Chiến Thiên

Chương 519: Mật mưu ở bờ biển




Xa xa đột nhiên lóe lên quang hoa. tiếp đó một đạo quang mang chợt phá không mà đến. Một tên cường giả ngư nhân cước đạp thần binh phi hành, mặc sức phi hành trên đại hải mênh mông.

Lúc này, Trịnh Hạo Thiên đã phi hành hơn một tháng thời gian.

Trong một tháng này, hẳn không có hề ngừng lại một khắc nào. cho dù là khi yêu lực trong cơ thể không đủ. hắn lại lập tức sử dụng sinh Mệnh phù và Linh Quang phù.

Đại hải dù sao cũng là một nơi tràn đầy nguy hiểm, cho dù là cường giả linh thể của nhân tộc cùng không dám xâm nhập quá sâu. lại càng không cẩn nói đến một tên tiểu tử chưa đặt chân vào cảnh giới linh thể như hắn.

Cho nên sau khi giết chết đám ngư nhân Đan Ni Nhĩ. đồng thời nhờ Mộng Yểm xác định được phương hướng. Hắn lập tức hóa thân thành ngư nhân, mặc khải giáp, quang minh chinh đại cười Độn Thiên châu phi hành trên không trung.

Trong một tháng quá. hắn cùng từng bị ít nhất hơn ba lượt thần niệm cường đại rà soát.

Với thực lực và kiến thức của Trịnh Hạo Thiên hiện giờ. đương nhiên có thể phân biệt ra được, ba cỗ thần niệm đều là của cường giả cấp bậc linh thể.

Bất quá, những thần niệm này cũng chỉ thoáng đảo qua người hắn rồi lập tức biến mất.

Một tên ngự nhân thất giai đang vội vã phi hành, đối với những tồn tại cao cao tại thượng này mà nói, cũng chẳng có gì đáng chú ý.

Phóng mắt nhìn về phương xa, hắn thở pháo nhẹ nhôm một hơi, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười vuivẻ...

Lục địa....

Trong tẩm mắt mà hắn có thể nhìn thấy được, ở phía chân tỉài xa xa đã mơ hồ xuất hiện một đái hắc tuyến.

Đây chính là đại lục mà hắn vẫn thiết tha muốn trở về.

Hấn cẩt tiếng cười dài. thanh âm tràn đầy vẻ sung sướng, tâm tình vui sướng của một lữ khách tha phương sắp trở về quê nhà.

Đại hải tuy đẹp. nhưng dù sao cũng không phải là nhà hắn. Trong không hắn không ngờ lại có một cảm giác nóng lòng, nóng lòng trở về đại lục, muốn được ngừi bầu không khí pha lẫn mùi bùn đất.

"Đi thôi...."

Hắn lẩm bẩm một câu. một lần nữa khu động Độn Thiên châu bay đi.

Trong sự vui sướng mãnh liệt, hắn đã quèn mắt khôi phục lại hình thể nhân loại.

Bất quá, đây cũng không phải do hắn sơ suất đại ý, mà bởi vì liên tục duy trì thân thể ngư nhân hơn một tháng, hắn cũng quen mất rồi.

Sau một canh giờ, đại lục trước mắt càng lúc lại càng trở nên rõ ràng. Hắn thậm chí còn có thể nhìn thấy những rìmg cảy tươi tốt sinh trưởng trên mặt đất nữa.

Nhưng đúng vào lúc này, thân hỉnh Trịnh Hạo Thiên lại một lần nữa khựng lại.

Hắn thu liềm tâm Thần, chàm chú nhìn và cảm ứng dao động linh lực từ phía trước, sắc mặt đần dần trở nên quái dị,

Ờ trong một khu vực cách đáy cực xa. không ngờ lại nổi lên mảy đen cuồn cuộn, sấm chớp lóe sáng không ngừng, linh lực từ bốn phương tám hướng đều ồ ạt đỗ về nơi đói. khiến linh lực ở nơi đó nồng đậm đến một mức độ không tướng tượng nổi.

Nếu như là tu luyện giả bình thường, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, nhiều nhất chỉ là hơi rung động một chút. Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại là người từng trải, hắn biết, ở đó đang có người trùng kích cảnh giới linh thể.

Số lượng cường giả thập giai đỉnh phong trong thiên hạ cũng không ít. nhưng có đảm lượng và khí phách trùng kích cảnh giới linh thể lại trăm người không có một.

Vậy mà chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, Trịnh Hạo Thiên lại liên tiếp gặp tới hai người, đây cóthể nói là cực kỳ hiếm thấy.

Đột nhiên trong lòng hẳn khẽ rung lên. ánh mắt chiếu xuống mặt biển.

Nước biển ở nơi đó đột nhiên tách ra. một tên ngư nhân tuớng lĩnh từ trong nước chợt bay vụtlên.

Đẳng giai tên ngư nhân này cũng không quá cao. chỉ là một ngư nhân thất giai. Trịnh Hạo Thiên đương nhiên sẽ không đặt hắn vào mất. Bat quá hắn vẫn ấn ước cảm thấy. tên ngư nhân này xuất hiện không phải ngẫu nhiên như vậy.

Quả nhiên, tên ngư nhân kia đứng từ xa. quát lớn: "Các hạ, xin dừng bước. Tại hạ Ngọc Minh tộc Cách Lâm. không biết các hạ là bằng hữu bộ tộc nào?"

Trịnh Hạo Thiên trong lòng suy nghĩ thật nhanh. hắn đương nhiên biết, ngư nhân trong đại hải đều chia thành các bộ lạc khác nhau. Mà mỗi một bộ lạc này lại chính là một tộc. Bất quá những tộc đàn này có lớn có nhỏ. thực lực cũng mạnh yếu khác nhau.

Mà cái danh từ Ngọc Minh tộc đối với hắn lại hoàn toàn xa lạ. thực sự đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy.

Ho khan một tiếng. Trịnh Hạo Thiên nói: "Tại hạ Đan Ni Nhĩ của Hàn Lâm tộc. không biết các hạ có gì chỉ giáo."

"Hàn Lâm tộc... Ò. kính ngưỡng đã lâu kính ngưỡng đã lâu." Cách Lâm mặc dù chưa từng nghe tới cái tộc Hàn Lâm này bao giờ. nhưng sau khi nhìn thấy bảo khí phi hành và kim sắc chiến giáp trên người đối phương, hắn vẫn không dám thất lễ, nói: "Đan Ni Nhĩ huynh đệ. ngươi hẳn là đã nhận ra. Phía trước có người đang trùng kích cảnh giới linh thể. Nếu ngươi không có chuyện quan trọng, tốt nhất là không nên tới gần."

Trịnh Hạo Thiên chớp chớp mắt. nghi hoặc hỏi: "Chẳng lã đang trùng kích cảnh giới linh thể ở đó lại là... à, ngư nhânchúngta sao?"

Ngư nhân chính là vương giả của đại hải, ngay cả trùng kích cảnh giới linh thể. tám chín phần mười cũng tiến hành trong biển.

Cho tới bây giờ hắn chưa bao giờ nghe qua. lại có tên cường giả ngư nhân thập giai đỉnh phong nào lại chạy tới đắt liền trùng kích cảnh giới linh thể. chẳng lẽ hẳn không sợ bị cao thủ nhân tộc vây còng, tiêu diệt sao?

Cách Lâm lắc đầu liên tục nói: "Đan Ni Nhĩ huynh đệ, người nói đùa rồi. Ngư nhân bộ tộc chúng ta làm sao có thể trùng kích cảnh giới linh thể trên đất liền được." Hắn hạ thấp giọng xuống, nói: "Kẻ đang trùng kích cảnh giới linh thể phía trước chính là một cường giả thập giai đỉnh phong của nhân tộc. có danh tiếng cực cao ở vùng duyên hải này."

Vẻ mặt Trịnh Hạo Thiên càng lúc càng trở nên cổ quái, một cường giả nhân loại trùng kích cảnh giới linh thể trên đại lục đương nhiên chẳng có gì lạ. Nhưng có thể khiến ngư nhân bộ tộc ngàn chặn nguy hiểm đến từ đại hải cho hắn. thì thật khiến người ta cảm thấy kỳ quái.

Phảng phất như nhìn thấy ý nghĩ của Trịnh Hạo Thiên. Cách Lâm vội vàng nói: "Đan Ni Nhĩ huynh đệ không nên hiểu lẩm. Ta ở đây không phải để thủ hộ an toàn cho tên nhân loại kia. Mà bởi vì ở đó sắp xảy ra dị biến, cho nên mới cố ỷ ngàn cản tất cả huynh đệ hải tộc tiến vào."

Chân mày Trịnh Hạo Thiên khẽ nhảy lên vài cái, hỏi: "Nơi đó sắp xảy ra chuyện gỉ?"

Cách Lâm khẽ cười nói: "Đan Ni Nhĩ huynh đệ. nhìn khải giáp và phi châu trên người ngươi, chắc hẳn cũng xuất thiên danh môn rồi. Ngươi có biết, khi chúng ta trùng kích cảnh giới linh thể, kiêng kỵ nhất là cái gì không?"

Trịnh Hạo Thiên hơi do dự một chút, nói: "Thứ kiêng kị thì rất nhiều, nhưng sợ nhất chính là Thiên ma." Hẩn chăm chú nhìn dị tượng trên bầu trời trước mặt, nói: "Nhưng thứ bộ tộc ngư nhân chúng ta kiêng kỵ nhất cũng là Thiên ma."

Cách Lâm liên tục gật đầu, nói: "Ngươi nói không sai. bộ tộc ngư nhân chúng ta. nếu gặp phải Thiên ma cùng giai, đại đa số đều không thể địch lại. Nhưng nếu đẳng giai chênh lệch quá lớn. Hắc hắc, vậy lại không thành vấn đề nữa."

Trịnh Hạo Thiên trầm ngâm một lát, cuối cùng bừng tinh ngộ, nói: ''Ta hiểu rồi. là một vị thái trượng trưởng lão luyện chế ra một con Thiên ma cường đại, cho nên sai ngươi tới đây phá rối. không cho tên cường giả nhân loại kia tấn chức thành công."

Trên mặt Cách Lâm lộ ra vẻ mỉm cười. Tuy hắn chưa thừa nhận, nhưng chỉ cần nhìn sắc mặt hắn là biết được đáp án rồi.

Kỳ thật, trong bộ tộc ngư nhân cũng có đại năng giả, có thể luyện chế và nuôi dưỡng Thiên ma. Nhưng trong ngư nhân cũng có một quy định bất thành văn, trong chiến đấu giữa đồng tộc. tuyệt đối không được dùng Thiên ma công phạt lẫn nhau.

Nhưng nếu dùng đề đối phó nhân loại, thì không có bất cứ vấn đề gì.

Trong lòng Trịnh Hạo Thiên vừa động, nói: "Cách Lâm huynh đệ, con Thiên ma này đẳng giai thế nào, có thể ảnh hướng đền cường giả thập giai đỉnh phong sao?"

Ớ thời điểm trùng kích linh thể, cường giả thập giai đỉnh phong sẽ hấp dẫn tới rất nhiều Thiên ma thập giai, hơn nữa trong đó còn có không ít cường giả đỉnh phong.

Đây là vỉ, bọn họ không phải là cường giả linh thể. cho nên thiên địa dị biến do bọn họ gây ra không quá lớn, khe không gian bị xé rách cùng không chứa nổi Thiên ma cấp bậc Ma vương.

Nếu không phải như vậy, thiên hạ hiện giờ đừng mong có một kẻ nào đạt tới cảnh giới linh thể.

Trên mặt Cách Lâm lộ ra một tia đắc ý, nói: ''Đan Ni Nhĩ huynh đệ yên tâm. chúng đã chuẩn bị tốt tất cả rồi. Hắc hắc. tuy chỉ là một bán Ma vương vừa tấn chức, nhưng để đối với nhân loại lúc này cũng đủ rồi."

"Bán Ma vương." Hai mắt Trịnh Hạo Thiên lập tức phát sáng.

Cái gọi là bán Ma vương kỳ thật chính là Thiên ma có thực lực Ma vương, nhưng bởi vì nguyên nhân luyện chế, cho nên đã bị xóa đi phần lớn thần trí. chỉ biết nghe lệnh mà hành động giống như khôi lỗi.

Loại bán Ma vương này hành động chậm chạp, cứng ngắc. Tuy có thực lực cường đại, nhưng không thể xưng là Ma vương chân chính. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Bất quá, đúng như lời Cách Lâm nói, dùng để đối phó với một cường giả thập giai nhân loại đang tấn chức, là thùa sức.

Cách Lâm đắc ý nói: ''Một bị huynh đệ đồng tộc của ta đã lén tới gần tên nhân loại cường giảkia.

Tên cường giả này nhất định sẽ dồn toàn bộ tâm thần để chống đỡ Thiên ma xuất hiện từ vết rách không gian, chỉ cần chờ tới lúc hẩn kiệt lực. chúng ta sẽ thả Ma vương, thôn phệ sạch sẽ linh hồn của hắn. Toàn bộ kế hoạch tuyệt đối không có chút sơ hớ nào."

Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu. nhưng trong lòng đã sớm xoay chuyển vô số ý niệm.

Bán Ma vương tuy không phải là Ma vương chân chính, nhưng nếu Thiên ma biến dị có thể thôn phệ được, hiệu quả so với thôn phệ thi thể cường giả linht hể. hoặc Ma vương chắc chắn tốt hơn nhiều lắm.

Chỉ là, muốn cướp lấy bán Ma vương thì e rằng rất khó khàn. Đặc biệt là đám sấm chớp giật đùng đùng kia. chỉ cần nhìn thôi hắn cũng cảm thấy phát lạnh rồi.

Trừ phi là bất đắc dĩ. nếu không chẳng có ai lại nguyện ý đi vào một nơi như vậy.

Trong lòng hắn suy tinh, nhưng miệng vẫn tùy tiện hỏi: "Tên cường giả nhân loại kia là ai vậy? Có thể khiến quý tộc hao tổn nhiều tâm tư như vậy."

Cách Lâm thở dài một tiếng, nói: "Người nọ là thành chủ của Trần Hải thành, tên Hồ Bá Thiên. Tôn tử mà tộc vương chúng ta yêu thương nhất đã chết trong tay hắn. Bất quá vì vướng phải ước định với cường giả nhân loại, cho nên mấy thái trượng trưởng lão không thể đích thân động thủ giải quyết hắn. cho nên mới phái chúng ta. người làm gì... A!"

Trịnh Hạo Thiên mới nghe xong một nửa. trong lòng đã kích động không kiềm chế được, làm sao còn muốn nói nhiều với hắn nữa.

Hẳn đưa tay điểm một chỉ. trên người lập tức xuất hiện vô số kiếm quang. Mấy trăm vạn kiếm quang phóng lên cao, trong nháy mất đã cuốn lấy Cách Lâm.

Cho dù tên ngư nhân này có đề phòng thì cũng không thể sống sót trong thế giới kiếm hải này, chứ đừng nói là hẳn không hề nghĩ tới. đối phương lại bất ngờ hạ độc thủ.

Chỉ trong thời gian mấy hơi thở, vô số kiếm quang đã dễ dàng giết chết hắn.

Thân hình Trịnh Hạo Thiên thoáng lay động, đã khôi phục lại hình đáng nhân loại, đồng thời hóa thành một đạo cầu vồng, xông thẳng vào khu vực tràn ngập sấm sét trước mặt....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.