Chinh Phục Thế Giới

Chương 31: Lễ Hội 4






"Dị hỏa sao, ta hiện tại đã có Niết Bàn Thôn Viêm nếu muốn hấp thu thêm dị hỏa nữa cần công pháp có thể dung hợp, thôi bỏ qua đi hiện tại không cần triệu hoán".
Lý Thái Huyền dẹp bỏ một lần triệu hoán dị hỏa, cậu đi lại gần Lạc Nguyệt Anh và quan sát những thí sinh còn lại nhưng trước mắt cậu là những hỗn loạn nói đúng hơn là ảo cảnh xâm nhập tâm trí khiến các thí sinh không trụ nổi.
"TỈNH".
Tiếng nói phát ra từ quan võ một khí thế trấn áp khiến các thí sinh thoát khỏi ảo cảnh.
"Những tán tu trụ nổi đến vòng ba nhận được gia nhập vào hoàng triều hi vọng các ngươi sẽ giúp sức cho hoàng triều thêm vững mạnh".
Những tán tu trụ tới vòng ba vui mừng không có gì tả nổi và rời đi võ đài, trên võ đài chỉ còn có Lý Thái Huyền và Lạc Nguyệt Anh.
"Phần thi cuối cùng của lễ hội hôm nay là cướp cờ".
Cướp cờ, Lý Thái Huyền quan sát võ đài đã biến đổi thành hai võ đài tách bị nối giữa võ đài là những bức tường nằm ngang lơ lửng trên không trung cuối những vách tường đang nối liền nhau là một lá cờ.
"Phần thi bắt đầu".
Tiếng nói vừa hô lên cậu đạp Phi Vân Bộ tới những bức tường nằm ngang, Lạc Nguyệt Anh cũng nhanh chóng thi triển bộ pháp cả hai vừa đến bức tường thứ nhất áp lực tăng lên rất nhiều.

Linh Lung:"Thiếu gia, đây là trận pháp ra tăng trọng lực, nó có thể gia tăng thể tu cho thiếu gia rất nhiều".
Linh Lung xuất hiện, cậu cũng gập đầu cậu bắt đầu dùng thân thể của mình di chuyển, nhanh chóng lên bức tường thứ ba nhưng áp lực gia gia tăng gấp ba lần khiến cả thân thể cậu ra mồ hôi rất nhiều, Lạc Nguyệt Anh thì khá nhiều dù gì cũng là Hóa Thần nhưng cô bước đến bậc thứ năm thì đôi chân đã dấu hiệu không trụ nổi, Lý Thái Huyền thì đang dùng trận pháp để gia tăng tu vi luyện thể của chính mình.
Bên ngoài một số người quan sát thấy Lý Thái Huyền cũng đang dùng trận pháp luyện thể thì kinh ngạc không khỏi lên hỡi dài trong lòng nói hắn còn quá trẻ, Mạc Vân rất lo lắng một bên là Lạc Thiên Hoàng liên tục để ý Lý Thái Huyền, còn một bên cô lo lắng cho Lý Thái Huyền không khỏi nói tên này quá liều mạng đi.
Còn Lý Thái Huyền bước lên bậc thứ tư luyện thể Nhất Chuyển Viên Mãn đã có dấu hiệu đột pháp Nhị Chuyển cậu tiếp tục bước lên sức ép gia tăng lên năm lầm lần này đôi chân cậu run rẩy cực độ lúc này hiện tượng đột phá của thể tu bắt đầu y phục cậu bắt đầu rách ra do thân thể bắt đầu chảy máu, bành trướng do đột phá thể tu cần da thịt thay da đổi mới nên mới khiến y phục cậu rách ra.
Bên ngoài cũng không ít nữ tu sĩ nhìn đến Lý Thái Huyền đỏ mặt không thôi, còn Mạc Vân cũng đỏ mặt mặc là người cùng chăn gối nhưng cũng không khiến cô đỡ ngại ngùng hơn những nữ tu sĩ kia là bao!, mà Lý Thái Huyền trong lúc Nhất Chuyển tăng lên Nhị Chuyển, cậu cảm nhận được thân thể đang truyền đến một lực lượng mạnh hơn Nhất Chuyển thể tu rất nhiều lần.
Lạc Nguyệt Anh leo đến bậc 8 rồi giới hạn của cô không thể đi được nữa, cô nhận đã nhận định mình là người thắng cuộc trong lễ hội lần này Lý Thái Huyền tu vi yếu hơn cô rất nhiều nên cũng không lo nhưng bất ngờ khi cô nhìn đếm Lý Thái Huyền đang từng bước tiến đến bậc thứ sáu, bảy và tám đối diện với cô.
Lý Thái Huyền gật đầu chào hỏi khi lên tới bạc bảy thể tu của cậu Nhị Chuyển Hậu Kỳ rồi, cậu cảm thấy nếu đi đến bậc 10 cũng là nơi có lá cờ tu vi thể tu của cậu sẽ lên Nhị Chuyển Viên Mãn.
Lạc Nguyệt Anh kinh ngạc nhìn Lý Thái Huyền, cô không thể tin vào mắt mình cô cho đâu là giấc mơ, cô rất tự tin có thể thắng được Lý Thái Huyền nhưng không sự tin của cô khiến cô phải chịu thảm bại như thế này.
Lý Thái Huyền cậu không chú ý đến Lạc Nguyệt Anh, cậu bước đi tiếp tục đến đỉnh quả thật như cậu nghĩ Nhị Chuyển Viên Mãn, cậu cần lấy lá cơ giơ lên cao.
"Người thắng lễ hội lần này là Lý Thái Huyền đến từ Kỳ Lân Môn".
Quan văn đọc tên của Lý Thái Huyền và tông môn của cậu đang ở hiện tại.
"Một quyển Địa Phẩm tên là Tàng Phong Cước Địa Phẩm Trung Cấp và pháp bảo phi hành".
Quan văn đưa phần hưởng đưa cho cậu, Lý Thái Huyền gặp đầu, quan văn kẽ cười.
"Lễ hội hôm năm nay đã kết thúc, trẫm đa tạ các ngươi đã đến tham gia lễ hội mời đến đại điện dùng tiệc tối".
Lạc Thiên Hoàng lên tiếng nói và truyền âm đến Lý Thái Huyền rồi đi, Mạc Vân đi đến Lý Thái Huyền nói.
"Huyền nhi chúc mừng ngươi thắng lễ hội năm nay".
"Đa tạ sư tôn".
Lý Thái Huyền cậu mỉm cười, Mạc Vân nhón chân lên chà lấy đầu cậu, cậu hơi suy nghĩ đến lời truyền âm của Lạc Thiên Hoàng, cách đó không xa Lạc Minh quan sát Lý Thái Huyền và Mạc Vân thân mật khiến hắn tức đến không thôi bên cạnh là tên lão già đã từng báo cáo với Lạc Minh về chuyện Mạc Vân lấy được cơ duyên.

"Ta muốn Mạc Vân phải chết, ngươi không phải nữ nhân của ta chỉ có thể hủy đi ngươi mà thôi".
Nói xong cũng đi mất khuất, Lý Thái Huyền đi đến phòng của Lạc Thiên Hoàng chưa kịp gõ cửa thì.
"Vào đi, cửa không khóa".
Tiếng nói truyền vào đầu cậu, cậu đẩy của đi vào quan sát xung quanh nơi này có rất nhiều sách đến tranh vẽ, pháp bảo, công pháp.
"Ngươi đã đến".
Lạc Thiên Hoàng quan sát Lý Thái Huyền lại một lần nữa xác định tên này không phải người bình thường nếu gã Lạc Nguyệt Anh cho hắn chắc sẽ không có gì Lạc Thiên Hoàng nghĩ thầm.
"Vạn bối Lý Thái Huyền, ra mắt Lạc hoàng gia".
Lý Thái Huyền chắp tay khom lưng nói, đối với trưởng bối hoặc người có tu vi cao hơn hoặc có thể khiến người khác kính trọng về phẩm đức cũng như nhân cách người đàn ông trước mắt xứng đáng để cậu khom lưng chào hỏi.
"Không cần đa lễ, ngươi nghĩ gì về con gái của ta?".
Lạc Thiên Hoàng đi thẳng vào vấn đề, Lý Thái Huyền cậu suy nghĩ đến Lạc Nguyệt Anh rồi nói.
"Nguyệt Anh là một cô nương tốt, đa tài đa nghệ, nhan sắc có một không hai trên đại lục, thông minh tuyệt thế".
Lạc Thiên Hoàng gật đầu tương đối đồng ý với câu trả lời của Lý Thái Huyền rồi hỏi tiếp.

"Nếu ta gả Nguyệt Anh cho ngươi, ngươi cảm thấy như thế nào?".
Lý Thái Huyền chợt nhớ đến những bộ phim kiếp trước hay coi, không lẽ tính gã con gái ngươi cho ta cậu suy nghĩ xong rồi nói.
"Nếu Nguyệt Anh gả cho ta, ta sẽ lấy làm vinh dự nhưng phải coi xét về nhiều khía cạnh khác nhau".
"Vậy ngươi nói những khía cạnh mà ngươi nói là gì".
Lạc Thiên Hoàng hứng thú bắt đầu đánh giá lại cậu con rể mà con gái mình nhìn trúng này, cách đó không xa có một thiếu nữ và thiếu phụ đang nghe cuộc trò chuyện của hai người là Lạc Nguyệt Anh và Lâm Hoa.
"Tên đó ta phải đánh hắn đến lúc hắn kêu mẹ thì thôi".
Lâm Hoa lên tiếng, nàng rất bất bình con gái ta nhìn trúng ngươi thì là phúc của ngươi, ngươi còn ở đó xét khía cạnh nữa.
"Mẫu thân bình tĩnh nghe Thái Huyền nói tiếp đi".
Lạc Nguyệt Anh lên tiếng chấn an mẫu thân mình, nàng cũng muốn biết những khía cạnh đó là gì, cô bắt đầu lắng nghe những gì Lý Thái Huyền sắp nói, cô cũng muốn biết nam nhân này đối với cô có bao nhiêu phần suy nghĩ, cũng may có kết giới cách âm nêu không đã bị Lý Thái Huyền nghe thấy rồi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.