời gian toàn tự tôi đoán mò.
Giang khởi vân nhìn xuống tôi, có lẽ biểu cảm quá lộ liễu, chọc đến anh ta cười đem tôi kéo ra sau gốc cây
Tim tôi thình thình nhảy lên, anh ta muốn nói gì với tôi?
Đại bảo ngơ ngác ngậm điếu thuốc, anh tôi thấy thế cầm bả vai đại bảo xoay lại:” phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe~~ đại bảo, ngươi không muốn bị đuổi đi chứ?”
Giang khởi vân giam cầm tôi sau thân cây, khom lưng cúi đầu cười nói:” mộ tiểu kiều, em không phải nói em không ngại sao? Tại sao khi nhắc tới thanh nhụy, thanh loan lại lộ ra loại ánh mắt này? Em rốt cuộc muốn biết cái gì?”
Tôi muốn biết…… Tôi muốn biết bọn họ đối với anh quan trọng tới mức nào, nhưng anh hung hăng không cho phép tôi hỏi, chỉ có thể trong lòng đoán mò, còn có thể như thế nào?
Giang khởi vân lời nói luôn lạnh lùng, khi bắt đầu tôi đã biết đến
“…. Em muốn biết ta có bao nhiêu nữ nhân? Muốn biết ta cùng nữ nhân khác làm tình? Hoắc là muốn biết nữ nhân nào sẽ uy hiếp địa vị của em? Mộ tiểu kiều, em thế nào mới có thể nghe ta nói?”
Tôi…. Chẳng nhẽ không thể để ý một chút?
Trong lòng tôi dâng lên một trận chua xót, tôi lỗ lực kìm nén nước mắt.
” Khởi vân… Tôi để ý, nhưng sẽ không vì bọn họ mà oán hận anh, ở trong lòng anh, bọn họ khác….. Muốn biết mối quan hệ của anh, không có tệ như anh tưởng”.
Tôi có chút giận dỗi thì thầm nói:” mấy trăm năm trước, tôi không quen anh….. Chuyện của anh tôi nào quản được….”
Giang khởi vân cười, dùng tay đặt lên cổ làm tôi ngửa đầu lên.
‘ …… Đúng vậy, mấy trăm năm trước ta cũng không có em”. Anh ta nói nhỏ

Tử vi ngọc hư đế quân, sống ở tử vi viên, vì vạn vật tông sư, thống thượng chư tinh( nhất trị các ngôi sao), trung ngự vạn pháp ( cai trị mười ngàn luật lệ), cai trị phong đô. Giang khởi vân được được tạo thành ngày mà tử vi tôn thần ( ngày tử vi sinh nhật), vâng mệnh thống lĩnh minh phủ phong đô, tiếp nhận viêm đế khánh giáp, vì tôn thần minh giới
Minh giới phong cảnh vô biên, nhưng là nơi tĩnh mịch, không thể dựng hoá vạn vật
Bao gồm tình yêu, ham muốn loại này trăm triệu năm đều không thể khám phá suy nghĩ.
Mặc dù ngồi quên đi trăm năm, vứt bỏ ác dục tà niệm, cũng không thể tiêu diệt ngàn năm cô tịch
Phong nguyệt không nói lên lời, hoa cũng không thể giải thích.
Một tôn thần cũ có thể đen một vũng máu biến thành hoa sen, giang khởi vân liền lấy nhụy hoa sen biến thành một thị nữ, giao cho hồn phách
” …… Biến được thành hình, nhưng không biến được tâm…… Cô ấy đầu thai vì đuổi giết quỷ vương, chủ trì pháp trận, không nghĩ thế gian tham sân si dục, học được không ít, không chỉ quên thân phận bản thân, còn muốn hại em…… Nếu không có huyết chú, em sớm đã bị thước quách gặm đến thảm hại, ở quên đài sẽ vô tri vô giác bước đi…..”
Giang khởi vân lắc đầu, ngữ khí có chút bất lực cùng ảo não, tự giễu cợt nói:” tôn thần thế nào, trốn không thoát nhân quả tuần hoàn”.
” Đến nỗi thanh loan…..” Anh ta cười lạnh nói:” cô ấy là một tôn thần loan điểu ( chim thần), giỏi pháp trận kết giới, cho nên bị ta khai sáng hoá thành hình người, bảo vệ âm cảnh thiên cung, sau khi xuất hiện pháp trận làng hoàng đạo, liền hạ lệnh cho cô ấy chuyển thế vào thẩm gia đảm nhiệm làm mắt trận…… Trước kia, cô ấy là bạn nữ quyền hành, em đừng đem chuyện này tính lên đầu ta”.
“……..Tôi chỉ là tò mò”
“Miệng không đúng lòng.”
“… Vậy, thật xin lỗi … Được chưa?”
Anh ta cúi xuống cười xấu xa:”……. Xin lỗi ngoài miệng, không chấp nhận”.
Chuyện này, không nên là tôi xin lỗi chứ?
Tôi xin lỗi đã chiếu cố tâm tình của anh! Vì sao còn không chấp nhận? Nếu không phải vì đôi mắt của anh không tốt..,…
Đôi mắt……
Tôi ngửa đầu nhón chân, nhẹ nhàng hôn lên mặt
Thế này được chưa?
Giang khởi vân hai tay siết chặt eo tôi, cúi xuống cắn môi tôi, lạnh lẽo môi lưỡi dây dưa đến hơi thở tôi hỗn loạn, khó nhịn phát ra tiếng kêu vang.
” ….. Mộ tiểu kiều, em chừng nào mới có thể học cách chủ động?” Anh ta cười nhẹ nhàng nói giống như vang lên ở trong đầu:” …… Mấy ngày không mang em rót đầy, không đói sao? Em liền không biết chủ động một chút, ừm?”.
Tôi xấu hổ buồn bực đến sắp nổ tung, anh chàng này tại đây nói loại chuyện phu thê này thật giống như bạo chúa.
Đây là nơi nào
Tôi có thể ở nơi này chủ động sao? Anh tôi đứng ở đó không xa mà.
Phong nguyệt có ngôn, hoa cũng giải ngữ, xem ai ở trong lòng anh mà thôi.
Chờ anh ta buông tôi ra, tôi bản thấy bản thân bắt đầu thiếu oxy, thở hổn hển rất lâu mới chậm lại.
Miệng bị cắn đỏ bừng, khoé môi thậm chí cả cằm đều bị nước miếng dính nhớp, toàn bộ gần như đã sẵn sàng.
Anh tôi cùng đại bảo ngồi xổm bên cạnh đường tiểu lâm tử, nhìn chằm chằm vào đường núi đối diện.
Nhưng bọn họ rõ ràng là thất thần
Đại bảo ngậm điếu thuốc nhanh chóng đốt tới miệng.
” Thiếu đông gia, ngươi thường xuyên bị nhiễm độc sao?” Đại bảo môi run run, một cục to tàn rơi xuống dưới đất
” Cũng không phải sao? Chính là làm hai ba tiếng đồng hồ không ngừng nghỉ, sau nửa đêm có thể lăn lộn đến bình minh, ra khỏi cửa, cũng phải giao lương thực nộp thuế mới được xuông lầu, làm nũng vô cùng, tẩy khăn trải dường thường xuyên tính là gì? Em gái ta liền bỏ nội y vẻ mặt xấu hổ buồn bực nước mắt lưng tròng, khó có thể tượng tượng chiếc giường phải chịu bao nhiêu lần sống chết rửa tội, hai người bọn họ làm nũng trước mặt, ta đều tê liệt, hiện tại chỉ là hôn hít ôm ấp thôi…..”
Anh tôi giọng nói bình tĩnh, không màng hơn thua.
Tôi … Tôi nhất định phải cho anh tôi ăn mì gói nửa tháng,! Lời này có thể nói bậy được sao?
Đại bảo vẻ mặt cực kì hâm mộ nói:” hâm mộ đế quân đại nhân thật hài hoà…….. Lần sau đi quỷ thị, ngươi cũng cho ta đi, ta muốn đi mua cái kia…… Ngươi hiểu chứ”.
” Còn lâu, ngươi là phàm nhân thành thật dùng đồ phàm nhân, nhân gia không giống ngươi, ngươi có thể so sánh sao! Thành thật làm tốt, ngươi chỉ cần 15 phút là được”.
phun……!!
“… Mộ vân phàm!”
Anh tôi nhún vai vội nói:” khụ,chúng ta đang thảo luận đề tài nam nhân, hơn nữa chúng ta vẫn nhìn chằm chằm, đối diện không có động tĩnh”
Đang nói, đối diện có một chiếc xe đi ra, xe ở chỗ cửa có chuyển biến, một người bị đá ra, theo sườn núi lăn xuống
Anh tôi vui vẻ, phảng phất như bắt được rơm rạ cứu mạng:” mẹ nó, rốt cuộc cũng có người! Đại bảo chúng ta mau trốn!”
Loại chuyện nhảy chạy này không tới lân tôi trói buộc, giang khởi vân lạnh lùng nhìn tôi, tôi ngoan ngoãn lên xe ngồi chờ.
Người bị đá ra chính là rừng già, hắn bị vỡ đầu chảy máu, nhìn thấy anh tôi muốn vọt chạy trốn, bị anh tôi cùng đại bảo bắt lại ấn xuống.
Tiểu bánh quẩy ( người dán nhỏ) của anh tôi, lập tức cởi quần ông ta chói chặt hai chân.
” Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Nhưng cái chín khiếu ngọc lấp đầy thi thể không liên quan tới ta…….”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.