Chiến Thiên

Chương 947: Niết bàn chi hỏa




"Ba....."

Tia hỏa quang nhìn chẳng có điểm nào đáng thu hút này vừa tiếp xúc với cự chưởng liền phát ra một tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Khiến thần đan tông sư cảm thấy khiếp sợ chính là, cự chưởng của hắn không ngờ không thể bóp nát một tia hỏa quang nhỏ xíu này. Tựa hồ bên trong tia hỏa quang này ẩn chứa một loại lực lượng nào đó khiến hắn nảy sinh sợ hãi từ đáy lòng. Vô luận hắn có dốc toàn lực ra, cũng không thể khiến nó thương tổn mảy may.

Con mắt khổng lồ được ngưng tụ từ vô tận hỏa chi lực rốt cuộc cũng chiếu lại đây, tựa hồ muốn nhìn thấu Trịnh Hạo Thiên.

Ban đầu, thần đan tông sư chẳng hề đặt tên đại linh giả ngư nhân này vào mắt, nhưng lúc này, không hiểu sao hắn lại bất giác coi trọng hơn nhiều. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Bất quá, chỉ trong một thoáng chốc trì hoãn này thôi, tia hỏa quang nhỏ xíu kia đã lan tràn ra rồi.

Nó tản mát ra nhiệt độ cao tới khó tin, không ngờ có thể thiêu cháy chiếc cự thủ kia.

"Phượng hoàng chi hỏa...."

Thần đan tông sư điên cuồng rống lên, bên trong tiếng gầm rống còn mang theo một vẻ mừng rỡ như điên, không thể nào che giấu được.

Phượng hoàng chi hỏa, đây chính là loại lực lượng đã sớm biến mất không biết bao nhiêu năm trong Đại Linh giới rồi. Đối với những người hoặc sinh vật khác mà nói, loại lực lượng này quả thực chính là đoạt mệnh phù đáng sợ nhất thế gian. Nhưng đối với nó, thần đan được phượng hoàng nhất tộc luyện chế ra mà nói, đó lại là loại thuốc bổ tốt nhất.

Hắn cất tiếng cười dài, ở quanh người bốc lên hỏa diễm càng nồng đậm hơn, hướng về phía đại linh giả ngư nhân mà trùng kích tới.

Bị cỗ lực lượng hỏa hệ khổng lồ này trùng kích, tia phượng hoàng chi hỏa ẩn chứa hỏa khí quanh người phượng hoàng mà Trịnh Hạo Thiên vừa mới phun ra lập tức bị đánh cho tiêu tán.

Và chỗ hỏa chi lực còn sót lại lại dung nhập vào trong lực lượng do thần đan phóng thích, khiến cho lực lượng của hắn càng mạnh mẽ hơn.

Thần đan tông sư cất tiếng cười dài, vào giờ này, địa vị của Trịnh Hạo Thiên và Thông Thiên chân nhân trong suy nghĩ của hắn đã hoàn toàn đảo lộn rồi. Chỉ cần bắt được Trịnh Hạo Thiên, cho dù bị Thông Thiên chân nhân đánh vài chưởng, hắn cũng có thể chịu được.

"Ầm ầm ầm....."

Tiếng nổ kinh thiên động địa bạo phát ra quanh người thần đan tông sư, lực lượng vô cùng vô tận từ bốn phương tám hướng ùa tới, tựa hồ muốn ép chết tươi Trịnh Hạo Thiên.

"Ya...." Trịnh Hạo Thiên gầm lên một tiếng, thân thể hắn lập tức biến đổi.

Từng cỗ từng cỗ khí tức huyết sắc tràn ngập khủng bố từ trong cơ thể hắn tràn ra. Ngay sau đó, cả người hắn liền trở nên vừa dài vừa hẹp, nhìn chẳng nào một cây trường thương.

Hỏa quang khổng lồ lập tức bao phủ hắn lại. Liệt hỏa phừng phừng thiêu đốt, oanh kích từng tấc thân thể hắn. Nhưng khiến thần đan tông sư cảm thấy khó tin chính là, liệt hỏa hung mãnh như thế không ngờ lại không thể đả thương tên đại linh giả ngư nhân kia mảy may, tựa hồ thân thể hắn đã không còn là thân thể huyết nhục, mà là một kiện pháp khí cường đại không thể phá vỡ rồi.

Thần binh luyện thể, luyện thể thần binh!

Lúc này, Trịnh Hạo Thiên đã thể hiện toàn bộ sự cường đại của môn công pháp này ra rồi. Biến thân thể thành thần binh Huyết Quang kích, lực lượng phòng hộ lập tức gia tăng tới mức không tưởng.

Thần binh Huyết Quang kích được bát tí ma viên Bố Lan Đăng gọi là Thánh khí, mà bản thân nó đã là một kiện ngụy pháp khí cường đại không biết lai lịch rồi. Bởi vì không có pháp khí chi linh cho nên uy lực của nó đương nhiên không thể so sánh với thần đan tông sư, nhưng chất liệu của nó cũng tuyệt đối là bảo vật độc nhất vô nhị trên thế gian.

Đừng nói là loại đan dược tấn chức tông sư như thần đan tông sư, cho dù là Thông Thiên chân nhân và Phi Thiên chân nhân cũng chẳng làm gì được nó.

Bởi vì ngay cả pháp khí chi linh chân chính cũng không thể phá hủy được.

Bên trong đan điền, tàn phách phượng hoàng lại một lần nữa đứng thẳng lên. Nó tựa hồ đã cảm nhận được hỏa diễm nồng đậm bên ngoài ngoại giới.

Há miệng.... Phượng hoàng phun ra một ngụm chân hỏa.

Một ngụm chân hỏa này so với hỏa quang mà nó phun ra lúc trước thì hoàn toàn bất đồng. Bên trong chân hỏa chớp động một tia lực lượng linh động, phảng phất như có được khí tức sinh mệnh của riêng mình vậy.

Niết bàn chi hỏa, đây với là vũ khí cuối cùng, cường đại nhất của phượng hoàng - Niết bàn chi hỏa.

Cảm thụ uy lực ẩn chứa trong ngụm hỏa diễm này, Trịnh Hạo Thiên không dám chậm trễ, lập tức há miệng, phun ngụm hỏa diễm này ra ngoài.

Thần đan tông sư tuy có thực lực vô cùng nhưng cũng không thể nào cảm ứng được biến hóa trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên. Mắt thấy lại một ngụm phượng hoàng chi hỏa phun ra không khỏi vui mừng quá đỗi, vội vàng khống chế càng nhiều hỏa chi lực hơn tới trùng kích.

Uy lực của phượng hoàng chi hỏa tuy hơn xa hỏa chi lực của hắn, hơn nữa trời sinh còn có khả năng khắc chế hắn. Nhưng phượng hoàng chi hỏa của tên đại linh giả ngư nhân này thật sự quá ít.

Lực lượng như vậy, muốn khắc chế phân thân của hắn còn được. Chứ nếu muốn đối đầu với lực lượng hùng hậu của bản thân hắn thì đúng là không biết lượng sức mình rồi.

Nhưng, ngay trong một khắc khi hỏa chi lực do hắn khống chế va chạm với một ngụm hỏa diễm kia, tiếng cười của hắn lập tức cứng ngắc lại, đồng thời gầm rống lên một tiếng bén nhọn, tràn đầy vẻ khó tin: "Không thể nào, đây là niết bàn chi hỏa."

"Ầm...."

Một tiếng nổ lớn vang lên, hỏa quang hừng hực nhanh chóng bốc cháy, đồng thời khuếch tán ra ngoài.

Đây là niết bàn chi hỏa bạo phát. Không ngờ nó lại lấy hỏa chi lực của thần đan tông sư làm nhiên liệu, dùng một tốc độ không thể nào hình dung được mà lan tràn ra. Quả thực là nhanh như thiểm điện, khiến cho người ta đến một chút cơ hội phản ứng cũng không có.

Tuy thần đan tông sư muốn chặt đứt liên hệ với hỏa chi lực của mình, chỉ là niết bàn chi hỏa kia dường như đã cảm ứng được khí tức trên người hắn, cho nên lại càng bốc cháy mãnh liệt, không thể vãn hồi. Chỉ trong giây lát đã men theo hỏa chi lực, thiêu đốt bản thể của hắn.

Thần đan được phượng hoàng nhất tộc truyền thừa lại từ mấy vạn năm trước.

Phượng hoàng khi đó chính là siêu cấp tồn tại cường đại nhất trong thiên hạ.

Bọn chúng luyện chế thần đan, trợ giúp hậu bối trùng kích cảnh giới tông sư chân nhân. Cho nên, tài liệu luyện chế nên viên thần đan này đương nhiên toàn là thứ trân quý nhất thế gian, nhưng bên trong cũng ẩn chứa rất nhiều điểm yếu.

Mà điểm yếu lớn nhất bên trong số đó chính là một khi gặp phải niết bàn chi hỏa, sẽ dễ dàng bị thiêu cháy, đồng thời hóa thành linh lực mà phượng hoàng cần nhất, tạo thành trợ lực lớn nhất giúp phượng hoàng dễ dàng tấn chức.

Tuy phượng hoàng đã biến mất, và viên thần đan này cũng bởi vì một số nguyên nhân thần bí nào đó mà tự biến dị, trở thành tông sư, nhưng cấm chế truyền thừa trong cơ thể hắn vẫn không thể giải trừ được.

Cho dù hắn đã ẩn mình trong núi lửa vô số năm, hấp thụ hỏa chi lực cùng chiến ý linh lực tăng cường thực lực, nhưng vẫn không thể nào bài trừ được cái cấm chế kia.

Đại năng của phượng hoàng nhất tộc, không chỉ có uy chấn thiên địa năm xưa, mà cho dù là bây giờ, vẫn khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng.

"Ầm ầm ầm...."

Niệt bàn chi hỏa bạo phát, càng cháy càng mãnh liệt. Phượng hoàng bên trong đan điền Trịnh Hạo Thiên phát ra những tiếng hót tràn ngập vẻ kích động. Khi đạo thanh âm đó vang lên, ngay cả Trịnh Hạo Thiên cũng không khống chế được cơ thể mà há miệng, phát ra đạo thanh âm hoàn mỹ này.

"Lệ...."

Niết bàn chi hỏa tựa như bị đạo thanh âm này kích thích, lại càng điên cuồng thiêu đốt tứ phía.

Thân thể thần đan tông sư rung lên một cái, giống như nhân loại bị dọa dẫm mà run lên cầm cập. hắn thất thanh kêu lên: "Phượng hoàng chi đề ( tiếng hót phượng hoàng ), ngươi không phải là ngư nhân, ngươi là hậu duệ phượng hoàng... Không, ngươi là phượng hoàng chân thân."

Trịnh Hạo Thiên thừ lạnh một tiếng, hắn bất quản đối phương gào rống cái gì, đến nước này rồi, không phải ngươi chết thì chính là ta vong.

Thân hình hắn vừa động đã theo niết bàn chi hỏa lao về phía trước. Mặc dù ở phía trước hắn chính là bản thể thần đan lớn như một ngọn núi nhỏ, nhưng Trịnh Hạo Thiên cũng vui mừng không thôi.

"Trên thế gian này, làm sao lại còn phượng hoàng chân thân tồn tại? Ta hận...." Thần đan tông sư điên cuồng gào thét. Thân hình hắn đột nhiên co rụt lại, hơn nữa từ trên người cũng tràn ra một cỗ khí tức hắc sắc nồng đậm: "Muốn thôn phệ ta sao? Vậy cứ đến đây đi, ta muốn cho ngươi biết, hiện giờ ta đã không còn là thần đan nữa rồi."

Khí tức hắc ám, đây là khí tức hắc ám thuần khiết nhất thế gian.

Phượng hoàng là hỏa điểu, tồn tại cao nhất đại biểu cho quang minh.

Thần đan do bọn chúng luyện chế đương nhiên là tràn ngập lực lượng hỏa diễm và quang minh, như thế nào cũng không thể là lực lượng hắc ám.

Trong nháy mắt, Trịnh Hạo Thiên và Thông Thiên chân nhân đã hiểu ra.

Viên thần đan này sở dĩ có thể biến dị, đồng thời có được ý chí suy nghĩ riêng của mình, hẳn là có liên quan tới cỗ lực lượng hắc ám này rồi.

Nếu là phượng hoàng cấp bậc đại linh giả thật sự ở đây, sau khi cảm ứng được cỗ lực lượng hắc ám mênh mông, gần như chẳng hề thua kém hỏa chi lực mảy may này, e rằng cũng phải do dự một hồi lâu, không dám dễ dàng thôn phệ.

Nhưng đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói, vo luận là hỏa chi lực hay là lực lượng hắc ám, đều là thuốc bổ khó gặp. Việc nhân đức đâu thể nhường ai, hắn lập tức điên cuồng thôn phệ.

Niết bàn chi hỏa vừa bốc cháy lên liền lập tức phóng thích ra lực lượng khổng lồ dần dần chuyên hóa thần thể của thần đan thành lực lượng hắc ám và hỏa chi lực tinh túy, đồng thời tự động truyền tới.

Trịnh Hạo Thiên đưa tay, điểm nhẹ một chỉ, hấp thụ sạch sẽ hai loại lực lượng này vào bên trong cơ thể.

Lúc này, hắn vẫn duy trì thân thể thần binh, lẳng lặng cảm ứng dị biến do lực lượng cường đai này sinh ra.

Hỏa chi lực vừa tiến vào cơ thể một cái thì đã bị phượng hoàng hấp thụ hơn phân nữa, nhưng vẫn còn một nửa non tràn ra khắp nơi trong trong cơ thể hắn. Những cỗ lực lượng này thiêu đốt từng tấc cơ thể hắn, khiến cho hắn có một thể ngộ mới.

Ẩn ước, hắn đã cảm nhận được lực lượng kết hợp của quang và hỏa, đồng thời cỗ lực lượng này còn đang không ngừng lan tràn ra ngoài, tựa hồ muốn hòa tan thành một thể với toàn bộ thiên địa.

Lúc này, cảm nhận của hắn cực kỳ quái dị.

Thân thể hắn phảng phất đã biến thành một cái nhà giam khổng lồ, hỏa chi lực trong cơ thể hắn không ngừng chuyển hóa thành chân khí, sôi trào mãnh liệt, tựa hồ muốn phá tan cái nhà giam này, thoát ra ngoài.

Mà ý thức của hắn cũng hoàn toàn dung nhập vào bên trong chân khí, muốn phá tan giam cầm, đi ra thăm dò cái thế giới ảo diệu vô cùng bên ngoài.

"Hả... ngươi dám hấp thụ lực lượng hắc ám... Ha ha, vậy thì chết đi." Thần đan tông sư cuồng tiếu, nói: "Ta mang ngươi vào tử vong chi địa, để phượng hoàng chân thân cuối cùng nhà ngươi chìm vào hắc ám vĩnh viễn...."

Dứt lời, thân thể khổng lồ của hắn đã thu nhỏ lại mấy lần, mang theo Trịnh Hạo Thiên bay vụt vào trong miệng núi lửa.

Sắc mặt Thông Thiên chân nhân khẽ biến, vô luận là hắn hay là Thông Thiên chân nhân đời trước cũng không thể ngờ tới viên thần đan này lại biến dị.

Bên trong thần đan phượng hoàng không ngờ lại ẩn chứa lực lượng hắc ám. Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Bất quá, đến giờ khắc này thì hắn cũng bất lực rồi.

Than nhẹ một tiếng, Thông Thiên chân nhân hóa thành kim quang đầy trời, ở trước mắt hắn lập tức xuất hiện một cái thông thiên đại đạo kim sắc, chỉ trong giây lát đã đuổi theo Trịnh Hạo Thiên, đồng thời hóa thân thành khải giáp, bao phủ hắn vào bên trong.

Trịnh Hạo Thiên có thể vượt qua cửa ải này hay không thì phải dựa vào chính hắn rồi....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.