Chiến Thiên

Chương 683: Vây bắt tứ phía




Quang mang xinh đẹp đột nhiên lóe lên, hiện ra ở một nơi chẳng có gì đáng chú ý trong trong Thiên ma giới.

Tiếp đó, từ một khe nứt không gian thật lớn này, thân ảnh bốn người Trịnh Hạo Thiên, Mộng Yểm cùng ma vương biến dị chợt nhảy ra. Bọn họ nhìn xung quanh một lượt, đánh giá không gian trống không xung quanh, không khỏi mỉm cười.

"Lâm Đình, không gian chi đạo mà ngươi lĩnh ngộ được đúng là không tệ." Dư Uy Hoa hâm mộ nói: "Vừa mới tấn chúc đã có thể xé rách không gian, hơn nữa khoảng cách so với linh giả bình thường không ngờ còn xa hơn nhiều."

Lâm Đình mỉm cười, nói: "Không gian chi đạo thần bí khó lường, ta cũng chỉ mới lĩnh ngộ được chút bề ngoài thôi. Còn nhiều thứ phải tham ngộ lắm." Hắn liếc mắt nhìn Mộng Yểm một cái, nói: "Có thể sẽ rách không gian, nhảy tới đây, còn phải cảm tạ Mộng Yểm huynh cung cấp tọa độ. Nếu không mấy người chúng ta tự mình mò mẫm ở nơi này, còn không bằng trực tiếp trở về Hàn Lâm tiểu Linh giới cho rồi."

Mộng Yểm cười hắc hắc, nói: "Ta chẳng qua chỉ lấy được chút thông tin trong ký ức hai tên ma vương xui xẻo kia thôi, cũng chẳng có gì đáng nói."

Mặc dù nó nói khiêm tốn như vậy, nhưng chỉ cần nhìn vẻ đắc ý không thể nào che dấu được trên khuôn mặt nó là biết, tâm tình của nó hiện giờ ra làm sao.

Trịnh Hạo Thiên khắc lắc đầu, nói: "Không nghĩ tới, Thiên ma giới cũng giống như thế giới nhân loại chúng ta. Mỗi một ma vương đều có lãnh địa của mình, hơn nữa ngay cả ma vương kết thành đội, đi chúng với nhau cũng không thiếu."

Mộng Yểm xòe hai tay, nói: "Muốn sinh tồn được trong Thiên ma giới, so với các tộc trong Đại Linh giới thì khó khăn hơn nhiều. Ở nơi này, sinh mạng của ma đầu không có bất cứ thứ gì bảo đảm, cho dù là ma đầu thập giai cũng vậy. Cho nên tất cả ma đầu hi vọng có thể tấn chức ma vương, cho dù là một tia hi vọng hư vô mờ mịt cũng nguyện ý mạo hiểm." Nó hơi dừng lại, nói: "Hoàn cảnh sinh tồn trong Thiên ma giới ác liệt như thế, ngay cả ma vương cũng không dám có chút khinh suất đại ý, trừ bỏ những ma vương đặc biệt cường đại ra, trên cơ bản đám ma vương đều liên kết với nhau, tự bảo vệ mình."

"Giữa các ma vương cũng phát sinh xung đột sao?"

"Không phải xung đột." Mộng Yểm lắc đầu nói: "Mà là chiến tránh. Ở Thiên ma giới, mỗi một khắc đều phát sinh chiến tránh, mạnh sống yếu chết, ở nơi này, trừ bỏ lực lượng cường đại ra, hết thảy đều là hư ảo. Cho nên mỗi một ma vương đều tận hết sức tăng cường thực lực của mình. Và chiến tranh trong Thiên ma giới cũng là vĩnh viễn không bao giờ kết thúc.

Mấy người Trịnh Hạo Thiên đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đều ẩn ước phát lạnh.

Bọn tuy đã sớm nghe nói về Thiên ma giới, cũng biết sự đáng sợ của đám ma vương nơi này, nhưng như thế nào cũng không ngờ tới, hoàn cảnh sinh tồn nơi này lại gian khổ đến thế.

Nghe Mộng Yểm nói như vậy, tựa hồ tất cả ma đầu đều phải trải qua cuộc sống ăn bữa hôm lo bữa mai, trách không được khi thấy sinh linh trùng kích cảnh giới linh thể, đám Thiên ma kia lại thà mạo hiểm bị thiên lôi oanh kích cũng phải xâm nhập cơ thể, thôn phệ linh hồn, tinh thần ý thức và ký ức đối phương.

Bởi vì đối với bọn chúng mà nói, chỉ có thăng cấp trở thành ma vương mới có lực lượng để tự bảo vệ mình, cho nên bọn chúng mới liều lĩnh như thế.

Mà ở trong Đại Linh giới, tất cả sinh linh đều có rất nhiều con đường để lựa chọn, đằng sau cũng không có áp lực sinh tử trầm trọng như thế, cho nên rất nhiều người sau khi đạt tới thập giai đỉnh phong, sẽ do do dự dự, thiếu một một khí phách quyết đi không trở về, đưa thân vào chỗ chết để rồi hồi sinh, không dám dễ dàng trùng kích cửa ải linh thể sinh tử một đường.

"Khặc khặc khặc..."

Thanh âm kỳ dị từ phương xa chợt vang lên. Từng điểm từng điểm quang mang hắc sắc chợt hiện lên trong tầm mắt bọn họ.

Nơi bọn họ xuất hiện chính là một vùng hư vô, không có ma đầu nào tồn tại. Nhưng bọn họ chỉ cần tản mát ra khí tức của mình, mỗi người sẽ biến thành một cái bánh bao thơm phức vừa mới ra lò, tỏa ra mùi thơm khiến người ta phải thèm nhỏ dãi. Mà tất cả ma đầu một khi ngửi phải mùi thơm này, trong nháy mắt sẽ biến thành những đại hán bị bỏ đói ba ngày ba đêm, cho dù đang ở ngoài ngàn dặm, cũng có thể ngửi được, đồng thời không tiếc giá nào cũng phải tranh giành một chén canh.

"Bắt đầu đi." Trịnh Hạo Thiên quay về phía Cừu Hinh Dư, khẽ gật đầu.

Cừu Hinh Dư ừm một tiếng, nhẹ nhàng vung tay lên, mười ức kiếm quang lập tức phóng ra, tạo thành một thế giới kiếm hải xung qaunh thân thể bọn họ.

Sau khi bắt giữ được hai con ma vương cường đại, nếm được hương thơm quả ngọt, mọi người đã không thể dễ dàng buông tha nữa rồi.

Sau khi bọn họ mới tới đây, chẳng những không thu liễm khí tức bản thân, mà ngược lại còn tận hết khả năng, khuếch tán khí tức ra ngoài.

Đương nhiên, sau khi có kinh nghiệm một lần, cũng chỉ có một mình Cừu Hinh Dư xuất thủ, đồng thời dốc toàn lực khuếch tán khí tức của mình ra ngoài.

Mấy người Cừu Hinh Dư vừa mới tấn chức linh thể, khí tức trên người khác với khí tức trên người cường giả linh thể lâu năm rất nhiều.

Chỉ cần là ma đầu đạt tới cảnh giới ma vương, đều có thể cảm nhận ra điểm khác biệt của bọn họ.

Mà đối với ma vương mà nói, sinh linh vừa mới tấn chức linh thể, quả thực chính là món quà trời ban. Một khi thôn phệ được những sinh linh này, lực lượng của bọn chúng ít nhất sẽ tiến thêm một bước dài. Cho nên bất cứ con ma vương nào, một khi cảm ứng được khí tức của đám người Trịnh Hạo Thiên, đều tuyệt đối sẽ bỏ qua.

Đương nhiên, Thiên ma giới rộng lớn vô cùng, muốn ở gặp được một ma vương cũng không phải chuyện dễ dàng.

Khi Cừu Hinh Dư khuếch tán kiếm quang ra ngoài, che dấu thân ảnh của mọi người bên dưới kiếm quang xong, thì thứ đầu tiên xuất hiện chính là ma đầu các giai, hơn nữa hầu hết đều là ma đầu cấp thấp.

Bọn chúng là nhóm bộ đội tiên phong của ma vương, liều chết xông vào trong kiếm hải. mà đám ma đầu cao giai thì lại đứng ở đằng xa, quan sát chằm chằm. nếu những sinh linh xâm nhập Thiên ma giới này không thể chống đỡ, bọn chúng nhất định sẽ đồng loạt xông lên, thôn phệ sạch sẽ những sinh linh này.

Bất quá, Vạn Kiếm quyết của Cừu Hinh Dư một khi phóng thích ra, đương nhiên sẽ có uy thế không gì so sánh nổi. Hơn nữa nàng cũng không cầu công lao, phạm vi kiếm hải bao phủ cũng không lớn, đủ để kiên trì một thời gian dài mà không phải lo lắng cạn kiệt chân linh lực.

Sau mấy thời thần, ánh mắt mọi người gần như cùng sáng lên.

Bọn họ đã cảm ứng được, có ba cỗ hung sát chi khí cường đại từ đằng xa đang chậm rãi tiến tới.

Đây là ba cỗ khí tức cường đại, mỗi một cỗ đều cường đại hơn xa cường giả linh thể nhân loại bình thường. Chỉ cần thoáng cảm ứng một chút là bọn họ biết, có ba con ma vương đang cùng tìm tới.

"Đám ma vương này thật đoàn kết. Vừa mới bắt được hai con, lần này lại có ba con mò tới." Dư Uy Hoa cười hắc hắc, bàn tay nắm Phiên Giang Đảo Hải côn lại bắt đầu ngứa ngáy. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

"Yên tâm đi. Tuy bọn chúng liên thủ, nhưng vẫn có lòng phòng bị lẫn nhau." Mộng Yểm khinh thường nói: "Một khi có một con ma vương thực lực bạo tăng, vượt qua hai con ma vương còn lại liên thủ, thì đó chính là lúc liên minh giữa bọn chúng sụp đổ."

Dư Uy Hoa gãi gãi đầu, nói: "Ta mặc kệ bọn chúng hợp tan gì gì. Ta chỉ muốn bắt thêm mấy con ma vương."

Mộng Yểm hừ một tiếng, quay đầu lại.

Tuy hắn và Trịnh Hạo Thiên kết thành đồng bọn, nhưng rốt cuộc vẫn là một con Mộng Yểm biến dị cường đại. Nghe thấy Dư Uy Hoa nói như vậy, trong lòng không khỏi hơi khó chịu.

Ba con ma vương kia sau khi mò tới liền thấp giọng bàn luận với nhau mấy câu. Khí tức trên người lại càng lúc càng trở nên nồng đậm và đáng sợ.

Bọn chúng cũng không lập tức xông vào kiếm hải, mà phân tán ra, đồng thời mỗi tên đều móc từ trong người ra một chiếc cổ chung nho nhỏ.

Từng tiếng từng tiếng chuông du dương vang lên, sau đó từng cỗ từng cỗ lực lượng dao động lập tức tràn ra. chỉ trong chốc lát đã bao vây toàn bộ phạm vi kiếm hải bao phủ.

Cảm thụ được biến hóa lực lượng bên ngoài, Cừu Hinh Dư khẽ cười nói: "Ba tên ma vương này thật thú, vị. Bảo vật trong tay bọn chúng có lực lượng thần kỳ, có thể tạm thời ngăn cách vùng không gian này, ngay cả cường giả linh thể cũng không thể dễ dàng xé rách không gian."

"Hắc hắc." Lâm Đình cười lạnh nói: "Cái này gọi là bắt ba ba trong rọ. Chỉ là không biết, rốt cuộc là ai bắt ai."

Tất cả mọi người đều mỉm cười. Ba con ma vương này cũng thật cẩn thận, vì không muốn để sinh linh trong kiếm hải xé rách không gian bỏ chạy, cho nên mới cố ý sử dụng thần binh, phong tỏa một khu vực nhất định. Nhưng bọn chúng lại không thể ngờ tới, ẩn mình bên trong kiếm trận này, lại là một bầy hổ có thể tiếu ngạo sơn lâm."

"Khặc khặc khặc... sinh linh này thuộc về ta."

"Ta phát hiện trước, cho nên phải thuộc về ta."

"Lần trước các ngươi được lời rồi, lần này đến phiên ta."

Ba tên ma vương vừa bố trí xong, không ngờ cùng xông vào trong kiếm hải, không chỉ như vậy, mà còn không ngừng tranh luận, không ai chịu nhượng bộ.

Tuy bọn họ còn chưa nhìn thấy sinh linh trong kiếm trận, nhưng linh lực non yếu do kiếm trận phóng thích ra lại khiến bọn chúng động tâm vạn phần. Hơn nữa cũng nhận định được lai lịch sinh linh này, nhất định không đáng sợ. Cho nên trước khi động thủ, bọn chúng đã bắt đầu tranh đoạt.

"Hắc hắc, hoan nghênh các vị."

Bỗng nhiên, một thanh âm tràn đầy vẻ diễu cượt chợt vang lên trong kiếm trận.

Ba con ma vương trong lòng rùng mình, vừa định thần nhìn lại, không khỏi vừa mừng vừa kinh.

Ở trước mặt bọn hắn, không phải là một sinh linh, mà có tới tận năm sinh linh.

Nơi này, không ngờ có tới năm linh giả. Hơn nữa linh lực trên người đối phương cũng mờ nhạt, rõ ràng vừa mới tấn chức.

Là ma vương lâu năm trong Thiên ma giới, bọn chúng tuyệt đối không thể cảm ứng sai.

Tuy số lượng linh giả hơi nhiều một chút, nhưng bọn chúng lại càng hiểu được chênh lệch giữa linh giả vừa mới tấn chức và linh giả lâu năm. Cho nên, năm tên linh giả vừa tấn chức này đối với bọn chúng mà nói, chính là một bửa tiệc lớn hiếm thấy.

Ngoài ra, trong năm linh giả đối phương, không ngờ còn có một con Mộng Yểm. Điều này càng khiến bọn chúng cảm thấy vui mừng vạn phần.

"Mộng Yểm là của ta. Còn lại các ngươi chia đều...."

"Không, ta muốn Mộng Yểm...."

Ba tên ma vương đều vội vàng gào lên, đồng thời nhào lên không chút do dự.

Chỉ là ngay sau đó, bọn chúng lại cảm thấy hối hận vạn phần.

Bởi vì đám kiếm quang đang hỗn loạn trước mặt bọn chúng trong nháy mắt đã bộc phát ra uy lực khổng lồ. Kiếm quang đạo sau tiếp đạo trước, giống như sóng biển vô cùng vô tận ập tới, nhấn chìm tất cả bọn chúng.

Mà bên trong những đợt công kích phảng phất như vô biên vô tận này, còn có một cây côn kim sắc khiến bọn chúng hoảng sợ vạn phần.

Vào giờ khắc này, bốn sinh linh trước mặt đã thể hiện ra thực lực vượt xa linh giả vừa mới tấn chức.

Trong suốt một canh giờ, ba tên ma vương trước sau lần lượt phát ra những kêu thê lương thảm thiết, bị đánh cho thừa sống thiếu chết, cuối cùng bị Mộng Yểm khống chế, tống vào trong Ôn Dưỡng hồ lô.

Mọi người nhìn nhau cười. Thân hình Lâm Đình vừa động đã bay ra khỏi kiếm hải, thu lại ba kiện cổ chung vô chủ lại, tiếp đó xé rách không gian, mang mọi người rời đi.

Ở xung quanh đó, chỉ để lại một đám ma đầu ngơ ngác nhìn nhau, tựa hồ cho tận lúc này cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.