Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 127: Khuôn Mặt Không Thể Quên






Ngày đó, bị bạn học coi thường chế giễu, lại bị đối tác cũ hả hê cười nhạo, Diệp Quân Lâm đã bị ảnh hưởng nặng nề và sâu sắc, tưởng như không bao giờ có thể vượt qua nỗi.
Thậm chí nếu nói rằng Diệp Quân Lâm không thể quên được khuôn mặt của Vương Học Long thì cũng không phải nói quá.
Những đường nét đó, nụ cười khinh bỉ đó vẫn in sâu trong tâm trí anh.
Anh sẽ không bao giờ quên những người này.
Ngoài bốn người đã bỏ đi từ sớm, dự án khởi nghiệp đó còn phải kể tới Chung Đào.
Tuy cô không bỏ cuộc sau khi việc hợp tác gặp thất bại nhưng sau đó cô ấy đã quyết định trở về điều hành công việc kinh doanh của gia đình.
Vì Diệp Quân Lâm về sau đã cắt đứt liên lạc với họ, nên anh hoàn toàn không biết họ đã sống thế nào trong thời gian qua, cũng như thực lực hiện tại đã đạt tới trình độ nào.
Tuy nhiên anh cũng nghe nói, sau khi rời bỏ việc hợp tác năm đó, một số người vẫn tiếp tục lựa chọn con đường khởi nghiệp và cũng đã khá thành công với sự nghiệp của riêng mình.
Chung Đào và Lâm Mị là những người thành công nhất, hiện tại cả hai đều đang điều hành các công ty có trị giá thị trường rơi vào khoảng một tỷ nhân dân tệ.
Ba người còn lại cũng không tệ, công ty của họ cũng có thể tính tới con số mấy trăm triệu.

Rốt cuộc, những người có thể trở thành đối tác của Diệp Quân Lâm, đương nhiên không hề tầm thường.
Dù vậy, trước mặt Diệp Quân Lâm, họ vân không đáng được nhắc đến.
Dù họ có cố gắng đến đâu, vẫn luôn có một khoảng cách không thể vượt qua với Diệp Quân Lâm của sáu năm trước.
Sau khi nghe tin Diệp Quân Lâm bị bắt, Vương Học Long và những người khác đã vui mừng đến mức trực tiếp xuất hiện chế giễu anh.
Diệp Quân Lâm nhớ lại chuyện cũ, không khỏi cảm thấy khó chịu.
Anh chỉ khẽ mỉm cười rồi nói: “Chung Đào, Lâm MỊ, hai người cũng tới đây sao?”
Hai cô gái còn chưa kịp trả lời, Ngô Hạo Sinh và Trần Bình Húc đã cắt tiếng: “Tại sao chúng tôi lại không thể đến chứ? Công ty của Chung Đào và Lâm Mị đều trị giá hơn một tỷ nhân dân tệ, đều thuộc tầng lớp những doanh nhân trẻ nổi tiếng ở Tô Hàng.
Chúng tôi tuy kém hơn, nhưng cũng sở hữu những doanh nghiệp trị giá vài trăm triệu.
Chúng tôi là được nhà họ Tiêu chính thức mời tới.”
Vương Học Long cũng lập tức chế nhạo: “Đúng vậy, chúng tôi đều xứng đáng có mặt ở đây.
Nhưng anh thì sao, anh xuất hiện với tư cách gì vậy?”
“Anh mới ra tù, lại còn không điều hành bát kỳ công ty nào, tiền đương nhiên lại càng không có.
Anh tới đây bằng cách nào?”
Cả ba cùng chất vấn Diệp Quân Lâm, vẻ mặt khinh thường không hề giấu diễm.
Trần Bình Húc liếc thấy tắm thiệp mời trong tay Diệp Quân Lâm, lập tức giật lấy.
“Cô Lý Tử Nhiễm? Hahaha, tôi hiểu rồi, vậy là anh sử dụng thiệp mời của vợ mình để tới đây ư?” Trần Bình Húc cười lớn, vô cùng thỏa mãn với phát hiện của mình.
Điều này không hề sai, Lý Tử Nhiễm là cái tên được viết trên giấy mời.
Vương Học Long cũng không đợi thêm, tiếp tục chế nhạo: “Hóa ra là nhờ vợ anh sao.
Lý Tử Nhiễm, nghe nói gần đây cô ấy đã nhận được một dự án đầy hứa hẹn, đương nhiên đủ tiêu chuẩn được mời tới đây.”
Ngô Hạo Sinh dường như cũng sợ thua kém bạn bè, Vương Học Long vừa dút lời thì anh ta đã thêm vào: “Cậu chủ số một của thành phố Tô Hàng, người nhà họ Diệp lại có ngày phải bám váy phụ nữ như vậy sao?”
Trước những lời giễu cọt, Diệp Quân Lâm vẫn hoàn toàn dửng dưng.
Trong mắt anh, bọn họ chỉ là những tên hề không thể tự bảo vệ mình.
So với nhà họ Diệp, thực sự là kém quá xa.
Còn nếu so với thực lực lớn mạnh của nhà họ Tiêu hiện nay, thì còn không đáng bằng một cái móng tay.
Tuy nhiên, nhìn dáng vẻ của Diệp Quân Lâm hiện tại, Chung Đào và Lâm Mị đều cảm thấy dường như anh đã thay đổi quá nhiều.
Họ không thể ngờ, một người từng được coi là bất khả chiến bại, khí phách hơn người, sau sáu năm ngồi tù lại có bộ dạng này.
Không chỉ dựa vào một người phụ nữ để sống qua ngày, thậm chí còn có thể chịu đựng cả những lời lăng mạ sỉ nhục.
Hình ảnh tràn đầy năng lượng của Diệp Quân Lâm khi bắt đầu khởi nghiệp dường như chưa từng tồn tại trong con người đang ngồi trước mặt họ lúc này.
Còn nhớ khi đó, Chung Đào yêu Diệp Quân Lâm đến tận xương tủy, dẫu biết khởi nghiệp thất bại nhưng nhất quyết không bỏ cuộc, muốn sát cánh bên anh tới giây phút cuối cùng.
Lâm Mi cũng không khác biệt là bao.
Vào thời điểm đó, tất cả những lời nói và hành động của Diệp Quân Lâm đều xuyên thẳng vào trái tim của cô, như một viên đạn vô hình.
Lâm Mị vốn táo bạo, cô đã chủ động theo đuổi Diệp Quân Lâm, nhiều lần trực tiếp bày tỏ, thậm chí còn không ít lần tìm cách dụ dỗ anh.

Có điều, tất cả nỗ lực của cô đều bị Diệp Quân Lâm từ chối.
Đây chính là lí do khiến cô lập tức rời đi sau khi việc kinh doanh thất bại.
Nhưng dù sao đây cũng là người đàn ông mà hai người từng yêu sâu đậm.
Nhìn thấy bộ dạng của Diệp Quân Lâm lúc này, cả hai vô cùng xúc động.
Có điều, phần lớn lại là cảm giác vui mừng chiến thắng.
Lâm Mị sau khi bị từ chối, đã quyết tâm làm việc chăm chỉ, xây dựng công ty và hình ảnh cá nhân thật tốt để Diệp Quân Lâm một ngày phải hối hận vì đã cự tuyệt cô.
Về phần Chung Đào, cũng không hề khác biệt là bao.
Nếu Diệp Quân Lâm vẫn khí phách hơn người, vui vẻ hạnh phúc cùng Lý Tử Nhiễm hưởng thụ cuộc sống, chắc hẳn cô sẽ không thể vui nỗi.
Còn bây giờ trước tình hình hiện tại, cô chỉ cảm thấy niềm vui sướng đang nhen nhóm trong lòng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.