Chiến Thiên

Chương 223: Toàn bộ cực phẩm




Cánh cửa đá nhẹ nhàng mở ra. Trịnh Hạo Thiên vừa bước ra ngoài liền thấy Dư Uy Hoa đang nhớn nhác nhìn bốn phía xung quanh. Thân thể của hắn so với trước kia, tựa hồ lại càng cường tráng hơn một chút. Tuy hiện giờ chưa yêu hóa biến thân, nhưng khi đứng ở đó, không ngờ ẩn ước phát tán ra một thứ cảm giác áp bách cường địa.

Có lẽ do có liên quan đến loại yêu đan mà hắn phục dụng. Lúc này khí thế của Dư Uy Hoa đã ẩn ước có vài phần trầm ổn như hung vương rồi.

Hai mắt sử dụng Quan Khí thuật nhìn lướt qua một lượt. Trịnh Hạo Thiên vui vẻ nói: "Uy Hoa, ngươi cùng thành công tiến giai rồi."

Dư Uy Hoa ưỡn ngực, nói: "Có Chân khí đan cung cấp không giới hạn, lại mất hơn ba thắng, nếu ta vẫn không thể tiến giai thành công thì chẳng phải là ngu như lừa sao."

Cừu Hinh Dư che miệng mỉm cười nói: "Dư huynh nói như vậy, chẳng phải là Lâm huynh và mấy người lệnh tôn đều là...."

Dư Uy Hoa đang ưỡn ngực vênh váo lập tức thóp ngực lại, cười khổ một tiếng nói: "Đệ muội, là ta nói lộn, ngươi cũng không nên đâm bị thóc chọc bị gạo thế chứ."

Cừu Hinh Dư tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: "Ngươi dám nói ta đâm bị thóc chọc bị gạo, Hừ hừ."

Dư Uy Hoa khổ não gãi gãi da đầu, nhẹ huých vào tay Trịnh Hạo Thiên, lầm bầm: "Nữ nhân phiền toái như vậy, vì sao ngươi còn muốn ở cùng với nàng chứ."

Trịnh Hạo Thiên dở khóc dở cười, nói: "Ngươi đi hỏi Dư thúc với Lâm Đình là biết liền."

Dư Uy Hoa trợn trừng mắt, nói: "Ta thì ta không có gan đi hỏi phụ thân, còn Lâm Đình tiểu tử hả, hắn chịu nói mới lạ..."

Trịnh Hạo Thiên hoàn toàn không biết nói gì với tén ngốc này nửa rồi.

"Chúc mừng Dư sư đệ." Tiếng cười ha ha của Cao Thăng đột nhiên từ bên ngoài truyền vào. Chỉ sau chốc lát. Cao Thăng đã bước vào trong đại sảnh thạch thất, lấy ra một cái túi không gian, từ trong đó lại lấy ra hai bình ngọc, nói: "Sư đệ, ngươi đã tấn chức nhị giai, vậy phải đưa cái này cho ngươi rồi.''

Sắc mặt mấy người Dư Uy Hoa lập tức trở nên ngưng trọng.

Không hỏi cùng biết, thứ này nhất định là Bộc Khí đan và yêu đan họ hùng rồi.

Luyện yêu võ giả khác với linh khí sư, sau khi bọn họ tấn chức, còn phải nuốt yêu đan, luyện hóa xong mới có thể đạt được yêu hóa biến thân nhị giai.

Nên là hạ phẩm luyện yêu võ giả, đại đa số bọn họ đều chọn phục dụng yêu đan các loại yêu thú khác nhau.

Dù sao bọn họ bản thân đã hạ phẩm luyện yêu võ giả, cũng không thể nào phát sinh tình huống xấu hơn được nửa. Lựa chọn nội đan yêu thú loại khác không biết chừng lại có thể phát sinh kỳ tích cũng không chừng.

Mà trung phẩm luyện yêu võ giả trở lên, tuyệt đại đa số đều lựa chọn yêu đan cùng loại, còn về phần cực phẩm luyện yêu võ giả, cho dù bọn họ muốn lựa chọn phục dụng nội đan yêu thú khác loại thì nhất định cũng bị trưởng bối sư môn và bằng hữu khuyên can.

Trịnh trọng nhận lấy bình sứ, giống như là đang tiếp nhận lấy tương lại và hy vọng của bản thân. Dư Uy Hoa nói: "Đa tạ Cao sư huynh."

Cao Thăng khẽ gật đầu, nói: "Dư sư đệ, khi ngươi phục dụng yêu đan, có cần ngu huynh hộ pháp hay không?"'

"Không cần." Dư Uy Hoa còn chưa kịp trả lời thì Trịnh Hạo Thiên đã nói: "Lúc bọn họ phục dụng, luyện hóa yêu đan, đã có thói quen không có người bên cạnh, xin Cao sư huynh thứ lỗi."

Trên mặt Cao Thăng lộ ra vẻ tiếc nuối, nhưng cũng không cưởng cầu, mà chân thành nói: "Một khi đã như vậy, ngu huynh xin cáo từ." Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Lần sau khi gặp lại, ngu huynh hi vọng có thể nghe được tin tức tốt lành."

Trịnh Hạo Thiên thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nếu như Cao Thăng vẫn tiếp tục kiên trì thì hắn lập tức sẽ Lâm vào tình cảnh khó xử rồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Bởi vì hắn tuyệt đối không muốn cho người ta biết, trong tay hắn có loại bảo vật như Tịnh Tẩy phù.

Tuy hắn không đám khẳng định trong Vạn Kiếm tông đã có ai nhìn thấu bí mật của hắn hay chưa, nhưng chỉ cần không ai hỏi đến, hắn nhất định sẽ tỏ ra không biết.

Cao Thăng khẽ gật đầu chào mọi người một cái, tiếp đó lại nở một nụ cười cổ vũ với Dư Uy Hoa, cuối cùng mới xoay người rời đi.

Trịnh Hạo Thiên nháy mắt ra hiệu với Cừu Hinh Dư một cái rồi kéo Dư Uy Hoa vào trong phòng của mình.

Cửa phòng đóng lại, có Cừu Hinh Dư ở bên ngoài trông coi. Trịnh Hạo Thiên tin tưởng tuyệt đối không ai có thể theo dõi động tình bên trong thạch thất.

Dư Uy Hoa thật cẩn thận cầm lấy hai chiếc binh ngọc, vẻ mặt nghiêm túc vô cùng, khiến cho Trịnh Hạo Thiên nhìn mà dở khóc dở cười.

Hẳn lắc lắc đầu, nói: "Uy Hoa, ngươi có phải là linh khí sư đâu mà lo lắng như vậy?"

Dư Uy Hoa cũng không quay đầu lại, chỉ đáp lại: "Ta biết trong tay ngươi nhất định là có sẵn Tịnh Tẩy phù rồi. Nhưng ta vẫn hi vọng có thể tự mình thành công một lần."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, sắc mặt cùng dần dần trở nên nghiêm túc.

Hắn nhẹ nhàng lên tiếng nói: "Được, dù sao cũng có ta làm hậu thuẫn cho các ngươi, các ngươi cứ thoải mái thử nghiệm đi." Hắn khẽ đề cao thanh âm của mình lên, chân thành nói: "Ngươi nhất định có thể thành công."

Dư Uy Hoa bật cười, nói: "Không sai, ngươi nói rất đúng, ta nhất định có thể thành công.

Hắn không chút do dự, mở bình ngọc, lần lượt đổ ra hai viên đan bên trong ra.

Một biên trong đó tất nhiên là yêu đan họ hùng nhị giai.

Bên ngoài viên yêu đan này tràn ngập một tầng sương mù màu trắng nhàn nhạt, bên trong mơ hồ còn có thể thấy được một con cự hùng dữ tợn đang ngửa đầu lên trời gầm thét.

Tuy đó không phải là một con cự hùng chân chính, nhưng chỉ vẻn vẹn là một cái hư ảnh đó cũng cho thấy, con cự hùng này lúc còn sống tuyệt đối không đơn giản.

Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu, nói: "Cao sư huynh bọn họ thật có tâm. Phẩm chất viên yêu đan này thật tốt, so với những viên yêu đan mà Vạn Bảo Hiên cung cấp cho ta cùng tốt hơn mấy phần."

Cũng là yêu đan nhị giai, nhưng sau khi trải qua các quá trình liệp sát, thu hoạch, bảo quản mà phẩm chất cùng phát sinh khác biệt.

Tuy yêu đan cùng giai không hề phân ra phẩm chất rõ ràng, hơn nửa chênh lệch giữa yêu lực, phách lực cùng không quá lớn, nhưng Trịnh Hạo Thiên chỉ đã dùng hết mấy trăm viên yêu đan khác nhau để chữa trị cho khí phách, cho nên cũng có hiểu biết nhất định trên phương diện này. Liếc mắt một cái đã nhìn ra phẩm chất đại khái viên yêu đan này.

Dư Uy Hoa nhẹ nhàng ngắm nghía viên đan dược trên tay.

Đây là một viên đan dược màu vàng nhạt, tỏa ra một mùi thơm lạ lùng, khi linh lực của Trịnh Hạo Thiên tiếp xúc vào nó, thậm chí còn có thể cảm nhận được được lực khổng lồ, bá đạo ẩn chứa bên trong.

Đan được như vậy, cùng chỉ có luyện yêu vỗ giả mới có thể sử dụng.

Dư Uy Hoa nhìn hai viên đan rồi cùng bỏ hai viên đan vào trong miệng.

ực một tiếng, hắn đã nuốt vào trong bụng, không hề có nửa điểm chần chừ do dự.

Tiếp đó hắn khoan chân ngồi xuống, hai mắt nhắm lại, bắt đầu ngưng tụ chân khí. Sau một lát, một cổ khí tức tràn đầy hung lệ bổng nhiên từ trên người hắn trào ra.

Đây chính là khí tức của yêu thú hung vương, bị quá trình luyện hóa yêu đan phóng thích hoàn toàn ra ngoài.

Bên trong luồng yêu lực cường đại kia, còn ẩn chứa một tia phách lực của yêu thú trong yêu đan. Tuy rằng một tia phách lực này đối với thương long do bảo khí thiền trượng hóa thành thì không tính là gì, nhưng đối với một luyện yêu vỗ giả nhị giai vừa mới tấn chức như Dư Uy Hoa, đây chính là một lần khảo nghiệm gian khổ rồi.

Hẳn phải dùng một ý chí kiên cường vô cùng, áp chế hoàn toàn tia phách lực này xuống, đồng thời đánh tan, như thế mới có thể hoàn toàn hấp thu yêu lực ấn chứa trong yêu đan, tận hết khả năng tiến hành cải tạo thân thể, từ đó hóa thân thành yêu thú.

Quá trình này mắt rất nhiều thời gian, hơn nửa còn phải chịu những cơ đau đớn nhất định.

Dư Uy Hoa quát khẽ một tiếng, hắn đã yêu hóa biến thân trở thành một con cự hùng.

Thông qua Quan Khí thuật. Trịnh Hạo Thiên có thể thấy được trên người con cự hùng do Dư Uy Hoa biến thành chỉ có một tầng quầng sáng lấp lóe, nhưng bên trong tầng quầng sáng này lại có một tầng quang mang mới liên tục lóe lên không ngừng.

Nó tựa hồ như đang cố gắng phá tan thứ đang cản trở, trói buộc nó mà phóngra ngoài.

Hai hàng răng nanh của Dư Uy Hoa nghiến lại kêu ken két, cơ nhục trên khuôn mặt hắn cùng run rẩy kịch liệt, ngay cả thân thể đã yêu hóa biến thân cũng xuất hiện tình trạng quỷ dị, tựa như có những cơn sóng đang chạy khắp thân thể vậy.

Lực lượng ẩn chứa trong nhị giai yêu đan cường đại vô cùng, được chân khí luyện hóa, không ngừng tiến hành cải tạo thân thể hắn một cách thần kỳ.

Dư Uy Hoa trong miệng gầm lến những tiếng đau đớn, nhưng trong nhàn thần hắn thủy chung vẫn kiên cường không chịu khuất phục.

Suốt một canh giờ sau, trên mặt đất đã xuất hiện một vũng nước nhỏ. Đó đều là mồ hôi từ trên người Dư Uy Hoa chảy xuống.

Bất quá, tới lúc này. Dư Uy Hoa cuối cùng đã yên tĩnh trở lại, hắn phun ra một hơi thật dài, vầng sáng chớp sáng không ngừng kia cũng đột nhiên bừng sáng.

Một lát sau, tất cả đều khôi phục lại như bình thường. Dư Uy Hoa ngửa đầu hét dài một tiếng, thần thái hung uy này không ngờ lại có chín phần tương tự hư ảnh con cụ hùng khủng bố trong viên yêu đan kia.

"Cực phẩm, Ngươi thành công." Trịnh Hạo Thiên kích động hỏi.

Trước kia Dư Uy Hoa có thể trở thành cực phẩm luyện yêu võ giả là nhờ có hắn trợ giúp, nhưng lần này hắn đã hoàn toàn dựa vào lực lượng bản thân mà thành công.

Sự kiên cường chấp nhất của hắn cũng khiến cho Trịnh Hạo Thiên vô cùng vui mừng.

Bởi vì chỉ có như vậy. Dư Uy Hoa mới có thể chân chính bước đi thật xa trên con đường tu luyện, đồng thời thủy chung bước đi bên cạnh mình mãi mãi....

Lại tiếp tục nửa tháng trôi qua, đám người Lâm Đình lần lượt tấn thăng đến nhị giai. Mỗi khi có người đẩy cửa đá bước ra. Cao Thăng đều xuất hiện một lần, đưa Bộc Khí đan và yêu đan thích hợp đến tận tay bọn hắn.

Mấy người Trịnh Hạo Thiên tất nhiên là cự tuyệt, không cho hắn thủ hộ. Bất quá, kết quả quá trinh phục dụng yêu đan tiếp đó lại khiến cho tất cả mọi người phải kinh hỉ.

Cha con Dư Uy Hoa, chú cháu Lâm Đình và cả Nhạc Mãnh.

Sau khi năm người cùng dùng Bộc Khí đan và yêu đan cùng loại, tất cả đều thuận lợi trở thành nhị giai luyện yêu võ giả, hơn nửa bọn họ đều chỉ cần dùng yêu đan một lần duy nhất, tuy phẩm chất không thể tiến thêm bước nửa nhưng đều không bị hạ phẩm cấp.

Một lượng lớn Tịnh Tẩy phù nhị giai mà Trịnh Hạo Thiên chuẩn bị sẵn trước đó, đến lúc này tự nhiên lại trở nên vô ích, một tấm cùng không dùng đến.

Bất quá. Trịnh Hạo Thiên chẳng những không cảm thấy tiếc nuối, mà ngược lại còn cao hứng đến khua chắn múa tay.

Tuy không hiểu tại sao chuyện như vậy lại phát sinh, nhưng điều đó chứng minh rằng, bản thân mỗi người bọn họ đều có được tiềm lực cực lớn, sau này cho dù không có mình trợ giúp, bọn họ chưa chắc đã không thể trở thành cường giả đỉnh cấp.

Trên thực tế, mấy người bọn Dư Uy Hoa đã từng nghĩ nghiệm mấy trăm viên nội đan của các loại yêu thú. Bọn họ có thể tấn chức cực phẩm luyện yêu võ giả tất nhiên là có một phần quan trọng của Tịnh Tẩy phù, nhưng cuối cùng có thể thành công, cũng chứng tỏ yêu đan đó là thích hợp với thể chất bọn họ nhất, cho nên mới có thể trở thành cực phẩm luyện yêu võ giả.

Lúc còn là cấp thấp, điều này còn chưa được thể hiện ra rõ ràng, nhưng khi đẳng giai không ngừng được đề thăng, mà bọn họ lại không ngừng dùng yêu đan cùng loại, chỗ đặc biệt đó mới dần dần được thể hiện ra bên ngoài.

Chính vì như vậy, toàn bộ năm người bọn họ chỉ một lần đã thành công cũng không phải là ngẫu nhiên.

Đến lúc này, chỉ trong vòng bốn tháng, bọn họ đã hoàn thành pháp chỉ do chưởng giáo ban xuống, đồng thời đưa ra một câu trả lời hoàn mỹ nhất...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.