Có rất nhiều người bước xuống.
Đứng đầu chính là Diệp Thần.
Giờ phút này, xung quanh khu biệt thự Hoàng Thành khoảng chừng đã có hơn một ngàn người.
Dù sao sự an toàn của Diệp Thần phải được đảm bảo tuyệt đối.
Mọi người có mặt tại đại sảnh hôn lễ nghe thấy tiếng động đều đứng dây tò mò nhìn ra bên ngoài xem ai đến.
“Chuyện gì đang xảy ra? Hiện tại còn có người đến tham gia hôn lễ sao?” Tất cả mọi người ngờ ngợ suy đoán.
“Hoặc có thể nói đây là bất ngò mà Quân Lâm muốn chuẩn bị cho chúng ta?” Đám người Đoàn Hồng Thái không kiềm chế được, đứng dậy nghênh đón.
“Äm!” Sau khi đám người Chí Oánh nghe thấy tiếng động, sắc mặt biến đổi.
Chuyện nên đến cũng sẽ đến.
Có muốn trốn cũng không được.
“Tôi không đến muộn chứ?”
Lúc này, một giọng nói vang lên giữa sân.
Tất cả mọi người đều nhìn qua.
Chỉ thấy một thanh niên trẻ tuổi tuấn tú kiêu ngạo chậm rãi đi đến, phía sau có cả ngàn người đi theo.
Tất cả đều là cao thủ trong cao thủ.
“Ai thế?”
Trong lòng tất cả mi người vô cùng nghỉ ngờ.
Đúng lúc này, ở phía sau, đám người Diệp Trung Lâm tiến lên từng bước nói: “Tham kiến Cậu chủ Diệp Thần!”
“Diệp Trung Lâm kính chào Cậu Diệp Thần?”
Vẻ mặt tất cả mọi người ngơ ngác.
Dù sao với người phía trên, mọi người căn bản chưa từng tiếp xúc.
Đoàn Hồng Thái thấy thế liền tiến lên cười nói: “Cậu Diệp Thần cũng đặc biệt đến tham dự hôn lễ của con tôi với Quân Lâm sao?”
“Đúng rồi, tôi đến tham gia hôn lễ của Diệp Quân Lâm, còn chuẩn bị cho anh ta một phần quà lớn để chúc mừng!”
Diệp Thân cười nói.
“Mau mời! Mau mời”
Mọi người nghênh đón đoàn người Diệp Thần tiến đến giữa sân.
Tuy rằng không biết thân phận thật sự của Diệp Thân.
Nhưng nhìn cách ăn mặc lẫn khí chất và các phương diện khác của Diệp Thân thì anh ta cũng không phải người bình thường.
Thân phận tuyệt đối áp đảo toàn bộ mọi người ở đây.
Không có ai có thể một mình quản lý chừng đấy người..