Chiến Thiên

Chương 764: Ngọc bia




"Linh giả bốn sao, là linh giả bốn sao thật ư?"

Những tiếng xì xào bàn tán từ trong đám đông vang lên. Bọn họ đương nhiên không hoài nghi nhãn lực của Thiết Huyễn Hỏa. Nếu hắn nói đó là linh giả bốn sao, thì thi thể nhân mã linh giả này nhất định của của một vị linh giả bốn sao.

Nhưng nếu lấy ra cỗ thi thể này là một vị linh giả nhân tộc bốn sao, thậm chí là Hổ Bá Thiên, mọi người cũng sẽ không cảm thấy kinh ngạc như thế.

Một linh giả mới tấn chức, vừa mới tiến vào chiến trường linh giả chưa đầy một tháng, lại chỉ có cấp bậc một sao, không ngờ lại có thể lấy ra một thi thể cường giả bốn sao.

Kết quả như thế, đều khiến mọi người cực kỳ chấn động. Chẳng lẽ, tên linh giả vừa tấn giai này lại có thực lực cường hãn đến thế, có thể giết chết linh giả bốn sao ư?

Đổng Tân run lên, chỉ thấy trong lòng mát lạnh.

Len lén liếc mắt nhìn Trịnh Hạo Thiên một cái, thấy đối phương vẫn tươi cười, không có biểu hiện gì khác thường, lúc này hắn mới yên tâm trở lại.

Linh giả bốn sao, chính là linh giả phải giết ít nhất mười vị linh giả ba sao giống như bản thân mới có thể tấn cấp tới. Mà Trịnh Hạo Thiên không ngờ lại giết chết loại linh giả khủng bố này, còn mang theo thi thể của đối phương trở về nữa.

Vừa nghĩ đến mình từng có ý niệm khiêu chiến đối phương trong đầu, hắn đã cảm thấy cả người không được tự nhiên rồi. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Nghé con không sợ cọp, không thể tưởng được, mình đã lăn lộn trong Đại Linh giới nhiều năm như vậy mà vẫn nhìn nhầm người.

Cảm kích đưa mắt nhìn về phía Hổ Bá Thiên một cái, may mà có vị hảo huynh đệ này khuyên bảo, mới khiến hắn không mạo muội khiêu chiến. Nếu không, cho dù có bảo toàn được tính mạng, thì e rằng cũng mất hết thể diện.

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nói: "Không sai, một nhân mã linh giả bốn sao."

Đột nhiên, một giọng nói trầm ổn vang lên: "Trịnh huynh."

Trịnh Hạo Thiên quay đầu nhìn lại, đúng là vị linh giả xa lạ cố ý lưu lại trong đại sảnh quan sát mình.

Mặc dù chưa gặp qua bao giờ, nhưng hắn vẫn mỉm cười, nói: "Các hạ là...."

"Tại hạ Thiệu Gia Nghĩa, có một chuyện muốn thỉnh giáo, mong Trịnh huynh có thể chỉ giáo."

Trịnh Hạo Thiên trầm giọng, nói: "Thiệu huynh mời nói."

"Tại hạ muốn hỏi một câu, tên nhân mã linh giả này trước khi giao thủ với các hạ, liệu có giao thủ với người khác không?"

Trong chiến trường linh giả, có một quy định bất thành văn.

Nếu trong đối địch song phương thì thôi, nhưng nếu có bằng hữu cùng đồng hành, thì ai giết chết dị tộc, thi thể cùng bảo vật đều sẽ thuộc về kẻ đó.

Nếu như Trịnh Hạo Thiên đã lấy ra thi thể nhân mã linh giả, vậy chứng tỏ tên nhân mã linh giả này nhất định là do hắn giết chết. Nhưng trước khi hắn giết chết nhân mã linh giả, phải chăng đã xảy ra chuyện gì, nhân mã linh giả bốn sao mà hắn giết chết có ở thời kỳ đỉnh phong hay không, đều là chuyện đáng hoài nghi.

Trịnh Hạo Thiên bật cười, không hề che dấu chút nào, nói: "Trước khi tại hạ giết chết tên nhân mã linh giả này, hắn đã cùng đánh với Hổ địa ca một trận rồi."

Thiệu Gia Nghĩa thở phào một hơi, giống như buông xuống tảng đá trong lòng, thì thào nói: "Quả nhiên thế, quả nhiên thế."

Mà ngay cả Thiết Huyễn Hỏa và Đổng Tân tựa hồ cũng thở phào một hơi.

Nếu Trịnh Hạo Thiên có thể dựa vào sức bản thân, giết chết một vị linh giả bốn sao đỉnh phong, thì thực lực của hắn thật đáng sợ. Nhưng nếu chỉ là giết chết một linh giả bốn sao đã bị trọng thương, sinh mệnh chẳng còn bao nhiêu thì cũng không khiến người ta kinh ngạc và sợ hãi nữa.

Tuy Trịnh Hạo Thiên nói lập lờ nước đôi, nhưng mọi người ở đây đều không hẹn mà cùng nhìn về phía Hổ Bá Thiên. Trong lòng đại đa số mọi người đã nhận định, người chân chính đánh trọng thương tên nhân mã linh giả này, hẳn là Hổ Bá Thiên rồi.

Về phần Trịnh Hạo Thiên sao, có lẽ tên nhân mã linh giả bốn sao này thật sự chết trong tay hắn, nhưng hắn lại giao hảo với Hổ Bá Thiên, khó tránh khỏi tình huống cháy nhà hôi của, cũng chẳng có gì đáng nói đến nữa.

Điểm này, chỉ cần nhìn vẻ mặt hơi quái dị của Hổ Bá Thiên là có thể đoán được một phần rồi.

Thiết Huyễn Hỏa cười ha ha, nói: "Vô luận thế nào, Trịnh huynh cũng giết chết mười tên linh giả dị tộc, cái cấp bậc một sao này là hoàn toàn xứng đáng." Hắn dừng lại một chút, nói: "Thi thể đám linh giả dị tộc này, Vạn Bảo Hiên chúng ta sẽ thu mua, không biết Trịnh huynh muốn đổi linh thạch hay là đổi một số vật phòng thân."

Trịnh Hạo Thiên không chút do dự nói: "Nếu đã tới chiến trường linh giả, đương nhiên là đổi vật phòng thân rồi."

Đây gần như là lựa chọn của tất cả linh giả trên chiến trường linh giả.

Linh thạch tuy quý giá, nhưng tác dụng trên chiến trường lại không lớn, mà vật phòng thân hoặc là thần binh bảo khí lại có tác dụng cứu mạng. Cho nên trừ phi là linh giả quyết định rời khỏi chiến trường, nếu không rất ít người lại đi đổi lấy linh thạch.

"Tốt, một khi đã vậy, mời hai vị chờ trong ba ngày." Thiết Huyễn Hỏa cũng không ngạc nhiên với lựa chọn của Trịnh Hạo Thiên. Sau khi thu thập ổn thỏa toàn bộ thi thể linh giả dị tộc trên mặt đất, liền nói: "Ba ngày sau, bảo khố của bản hiên sẽ mở một lần, hai vị có thể tiến vào và lựa chọn." Hắn hơi do dự một chút, lại nói: "Nếu Đổng huynh cũng muốn vào thăm, bản hiên cũng rất hoan nghênh."

Đổng Tân nghe vậy liền mừng rỡ, vội vàng cảm tạ. Lần này hắn chỉ giết chết được một tên linh giả ba sao và một linh giả hai sao thôi, vốn không có tư cách tiến vào bảo khố. Nhưng nếu hắn đã là sinh tử chi giao của Hổ Bá Thiên, Thiết Huyễn Hỏa cũng mắt nhắm mắt mở cho qua thôi.

Thiết Huyễn Hỏa gật đầu với bọn hắn một cái, nói: "Lão phu còn có chút việc bận, không thể bồi tiếp ba bị nữa."

Hổ Bá Thiên vội vàng nói: "Thiết huynh có việc xin cứ tự nhiên, chúng ta đi nội sảnh xem xem, có tin tức gì chấn động hay không." Hắn cười nói: "Hổ mỗ bị người ta đuổi giết cả năm, thật sự là chưa từng thả lỏng một chút nào..."

Thiết Huyễn Hỏa bật cười, nói: "Nếu không có một năm lịch lãm vừa rồi, Hổ huynh cũng chưa chắc đã có thành tự ngày hôm nay. Hắc hắc, phúc họa liền kề, câu này chẳng sai chút nào." Hắn ôm quyền một cái, xoay người tiêu sái rời đi.

Đổng Tân nhìn hắn rời đi, thấp giọng nói: "Thiết Huyễn Hỏa chính là nhân vật trọng yếu của Vạn Bảo Hiên, bản thân cũng là cường giả cấp bậc bảy sao. Hôm nay, tiểu đệ được hắn cho phép tiến vào bảo khố lựa chọn bảo vật, cũng là nhờ phúc của hai vị a.".

Hổ Bá Thiên khoát khoát tay, nói: "Chúng ta là huynh đệ một nhà, ngươi nói thế làm gì."

Đổng Tân cười ha ha, trong mắt lại hiện lên một tia cảm kích.

Có thể tiến vào bảo khố của Vạn Bảo Hiên lựa chọn bảo vật, đây chính là cơ hội khó có được, bất cứ linh giả nào đến từ Phiêu Miễu đại lục cũng tuyệt đối không buông tha.

Có lẽ, trong cuộc chiến đấu tiếp theo, bọn họ lại phải nhờ đến bảo vật lựa chọn được lần này để cứu mạng cũng không chừng.

Thiệu Gia Nghĩa bước lên vài bước, hâm mộ nói: "Ba vị thật sự là bạo tay, Thiệu mỗ nghỉ ngơi ở đây đã được một tháng, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người lấy ra nhiều thi thể linh giả dị tộc như thế, bội phục, bội phục."

Ba người Trịnh Hạo Thiên vội vàng hoàn lễ. Tuy bọn họ không quen biết người này, nhưng nhìn xuống ấn ký ngôi sao trên mu bàn tay người này, không ngờ lại là một vị linh giả ba sao.

Trên chiến trường, đối với linh giả đến từ cùng một đại lục, cấp bậc lại tương đương, tất cả mọi người đều nguyện ý kết giao lẫn nhau.

Tuy có trời mời biết sau này còn cơ hội gặp lại nhau không, nhưng ít ra, có thêm một người bạn cũng có thêm một tia cơ hội sống sót.

Thiệu Gia Nghĩa mỉm cười, nói: "Hổ huynh, ngươi muốn đi nội sảnh, xem tin tức đại sự trên chiến trường một năm qua ư?"

Hổ Bá Thiên gật đầu, trầm giọng, nói: "Không sai, tin tức của Hổ mỗ đã quá lạc hậu rồi. Nếu như không đi xem một lần, vạn nhất xui xẻo tiến vào hiểm địa nào đó, chẳng phải là mất luôn mạng sao, đến lúc đó hối cũng không kịp."

Hiểm địa trên chiến trường linh giả cũng không phải là bất biến. Có thể là do địa hình thay đổi, cũng có thể là vì một số vị đại nhân vật nhìn trúng nơi u cốc thâm sơn nào đó, biến nó thành cấm địa..... Cho nên luôn luôn có nơi biến thành tân hiểm địa và cấm địa trên chiến trường linh giả.

Nếu như có người không biết chuyện, tiến vào bên trong, thì trừ phi là linh giả cấp cao cường đại, nếu không như linh giả bình thường, chỉ sợ là có đi mà không có về.

Mà bên trong doanh địa các tộc, đều có nơi công khai tin tinh fbáo. Phàm là thành viên các tộc, đều có nhận được tin tức biến hóa trên chiến trường ở đó.

Đương nhiên, trừ hiểm địa ra, khiến người ta chú ý nhất chính là các sự kiện đột phát, và thiên tài các tộc đang nổi danh.

Thiệu Gia Nghĩa mỉm cười, nói: "Hổ huynh, trong một năm vừa rồi, hiểm địa trên chiến trường gia tăng tổng cộng ba chỗ, nhưng tồn tại trong hai nơi cấm địa khác cũng đột nhiên biến mất, từ nay về sau xóa tên khỏi cấm địa." Hắn dừng lại một chút, nói: "Bất quá, trong một năm nay, danh tiếng của Hổ huynh cũng hai lần xuất hiện trên tấm bia ở nội sảnh, thật khiến cho người ta thấy mà hâm mộ a."

Hổ Bá Thiên khẽ ngây người, trong mắt lóe lên một tia nóng rực.

Tuy hắn che giấu vô cùng tốt, nhưng Trịnh Hạo Thiên vẫn nhạy cảm phát hiện, sự đắc ý trong lòng hắn.

"Ha ha, nếu Hổ huynh được đề tên lên đó, vậy chúng ta mau tới xem thôi." Đổng Tân cười nói.

Đề nghị này đương nhiên không có ai phản đối. Bốn người ibọn họ kết bạn mà đi, sau khi rời khỏi trụ sở Vạn Bảo Hiên, đi thêm không lâu đã tới một khoảng đất trống trải khổng lồ ở giữa trung tâm.

Ở trên khoảng đất này, có một tấm ngọc bia màu trắng khổng lồ dựng đứng.

Tuy bề mặt tấm bia phằng lỳ, không một vết gợn, nhưng khi đám linh giả dùng linh lực và thần niệm tra xét nó, thì sẽ lập tức cảm ứng được vô số tin tức.

Tấm ngọc bia này nhất định là một kiện bảo vật, lại có thể dùng phương thức như vậy để vô số người cùng tiền hành liên hệ với nó.

Thần niệm Trịnh Hạo Thiên tìm kiếm trong ngọc bia, nhưng lượng tin tức trong ngọc bia thật sự quá mức khổng lồ, Trịnh Hạo Thiên căn bản là không thể tìm được tin tức gì hữu dụng bên trong.

"Đây là lần đầu tiên Trịnh huynh sử dụng nó phải không." Thiệu Gia Nghĩa mỉm cười, nói: "Nếu Trịnh huynh muốn tìm kiếm mục tiêu gì, chỉ cần ẩn chứa những từ ngữ liên quan trong thần niệm, là có thể dễ dàng tìm được."

Trịnh Hạo Thiên ngẩn ra, nói: "Đa tạ chỉ điểm.:

Trong lòng hắn mặc niệm ba chữ: "Hổ Bá Thiên. Đồng thời dùng thần niệm truyền ba chữ đó tới.

Quả nhiên, trong thần niệm của hắn lập tức hiện lên hai tin tức liên quan tới Hổ Bá Thiên.

Một tin tức trong đó là giới thiệu sơ lược về thân phận lai lịch của Hổ Bá Thiên, cùng sơ lược chiến tích của hắn sau khi tiến vào chiến trường. Mà tin tức còn lại cũng là tin đồn việc Hổ Bá Thiên bị đưa tên lên liệp sát bảng.

Trong lòng khẽ động, Trịnh Hạo Thiên lại bắt đầu tìm đọc tin tức liên quan tới Đổng Tân và Thiệu Gia Nghĩa. Nhưng khiến hắn cảm thấy ngạc hiên chính là, ở đây không gnờ không có tin tức gì của bọn họ cả.

Khẽ gật đầu, Trịnh Hạo Thiên lập tức hiểu ra, có lẽ là vì Hổ Bá Thiên bị liệp sát giả theo dõi, cho nên tin tức của hắn mới bị thu thập, nếu không phải như vậy, với thực lực của hắn còn lâu mới có tư cách được đưa vào bên trong.

"Hắc...." Hổ Bá Thiên đột nhiên cười nói: "Huynh đệ không hổ là thiên tài vạn năm khó gặp của Vạn Kiếm tông, tin tức của ngươi thật là không ít nha."

Trịnh Hạo Thiên lặng đi một chút, truyền tên của mình tới...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.