Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh

Chương 215: Tôi muốn đi ra ngoài




"Tôi muốn đi ra ngoài."
"Tôi muốn đi ra ngoài."
Cô ngửa đầu lên trời cuồng hô, hết sức không cam lòng, hết sức tức giận, phổi cũng sắp nổ tung rồi, nhưng chính là hết cách. Chưa nói đến chuyện nhóm người Tri Vũ không cho cô ra ngoài, hiện tại ngay cả thủ vệ ở cung Phượng Thê cũng tăng lên không ít, tất cả đều canh giữ ở bên ngoài.
"Tiểu thư, ngài nói gì ạ?" Mấy ngày nay, Tri Vũ vẫn luôn canh chừng cô, một tấc cũng không rời, nhìn cô chằm chằm, sợ cô sẽ làm ra chuyện gì. Lúc này, đột nhiên nghe được cô la to, không nhịn được sốt ruột kêu.
"Tôi nói: tôi, muốn, ra, ngoài. Tôi muốn xuất cung, tôi sắp mốc meo, tôi sắp mọc mầm, tôi không chịu nổi nữa." Cô gằn từng chữ, nhảy dựng lên, xoay vòng vòng, cả người hết sức khó chịu.
"Tiểu thư, không được, ngàn lần không thể ra ngoài." Tri Vũ giật nảy mình, chưa từng thấy di,iẽn,en dáng vẻ bùng nổ của tiểu thư, nhưng cho dù tiểu thư có mất hứng, thì nàng cũng tuyệt đối không thể khiến Vương mất hứng. Vương mới là đại chủ tử của nàng.
Hoàng Nhi bị Tri Vũ đẩy đẩy, sau vài ánh mắt trao đổi, mới chậm chạp khuyên nhủ: "Tiểu thư, không phải có Hoàng Nhi hầu ngài sao? Có phải Hoàng Nhi không tốt không? Có phải Hoàng Nhi không hầu hạ tốt tiểu thư? Để cho tiểu thư mất hứng?"
Chiêu chí mạng này của Hoàng Nhi lập tức làm cho Lý Quả ngây người, sau đó có chút hoảng hốt, vội vàng kéo tay nàng, luống cuống nói: "Không phải, không phải, không phải vì em, vì chị không thể ra ngoài chơi, nên mới như vậy, không liên quan tới Hoàng Nhi."
"Vậy tiểu thư đừng ra ngoài nữa, bên ngoài nhiều người xấu lắm, chúng ta cứ ở trong đây thôi, rất tốt mà." Hoàng Nhi cười tít mắt, bày ra dáng vẻ bên ngoài toàn là người xấu, đi ra ngoài sẽ gặp nguy hiểm, ríu rít nói.
Lý Quả liền nghẹn họng, lập tức bị nàng đánh bại, chỉ có thể trợn mắt nhìn nàng.
"Tiểu thư tốt, Hoàng Nhi thích lê,ê tiểu thư nhất, tiểu thư đi đâu, Hoàng Nhi sẽ theo đó." Hoàng Nhi cực kỳ lanh trí làm nũng với Lý Quả, cười hì hì, vung vẩy cánh tay cô.
Tri Vũ che miệng cười trộm, rất khâm phục sự can đảm của Hoàng Nhi, hâm mộ hai người có thể thân thiết như vậy. Đổi lại là nàng, nàng sẽ không dám hành động như vậy với Lý Quả.
"Được rồi, được rồi, chị biết rồi." Lý Quả tức giận vỗ nhẹ đầu nàng, không kêu la nữa, trực tiếp trở về phòng.
Hoàng Nhi và Tri Vũ vội vàng theo sau, thật ra là giám sát cô, sợ cô sẽ gặp rắc rối!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.