Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1245: Chương 1246






Đối với những điều luật này thì chuyện anh sẵn sàng hy sinh và đối tốt với cô mới là điều quan trọng hơn chứ? Thế là quá đủ rồi!
“Con gái, còn không nói gì ư? Nếu con còn muốn làm con của ba thì hãy đồng ý để Quân Lâm thực hiện như vậy đi.
Nếu-không cũng không còn cách nào!”
Đoàn Hồng Thái nhìn Diệp Quân Lâm và hỏi: “Cậu có bằng lòng nhập vào nhà họ Đoàn của chúng tôi không?”
Mọi người có mặt ở đó đều nhìn anh.
Để thoát khỏi rắc rối, Lý Từ Nhiệm cũng hy vọng rằng Diệp Quân Lâm sẽ đồng ý.
Trước tiên hãy cứ gật đầu để họ đồng ý trước, và cô sẽ lo liệu nốt mọi chuyện trong tương lai.
Với cô Diệp Quân Lâm sẽ không bao giò xãu hổ.
Đương nhiên không cần phải tuân theo các quy tắc đó.
“Đương nhiên là cháu không đồng ý! Muốn cháu nhập tộc lại còn muốn cháu phải đổi họ tên là điều không thể.

Cả đời cháu chỉ gọi là Diệp Quân Lâm, không ai có thể đổi họ của cháu!” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
Tên này là do mẹ anh đặt cho, không ai có thể thay đổi được! Nhìn thái độ kiên quyết của Diệp Quân Lâm, mọi người đều sửng sốt.
“Vậy cậu không muốn chúng tôi gả Từ Nhiệm cho, đúng không?”
Ngô Thị Lan lập tức nói.
“Kết hôn! Đương nhiên cháu muốn kết hôn!” Diệp Quân Lâm mim cười.
“Muốn gả cho Từ Nhiệm thì nhất định phải kết hôn! Bằng không thì không còn cách nào!”
Đoàn Hồng Thái từ chối.
“Cháu đã nói rõ ràng rồi! Thứ nhất, cháu muốn kết hôn với Từ Nhiệm.
Thứ hai, cháu sẽ không đổi họ của mình và sẽ không nhập tộc.

Thứ ba, mẹ cháu phải tham dự hôn lễ.”
Thái độ của Diệp Quân Lâm kiên định chắc chắn tạo cho mọi người một ý niệm không thể nghỉ ngờ.
Điều này khiến gia đình họ Đoàn và họ Trịnh choáng váng.
Diệp Quân Lâm dám nói chuyện với họ như thế này sao? “Diệp Quân Lâm, cậu cho rằng mình có tư cách nói chuyện sao? Còn không tự biết bản thân là người như thế nào sao? Từ Nhiệm có tài sản trị giá hàng trăm tỷ đô la, cậu có xứng đáng không?
Đoàn Hồng Thái tức giận hét lên.
Sự mất cân bằng lớn nhất trong cuộc hôn nhân này là khoảng cách địa vị giữa Diệp Quân Lâm và Lý Từ Nhiệm quá lớn.
Gia đình họ Đoàn và họ Trịnh luôn cảm thấy việc gả Lý Từ Nhiệm cho Diệp Quân Lâm là điều đáng tiếc.
Nó giống như bông hoa nhài cắm bãi phân trâu vậy.
Diệp Quân Lâm cười nói: “Cháu cảm thấy đáng đó chứt” Lúc này bóng đáng cao lớn của Diệp Quân Lâm đã đi thẳng vào trái tim Lý Từ Nhiệm.
Như thể Diệp Quân Lâm đã trỏ lại là Diệp Quân Lâm sáu năm trước.
Có vẻ như mọi điều anh nói đều là sự thật.
Nhưng Lý Từ Nhiệm hiểu rằng những gì Diệp Quân Lâm nói đều xứng đáng với danh tính địa vị của anh..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.