Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 132:




Sáu dương đứng đầu, tôi không tin, không có đầu mà có thể tồn tại, trước kia anh tôi từng thấy lạc đầu thị bay múa, nhưng cũng chỉ là linh hồn xuất ra, mà không phải là đầu thật.
Nhưng cái thứ trước mặt tôi đang di chuyển kia, lại không có đầu.
Hắn chỗ cổ bị vỡ mạch máu, trên thân thể đều bị máu nhuốm đỏ, cứng đờ đi tới phía tôi, còn phát ra giọng của anh tôi:” tiểu kiều, đừng đến đây….”
Tôi quanh thân ớn lạnh, những con quỷ này, không phải thứ tôi có thể đối phó.
Hắn có thể giết người sống, có thể bám vào thi thể, còn có thể nhìn trộm nhân tâm, hiểu và biết cách thiết lập bẫy, những có quỷ thông minh như vậy, ước chừng so với nữ quỷ ở mật phong lâm thi sở kia còn lợi hại hơn.
” Đừng tới đây”! Tôi cầm lên kiếm gỗ đào, thi thể kia dừng một chút, ngay sau đó nở nụ cười….
” Khặc, khặc, khặc…… Có đồ ăn ngon…… Bụng ngươi thật ngon….. Thai âm dương ăn xong tốt hơn muôn đời tu hành….”
Hắn vừa nói xong, nhẫn ly long ánh sáng đỏ tăng vọt, làm tôi hoa mắt.
” Ah, ah, ah…….” Thi thể kia lùi lại, đột nhiên ngã xuống mặt đất, co giật hai cái.
Nhẫn phát sáng gần như chiếu sáng một nửa lầu, giọng anh tôi phát ra từ phía sau:” tiểu kiều, lâm ngôn hoan bọn họ ở chỗ này, tất cả đều bị quỷ đánh ngất”.
Tôi không rảnh để quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào thi thể phía trước.
Một đôi bàn tay xương khô thò lên từ chỗ đứt của cổ, một dây xích quấn lấy cổ tay, chậm rãi chui ra…. Là một quỷ hồn cùng thây khô.
Trên tay hắn sợi xích xôn xao vang lên, hốc mắt tối om nhìn tôi chằm chằm, chậm rãi tiến về phía tôi.
” Pháp lực bẩm sinh thật lợi hại…… Âm dương thai này là loại gì..……”
Hắn lẩm bẩm ” ta ở tám ngục đã nhiều năm…..mỗi ngày đều chịu đựng khổ sở vô cùng, còn không phải đã dùng não của mấy đưa trẻ để theo đuổi trường sinh tiên pháp sao…… May mắn minh phủ lớn, mặc cho bắc thái đại đế có pháp lực vô biên thế nào, cũng có lúc sơ hở để một người tốt bụng cứu ta ra”.
Hắn còng lưng, khoé miệng khô quắt không răng, cười nói:” tiểu muội muội, ngươi cũng là người tốt đúng không….. Ngươi nhìn ta đi, đã lâu không ăn thịt, thịt trên tay, lúc còn sống đã bị người xấu cào rách ra,……. Thịt trong bụng ngươi, chia cho ta ít được không”?
Tôi còn chưa kịp mắng hắn, linh thai trong bụng dường như hiểu được, phát ra ánh sáng đỏ mạnh mẽ,làm cho con quỷ kia bốc khói dữ dội.
” Ah, ah, ah….. Thật nóng tính….” Mãnh quỷ bay lên xuyên qua bức tường, vòng ra một vòng tròn lớn sau lưng tôi, tôi nghĩ hắn sẽ tấn công tôi, nhưng không ngờ hắn lại bay về phía anh tôi.
” Cẩn thận! Anh ơi!” Tôi sợ hãi, vội vàng chạy đuổi theo, anh tôi không có linh thai bảo vệ.
Anh tôi đang ở trong phòng mà lâm ngôn hoan bị hôn mê, vội vàng vẽ trận pháp dán phù chú, bảo vệ bọn họ tạm thời không bị sâm hại, mãnh quỷ tiến tới mang theo một trận gió dữ dội, phá vỡ phù chú ở cửa.
” Mẹ kiếp! Ta sẽ chém ngươi thành ngàn mảnh.” Anh tôi múa may càn khôn kiếm pháp chém khắp nơi.
Mãnh quỷ trong phòng cuộn lên một cơn gió, móng vuốt xé rách giấy tường, cắt qua sofa chém qua lưng ghế.
Trong lúc nhất thời, trong phòng giấy vụn bay loạn xạ, gỗ vụn bay khắp nơi, cánh tay cùng mặt anh tôi đều bị cắt ra.
Tôi lao vào, đạp trên cái ghế ở cửa, nhảy về phía anh tôi.
Anh tôi đưa tay ra đỡ tôi, mắng:” em tới cứ tới, còn bày đặt làm tư thế, trong bụng em còn có quả bóng, em còn dám lộn nhào, em không muốn sống nữa sao”.
Em…. Em tới cứu anh mà anh còn dám mắng em! Trở về em sẽ tính sổ với anh. Tôi nghĩ thầm.
” Lão quỷ, có bản lĩnh thì lại đây”. Anh tôi lau vết máu trên má, quát:” ngươi lại đây thử xem, tiểu tổ tông trong bụng em gái ta tính tình không tốt, lần trước ngươi xông tới, suýt chút nữa biến thành xương sườn nướng”.
Mãnh quỷ kéo sợi xích bay quanh ánh sáng đỏ, âm trầm nhìn chằm chằm vào chúng tôi, trong chốc lát, hắn bay ra ngoài.
Anh tôi không đuổi theo, nhanh chóng chạy vào tủ lạnh lấy ra một bình nước, đốt lá bùa ném vào:” mau mau, mau đánh thức ba cái chân sau”.
Tôi đỡ lâm ngôn hoan, duỗi tay chấm nước bùa vào thiên linh, ấn đường, giữa tam hạ, nhẹ giọng thì thầm:"” thiên địa tự nhiên, uế khí phân tán, trong động mê hoặc, hoảng lãng quá nguyên….hung uế tiêu tán, nói khí trường tồn”
Lâm ngôn hoan mau chóng mở mắt, hắn thấy tôi, đột nhiên nhíu mày, ngồi dậy, giận giữa nói:” ai cho cô vào? Nam nhân đều đã chết hết rồi sao? Lại để một thai phụ vào cứu người!”
Tôi khoé miệng giật giật nói:” …..thời điểm này, khẩu súng không hữu dụng, nói chi tới giới tính”.
” Nhưng cô có thai”. Hắn nhíu mày, trầm giọng nói
Hắn vừa nói xong, bên cạnh từ nhã kỳ kêu lên một tiếng:” anh nói cái gì vậy ngôn hoan! Cô ta, cô ta mang thai, các người……”
” Ngươi câm miệng cho ta”. Lâm ngôn hoan không chịu nổi nữ nhân này, hét lên giận dữ
Tôi tròn mắt nhìn.
Lâm ngôn hoan bên người còn có một vệ sĩ, vậy thi thể không đầu kia là của ai?
Từ nhã kì ôm đầu khóc ròng nói:” đó là vệ sĩ của ta….. Ta, ta yêu cầu hắn giúp ta cầm gương, đột nhiên hắn không bình thường —– trong gương có một bàn tay vươn ra nắm lấy đầu hắn! Ah, ah, ah…”
“Gương gì?!” Tôi lập tức cảnh giác.
Trong phong thủy gương là đồ vật có hai mặt, có thể trở thành pháp khí, ví dụ như kính bát quái, cũng có thể trở thành tà vật.
Từ nhã kỳ vẫn ôm đầu khóc, nói:” thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta cũng không biết sao lại thành thế này, trước đây có một cư dân mạng nói cho ta đúng thời gian này, giơ gương lên hướng đông nam có thể tụ đào hoa, khiến người ta yêu, yêu ta, nên ta……”
Hướng Đông Nam!
Không phải là hướng giang khởi vân đi quét trăm quỷ sảo quyệt sao? Gương trở thành pháp khí, đảo lộn trận pháp hai nơi?
Lâm ngôn hoan nắm tay, gân xanh đều nổi lên, tôi thấy hắn muốn tát từ nhã kỳ tới chết.
Anh tôi khuyên nhủ:” thôi thôi, chuyện cũng đã sảy ra rồi, có đánh cũng vô dụng, nếu đánh chết còn phải phí sức đem cô ta kéo ra ngoài….. Chờ khi chúng ta ra ngoài rồi đánh”.
( Tưởng mộ vân phàm khuyên người ta tử tế, ai ngờ …. 🤣🤣🤣)
” Anh, em đoán mắt trận chính là mãnh quỷ này”. Tôi vừa mở miệng, anh tôi đã lắc đầu.
” Em thật ngốc, tiểu kiều, nhưng con quỷ này sẽ không tới, trong chúng ta, ai có bản lĩnh tạo ra ánh sáng đỏ chém chết hắn, tốt hơn đứng yên, chờ giang khởi vân tới đánh vỡ kết giới cứu chúng ta…… Chà, nơi này có bài poker, có muốn chơi không, dù sao ngồi cũng nhàm chán”.
Tôi không thể nhịn được nữa, đấm một cú trên lưng anh tôi:” mộ vân phàm, đầu anh không thể bình thường được sao?”
Tôi vừa mới hét lên, dưới sân toà nhà vang lên hai tiếng súng, anh tôi chạy ra cửa sổ, mấy vệ sĩ kia toàn bộ ngã xuống đất, một khối thi thể cứng đờ, giống như bọn họ……
” Mẹ kiếp”. Anh tôi vỗ đùi:” chó thật, IQ của bọn này rất cao, ánh sáng đỏ của chúng ta có thể ngăn tà khí, nhưng không ngăn được viên đạn”.
Từ nhã kì khóc rống lên:” ta nên làm gì bay giờ? Ta nên làm gì bây giờ? ….Huhuhu…..”
Anh tôi nghiến răng nói:” chạy, chúng ta chạy xuống cầu thang dưới lầu sẽ an toàn….”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.