Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 107:




Trình bán tiên trong như một kẻ lưu manh, hơn nữa nhìn còn rất trẻ tuổi, khất khó tưởng tượng hắn đã năm, sáu mươi tuổi, lại còn bố tôi là ” tiểu tử mộ gia”, xem ra hắn thân phận của hắn thật sự cao.
“……hắn nói, 12 giờ đêm, mang phu quân của mình tới, bằng không, sẽ không bàn bất kì điều gì nữa “. Tôi nhìn giang khởi vân, hy vọng anh ta có thể gật đầu đồng ý.
Giang khởi vân ngồi ở bàn, một bên tay gõ gõ, nghe tôi nói xong chuyện này, anh ta không nói gì, trầm mặc ngồi đó.
” …….có thể mời anh đi cùng tôi một chuyến không?.
Anh ta khẽ ngước mắt lên, cặp mắt sâu thẳm nhìn tôi chằm chằm:” trước mắt biết thân phận của ta chỉ có người thẩm gia, cùng với một số ít người nhà của em. Hắn chỉ tên muốn ta đi cùng, hẳn là biết ta, theo như em nói, hắn là bán tiên thần côn, lại ở nơi phố phường pháo hoa đó, vì sao lại biết thân phận của ta”.
Tôi nhanh chóng lắc đầu nói:” tôi không nói với hắn, tôi cũng không biết vì sao hắn muốn tôi đưa phu quân minh hôn của mình tới “.
Khi tôi nói đến hai chữ ” phu quân “, trong lòng tôi dâng lên cảm xúc kì lạ, lén nhìn biểu tình của giang khởi vân, anh ta không có bất kì một tia cảm xúc nào
Xem ra, chỉ có tôi đối với hai từ, vợ chồng này, mới có cảm xúc khác lạ
“…..bây giờ đi sao”? Anh ta đột ngột hỏi.
” Ừ “
” Không phải nói 12 giờ sao? Hiện tại cũng sắp tới giờ tý rồi.” Anh ta liếc nhìn đồng hồ trên bàn tôi
Tôi cùng giang khởi vân xuống lầu, anh tôi mở cửa hỏi:” tiểu kiều, muốn anh lái xe đưa các em đi không?”
” Không cần, nơi đó là chỗ nào, anh biết mà, hơn nữa đã nửa đêm rồi anh đừng đi, để em gọi taxi” tôi cau mày, nghĩ tới những động tác táo bao của nhưng nữ nhân nơi đó, tôi sợ anh tôi sẽ bị bọn họ ăn thịt
“…..vậy thôi, anh là một soái ca, đi nơi đó rất nguy hiểm. Em rể, ở chỗ đó quá loạn, ngươi dám sát chặt chẽ tiểu kiều, không thể để lạc cô ấy “. Anh tôi không yên tâm dặn dò một câu
Giang khơi vân khách khí với anh tôi, nể tình ừ một tiếng.
Hơn 10 giờ, nhiều phố văn hoá đã yên tĩnh, lạnh lẽo, giang khởi vân từ khi học được 10 ngón tay đan vào nhau, thì thường xuyên nắm tay tôi như vậy, đi ra đầu phố chỉ vài trăm mét, tôi cố ý bước chậm lại rất nhiều lần, mỗi lần anh ta đều quay lại nhìn tôi, nhưng lại không nói câu gì
Lên taxi, tôi vừa nói địa chỉ, tài xế đã nhíu mày:” tiểu cô nương, trễ như vậy cô tới ngoại thành làm gì? Chỗ đó tất cả đều cho thuê nhà, nhân viên hỗn loạn, cô xinh đẹp như vậy, đến nơi đó thật nguy hiểm.”
Tôi nhìn tài xế cảm ơn, nói bên kia bạn trai sẽ đón tôi, tài xế nhíu mày, không nói lời nào nữa
Một lúc sau, hắn bắt đầu nói thì thầm:” tiểu cô nương xinh đẹp như vậy, phải biết tự bảo vệ chính mình, hiện tại có quá nhiều vụ cưỡng bức cường bạo.
Giang khởi vân nghiêng đầu nhìn tôi, anh ta rất tức giận. Khi nghe được tên tài xế nói cường bạo, chính hắn trước kia cũng thật sự tàn bạo, hiện tại cũng thật cường bạo
Hẻm quả phụ, ban đêm và ban ngày là hai thế giới hoàn toàn khác nhau
Ban ngày, hoang vắng, cũ kĩ, lạnh lẽo, chẳng ai có thể nghĩ ban đêm lại có cảnh này
Không có đèn đường công cộng, không ít người đi tới, đều là tìm kiếm những niềm vui rẻ tiền, một cánh cửa nhỏ, thấp bé, cũ kĩ, có hai người phụ nữ dựa vào, ăn mặc hở hang, ở đây cao thấp gầy béo, già trẻ đều có
Các cô gái ở đây móng tay đỏ loè, duỗi tay cùng khách mặc cả, nếu hợp lý, sẽ đẩy cánh cửa phía sau, đi vào trong phòng nhỏ, hoàn thành giao dịch
Hầu như mỗi toà nhà nhỏ, trên tầng hai đều treo đèn đỏ, ánh sáng lờ mờ,
Nơi này cho tôi cảm giác quỷ dị mà âm trầm lạnh lẽo, một khu đèn đỏ này lại yên tĩnh như một nghĩa địa.
Vừa tới đã thấy một nhóm người khe khẽ nói chuyện, những quả phụ đứng trên đường nheo mắt, giống như nhìm chằm chằm vào con quỷ hút máu. Cho dù là người sống hay là quỷ mượn thân, bọn họ đều không ngại, miễn là mang đến tiền bạc cùng thú vui kì lạ cho họ là được
Ngày khi bước vào hẻm nhỏ, tôi cảm giác mình bị nhìn chằm chằm, không được thoải mái. Giang khởi vân thì thầm:” đừng nhìn chuyện của họ, chúng ta đi, nhìn thấy cô hồn dã quỷ cũng đừng để ý.”
” Vâng”. Tôi gật đầu, cúi đầu dấu nửa mặt vào chiếc khăn quàng cổ, nắm chặt tay giang khởi vân, vội vã bước vào trong.
Đi ngang qua toà nhà có treo quần lót đỏ trên cửa sổ ngày hôm nay, cửa sổ nhỏ gạch xanh, phát ra một tia sáng đỏ, một người phụ nữ với mái tóc rối bù đứng ở nơi đó, dường như đang chịu đựng nhưng cú va chạm phía sau, khuân mặt thống khổ cùng nụ cười quái dị.
Tôi rùng mình, giang khởi vân buông tay ra, ôm tôi bước nhanh qua đó.
” Ah”!!! Tôi đột nhiên bị giật mạnh một góc áo, sợ tới mức tôi hét lên.
Một người phụ nữ ngồi xổm trên mặt đất, hút thuốc, kéo dây áo choàng của tôi. Cô ta nhả ra khói thuốc, thấp giọng cười nói:” mỹ nhân, tới tìm niềm vui sao, ta nam nữ đêù có thể”.
Cái gì? Cái gì? Cả nam và nữ đều có thể?
Cô ta đứng dậy, nhấc chiếc váy ngắn lên, tôi nhìn thấy bên trong quần kót bồng bềnh
Da đầu tôi sắp nổ tung, người lưỡng tính cũng có?
Giang khởi vân không phân trần ôm tôi nhanh chóng rời đi, tôi tức giận đến muốn quay đầu mắng chửi người, bị anh ta lạnh lùng nhắc nhở:” câm miệng, không cần nói cái gì hết, nơi này đều là âm khí dơ bẩn, mau đi”.
Tôi bước nhanh, đưa anh ta vào sân nhỏ của trình bán tiên, cửa sân khép hờ, tôi nhanh chóng mở ra
Trình bán tiên ngồi trong sân, nhửa đầu lên nhìn bầu trời, thấy tôi vào, nhếch miệng nói:” tới rồi, mời vào trong “
Giang khởi vân kéo tay tôi, lạnh lùng nói:” nói với hắn, ta không vào, thử xem hắn nói gì?”
” Sao?”. Tôi không hiểu anh ta muốn làm cái gì.
” Làm sao vậy? Vào trong rồi nói, lần này không có âm thanh xuyên não”. Trình bán tiên cười nói
Tôi nhìn giang khởi vân bên cạnh, anh ta lạnh lùng, đứng yên không nhúc nhích
” Ta….phu quân ta nói, sẽ không vào”. Tôi đành căng da đầu thuật lại.
Nghe được hai từ phu quân này, giang khởi vân nghiêng đầu nhìn tôi nghiền ngẫm, tôi quay đầu, không nhìn anh ta, gọi phu quân có gì kì lạ sao? Có mấy người hiện đại vẫn kêu là phu quân mà.
Trình bán tiên sững sờ, đột nhiên nhận thức của hắn bừng tỉnh, hắn lập tức mở hai cánh cửa ra, bên trong sửa sang lại chỉnh tề, không có một hạt bụi, so với ban ngày lúc tôi tới, hoàn toàn khác
Hắn phủi phủi quần áo, quỳ xuống tư thế hành lễ, đối với tôi dập đầu ba cái:” thật thất lễ, vốn định vào nhà sẽ hành lễ ….”
Giang khởi vân hừ lạnh một tiếng:” hắn quả nhiên biết thân phận của ta”
Tôi ngồi xuống ghế sofa, trình bán tiên quỳ xuống bên cạnh, đưa cho tôi một túi giấy da nói:” làm phiền, gần đây nhất ở hẻm quả phụ, sảy ra một số chuyện, ta thông qua vu lão bà, biết được ít nguyên nhân, cho nên muốn mời phu quân ngươi tới đây xem”
Trong túi giấy da là ảnh chụp một người phụ nữ, tay chân bị vặn bất thường, vết thương đầy người, đặc biệt chỗ nhạy cảm chảy mủ nghiêm trọng
Cả người tôi run lên bần bật, giống như thi thể tôi đã từng thấy, lập tức buột miệng nói:” đây là thánh nữ luyện hồn, cô ta lúc đó còn mang theo quỷ vương chạy trốn..”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.