“Cái gì???”
“Trời ơi! Sát thần chiến trường Trung Phương!”
Đệ tử Nam Hồng Môn đều nổ tung.
Không ai không biết không ai không nghe danh tiếng sát thần của Trung Phương, nhất là sự tích cùng Phiêu Anh Đoàn tiêu diệt Lang Quốc đã truyền khắp thể giới.
Không ít người ở Nam Hồng Môn đều sùng bái chiến vương Trung Phương.
Nghe thấy thân phận của Trung Phương, Phó Thương Long thất tha thất thểu, suýt nữa ngã khuyu xuống đất.
Ông ta thậm chí muốn đi chết ngay bây giò, không ngờ lại gặp phải chiến vương Trung Phương.
Vậy thì vị này là…?
Nghĩ đến một sự thật đáng sợ, Phó Thương Long hoảng sợ ngồi bệt xuống đất.
Ông ta thậm chí không dám nhìn vào mặt Diệp Quân Lâm.
“Vậy chắc các vị cũng đã đoán được thân phận đại ca tôi, đúng, anh ấy chính là Diệp Quân Lâm, chiến thần Côn Luân!”
Sau khi Trung Phương nói xong, cả thế giới như im lặng, thời gian như ngừng chảy, mọi người đều cảm thấy mình như đang nằm mơ.
“Cuối cùng cũng biết tại sao nhà họ Quách lại bị tiêu diệt, nhà họ Sở lại sụp đổ…”
Đôi mắt Phó Thương Long tràn đầy tĩnh mịch, thậm chí đã biết thì ra người phụ nữ mà học trò mình muốn mời lại là phu nhân của tướng quân…
Phạm phải tội lớn thế này, hẳn ta chết một trăm lần cũng chưa đủ.
“Bái kiến chiến thần Côn Luân!”
“Bái kiến chiến thần Côn Luân!”
Sau khi phản ứng lại, Phó Thương Long dẫn dắt toàn thể Nam Hồng Môn quỳ xuống trước mặt Diệp Quân Lâm, đồng thanh kêu lên.
“Chúng tôi sai rồi! Chúng tôi sẵn sàng tiếp thụ bất cứ sự trừng phạt nào!”
“Nhất là lỗi của học trò tôi, tôi xin được gánh vác!” Phó Thương Long nói.
Nam Hồng Môn mạnh đến mấy thì cũng không thể chống lại chiến thần Côn Luân.
Hơn nữa vừa rồi Trung Phương đã thể hiện thực lực của mình, một người đánh toàn bộ Nam Hồng Môn.
Không đầu hàng thì chỉ còn lại một con đường chết mà thôi.
Diệp Quân Lâm chậm rãi bước đến trước mặt Phó Thương Long, nói: “Tôi đã nghĩ kỹ về trừng phạt cho các ông, thậm chí có thể nói là đã suy nghĩ mấy ngày.”
“Cái gì?”
Mọi người đều bất ngờ.
Thì ra Chiến thần Côn Luân hoàn toàn không coi họ ra gì.
Thậm chí đã nghĩ xong kế hoạch xử lí họ rồi.
“Chiến thần tuỳ ý xử lí, chúng tôi có thể chấp nhận hết!”
Phó Thương Long nói.
“Được thôi, từ ngày hôm nay, anh chỉ có thể làm ăn hợp pháp, kiếm những đồng tiền trong sạch”.