Chiến Thiên

Chương 685: Trở về




Một đạo quang trụ khổng lồ chợt bùng lên mãnh liệt trên mặt đất. Khi vầng quang mang này biến mất thì An Băng Hải đã suất lĩnh mọi người từ trong Truyền Tống trận đi ra.

Nhưng khi quang huy xung quanh người các nàng tiêu tán, trong mắt An Băng Hải đột nhiên lộ ra một tia tinh quang không dám tin.

Ở trong tầm mắt nàng, có thể nhìn thấy ma khí gần như đang che khuất bầu trời xa xa.

Nhưng thân là một trong những cường giả thập giai kiệt xuất nhất Thiên Tinh môn, nàng lại cảm ứng được rất rõ ràng, ma khí nơi này tựa hồ đã tiêu tán đi rất nhiều.

Nàng đã từng tự mình tiến vào ma khí, đồng thời cảm nhận lực lượng cường đại ở đó, cho nên lập tức phát hiện ra tình huống khác thường.

"An cô nương, các ngươi đã phá được cấm chế Truyền Tống trận?"

Một tiếng hô vừa kinh ngạc vừa vui mừng từ phương xa vang lên, tiếp đó, một đạo nhân ảnh chạy vụt tới giống như gió lốc.

An Băng Hải khẽ gật đầu, nói: "Hà huynh, tiểu muội không phụ ủy thác. Sau mấy ngày cố gắng, đã hoàn toàn đả thông cấm chế Truyền Tống trận, đồng thời đưa mỗi phái hai vị sư đệ trở về Đại Linh giới."

Hà Sa lập tức thở dài một hơi, lập tức thả lỏng tâm tình.

Bọn họ bị vây khốn trong một phương Tiểu Linh giới này, đương nhiên không thể liên lạc với trưởng bối sư môn. Nhưng hắn vẫn tin tưởng vững chắc, chỉ cần có người trở về Đại Linh giới, thì các thái thượng trưởng lão sau khi nhận được tin tức này, tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Ánh mắt An Băng Hải đưa về phương xa, nói: "Hà huynh, nơi này đã xảy ra biến cố gì? Sao phạm vi ma khí bao trùm lại nhỏ đi nhiều như như vậy."

Sắc mặt Hà Sa lập tức trở nên hơi cổ quái, hắn than nhẹ một tiếng, nói: "Ta cũng không biết nơi đây đã xảy ra biến cố gì, nhưng ma khí đúng là đang dần dần yếu đi."

Thần sắc An Băng Hải khẽ động, nói: "Mấy người Trịnh Hạo Thiên của quý phái đâu?"

Hà Sa do dự một chút: "Được Như Tiêu cô nương của quý phái trợ giúp, chúng ta đã tìm ra được ma huyệt, cũng phát hiện ra dấu vết chiến đấu kịch liệt ở đó. Chỉ đáng tiếc là, không thể phát hiện được Trịnh sư đệ."

An Băng Hải trong lòng căng thẳng, nhưng nhìn sắc mặt Hà Sa, không khỏi nghi hoặc không thôi.

Nếu mấy người Trịnh Hạo Thiên thật sự gặp phải bất trắc, tại sao hắn lại có biểu tình cổ quái như thế.

"Xoẹt xoẹt..."

Đột nhiên, ở giữa không trung khôn cùng vang lên những tiếng xoẹt xoẹt, không gian bị xé rách.

Mấy người Hà Sa ngẩng đầu nhìn, trên mặt lập tức lộ vẻ mừng.

Trên bầu trời, đột nhiên nứt ra mấy khe nứt không gian khổng lồ, mà ở trong những cái khe này lại có thấp thoáng mấy bóng người. Ánh mắt hai người bọn họ sắc bén đến thế nào chứ, lập tức nhận ra, đây chính là các vị thái thượng trưởng lão trong các phái. Hơn nữa còn là mấy vị trác tuyệt trong các cường giả linh thể.

"Các thái thượng trưởng lão đến rồi...."

Cũng không biết là ai phát ra tiếng kinh hô lên. Mà ngay lập tức từ trong thành có mấy chục đạo thân anh bay ra, trên mặt bọn họ đều không thể che dấu được sự vui mừng.

"Vân thái thượng trưởng lão." Hà Sa vội vàng khom người một cái thật sâu, hô lớn.

Đại biểu Vạn Kiếm tông tới đây đương nhiên là người đỡ đầu cho mấy người Trịnh Hạo Thiên - Vân thái thượng trưởng lão.

Lúc này, vẻ mặt vị lão nhân ngưng trọng, ánh mắt đảo quanh một vòng, nói: "Hà Sa, tình huống ra sao? Ngươi mau kể lại chi tiết một lần."

Hà Sa không dám thất lễ, kể lại tất cả mọi chuyện từ khi bọn họ tiến vào Tiểu Linh giới một lượt, tiếp đó nói: "Vân thái thượng trưởng lão, huynh đệ thập giai các phái chúng ta đã tra xét phạm vi ma khí bao trùm, đồng thời đánh chết một ít ma tộc còn sót lại, nhưng thủy chung vẫn không tìm thấy tung tích mấy người Trịnh sư đệ."

Sắc mặt Vân thái thượng trưởng lão trầm như nước. Ở bên cạnh hắn cách đó không xa, còn có các vị thái thượng trưởng lão của các phái. Chỉ là lúc này, trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Vân thái thượng trưởng lão lại mang theo thần sắc rất phức tạp.

Có quan hệ tốt với Vạn Kiếm tông đương nhiên là thở dài và lo lắng. Nhưng cũng có một số vị lộ ra một nụ cười lạnh lùng, tựa hồ rất vui mừng với tin tức này.

Chung quanh lập tức chìm vào im lặng. Nếu ngay cả những vị thái thượng trưởng lão kia cũng không muốn quấy rầy Vân thái thượng trưởng lão vào lúc này, thì những người còn lại đương nhiên càng không có cái gan này rồi.

Sau một hồi thật lâu, Vân thái thượng trưởng lão nói: "Hà Sa, ngươi có biết tại sao ma khí nơi này lại dần dần suy yếu?"

Hà Sa khom người, cung kính nói: "Đệ tử không biết, nhưng đoán rằng có thể liên quan tới một trận thiên lôi năm ngày trước."

"Thiên lôi?" Hai hàng lông mày của Vân thái thượng trưởng lão khẽ nhướng lên, nói: "Nói."

"Vâng. Hôm đó, An cô nương cùng các huynh đệ Thiên Tinh môn phá được một bộ phận cấm chế Truyền Tống trận, chúng ta lập tức vội vàng tới đây, muốn tiếp ứng Trịnh sư đệ. Nhưng sau khi chúng ta ra khỏi Truyền Tống trận, lại phát hiện không trung nơi này đột nhiên xuất hiện thiên lôi dày đặc, điện quang chớp động, không gian bị xé rách, Thiên ma bay khắp nơi."

"Đợi một chút, ngươi nói cái gì...." Đột nhiên, một vị trung niên nhân khí độ trầm ổn cau mày cắt ngang lời hắn, nói: "Ngươi cho là có người trùng kích cảnh giới linh thể sao, còn xé rách không gian, thiên ma bay loạn."

Vẻ mặt Hà Sa xấu hổ. Mặc dù hắn là thủ tịch đại đệ tử một trong những trung phong, nhưng đối diện với mấy vị thái thượng trưởng lão này, vẫn không dám phản bác lại.

Vân thái thượng trưởng lão nhíu mày, nói: "Tiểu Nghiêm, ngươi cần gì phải làm khó hắn. Hắn chỉ đang kể lại chuyện hôm đó thôi."

Người vừa lên tiếng chính là Nghiêm Lôi Minh của Phong Thần nhai. Quan hệ giữa hắn và Trịnh Hạo Thiên chẳng hòa thuận gì. Một tiểu bối mà hắn yêu thích nhất đã gián tiếp chết trong tay Trịnh Hạo Thiên, chuyện này chẳng có gì gọi là bí mật cả.

Nghiêm Lôi Minh khẽ cười, nói: "Vân huynh, ngươi hẳn là cũng nghe thấy ý tứ trong lời hắn rồi. Ngay cả ngươi cũng cho rằng, trong hoàn cảnh như Tiểu Linh giới này, cũng có người trùng kích cảnh giới linh thể, đồng thời dẫn động thiên lôi và Thiên ma xuất hiện sao?"

Vân thái thượng trưởng lão trầm ngâm một lúc. Kinh nghiếm của hắn vô cùng phong phú, nhưng cũng biết khả năng này gần như bằng không.

Hà Sa tức giận, nhưng cũng không dám trực diện chống đối Nghiêm Lôi Minh, tròng mắt vừa chuyển, nói: "Vân thái thượng trưởng lão, chuyện hôm đó cũng không phải chỉ có một mình đệ tử chứng kiến. Tất cả mọi người ở đây đều có thể làm chứng."

Vừa dứt lời hắn đã quay đầu nói: "Đường huynh, ngươi thấy có đúng không?"

Đường Dật Dương trong lòng chửi ầm lên. Tên khốn Hà Sa nhà ngươi, tự dưng lôi ta vô làm chi.

Bất quá, dưới ánh mắt của các vị linh giả, hắn cũng chí có thể gắng gượng nói: "Các vị tiền bối, tình huống hôm đó quả thật là như thế. Giống như là có người trùng kích cảnh giới linh thể, do đó mới khiến cho thiên địa dị biến." Hắn đột nhiên chuyển giọng, nói: "Việc này có hơn trăm người chúng ta cùng tận mắt nhìn thấy, xin các vị tiền bối cứ hỏi đệ tử bổn môn là có thể xác định."

Hắn thầm nghĩ trong lòng, mình cũng không thể đơn độc ra mặt được, kéo tất cả mọi người cùng vào mới là chí lý.

Tất cả các vị thái thượng trưởng lão quay sang nhìn nhau, bọn họ không ngờ lại hỏi thật, nhưng kết quả nhận được lại giống hệt nhau, hơn nữa còn là kết quả khiến bọn họ khó tin nổi nhất.

Một vị lão giả khẽ vuốt râu dài, nghi hoặc nói: "Thật sự là kỳ quái. chẳng lẽ trong hoàn cảnh này của Hàn Lâm tiểu Linh giới cũng có thể dẫn động thiên lôi tiến giai...."

Vân thái thượng trưởng lão trầm ngâm một lát, đột nhiên nói: "Hà Sa, các ngươi nói, lúc đó, thiên lôi ở ngay phía trên ma khí?"

"Vâng." Hà Sa không chút do dự nói.

Hai mắt Vân thái thượng trưởng lão sáng lên, nói: "Lão phu hiểu rồi, ma khí nơi này không hề tầm thường, bên trong ẩn chứa lực lượng không hề thua kém Đại Linh giới. Hắc hắc, cũng không biết bọn hắn vớ được thứ gì tốt trong ma khí, không ngờ lại sớm dẫn động thiên lôi tấn chúc."

Hà Sa vừa kinh vừa hỉ, nói: "Vân thái thượng trưởng lão , ngài nói mấy người Trịnh sư đệ vẫn còn sống?"

Kỳ thật, khi nhìn thấy thiên địa dị tượng ngày đó, rồi đi khắp nơi kiếm mấy người Trịnh Hạo Thiên mà không thấy, bọn họ đã từng nghĩ tới, mấy người Trịnh Hạo Thiên đã tấn thăng thành cường giả linh thể rồi.

Nhưng bọn họ cũng chỉ thầm đoán, mà không có nửa điểm căn cứ chính xác. Nhưng hiện giờ không ngờ Vân thái thượng trưởng lão cũng cho là vậy, đương nhiên khiến hắn vui mừng quá đỗi rồi.

"Bọn hắn hẳn là còn sống, hơn nữa...." Vân thái thượng trưởng lão hơi ngần ngừ, nói: "Trong bọn hắn, hẳn là có một người thành công tấn thăng thành linh giả rồi."

"Nhưng nếu bọn họ đã tấn thăng thành linh giả, vì sao lại đột nhiên biến mất?" Hà Sa do dự hỏi.

"Hắc hắc, lão phu cũng không biết là ai tấn chức, nhưng thứ mà người tấn chức kia lĩnh ngộ được, hẳn là lực lượng không gian. Mà bọn họ lại vừa mới lĩnh ngộ được lực lượng, cho nên...." Vân thái thượng trưởng lão cười khổ một tiếng, nói: "Cho nên không biết bị lực lượng không gian truyền tống đến nơi nào rồi."

Nếu mấy người Trịnh Hạo Thiên mà nghe được hắn suy đoán như vậy, tuyệt đối sẽ bội phục sát đất.

Tuy rằng suy đoán của hắn không đúng, nhưng có thể nghĩ tới bước này, cũng là rất hiếm thấy rồi.

Tất cả các vị cường giả linh thể đều khẽ gật đầu. Bọn họ nhìn nhau, trong lòng nổi lên một nghi vấn, mấy người kia hiện giờ đang ở đâu?"

Mà Nghiêm Lôi Minh lại thầm nguyền rủa trong lòng, chỉ mong bốn tên tiểu tử bọn chúng cùng con đại ma vương kia biến mất, vĩnh viễn không bao giờ trở về nữa.

Mọi người mỗi người một âm tư, đang lúc trầm mặc thì sắc mặt mấy vị thái thượng trưởng lão khẽ biến. Bọn họ không hẹn mà cùng cảm ứng được một cỗ lực lượng cường đại bắt đầu nổi lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn

"Ầm...."

Bỗng nhiên, một tiếng nổ kinh thiên động địa chợt bạo phát ngay giữa hư không.

Ngay cả nhân vật như Vân thái thượng trưởng lão cũng phải kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại. Tiếp đó bọn họ đều rõ ràng nhin thấy, bên trong hư không đột nhiên nứt ra một cái khe khổng lồ.

Ở sâu trong cái khe đó, là một không gian hắc ám bao la bát ngát, mà ở nơi đó lại truyền ra một tia khí tức khủng bố khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi. Cỗ khí tức này cường đại mà đáng sợ, ngay cả là những vị thái thượng trưởng lão cao cao tại thượng này cảm nhận được cũng phải kinh hãi không thôi.

Ngay sau đó, mấy đạo thân ảnh từ trong cái khe thoáng hiện ra, bọn họ dáng vẻ vội vàng, vẻ mặt chật vật.

Hơn nữa, trong một khắc khi bọn họ vừa mới xuất hiện, một tiếng rống giận kinh thiên chợt từ trong khe nứt truyền ra. Tất cả mọi người trong lòng đều run lên, lực lượng của ngươi tựa hồ mất đi một nửa. Trừ mấy người Vân thái thượng trưởng lão ra, những người còn lại đều ngồi phệt xuống đất.

Tiếng rống giận còn chưa kịp dừng lại thì khe nứt không gian đã nhanh chóng khép lại, cắt đứt âm thanh đáng sợ đó.

Trong lúc điện quang hỏa thạch đó, Vân thái thượng trưởng lão dã nhìn rõ dung mạo mấy người trước mắt, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ vạn phần...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.