Chiến Thiên

Chương 378: Quyền nặng như sơn




Trịnh Hạo Thiên sử dụng Độn Thiên châu thoát khỏi trảo ảnh của Lý Dật Phong nhanh như chớp, đồng thời hưởng thắng về phía phát ra tiếng hú mà bay đến.

Lý Dật Phong quả thực là một gã cường giả chân chính, công pháp hắn tu luyện và sát khí tích lũy trên người hắn đều vượt xa cường giả lục giai bình thường khác của nhân tộc.

Nhưng loại mức độ áp lực này đối với Trịnh Hạo Thiên hiện giờ mà nói, quả thực chẳng có gì đáng phải để ý.

Chưa nói thực lực chân chính của hắn đã đột phá tới thất giai, mà ngay cả quang ám khí xoáy đặc biệt đang lưu chuyển trong não vực hắn cũng tuyệt đối không bị loại uy nghiêm này áp chế.

Bất quá, hắn cũng không biết, điều này ở trong mắt hắn và Long Tham có lẽ là chuyện đương nhiên, nhưng đối với Lý Dật Phong lại là quả mức khó tin.

Quang mang vừa nhoáng lên một cái, thân hình hắn đã xuất hiện ở nơi phát ra tiếng hú.

Đảo mắt nhìn quanh một lượt, lập tức thư hết cảnh tượng phía dưới vào trong mắt.

Ở nơi này, hơn trăm cường giả nhân tộc đang cùng hơn trăm kim cương nhắt tộc quần ẩu với nhau. Song phương tựa hả đang tuần thủ một ký thỏa thuận ngầm nào đó, nhân số xuất hiện ở cùng một thời điểm bao giờ cũng tương đương với nhau.

Trong đám người đang quần ẩu, khiến người ta phải chú ý nhất là hai gã nhân loại.

Một người đương nhiên là Dư Uy Hoa đã yêu hóa biến thân thành hùng vương, đồng thời trên người lại có thêm những đặc thừ của kim cương nhất tộc. Người còn lại là một luyện yêu võ giả họ sư tử

Dư Uy Hoa thực lực cường hoành vô cùng, mỗi một quyền tung ra đều có thể chấn lui đối thủ của mình mấy bước. Hắn tiến lui, tung hoành trong trận chiến, gần như mỗi một tên kim cương nhất tộc đều đã từng đọ chiêu với hắn, nhưng rất ít kẻ có thể khiến cho hắn thiệt thòi.

Trịnh Hạo Thiên nhìn mà trong lòng thật sự kinh ngạc. Hắn mới chia tay Dự Uy Hoa có mấy ngày mà thôi, nhưng lực lượng của hắn rõ ràng đã đột tăng lên một tầm cao mới.

Linh quang trong con ngươi lóe lên, nhẹ nhàng lướt qua thân thể Dư Uy Hoa, hắn không khỏi giật mình.

Không ngờ ở trên người Dư Uy Hoa, không phải có bốn tầng quang mang, mà có tới năm tầng. Trịnh Hạo Thiên dụi dụi mắt, cho dù đã tận mắt nhìn thấy, nhưng hắn vẫn có cảm giác không thể nào tin nổi.

Năm tầng quang mang...

Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, không ngờ Dư Uy Hoa đã đột phá cực hạn tứ giai, tấn thăng tới cảnh giới ngũ giai, thật quá mức khó tin....

Phải biết rằng, hắn tự tam giai đột phá tới tứ giai bất quá chỉ mới có mấy tháng thôi, vậy mà bây giờ lại đột phá một lần nữa, tốc độ thế này thật quá mức rợn người.

Trong lòng đột nhiên vừa động, Trịnh Hạo Thiên ẩn ước cảm giác được, loại tốc độ tấn thăng khó tưởng tượng được này chỉ sợ có liên quan tới chuyện Dư Uy Hoa kích phát tiềm năng, biến hóa ra tuyệt kỹ Tam Đầu Lục tỉ của kim cương nhất tộc.

"Ya...."

Dư Uy Hoa lại hét lớn một tiếng, hắn đánh ra một quyền, trực tiếp đánh bay một tên viên nhân cao lớn đang đứng trước mặt ra ngoài. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Lúc này ý chí chiến đấu của hắn càng lúc càng dâng cao, các khớp xương nổ rôm rốp, tiếp đó từ trong thân thể của hắn đột nhiên mọc ra hai cánh tay mới.

Đây là một đôi cánh tay loài vượn, đen kịt như mực, tựa như bằng tình cương, so với cánh tay lúc trước thì hoàn toàn khác nhau.

Vừa nhìn thấy đôi cánh tay này, Trịnh Hạo Thiên liền càng có thể khắng định, đẳng giai của Dư Uy Hoa đột tăng nhất định là có liên quan đến lực lượng ẩn chứa trong huyết mạch được kích phát.

"Tam Đấu Lục tỉ "

Từ trong đám kim cương nhất tộc đột nhiên vang lên những tiếng kêu thất thanh kinh hãi.

Rất hiển nhiên, biếu hiện của Dư Uy Hoa đã hoàn toàn khiến bọn hắn hoảng loạn.

Tuyệt kỹ Tam Đầu Lục tỉ ngay cả trong kim cương nhất tộc cũng hiếm có người tu luyện thành công. Nhưng bây giờ, môn tuyệt kỹ này lại xuất hiện trên người một cường giả của nhân tộc. Đám kim nhất tộc làm sao lại không hoảng sợ cho được.

"Giết, giết hắn....'' Một viên nhân gia nua đột nhiên lên tiếng: "Không thể để hắn trưởng thành, phải giết hắn, không tiếc bất cứ giá nào."

Tất cả đám kim cương vương tộc cùng viên nhân hai mắt đều đỏ lên. Bọn chúng gầm lên một tiếng, chẳng quản đến an nguy bản thân nữa, mà bổ nhào về phía Dư Uy Hoa.

Đám kim cương nhất tộc này là do kim cương vương tộc và viên nhân bình thường tổ hợp thành. Bất quá thực lực những viên nhân bình thường này rõ ràng cao hơn viên nhân bản xứ trong Tiểu Linh giới cấp thấp rất nhiều.

Từ dao động linh lực tỏa ra trên người bọn hắn là có thể đoán được, bọn họ hắn là cường giả viên nhân tới từ Đại Linh giới. Tuy thực lực của bọn họ so với vương tộc có chênh lệch nhất định, nhưng cũng không phải là quá lớn, so với cường giả cùng giai trong nhân tộc không thua kém chút.

Lúc này, gần trăm kim cương vương tộc cùng viên nhân liều chết xông về phía Dư Uy Hoa, một khí thế mênh mông, mãnh liệt, một đi không trở lại trong nháy mắt chiếm ngực toàn bộ chiến trường.

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến, quanh thân thể hắn lập tức hiện ra hơn mười con thương long khổng lồ.

Hắn cũng không ngờ tới, sau khi Dư Uy Hoa thi triển tuyệt kỹ Tam Đầu Lục tỉ, lại khiến cho kim cương nhất tộc phản ứng dữ dội như vậy.

Tuy Dư Uy Hoa mới tấn chức ngũ giai, thực lực đại tăng, nhưng cũng không thể nào cùng lúc đối phó nhiều cường giả như vậy được.

Mà hắn tuyệt đối không cho phép kẻ nào thương tổn đến Dư Uy Hoa.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên còn chưa kịp ra tay, chỉ nghe thấy một tiếng gầm giận dữ, tràn đầy khí tức tàn nhẫn và uy áp vang lên.

Vị luyện yêu võ giả họ sư tử vẫn đang không nhanh không chậm ra quyền, đánh bay đám kim cương nhất tộc, đột nhiên gầm lên một tiếng.

Bộ lông trên người hắn lập tức xảy ra biến hóa kỳ diệu, không ngờ đột nhiên lại biến đổi thành màu sắc hoàng kim, hơn nữa ngay cả thân thể hắn cũng cao lớn hơn vài phần.

Tiếp đó, cất một bước thật dài, chỉ trong một bước đã vượt qua khoảng cách giữa hắn và Dư Uy Hoa, đi tới bên cạnh hắn.

Trên đường bước tới, ít nhất có tới ba tên kim cương nhất tộc cố gắng quẩy nhiễu hắn.

Nhưng vị luyện yêu võ giả cường đại này vẫn hờ hững như không, chỉ dùng một quyền đã đánh văng tất cả đối phương ra ngoài.

Hắn ra quyền như gió, quyền nặng như núi, sau ba quyền, ba gã cường giả kim cương nhất tộc lập tức ngã vật ra mặt đất, thất khiếu chảy máu không ngừng, coi bộ chắc chẳng sống được bao lâu.

Người này xuất thủ rất giống Dư Uy Hoa, đều thích sử dụng võ kỹ cuồng mãnh, đơn giản, quyền nào quyền nấy đều quang mình chính đại, nhưng chính vì đơn giản khiến cho quyền lực hội tụ, tốc độ lại càng kinh người.

Trừ khi đối phương có tốc độ nhanh như chớp, nếu không căn bản thể nào né tránh được.

Không chỉ như vậy, quyền lực của hắn còn hung mãnh như thiên quân vạn mã, cho dù là kim cương vương tộc đại danh đỉnh đỉnh đứng trước mặt hắn, cũng không thể nào lấy cứng đối cứng.

Uy thế như vậy, khí phách như vậy, hào sảng như vậy.

Trong trí nhớ của Trịnh Hạo Thiên, hình như chỉ có một người mới có thể tranh hơn thua khí thế với người này.

Đó chính là Hổ Bá Thiên, đứng trước Trấn Hải thành, gấm lên một tiếng dọa lui vô số hải tộc.

Bất quá khác với Hổ Bá Thiên, trên người người này tổng cộng chỉ có sáu tầng quang mang. Nhưng cho dù như vậy, Trịnh Hạo Thiên vẫn ẩn ước nhìn thấy một tuyệt đại cường giả giống như Hổ Bá Thiên đang chậm rãi trưởng thành, cất cánh bay thật cao.

"Ha ha, La huynh phát uy rồi."

"Mọi người tản ra, đánh cuộc xem trận này La huynh giải quyết mất bao lâu."

"Một khắc đồng hồ...."

"Nửa khắc đồng hồ "

''Ủa, sao trên trời lại có một tên tiểu tử tứ giai?"

Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, nheo mắt nhìn lại.

Khi vị luyện yêu võ giả kia thật sự xuất thủ, gần trăm cường giả nhân tộc chẳng những không tiến lên theo mà ngược lại còn lui hắn sang một bên, tựa như chuyện này chẳng liên quan gì đến mình, đứng yên xem náo nhiệt.

Thậm chí một số người còn bàn luận ồn ào cái gì đó.

Phảng phất như trước mắt bọn họ không phải là một trăm kim cương nhất tộc vây công hai gã nhân loại, mà là một trăm nhân loại đang vây công hai tên kim cương nhất tộc vậy.

Bất quá, chỉ trong nháy mắt, hai hàng lông mày Trịnh Hạo Thiên chậm rãi giãn ra.

Những người này có biếu tình như vậy, chẳng phải nói rằng bọn họ tin tưởng tuyệt đối vào người này ư.

Thư hồi ánh mắt, Trịnh Hạo Thiên lại xoay người trở lại, quan sát chiến trường. Lúc này hắn mới biết, những người này không hề có một chút khoa trương nào.

Người này vừa tới bên người Dư Uy Hoa, phảng phất như hai lão bằng hữu đã phối hợp nhiều năm, cả hai lập tức ăn ý tựa lưng vào nhau. Hai người bọn họ vung quyền như gió, tạo thành một tấm lưới quyền ảnh bao phủ lấy toàn bộ thân thể. Mà bên trong tấm lưới đó, thỉnh thoảng lại lóe lên một chiếc thuẫn bài cực lớn.

Đây chính là chiếc thuẫn bài phòng ngự mà Trịnh Hạo Thiên đưa cho Dư Uy Hoa. Chất lượng của nó trong tất cả những chiếc thuẫn bài của Trịnh Hạo Thiên có thể nói là đứng đầu, thậm chí so với cái của Cừu hình Dư còn tốt hơn mấy phần.

Cừu hình Dư dù sao cũng là linh khí sư, hơn nữa bên người còn có tồn tại nghịch thiên như Trang Mạt Mạt, cho nên Trịnh Hạo Thiên cũng không quá lo lắng.

Nhưng Dư Uy Hoa lại khác. Hắn là luyện yêu võ giả, hơn nữa tính tình lại nóng nảy như vậy, nếu không có một chiếc hộ thuẫn phòng ngự thật tốt, Trịnh Hạo Thiên làm sao có thể yên tâm được.

Vô số những đợt tấn công từ kim cương nhất tộc đều bị hai người Dư Uy Hoa dễ dàng đánh tan, vị luyện yêu vô giả họ sư tử kia thậm chí còn có cả thời gian phản kích.

Sau mỗi một lần phản kích, lực lượng trầm trọng như núi kia sẽ hung hăng oanh kích lên thân thể một tên kim cương vương tộc, khiến cho kẻ đó hộc máu đương trường, bay văng về phía sau hơn mười trượng. Kẻ nhẹ thì mất sức chiến đấu, kẻ nặng thì mất mạng tại chỗ.

Chỉ chưa đầy một khắc đồng hà, số lượng kim cương nhất tộc còn đứng vững đã vời đi phân nửa.

Đám kim cương nhất tộc còn lại cuối cùng cũng sinh lòng sợ hãi. Bọn chúng vội vàng hò hét, chia nhau về bốn phương tám hướng mà bỏ chạy.

Nhưng người nọ là Dư Uy Hoa cùng hét lớn một tiếng, cả người bắn đi, hướng về phía đám kim cương nhất tộc mà truy kích.

Dư Uy Hoa chẳng những trên tay có linh khí thuẫn bài, mà ngay cả dưới chân cũng có linh khí phi hành. Mà người bên cạnh hắn lại có tu vi thâm sâu khôn lường, mặc dù không có linh khí phụ trợ, nhưng không ngờ tốc độ lại không hề thua kém chút nào.

Bọn họ chia nhau truy kích, chỉ sau một lát, toàn bộ số kim cương nhất tộc bỏ chạy đã bị thanh toán hoàn toàn.

Trịnh Hạo Thiên nhìn người nọ giết kim cương vương tộc chỉ trong nháy mát nhưng không hề tỏ ra bất ngờ. Biếu hiện thực lực của hắn đã vượt xa cường giả lục giai bình thường. Nhưng điều hắn cảm thấy ngạc nhiên chính là hung vương do Dư Uy Hoa yêu hóa biến thành không ngờ cũng đánh giết mấy tên kim cương vương tộc bỏ chạy rất dễ dàng.

Tuy những tên kim cương vương tộc này đang ôm lòng bỏ chạy, chống cự đương nhiên không quá mãnh liệt, nhưng không phải bất cứ kẻ nào cũng dễ dàng chém giết được.

Dư Uy Hoa có thể làm được điều này, chứng tỏ trong vòng mấy ngày vừa rồi hắn nhất định đã có đột phá khác, khiến cho thực lực bản thân tăng vọt.

"Uỳnh...."

Dư Uy Hoa tung một quyền, giết chết tên viên nhân cuối cùng. Hắn xoay người lại, cất tiếng cười dài, nói: "Thống khoái, quá thống khoái. Hạo Thiên người xuống đây, ta giới thiệu cho ngươi một vị bằng hữu."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.