Chỗ Nào Không Đúng

Chương 214: Đồng đội




"Để mạng lại ——"


Cửu U Băng Phượng đột nhiên phản bội, trừ bỏ Giản Thành, tất cả mọi người khác đều không kịp phản ứng.


Hoặc là nói trong lòng mọi người đều thực mộng bức, trước đó con Băng Phượng này liều mạng đuổi theo Giản Thành, đánh sống đánh chết lâu như vậy, chẳng lẽ đều là đang diễn trò?


Giây tiếp theo, Hỗn Độn Ấn trong tay Giản Thành giống như là sao băng xông ra, trước đó pháp quyết mà hắn làm, một cái Càn một cái Khôn, hắn hắn dùng Khôn thả ra hai mắt Băng Phượng, ngón tay run lên liền thả ra ấn Càn đã sớm chuẩn bị!


Hỗn Độn Ấn gặp gió liền lớn, cùng Cửu U Băng Phượng một trước một sau, trực tiếp giáp công Chung Lam!


.......... cho nên nói một người một chim này quả nhiên là đang diễn trò sao?


Sắc mặt Thanh Minh chân nhân chợt xanh chợt trắng, cuối cùng biến thành mặt đầy hồng quang.


—— Tuy rằng có hơi ngại khi bị đồ tôn lợi dụng, nhưng đây là nhân tài mới xuất hiện của tông môn bọn họ nha ~ vui vẻ


Ông hoàn toàn quên mất trước đó hận không thể vén tay áo bóp chết Giản Thành toàn đầu óc đều là xuân cung đồ.


Nếu nói những người khác còn thừa hơi để tự hỏi, như vậy Chung Lam phải nghênh diện cánh chim thật lớn của Cửu U Băng Phượng liền hoàn toàn không có đường sống để trì hoãn.


Trước đó vì phòng ngừa Băng Phượng bị phong ấn lại, gã chạy đến quá gần, thế cho nên khi một chưởng này giáng xuống, gã căn bản trốn không thoát!


Rồi sau đó có Hỗn Độn Ấn Đường Minh Hòa tự mình luyện chế chặn đường, nếu như lui về sau tất nhiên sẽ bị Hỗn Độn Ấn kia hút vào đi!


Trong chớp nhoáng, Chung Lam căn bản không thể nào lựa chọn, gã đơn giản cắn răng một cái, linh lực toàn thân bạo trướng, một cỗ lực lượng quỷ dị từ trong cơ thể trào ra, trong chớp mắt cỗ lực lượng này hóa thành tinh thể màu trắng ngà, trong thời gian ngắn liền bao lấy toàn thân gã, đem gã biến thành một tinh thể dài như rắn.


Đây chỉ là mới bắt đầu, chưa tới một giây, tinh thể dài như rắn liền biến thành hình trứng, lại từ hình trứng biến thành một cái viên cầu màu trắng.


Hai cánh Băng Phượng vỗ sinh ra dòng khí cuồng bạo, so với uy lực khi truy Giản Thành xưa đâu bằng nay, nháy mắt khi hai cánh che trời đánh xuống, cơ hồ đem toàn bộ không gian trong phạm vi mười dặm khóa chết, ngay cả tốc độ khi cú đánh của Chung Lam ngược hướng vào cánh cư nhiên lấy mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ bắt đầu............ chậm lại?!


Thấy một màn như vậy tất cả mọi người hít ngược một hơi khí lạnh.


Trước đó Cửu U Băng Phượng đuổi theo Giản Thành chạy loạn, mọi người tuy rằng trong lòng cảnh giác nhưng cũng chưa xem là chuyện gì, Giản Thành mang theo Băng Phượng chạy loạn ngược lại cũng không quá nguy hiểm.


Chính là sau khi con Băng Phượng này khôi phục thần trí, bắt đầu dần dần phát huy ra thực lực chân chính, sắc mặt Thanh Minh chân nhân cùng Phiếm Vân Kiếm Tôn liền có chút khó coi.


May mắn con Băng Phượng này tự nhiên phản bội, nếu không Thanh Minh chân nhân cùng Phiếm Vân Kiếm Tôn thật muốn bắt lấy Thu Diệp Lạc trốn chạy.


Ầm ——


Chung Lam hóa thân thành viên cầu màu trắng thẳng tắp va vào trên cánh chim, nháy mặt đụng vào, viên cầu màu trắng kia cư nhiên lấy tốc độ càng nhanh lùi lại!?


Không đúng, viên cầu kia là cố ý!


Cửu U Băng Phượng lập tức phát hiện điểm này, nó vươn thẳng lên trời, lập tức điều khiển linh vũ bay loạn khắp nơi cũng ngược lại điên cuồng xạ kích viên cầu màu trắng, tận lực thay đổi phương hướng chạy trốn của Chung Lam, đem tiểu tử này đánh đến Hỗn Độn Ấn phía sau gã.


Thực lực của Chung Lam này cũng không giống người thường, xác thực mà nói thiên phú chạy trốn của gã không ai bì kịp, viên cầu màu trắng ngà sau khi bị đẩy lùi một khoảng cách, cư nhiên trực tiếp tự bạo!


Giản Thành đột nhiên không kịp phòng ngừa để cho Hỗn Độn Ấn lệch đi, đồng thời viên cầu tự bạo tạo thành vụ nổ lớn cũng đem linh vũ ở bốn phía đánh bay, vài đạo u quang màu trắng lao ra trong nháy mắt, liền dung nhập vào bên trong băng lăng cuồng phong, trong chớp mắt biến mất không còn một mảnh.


Chung Lam dứt khoát lưu loát, đắc ý kiêu ngạo càn rỡ, thất bại lập tức co thành trứng chạy trốn, tuyệt không hàm hồ.


—— Cảm tạ vô số đuổi giết suốt bao nhiêu năm tháng của Đường Minh Hòa.


Khi Chung Lam chui ra từ trung bộ đại lục xa xôi, không khỏi thở ra một hơi.


Thành công.


Chung Lam lộ ra tươi cười đắc ý, tuy rằng hủy mất một cái thân phận dựng nên mấy ngàn năm, nhưng mục tiêu của gã vẫn là đạt tới.


—— Gã rốt cuộc làm cho Cửu U Băng Phượng dịch mông.


Lúc ban đầu Chung Lam là muốn lợi dụng song bào thai Thu gia, kích thích bọn chúng thức tỉnh huyết mạch Phượng tộc.


Đối với đôi song bào thai kia tuy rằng bản thân có được truyền thừa cùng huyết mạch, nhưng bọn chúng chung quy cũng là người, muốn từ người biến thành phượng hoàng, tất nhiên yêu cầu năng lượng cùng yêu lực khổng lồ chống đỡ, Cửu U Băng Phượng bị phong ấn kia không phải là hàng bổ sung thực tốt sao?


Chung Lam từ lúc ban đầu liền không tính toán thu phục Cửu U Băng Phượng.


Con chim chết tiệt kia mấy ngàn năm trước chuyên đi mổ gã, ân oán tình thù giữa Chung Lam cùng Cửu Phượng có thể viết thành một quyển sách hoàn chỉnh còn có thể thêm phiên ngoại, cho nên ban đầu thời điểm lúc phát hiện Cửu U Băng Phượng bị phong ấn, Chung Lam cao hứng đến gần trăm năm đâu!


Tuy rằng không biết sao Cửu U Băng Phượng lại bị Đường Minh Hòa phong ấn, nhưng nếu có cơ hội đem Cửu U Băng Phượng lột lông bỏ vào nồi, Chung Lam đương nhiên không buông tay.


Chỉ tiếc gã lừa đôi vũ tộc, lại lừa tới Thẩm chân nhân, cuối cùng vẫn là làm cho Cửu U Băng Phượng thức tỉnh rồi.


Từ một thông đạo u ám đi ra, Chung Lam ngồi ở cửa động bắt đầu làm kiểm tra.


Đây đều là thói quen của gã, mỗi lần bị Đường Minh Hòa truy lên trời xuống đất, sau khi an toàn đều phải cẩn thận kiểm tra hết thảy phát sinh ở lần hành động trước.


Nếu không phải nhờ loại thói quen tốt này, Chung Lam đã sớm giống như tỷ tỷ gã treo rồi.


Chung Lam lâm vào trầm tư, kế tiếp phải làm sao bây giờ?


......... gã cần phải đem lực chú ý của con chim kia dời đi.


Đồng thời gã còn cần chú ý một kẻ.


Tu sĩ thiếu niên dùng được Hỗn Độn Ấn kia.


Đường Minh Hòa kia cư nhiên đem giang sơn mỹ nhân đồ cho thiếu niên tóc đen, chẳng lẽ tiểu tử kia là người kế nhiệm của Đường Minh Hòa?!


Sắc mặt Chung Lam tức khắc âm trầm xuống.


Làm hắn! Cần phải làm hắn! (làm ở đây có nghĩa là dùng bạo lực để áp chế ấy) Thà rằng gã lại ẩn núp mấy ngàn năm, gã cũng không thể để [Đường Minh Hòa nhị đại] quật khởi!


Chung Lam nhanh chóng chạy mất, mọi người ở đây, trừ bỏ Giản Thành cùng Cửu U Băng Phượng, tất cả đều trợn tròn mắt.


Bao gồm con hắc ô qua toàn thân bị lực lượng phong ấn thiêu đến bốc hơi kia.


Sau khi Chung Lam biến mất, Giản Thành lập tức ngao một tiếng kêu lên, trong thanh âm lộ ra không thể tưởng tượng.


"Gã cư nhiên chạy?!"


Giản Thành vội vàng thả thần hồn cùng toàn bộ cảm giác ý đồ tìm kiếm Chung Lam, chỉ tiếc hắn tìm nửa ngày, trừ bỏ ở ba vạn dặm ngoài kia tìm được một kiện quần áo rách nát cùng mảnh vụn vỏ màu trắng bị chụp thành thịt nát, cái gì cũng không có.


Giản Thành tức không nhẹ.


Giây tiếp theo, cánh tay hắn đã bị Thanh Minh chân nhân bóp lấy.


Thanh Minh chân nhân nhìn Giản Thành trong ánh mắt u oán hàm chứa lửa giận cùng uy hiếp, ông ha hả cười: "Hảo đồ tôn, ngươi tới giải thích cho ta một chút, rốt cuộc là chuyện gì đây?"
"........." Giản Thành gãi gãi đầu, đôi mắt nhỏ của hắn bay loạn, hắn khô khốc nói: "Chuyện là như vậy."


Nguyên lai sau khi Giản Thành tiến giai cảnh giới Chân Dương, thu hồi giang sơn mỹ nhân đồ, khí linh của giang sơn mỹ nhân đồ lập tức liên hệ Giản Thành.


So với tiểu hắc kim vừa mới ra đời không bao lâu đơn thuần như đứa trẻ, khí linh của giang sơn mỹ nhân đồ chính là đại tiền bối đi theo Đường đại lão liên tục chiến đấu ở trên các chiến trường —— chúng ta tạm thời xưng nó là tiểu Giang —— tiểu Giang sau khi tiến vào thần hồn Giản Thành trước không nóng nảy chiếm địa bàn nó lập tức phụ trợ Giản Thành công kích Chung Lam, cũng đem tình huống thực sự của Cửu U Băng Phượng nói cho Giản Thành.


Đường Minh Hòa thân là chúa cứu thế của Tử Lưu hạ giới, tất nhiên từ tuổi nhỏ liền thiên phú dị bẩm, giống như Giản Thành ra cửa liền nhặt được bảo, con Cửu U Băng Phượng này cũng là Đường Minh Hòa khi còn nhỏ nhặt được.


Ban đầu Đường Minh Hòa cho rằng Cửu U Băng Phượng chỉ là con gà mái, liền tính toán bắt đầu nuôi để đẻ trứng dùng —— mỗi vai chính thời thơ ấu đều có chút nhấp nhô, mọi người hiểu.


Làm một con phượng đực hoặc là phải đẻ trứng, hoặc là bị bỏ vào nồi, Cửu U Băng Phượng đương nhiên lựa chọn làm gà mái = = (nhặt tiết tháo đi bạn gì ơi)


Tốt xấu gà mái có quyền sinh trưởng đúng không.


Còn về đẻ trứng........ ai, loại sự tình này về sau lại nói.


Cũng may Đường Minh Hòa có được thiên phú tu sĩ, không bao lâu liền bởi vì đủ loại nguyên nhân mà trở thành tu sĩ, hắn tất nhiên phát hiện con gà mái ở bên cạnh không quá thích hợp.


Lúc ấy Đường Minh Hòa thực lực thấp kém, không có kiến thức, chỉ biết con gà mái ở bên cạnh hình như là Yêu tộc, nghĩ chờ nó thành niên đẻ trứng ăn chỉ sợ phải đợi mười mấy năm, vì thế Đường Minh Hòa liền mang gà mái theo bên người, để làm lương thực dự trữ cùng giải buồn.


Liền như vậy trải qua một khoảng thời gian, tiểu gà mái năm đó rốt cuộc trưởng thành trở thành một con Băng Phượng linh vũ hoa lệ, tuy rằng nó là một con phượng đực, nhưng thói quen nhiều năm như vậy cũng không thể dễ dàng thay đổi, liền thành một vị đại lão giả nữ. (nam giả nữ)


Đương nhiên ở đoạn thời gian chiến tranh tiểu Giang không có khả năng nói quá kỹ càng tỉ mỉ, nó nói cho Giản Thành Cửu u Băng Phượng là người trong nhà, chẳng qua Đường Minh Hòa dùng bí pháp lấy ra đôi mắt của Cửu U Băng Phượng, đem ký ức, lý trí cùng với một ít chuẩn bị của Đường Minh Hòa sau này liền phong ấn ở trong con mắt, cũng đem mắt của Băng Phượng giấu ở trong Hỗn Độn Ấn.


Chỉ cần Cửu U Băng Phượng không có thu hồi đôi mắt, chỉ cần phân linh của Đường đại lão ở trong giang sơn mỹ nhân đồ trước sau vẫn tồn tại, Cửu U Băng Phượng liền vĩnh viễn sẽ không rời khỏi chỗ phong ấn này ———— trừ phi hắn chết.


Cửu U Băng Phượng sở dĩ đuổi đánh Giản Thành, tất nhiên là bởi vì nó biết thứ quan trọng của mình liền ở trên người Giản Thành.


Còn vì sao lại mắng Đường Minh Hòa..............


"Ai, năm đó khi chủ nhân an bài hết thảy hoàn toàn không nói cho Cửu Phượng tiền bối, Cửu Phượng tiền bối là sau khi bị chuốc say liền rơi vào phong ấn, dù cho không còn ký ức, như vậy ngài ấy đối với chuyện này vẫn canh cánh trong lòng đi."


Nghe một chút, Đường Minh Hòa hố thực nhiều?


Khi chiến đấu Giản Thành một bên phun tào trong lòng một bên ý đồ điều chỉnh khoảng cách cùng vị trí giữa Chung Lam cùng Cửu U Băng Phượng, hắn vốn là muốn quan sát một hồi thực lực của Chung Lam, để lúc sau trong chiến đấu liền đánh chết Chung Lam.


Ai ngờ Chung Lam ẩn núp ở Đại Nhật Tiên Tông học được rất nhiều bí pháp tông môn, tu vi của Thanh Minh chân nhân thấp hơn Chung Lam một tiểu cảnh giới, đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đánh có chút thảm, vừa lúc này Thu Diệp Lạc xuất hiện, dẫn đi lực chú ý của mọi người, Giản Thành đơn giản liền động thủ.


"Đáng tiếc vẫn để Chung Lam chạy." Đại khái nói xong tiền căn hậu quả, Giản Thành chán nản thở dài.


Hắn lẩm bẩm: "Ta đã đáp ứng sư huynh, phải xử lý độc thủ sau màn........."


Chém gió lên tận trời, kết quả địch nhân chạy!


Giản Thành lâm vào bên trong ảo não cùng uể oải thật lớn, hoàn toàn không còn bộ dáng cường hãn quả quyết vài phút trước.


Thanh Minh chân nhân che ngực không muốn cùng đồ tôn rác rưởi.


Nhưng vào lúc này, Cửu U Băng Phượng từ trên trời giáng xuống.


Tuy rằng tiểu Giang ở trong thần hồn Giản Thành thề thốt mà tỏ vẻ Cửu U Băng Phượng là một vị đại lão giả cái, nó kỳ thực là đực...........


Nhưng mà sau khi nhìn Cửu U Băng Phượng hóa hình, Thanh Minh chân nhân vẫn là nhịn không được ở trong lòng phát ra liền thở dài.........


Thật là đẹp a.


Đẹp không giống người, trong yêu mĩ lộ ra thanh thuần, tươi đẹp không gì sánh được.


—— Ấy, tựa hồ đột nhiên biết được ham mê nhỏ không thể nói của tổ sư gia!


=================


Tác giả có lời muốn nói:


Chung Lam: Ta làm lâu như vậy, chỉ là hy vọng con phượng hoàng kia chuyển nhà mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.