Chiến Thiên

Chương 924: Tá hỏa thối luyện




"Ba...."

Sau một tiếng nổ, thân thể Trịnh Hạo Thiên đã dán chặt lên nhà giam hỏa diễm đang không ngừng bốc cháy.

Mà ngay trong một khắc khi Trịnh Hạo Thiên nhào tới, Mộng Yểm thấy tình thế không ổn liền lập tức thu lực lượng hắc ám của mình lại.

Lúc này, vào giờ phút này, trạng thái điên cuồng của Trịnh Hạo Thiên đã hiển lộ cực kỳ rõ ràng, không gì có thể che giấu nữa rồi.

Ở ngoài nhà giam, bóng người hư vô bất định phát ra một tiếng ồ kinh ngạc, tựa hồ ngay cả linh thể phân thân của vị tông sư này cũng không hề nghĩ tới, bên trong lồng giam lại phát sinh biến cố quỷ dị như thế.

Hắn lẳng lặng nhìn Trịnh Hạo Thiên đang giống như phát điên, trong con ngươi chớp động lên một vẻ khó hiểu.

Nhưng chỉ sau một lát, hắn như chợt nhớ ra điều gì đó, tiếp đó đột nhiên tức giận tới tái mặt.

"Tiểu tử, cẩu đảm thật lớn, dám hấp thu lực lượng của chiến hỏa chi tâm. Lão phu nhất định sẽ thiêu ngươi ra tro..." Cùng với tiếng quát lớn của hắn, cái nhà giam hảo diễm vốn chỉ vây khốn Trịnh Hạo Thiên lập tức co vào bên trong.

Sóng lửa nóng rực thậm chí còn thiêu bốc hơi vô số nước biển, khiến Trịnh Hạo Thiên ở giữa phải thừa nhận áp lực khổng lồ không gì so sánh nổi.

Nhưng ở bên trong không gian dày đặc sóng lửa đó, sắc mặt Trịnh Hạo Thiên tuy thống khổ tới cực điểm, nhưng lại thở ra một hơi thật dài giống như chút được gánh nặng.

Ở bên trong thân thể hắn, lực lượng của Huyết Quang kích thật sự quá mức khổng lồ, áp chế chân khí linh lực của hắn tới không ngóc đầu lên nổi.

Nếu cứ duy trì tình huống như vậy, thì cho dù hắn không nổ tan xác mà chết thì lực lượng mà Huyết Quang kích thiên tân vạn khổ mới tích lũy được, sẽ từ trong thân thể hắn tràn ra ngoài. Mọi nỗ lực trước đây khi Huyết Quang kích linh thể tấn chức đều bị hủy hoại trong chốc lát.

Trong lúc nguy cấp này, Trịnh Hạo Thiên quyết định thật nhanh, xả thân lao về phía sóng lửa hừng hực bên ngoài.

Quả nhiên, ngay trong một khắc khi hắn tiếp xúc với sóng lửa, liền bị một cỗ lực lượng khổng lồ công kích.

Cỗ sóng lửa này cũng không phải là địa mạch chi hỏa bình thường, mà chính là khôn cùng chi hỏa do cái linh thể phân thân của vị tông sư chân nhân kia ngưng luyện ra.

Uy lực cường đại của nó quả thực cực kỳ khủng bố.

Bị lực lượng như vậy công kích, lực lượng dư thừa của Huyết Quang kích trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên liền lập tức thay đổi mũi thương, hướng về phía hỏa diễm mà chặn đánh.

A...

Đau....

Đây là cảm giác duy nhất mà Trịnh Hạo Thiên có thể cảm nhận được lúc này.

Sóng lửa nóng rực thiêu đốt thân thể hắn, khiến thân thể hắn phảng phất như hóa thành một ngọn lửa, bốc háy từng tấc từng tấc. Đau đớn kịch liệt đã đạt tới cực điểm quả thực không thể nào chịu đựng nổi.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên vẫn cắn chặt răng chịu đựng. Trái tim hắn nhanh chóng trầm xuống, đồng thời trong não hải cũng hiện ra khẩu quyết công pháp thần binh luyện thể.

Trừ đoạn khẩu quyết này, Trịnh Hạo Thiên đã không còn khí lực để ý tới điều gì nữa. Cho dù trời có sập xuống thì cũng chẳng liên quan tới hắn.

Thần binh luyện thể...

Từng cỗ từng cỗ nhiệt lưu hội tụ trong thân thể hắn, đồng thời đối kháng với lực lượng của Huyết Quang kích.

Lực lượng vượt xa cực hạn mà thân thể Trịnh Hạo Thiên có thể dung nạp bị hỏa diễm vô tận áp bách mà chậm rãi trở nên tinh túy.

Không chỉ như vậy, ở bên trong sóng lửa, thân thể của Trịnh Hạo Thiên cũng không ngừng được chuy luyện, tựa hồ đã xảy ra biến hóa vi diệu.

Ở bên ngoài thân thể hắn rịn ra từng hạt từng hạt huyết châu quỷ dị. Những viên huyết châu này lăn tròn xung quanh người hắn, vô luận sóng lửa kia có cường đại ra sao, thiêu đốt thân thể hắn thế nào, thì chỉ cần những hạt huyết chây này lăn qua là có thể khôi phục lại trong nháy mắt.

Bất quá, những hạt huyết châu này vừa trợ giúp Trịnh Hạo Thiên khôi phục, vừa không ngừng tiêu hao. Chúng bị hỏa diễm hong khô từng điểm từng điểm một, cuối cùng dung nhập vào trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên.

Mặt ngoài thân thể Trịnh Hạo Thiên không ngừng bị hỏa diễm thiêu đốt, lại không ngừng được huyết châu tu bổ, khôi phục.

Hai loại lực lượng này lần lượt đan xan lẫn nhau, không ngờ vào lúc này lại duy trì một trạng thái cân bằng vi diệu.

Thân thể Trịnh Hạo Thiên lúc này đã giống như ở trong một cái lò luyện khổng lồ, mượn lực lượng của hỏa diễm không ngừng rèn luyện nhục thể của mình và lực lượng của Huyết Quang kích.

Bị lực lượng ngoại lai kích thích, lực lượng của Huyết Quang kích cũng không cuồng bạo nữa. Nó tự động đem lực lượng tích lũy được từ trong tinh huyết biến thành huyết châu, thông qua loại phương thức cổ quái này để dung nhập vào trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên.

Mà cứ mỗi một hạt huyết châu dung nhập vào trong cơ thể hắn, lại khiến cho thân thể hắn càng cường hãn thêm một bậc.

Chín sao, vốn đã là một cực hạn rồi. Nhưng vào lúc này, nhờ cơ duyên xảo hợp, thân thể Trịnh Hạo Thiên vẫn không ngừng đột phá, thậm chí còn có dấu hiệu bước lên một tầm cao mới.

Lực lượng khổng lồ, cuồn cuộn không ngừng tràn ngập khắp nơi trong cơ thể, tựa hồ như vĩnh viễn không bao giờ dùng hết. Nhưng tâm thần Trịnh Hạo Thiên vẫn như trước, không dao động một chút nào. hắn toàn tâm toàn ý thối luyện Huyết Quang kích linh thể, như muốn dung nhập vào cơ thể một cách hoàn mỹ.

Được vô tận hỏa diễm thối luyện thân thể hắn và Huyết Quang kích đã càng lúc càng phù hợp.

Mà bên trong đan điền, tàn phách phượng hoàng cường đại cũng khẽ há miệng ra, từng tia từng tia khí tức ám áp theo kinh mạc đi khắp cơ thể Trịnh Hạo Thiên.

Tuy loại cảm giác này đúng là ấm áp, nhưng khi tia khí tức này bắt đầu khuếch tán lại khiến Trịnh Hạo Thiên có một cảm giác rất lạnh lẽo, làm tinh thần của hắn lập tức rung lên.

Phượng hoàng tàn phách, tên gia hỏa lười biếng này phải tới tận thời điểm cảm nhận được tử vong mới thay đổi thái độ, xuất thủ tương trợ.

Khóe miệng Trịnh Hạo Thiên lộ ra một nụ cười, cho dù là là đang ở trong thống khổ cực điểm, nhưng hắn vẫn không nhịn được mà nở một nụ cười.

Thần binh luyện thể, thì ra là thế.

Cũng không biết đã trải qua bao lâu, hắn đã cảm giác được, khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể tựa hồ đều tràn ngập lực lượng của Huyết Quang kích linh thể. Nó đã dung hợp làm một thể với mình rồi.

Hai mắt đột nhiên mở ra, đập vào hai con ngươi chính là một đám sóng nhiệt sôi trào mãnh liệt. Chúng không ngừng tẩy luyện thân thể hắn, phảng phất như muốn triệt để thiêu cháy hắn.

Trong mắt Trịnh Hạo Thiên chợt lóe lên tinh mang, quát lớn một tiếng, hai tay chợt giang rộng. Không gian bị linh thể tông sư giam cầm lập tức nứt tan, để lộ ra một lỗ hổng cực lớn.

Thân hình hắn chợt lóe, đã chui vào bên trong, biến mất khỏi khu vực tràn ngập sóng lửa khủng bố này.

xxxxx

Bên ngoài, một thân ảnh mờ ảo lay động không ngừng. Hắn chú ý tới động tĩnh bên trong sóng lửa, vẻ mặt càng lúc càng trở nên ngưng trọng.

Sau khi giam cầm Trịnh Hạo Thiên, linh thể phân thân vị tông sư cường đại này vẫn an nhàn bình tĩnh. Cho dù nghĩ rằng Trịnh Hạo Thiên sử dụng lực lượng trong chiến hảo chi tâm mà trở nên điên cuồng, cũng chưa từng mất đi tự tin đối với bản thân.

Nhưng lúc này, hắn lại lộ vẻ do dự.

Bởi vì, trong cảm ứng của hắn, tên gia hỏa đáng lí phải sớm bị thiêu chết rồi kia không ngờ vẫn còn sống.

Tuy vẻ mặt hắn hắn thống khổ tới cực điểm, phảng phất như đang gắng gượng chống đỡ, nhưng có thể chống đỡ lâu như vậy cũng vuọt xa khỏi dự liệu của hắn rồi, đồng thời khiến hắn sinh ra một cảm giác không ổn.

Chẳng lẽ, đối phương có thủ đoạn chống đỡ lực lượng của mình. Mà hành động của hắn lúc này chẳng qua chỉ là giả dối.

Nhưng vô luận vị tông sư đại nhân này có kiến thức rộng rãi như thế nào cũng quyết không thể đoán được, Trịnh Hạo Thiên lại có thể mượn hỏa diễm của hắn để tu luyện công pháp.

Tông sư, đây chính là một vị tông sư cường đại a.

Hỏa diẽm mà hắn khống chế chính là một trong những loại chân hỏa cường đại nhất thiên địa. Đừng nói là một linh giả chín sao, cho dù là những vị tông sư khác cũng không dám ngạnh kháng chân hỏa liệt diễm của hắn, lại càng không cần nói tới chuyện dùng cỗ lực lượng này để tôi luyện bản thân. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Cho nên, hắn tối đa cũng chỉ hoài nghi trên người Trịnh Hạo Thiên có bảo vật chống đỡ được lực lượng hỏa hệ, chứ tuyệt đối không thể ngờ tới động cơ chân chính của hắn.

Nhưng khi Trịnh Hạo Thiên hoàn thành thần binh luyện thể, đồng thời dễ dàng xé rách không gian, hắn lại lập tức phát hiện ra tình huống bất thường.

Sắc mặt thoáng đổi, linh thể phân thân quát khẽ một tiếng, lập tức xông vào bên trong sóng lửa.

Ở trước mặt hắn, khe nứt không gian vẫn chớp động, chưa hoàn toàn khép lại.

Hắn gần như không cnà nghĩ ngợi, lập tức đưa tay, mở rộng khe nứt không gian đó ra, thân hình nhoáng lên một cái đã chui vào đó , biến mất. Ngay sau đó, sóng lửa hồng sắc ngập trời kia cũng theo hắn biến mất không thấy tung tích đâu nữa.

Chỉ là, khi truy kích, trong lòng hắn cũng trànn gập nghi hoặc.

Không gian xung quanh rõ ràng đã bị hắn khóa chặt toàn bộ rồi, một tên tiểu tử chín sao như thế nào lại chạy thoát được?

"Vù...."

Ngay sau khi linh thể phân thân đuổi theo, ở cạnh đó đột nhiên xuất hiện ra một đạo hắc ảnh.

Trịnh Hạo Thiên kinh hãi nhìn khe nứt không gian đang dần dần khép lại. Hắn không chút do dự vung tay lên, không gian xung quanh lại lập tức xuất hiện biến hóa cực kỳ vi diệu.

Một đạo, hai đạo, ba đạo... tất cả mười khe nứt không gian lần lượt xuất hiện.

Sau khi hoàn thành tất cả, thân hình Trịnh Hạo Thiên đột nhiên chui vào trong khe nứt thứ ba. Động tác của hắn nhanh tới cực điểm, không chút do dự lưu luyến...

Nhưng cho dù là thế, ngay sau khi thân ảnh của hắn biến mất, trong hư không cũng truyền đến một tiếng gầm thét kinh thiên động địa: "Hảo tiểu tử, dám lừa lão phu."

Tiếp đó, một khe nứt không gian chợt xuất hiện trong nước biển, linh thể hóa thân của vị tông sư chợt xuất hiện một cách quỷ dị.

Chỉ là khi hắn nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, hai mắt lập tức trợn tròn lên.

Ở trước mặt hắn lại có tới mười khe nứt không gian, mỗi một khe nứt đều lộ ra một cỗ khí tức mãnh liệt, phảng phất như vừa mới có một vị cường giả chui vào bên trong.

Nếu như chỉ có một đạo, thậm chí hai ba đạo, thì khẳng định không thể qua mắt linh giác cảm ứng của vị tông sư cường giả này.

Nhưng nếu là mười đạo thì....

Cho dù hắn có mang bản thể tới đây, thì chỉ sợ cũng không thể phân biệt thật giả trong nháy mắt được.

Từng đạo từng đạo thần niệm phóng thích, xuyên qua tất cả các khe nứt. Nhưng tin tức phản hồi trở về lại khiến hắn gần như nổi điên.

Bên trong mười khe nứt không gian này không ngờ đều có một thân ảnh ngư nhân đang vượt qua không gian loạn lưu.

Tuy hắn biết có chín cái là giả, nhưng cũng không thể nào tìm được chân thân của Trịnh Hạo Thiên là cái nào.

"Hống..."

Linh thể phân thân của vị tông sư kia nổi giận gầm lên một tiếng, hắn chọn bừa một cái mục tiêu rồi đuổi theo.

Nhưng chỉ sau chốc lát, hắn lại một lần nữa trở về, trên mặt không còn một tia sắc thái nào.

Hắn dễ dàng đánh chết tên ngư nhân kia, nhưng cũng vì thế mà biết được, tên ngư nhân này chỉ là hàng giả.

Về phần tê ngư nhân đánh cắp chiến hảo chi tâm thì đã sớm biến mất không thấy tăm hơi đâu rồi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.