Một năm trước, Lục Phỉ Chi một mình đi trừ ma ở ngoài thì gặp và kết bạn với Tống Vi Thanh.
Sau đó quan hệ giữa hai người nhảy vọt một bậc, thậm chí có đôi khi hai người còn dùng hạc giấy để truyền tin.Nhưng hiếm khi nào Lục Phỉ Chi nhắc tới Tống Vi Thanh trước mặt Tạ Miên.
Thỉnh thoảng nếu y có nhắc tới cũng chỉ nói là bạn, sau đó y sẽ nhanh chóng đổi đề tài.Tạ Miên không biết sao hai người họ lại quen, vì sao thành bạn bè, thậm chí lần này Tống Vi Thanh còn cố ý lại đây tiếp cận Lục Phỉ Chi, mà Lục Phỉ Chi cũng cứ thế đi cùng Tống Vi Thanh luôn.
Thoạt nhìn quan hệ giữa hai người không chỉ là bạn bè thân thiết bình thường.Vừa mới nãy Tạ Miên chỉ lo giải thích với Sầm Vũ, hiện tại bình tĩnh ngồi nghĩ lại, hắn mới thấy đúng thật là có chút kỳ lạ.Tạ Miên cũng không thật sự tin cái gọi là cốt truyện của hệ thống.Hắn đã sống ở nơi này hai mươi năm, đương nhiên hắn hiểu rõ đây là một thế giới thật sự, người sống ở đây đều có máu có thịt, là tồn tại chân thực, không phải một hai câu là có thể khái quát ra được.Kể cả Lục Phỉ Chi đột nhiên hiểu chuyện rồi có người mình thích, Tạ Miên cũng chẳng lấy làm lạ.Nghĩ vậy, Tạ Miên bỗng cảm thấy hơi buồn lòng.Hắn đẩy cửa sổ ra, nhìn ra tầng tầng lá xanh ngoài cửa đang bị gió thổi lắc lư.
Tạ Miên tự giễu nghĩ: Khả năng người già cô đơn đều sẽ như hắn vậy.Nhưng nếu Lục Phỉ Chi thích người kia thật, hắn cảm thấy cần phải cẩn thận hỏi thăm về tình sử của vị Tống đạo hữu đó.Rốt cuộc thì tình yêu dễ khiến chỉ số thông minh của con người rơi xuống số âm.Chờ tới lúc Lục Phỉ Chi trở về, y còn chưa kịp thở một hơi thì đã nghe thấy Tạ Miên nghiêm nghị hỏi.Ngươi cảm thấy vị Tống đạo hữu kia mà làm đạo lữ thì sẽ thế nào?”Lục Phỉ Chi nhớ tới tình sử của Tống Vi Thanh lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió thì tức khắc giật mình.
Y vỗ mạnh vào bàn, suýt chút đã vỗ nứt cả bàn: "Người như hắn không đáng tin trong chuyện tình cảm một chút nào, đời này ta chưa bao giờ thấy kẻ nào như hắn! Tuyệt đối không thể làm đạo lữ được đâu!”Chuyện xảy ra khác hoàn toàn với tưởng tượng của Tạ Miên.Vốn dĩ hắn đã nghĩ kỹ rồi, nếu Lục Phỉ Chi ngậm miệng không đề cập tới tình sử và cái danh phong lưu của Tống Vi Thanh thì hắn bớt bóng gió ám chỉ một chút, cứ việc hỏi thẳng.
Còn nếu Lục Phỉ Chi thể hiện vẻ khổ sở chán ghét, hắn sẽ khuyên y trước tiên tìm hiểu thực hư, sau đó hãy quyết định.Rốt cuộc điều quan trọng nhất khi chọn đối tượng chính là nhân phẩm, cái khác sao cũng được, chỉ có cái này là cần làm cho rõ ràng.Nhưng diễn biến sau đó chẳng liên quan gì tới dự đoán của Tạ Miên, hắn không thể ngờ cuối cùng mình lại ngồi đây nghe Lục Phỉ Chi thao thao bất tuyệt kể Tống Vi Thanh đã từng có bao nhiêu tình cũ.Mắt thấy nửa canh giờ sắp trôi qua, chuyện tình cảm của Tống Vi Thanh còn chưa có dấu hiệu sẽ kết thúc, Tạ Miên còn thấy khát hộ cho Lục Phỉ Chi.Bây giờ Lục Phỉ Chi còn đang kể Tống Vi Thanh hết cưa ca ca lại tới tán muội muội, cuối cùng cả mấy người chia tay trong hòa bình, đồng thời còn hỗ trợ giật dây hàn gắn tình huynh muội rạn nứt hồi nhỏ.
Vậy nên mấy người lớn trong nhà không chỉ không ra tay đập chết hắn mà ngược lại còn cảm kích, đến nay vẫn duy trì mối quan hệ tốt đẹp.Tạ Miên vừa ừ ừ có lệ vừa buồn bực trong lòng.Ngươi nói Lục Phỉ Chi thích Tống Vi Thanh ư, ta thấy không giống chút nào.
Ai lại đi kể tình sử của đối tượng thầm mến đến mức sinh động như thật vậy chứ? Nhưng nếu nói là không thích, dựa theo tính cách không để ý chuyện bên ngoài của Lục Phỉ Chi, nếu lòng y không để tâm thì sao có thể rõ ràng chuyện tình cảm trong quá khứ của Tống Vi Thanh như vậy?Sao Lục Phỉ Chi lại biết rõ mười mươi như thế?Một năm trước, lúc y biết vị luyện khí sư mình cần tìm là Tống Vi Thanh thì đã chạy không ngừng tới nơi Tống Vi Thanh ở.
Mới nói được ba câu, Tống Vi Thanh đã bị người ta chặn nhốt ở cửa.Người kia hóa ra là người theo đuổi của một trong những tình cũ của Tống Vi Thanh.
Đầu tiên hắn lên án gay gắt Tống Vi Thanh bạc tình quả nghĩa, ph0'ng đãng vô sỉ, sau đó cao giọng cười to nói bản thân khổ tâm nghiên cứu mấy chục năm như một, rốt cuộc đã tạo ra trận pháp chuyên môn khắc chế Tống Vi Thanh!Mỗi một vị tình cũ của Tống Vi Thanh đều sẽ trở thành đối thủ của hắn về mặt trận pháp! Càng là người oán hận Tống Vi Thanh thì sẽ đạt được thành tựu càng cao trên phương diện này.
Chỉ cần có một hai người hận thấu xương Tống Vi Thanh, chắc chắn hắn sẽ phải chết không có chỗ chôn!.